Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 26: Cung môn đấu

Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu
Chọn tập

Liễu Thiên Mộ cung kính  ôm quyền cao giọng mở miệng: “Thiên mộ có việc khải tấu?”

“Nói?” Mộ Dung Lưu Tôn đôi lông mài nhỏ dài nhướng lên, ánh mắt sắc bén quét về phía sư huynh mình, Liễu Thiên Mộ khuôn mặt thanh tú xuất sắc khoát lên vẻ ôn hòa bóng loáng, từng chữ mở miệng: “Hi vọng hoàng thượng dâng Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vì phi.”

“Cái gì?” Mộc Ngân kêu lên, lời vừa nói ra, tất cả mọi người la hoảng lên, Mộc Ngân cùng Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu hai người sắc mặt càng xấu xí, cùng nhau giận dữ trừng về hướng Liễu Thiên Mộ, nam nhân này là có ý gì? Hoàng hậu còn chưa vào cung, dĩ nhiên làm cho hoàng thượng nạp phi, thực sự là đại nghịch bất đạo, nhất là Mộc Ngân đưa tay bụm ngực, thiếu chút nữa lại ngất đi, đã có một nữ nhi tiến cung, tên ghê tởm này, còn muốn hai nữ nhi khác của hắn tiến cung, Tam tỷ muội cộng thị nhất phu, làm sao có thể như thế, lập tức phản đối.

“Lão thần không đồng ý.”

Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu hiếm khi đứng cùng một chuyến tuyến với Mộc Ngân: “Thần đệ hi vọng hoàng thượng nghĩ lại.”

Mộ Dung Lưu Tôn sắc mặt âm ngao, mâu quang khiếp người bắn về phía sư huynh, hai người trừng mắt đấu nhau, kỳ thực hoàng đế biết, sư huynh làm như vậy là có mục đích, bởi vì thủy tinh cầu bị đánh nát, trong Mộc gia Tam tỷ muội, rốt cuộc ai mới là nữ nhân kia, căn bản không ai biết được, tuy nói mộc tam tiểu thư thái độ làm người cơ trí khôn khéo, lại can đảm cẩn trọng, nhưng trong lòng không thể không nghi ngờ, nàng rốt cuộc có phải là người mà sư phụ nói hay không?

Vẫn đứng ở bên người hoàng thượng, thái hậu nương nương đang tức giận, nghe thế sắc mặt đột nhiên thay đổi một ít, ánh mắt tính toán vừa chuyển, quay đầu nhìn phía hai nữ nhân bên người mộc thừa tướng, hai nữ nhân kia trong mắt một mảnh quý mến, phải lòng hoàng thượng, chuyện này thật có chút ý nghĩa, Mộc gia một nữ nhi đã muốn làm hoàng hậu, vậy dứt khoát cùng nhau tiến cung đi, lập tức chậm thanh mở miệng.

“Hoàng nhi, hậu cung huyền vị rất nhiều, ai gia nhìn hai vị thiên kim tựa hồ cũng thích hoàng thượng, không bằng cùng nhau tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng đi, xem như thành tựu cho một đoạn giai thoại.”

Mộc Thanh Dao thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy trước mắt, vẫn thật không nghĩ tới sẽ phát sinh loại sự tình này, Liễu Thiên Mộ thật là tiểu nhân, dĩ nhiên làm cho Tam tỷ muội cùng nhau tiến cung, nam nhân này không phải nhặt được thiên đại tiện nghi sao, nàng nghĩ hoàng thượng sẽ không cự tuyệt, bởi vì nếu muốn dùng thủy tinh cầu để chứng minh chính bản thân, tất nhiên không có biện pháp, tuy nói hiện tại làm cho nàng tiến cung, nhưng đáy lòng bọn họ tựa hồ có một phân nghi hoặc, chẳng thà cho Tam tỷ muội song song tiến cung, chỉ là bọn hắn tại sao muốn dùng thủy tinh cầu để nghiệm được hoàng hậu? Mộ Dung Lưu Tôn một đời kiêu hùng như vậy, theo lý sẽ không làm loại chuyện tình vô lý này, như vậy nhất định là cất giấu càng sâu một tầng bí mật, nó là cái gì?

Mộc Thanh Dao đang muốn được nhập thần, bên cạnh mộc thừa tướng đã sớm vội vàng quỳ xuống: “Hoàng thượng, trăm triệu không thể, nếu để cho Tam tỷ muội tiến cung, thiên hạ vạn dân sẽ nói hoàng gia như thế nào đây? Sẽ nói hoàng thượng hoang dâm vô đạo, tức không phải đã trúng quỷ kế của tiểu nhân sao?”

Mộc Thanh Dao đỡ thân thể của cha, thừa tướng cha thật đúng là trung thần, không quan tâm tới nữ nhi, đều thứ nhất nghĩ đến chính là sợ lời đồn đãi bất lợi đối với hoàng thượng, bất quá nếu như Tam tỷ muội thực sự tiến cung, chỉ sợ rằng thanh danh hoàng thượng thực sự rất bất lợi.

Mộ Dung Lưu Tôn sao mà không nghĩ đến đều này, ánh mắt xoay mình lạnh lùng nhìn xuống, lăng hàn lên tiếng: “Mộc lão thừa tướng đứng lên.”

“Tạ ơn hoàng thượng.”

Mộc Ngân thở phào nhẹ nhõm, hoàng thượng nếu đã cho hắn đứng lên, tất nhiên sẽ không để cho hai nữ nhi khác của hắn tiến cung, hoàng thượng không phải người hồ đồ, trong đó quan hệ lợi hại, hắn không thể không nghĩ ra, Liễu Thiên Mộ vừa nghe Mộc Ngân nói, lông mày nhẹ chau lại, trong lòng thầm kêu tự mình lỗ mãng, chỉ lo chuyện sư phụ giao cho, nhưng lại đem chuyện trọng yếu như vậy quên đi, may là mộc lão thừa tướng ngăn trở, bằng không chỉ sợ hoàng thượng dẫn đến danh tiếng không tốt.

“Là Thiên Mộ lỗ mãng.”

Liễu Thiên Mộ lui ra phía sau một bước, đứng ở bên thân Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu, nam nhân lãnh khốc con ngươi lạnh nhạt giận dữ trừng mắt hắn, đều là chuyện tốt ngươi làm, muốn hại hoàng huynh ta sao.

Vốn việc này có thể kết thúc, ai ngờ Mộc gia hai vị thiên kim, lúc nãy nghe nói làm cho các nàng tiến cung, từ lâu sắc mặt ửng đỏ, nai con dường như nhảy loạn trong lòng, có thể đi vào cung phụng dưỡng hoàng thượng, là ý muốn của các nàng, thử hỏi trong thiên hạ này, còn có ai có thể so sánh được với hoàng thượng, hoàng thượng không chỉ tuấn mỹ vô trù, hơn nữa mưu lược kinh người, trọng yếu nhất là hậu cung cũng không nhiều phi tần, mặc dù Thanh Dao tiến cung, cũng mới chỉ có hai vị phi tần, dù cho hai người các nàng có tiến cung, bất quá mới bốn nữ nhân nghĩ vậy nên các nàng cam tâm tình nguyện tiến cung (TT: hai kẻ ko có não này…-_-), ai biết cuối cùng lại bị hủy bỏ, lập tức hai tỷ muội nhìn nhau, đều ùm một tiếng quỳ xuống.

“Tiểu nữ nguyện tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng.”

“Thanh châu, thanh hương, các ngươi làm gì? Nói hồ đồ gì đó.”

Mộc Ngân nét mặt già nua tức giận đến tái nhợt, hai người nữ nhi này thực sự là bại hoại, nào có Tam tỷ muội song song phụng dưỡng một người nam nhân, mặc dù người nam nhân kia là vị hoàng thượng cao quý nhất đương triều, các nàng làm như vậy là hãm hại hoàng thượng mang tiếng bất trung bất nghĩa, bại hoại danh tiếng của hoàng thượng.

“Xin phụ thân thành toàn.”

Mộc Thanh Hương cùng Mộc Thanh Châu căn bản không đứng dậy, đây là các nàng cam tâm tình nguyện tiến cung, cùng hoàng thượng không quan hệ, mà các nàng với Thanh Dao cùng tiến cung một ngày, cũng không phải hoàng thượng cưới Thanh Dao trước, sau đó mới cưới các nàng, đó mới là…

Thái hậu thấy cục diện trước mắt, mâu quang híp lại, cười rộ lên hiếm thấy, vẻ mặt từ ái đi tới, vươn tay nâng dậy Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương: “Khó có được người như hai nha đầu các ngươi có tình có nghĩa, nếu thích hoàng thượng, liền cùng nhau tiến cung đến phụng dưỡng hoàng thượng đi.”

“Thái hậu.”

Mộc Ngân cùng Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu đồng thời kêu lên….

Thái hậu đở dậy Mộc gia nhị tiểu thư, xoay người nhìn lại hoàng thượng, trên mặt phong vận năm xưa vẫn còn, xuân phong đắc ý nhàn nhạt mở miệng: “Hoàng thượng, để Tam tỷ muội cùng nhau tiến cung đi.”

“Mẫu hậu?” Mộ Dung Lưu Tôn khuôn mặt đột ngột chìm xuống, ánh mắt sâu u như chứa nhiều ám tiễn, muốn mở miệng ngăn cản chuyện này vì mộc thừa tướng vẫn trợ giúp hắn sửa trị triều cương, hắn không thể đem ba nữ nhi của lão đều kéo vào vũng bùn trong hậu cung, bất quá thái hậu cướp lời trước một bước,.

“Việc chọn tú vốn là thủ tục hậu cung, hoàng thượng đã chọn hoàng hậu, như vậy ai gia vì hoàng thượng dâng lên mấy vị phi tử cũng không quá đáng, nếu như hoàng thượng không đồng ý, như vậy mộc tam tiểu thư cũng không cần tiến cung.”

Lời vừa nói ra, Mộc Thanh Dao thiếu chút nữa đã vỗ tay hoan nghênh, tốt, chủ ý này không tệ, nàng vốn là vô ý tiến cung…

“Mẫu hậu?”

Mộ Dung Lưu Tôn ánh mắt quỷ mị làm cho người ta sợ hãi, âm trầm nhìn thái hậu nương nương, trong thượng thư phòng thoáng chốc bao phủ băng sương, đáng tiếc thái hậu nương nương căn bản không nhìn biểu tình hoàng thượng, vung tay một cái lạnh giọng: “Việc này cứ quyết định như vậy…”

Thái hậu dẫn quý phi nương nương ly khai, trong thư phòng, hoàng thượng đã khôi phục lãnh tĩnh, âm ngao quét mắt một vòng, cuối cùng phất phất tay: “Đều lui ra đi.”

“Dạ, hoàng thượng.”

Tất cả mọi người rời khỏi thượng thư phòng, A Cửu cung kính phái thái giám tiễn mộc thừa tướng hồi phủ, cũng dặn tiểu thái giám đem danh mục sính lễ quà tặng mà mộc tam tiểu thư liệt kê cầm về.

Đợi được mọi người đi, A Cửu bước vào thượng thư phòng, chỉ thấy hoàng thượng tuấn mỹ trên mặt hàn đầm u khí, một đôi hắc đồng thị máu âm thầm phát sáng, giống như ánh mắt dã thú lợi hại tàn nhẫn, hung hăng nhìn chằm chằm giữa không trung, A Cửu cẩn thận đi tới: “Hoàng thượng.”

_________________

Chọn tập
Bình luận