Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 108: Không bị phá vỡ

Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
Chọn tập

Mân Huyên lại bất đắc dĩ rút mấy tờ khăn giấy, lau đi nước mắt lan tràn trên mặt cho bạn, đúng lúc này, có tiếng đập cửa vang lên: “Tiểu thư, dưới lầu có điện thoại, là cô gia tương lai đánh tới.”

“Không tiếp, không tiếp… Tôi chán ghét anh ấy… Tôi chán ghét Lạc ca ca… Cô tránh ra, mau tránh ra…” Chỉ Dao buồn bực kêu to, khóc nức nở nháy mắt biến thành khóc to, nước mắt tuôn ra như vỡ đê.

Thanh âm ngoài cửa đã biến mất, xem ra nữ giúp việc đi xuống đáp lại Doãn Lạc Hàn. Chắc chắn nữ giúp việc sẽ nói chuyện Chỉ Dao khóc trong phòng nói cho hắn, nếu hắn để ý Chỉ Dao, như vậy không biết hắn sẽ làm thế nào tiếp? Mân Huyên không khỏi đoán mò.

“Mân Mân, hu hu….” Chỉ Dao khóc không thành tiếng, chậm rãi dựa vào vai Mân Huyên, “Nếu là cậu… Cậu sẽ làm thế nào… Cậu nói cho mình biết…”

Mân Huyên nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chỉ Dao, kiên nhẫn khuyên giải bạn, “Được rồi, Chỉ Dao, chỉ là lùi lại party thôi, anh ta cũng không nói gì hủy bỏ. Hiện tại không phải anh ấy gọi điện lại đây an ủi cậu sao, không thể không để ý tới người ta, nói nữa, công tác của anh ấy bận rộn như vậy, cậu hẳn là phải hậu phương vững chắc cho người ta, duy trì anh ấy mới đúng, mà không phải phát đại tiểu thư tính tình trong này, như vậy anh ấy sẽ càng cách xa cậu biết không? Đàn ông đều thích các cô gái biết săn sóc, cho nên cậu đừng khóc, được không?”

“Thực, thực vậy chăng? Anh ấy thích các cô gái biết săn sóc, không thích người hay cãi lộn, mình biết đến.” Chỉ Dao chợt ngừng khóc, suy nghĩ một hồi, dần dần bình tĩnh lại, đảo mắt nín khóc mỉm cười, “Mân Mân, cậu nói thật sự đúng, Lạc ca ca nói chờ anh ấy trở về party lập tức tổ chức, thật ra cũng không phải chuyện to tát gì…”

“Đứa ngốc, cậu nghĩ thông suốt là tốt rồi.” Mân Huyên cười nhéo nhéo cái mũi đỏ hồng của Chỉ Dao.

Nhìn nụ cười dần xuất hiện trên mặt Chỉ Dao, nàng thừ người trong chốc lát, chuyện hôm nay có phải do ông trời ám chỉ với mình, giữa Chỉ Dao và Doãn Lạc Hàn, nàng mới là bên thứ ba đáng xấu hổ, Chỉ Dao thích, càng có thể nói là yêu Doãn Lạc Hàn như thế, nhưng là làm bạn tốt như nàng không biết giúp được cái gì, ngược lại còn phản bội bạn mình, nàng thực oán hận chính mình cứ như vậy.

“Mân Mân, mình đói quá.” Cơn giận của Chỉ Dao tới cũng nhanh, đi cũng mau, nháy mắt đã không có việc gì còn ôm bụng kêu đói.

“Cậu chưa ăn cơm trưa, đương nhiên phải đói rồi.” Mân Huyên oán trách nàng một câu, “Lần sau không được vì tức giận mà không ăn cơm biết cơm? Cẩn thận bụng lại đói.”

“Đã biết, bà cô dài dòng.” Chỉ Dao sụt sịt mũi, kéo nàng đứng lên, “Đi, chúng ta đi cùng ăn chút gì, hiện tại vừa vặn là giờ uống trà chiều, thuận tiện mang cậu đi thăm một chút phòng ở của mình, làm bạn thân nhiều năm như vậy, cậu còn chưa bao giờ tới nhà của mình đâu.”

Đối mặt với câu chỉ trích nho nhỏ của Chỉ Dao, Mân Huyên thè lưỡi, nàng đôi khi cảm thấy tích cách của mình thực cố chấp, đã nhận định chuyện gì sẽ không dễ dàng thay đổi, vô luận Chỉ Dao nhõng nhẽo hay cứng rắn, cưỡng bức lợi dụ, nàng chính là không muốn lại đây.

Không ngờ tới, hôm nay vẫn là bị Chỉ Dao dùng chuyện bánh ngọt lừa gạt tới đây.

Nhưng mà, nhà Chỉ Dao lớn quá, lực chú ý của Mân Huyên rất nhanh đã chuyển sang tòa nhà lớn như vậy, vừa rồi đầy bụng tâm sự đi theo nữ giúp việc, nàng không ngắm nhìn kĩ nơi Chỉ Dao ở, hiện tại mới biết được phòng của Chỉ Dao ở tầng bốn.

“Đói quá, đợi lát nữa chúng ta ăn gì đó, mình lại mang cậu chậm rãi đi thăm.” Chỉ Dao quay đầu cười với nàng.

Xuyên qua mặt cỏ trước cửa biệt thự, trước mặt xuất hiện một bể bơi trong vắt, bên cạnh có bàn tròn màu trắng cùng mấy chiếc ghế dựa dưới chiếc dù lớn. Trên bàn có mấy món điểm tâm cùng hai cốc nước chanh.

Mân Huyên ngồi xuống, Chỉ Dao liền đầy một đĩa Blueberry mousse đến trước mặt nàng, “Mân Mân, đây là cậu thích ăn, không cần khách khí, ăn nhiều một chút, mình cố ý bảo người giúp việc chuẩn bị mấy phần, ăn xong rồi còn có.”

“Cám ơn!” Mân Huyên nhẹ giọng nói xong, cúi đầu cầm lấy muỗng nhỏ lấy bánh cho vào miệng, nàng che giấu áy náy trong mắt, bánh ngọt trong miệng vô cùng chua sót, Chỉ Dao, thực xin lỗi, xin cậu đừng tốt với mình như vậy, mình không đáng, mình không đáng để cậu đối tốt với mình như vậy.

Một nữ giúp việc chạy tới nói nhỏ với Chỉ Dao, “Tiểu thư, thiếu gia đã trở lại.”

“Anh đã trở lại?” Chỉ Dao mở to đôi mắt trong veo như nước, kinh ngạc cắn muỗng nhỏ, nâng tay nhìn đồng hồ, “Hiện tại mới bốn giờ, ông anh trai công tác cuồng hôm nay lại tan tầm sớm, thường thường đều là trời tối đen anh ấy mới trở về.”

Mân Huyên sửng sốt một chút, anh trai Chỉ Dao, trước mắt hiện lên một người nam nhân hay cười ở tòa soạn tạp chí, nàng cuống quít đứng lên, nếu bị hắn nhìn thấy mình cùng Chỉ Dao cùng một chỗ, như vậy chuyện phỏng vấn ở tạp chí chắc chắn sẽ bị Chỉ Dao biết, Chỉ Dao chắc chắn sẽ yêu cầu anh trai mình đem nàng chuyển vào tạp chí.

Nàng muốn dùng thực lực của chính mình tìm lấy công việc, không muốn dựa vào quan hệ.

“Chỉ Dao, mình…” Nàng đứng lên, mới nói được vài từ, chợt một thân ảnh đi thong thả tới.

“Nghe nói công chúa Chỉ Dao hôm nay không vui, anh cố ý trở về gấp.”

Chỉ Dao bĩu môi quay người sang chỗ khác, “Hừ, em mới không tin đâu, anh hôm nay khẳng định là vì chuyện khác đúng hay không?”

Trên mặt người kia vẫn là nụ cười nhu hòa thấp thoáng, bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa đầu Chỉ Dao, “Em nói không đúng rồi, anh thật sự trở về gấp cùng em. Anh biết hôm nay tâm tình em không tốt, còn đập vỡ linh tình, anh lo lắng cho cô công chúa nhỏ của chúng ta, cho nên mới trở lại. Nhưng mà hiện tại thoạt nhìn, em đã vui hơn nhiều, nghe nói hôm nay em còn có khách.”

Nhắc đến bạn tốt, khuôn mặt Chỉ Dao nháy mắt vui vẻ hơn, nàng chỉ vào Mân Huyên đứng sững một bên, “Cô ấy là Mân Mân, bạn tốt nhất của em, em thường nhắc với anh đó.”

Hiện tại mà lảng tránh có chút không lễ phép, chỉ có nâng mặt lên hào phóng cười với người ta, nàng âm thầm làm xong chuẩn bị hắn sẽ nhận ra mình.

Ai ngờ đối phương chỉ nở nụ cười nhợt nhạt, như là lần đầu gặp mặt, tao nhã có lễ hơi hơi đưa tay ra với nàng, “May mắn gặp Lăng tiểu thư, thường nghe thấy Chỉ Dao nhắc tới em.”

Chọn tập
Bình luận