“Đó là kế một hòn đá ném hai chim của bản vương, có thể loại trừ hoàng tỷ, lại có thể tiêu diệt Nam An vương, cớ sao mà không làm, ngọc bội kia là bản vương từ trên người hắn len lén lấy xuống, bỏ vào trong tay hoàng tỷ.”
Cơ Tuyết nói xong hợp lý hợp tình, không có kẽ hở, làm cho người ta khó có thể phân rõ đâu là thật đâu là giả, bất quá phàm là người có đầu óc đều hiểu, Nam An vương không thể nào cùng Cơ Tuyết cấu kết với nhau làm việc xấu, nhưng bây giờ Cơ Tuyết một mực chắc chắn, Nam An vương chính là đồng lõa của nàng.
Ngũ nước sứ thần trên mặt đều mang ý cười, nhìn tình thế trên đại điện, nương nương tự cho thông minh hơn người, bây giờ nhìn xem nàng có biện pháp nào hóa hiểm thành an đây.
Mộc Thanh Dao sắc mặt trầm xuống, quanh thân xơ xác tiêu điều, thanh âm lành lạnh đột ngột vang lên.
“Cơ Tuyết, chuyện của Nam An vương gia làm, Nam An vương phi biết không?”
Mọi người sửng sốt, Nam An vương còn không có nạp phi đâu, từ lúc nào đã ra một Nam An vương phi vậy, mạch suy nghĩ còn chưa có xong, tiếng nói của Cơ Tuyết đã vang lên.
“Không biết, đây là chuyện của ta cùng Nam An vương, hắn đã gạt Nam An vương phi.”
Cơ Tuyết lời này vừa nói ra, trong đại điện, khuôn mặt tuấn mỹ Mộ Dung Lưu Tôn, hòa hoãn một ít, đôi môi mỏng hơi giơ lên, tạo thành đường vòng cung duyên dáng.
Hữu thừa tướng Mộc Ngân cùng Hình bộ thượng thư đều thở ra một hơi, cho tới giờ khắc này họ mới hiểu được dụng ý của hoàng hậu nương nương, nguyên lai hoàng hậu nương nương là làm bộ hỏi để Cơ Tuyết trả lời, Cơ Tuyết quả nhiên trúng kế, nếu nàng thực sự cùng Nam An vương hợp mưu, vì sao không biết Nam An vương căn bản không có chính phi, cả Nam An vương phủ ngay cả một trắc phi cũng không có, phỏng chừng trong vương phủ to lớn kia, ngay cả con ruồi cũng là đực, lấy đâu ra Nam An vương phi.
Tả thừa tướng Sở Phong Ngọc cũng đã đoán ra được, không khỏi thất vọng, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, trong lòng ngầm bực Cơ vương gia, thực sự là không có đầu óc.
Ngũ quốc sứ thần không nghĩ tới sự tình chuyển biến kịch liệt, vốn cho rằng Cơ Tuyết cắn chặt không buông ra, không nghĩ tới hoàng hậu dỡ trò lừa gạt, xem ra còn có kẻ khác a, đến tột cùng là người phương nào đây?
“Cơ Tuyết, Nam An vương không có cưới vợ, vì thế căn bản không có Nam An vương phi. Ngươi cùng hắn đồng mưu, ngay cả điều này cũng không biết sao?”
Mộc Thanh Dao châm chọc nhìn Cơ Tuyết, nữ nhân kia sắc mặt thoáng cái trắng ra, con ngươi hiện lên ghen ghét, liều mạng trừng mắt nhìn Mộc Thanh Dao, nữ nhân đầu óc quá nhạy bén, nàng căn bản đấu không lại nàng ta, nếu cái gì nàng ta cũng biết, hà tất đi hỏi nàng, Cơ Tuyết hơi nhếch môi, không nói thêm gì nữa.
“Cơ Tuyết, nếu như ngươi tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ trong lời nói, tin hay không bản cung sai người đem ngươi nhốt vào Hình bộ đại lao, để Hình bộ thẩm tra xử lí án này, hơn nữa ngươi không khai nhận rõ ràng, để người giải ngươi trở về đi.”
Lời nói của Mộc Thanh Dao vang lên, Cơ Tuyết mở to mắt khó có thể tin, sắc mặt một mảnh tái nhợt, thân thể nhịn không được run run hai cái.
“Ngươi dám, bản vương là vương gia Đan Phượng quốc, ngươi không có quyền xử trí bản vương.”
“Có muốn thử hay không? Huyền Nguyệt xử trí ngươi, tuy rằng mẫu hoàng ngươi trong lòng có oán khí, nhưng đừng quên trong đại điện này không phải chỉ có một mình Huyền Nguyệt quốc, mà còn có ngũ quốc tại đây, nói cách khác lục quốc xử trí ngươi, mẫu hoàng ngươi không biết có thể làm gì được lục quốc?”
Mộc Thanh Dao tiếng vừa rơi xuống, ngũ quốc đồng thời kêu lên một tiếng a, nữ nhân này quá âm hiểm, như vậy cũng nói được, vốn bọn họ muốn gây xích mích cho hai nước, ai ngờ hiện tại đảo cái thành nhân chứng, trong sứ thần, chỉ có Trưởng Tôn Trúc vẫn nở nụ cười ưu nhã, nàng luôn thông minh như vậy, không phải sao?
Cơ Tuyết rốt cuộc nhận mệnh, cũng chưa từng chịu sự hung ác tàn bạo như thế, nếu như nàng còn không nói lời thật, chỉ sợ thực sự bị xử tử, bây giờ là lục quốc cùng đứng trên một trận tuyến, mẫu hoàng dù có oán khí cũng không có biện pháp đối phó lục quốc gia, cho nên nàng không phải sẽ chết vô ích sao.
“Phải, chuyện này là Cơ Tuyết làm, không liên quan đến Nam An vương.”
Cơ tuyết nói xong, Mộ Dung Lưu Tôn cùng Mộc Thanh Dao, còn có các đại thần luôn quan tâm Nam An vương, đồng thời thở dài một hơi, bất quá tất cả mọi người có một nghi hoặc, như vậy là ai đã cầm đi ngọc bội của Nam An vương, đem ngọc bội bỏ vào trong tay hoàng thái nữ để hãm hại Nam An vương.
Các đại thần không biết, đêm đó lúc Nam An vương tiến cung, từng gặp phải hoàng thái nữ, hai người đánh nhau, ngọc bội kia bị hoàng thái nữ giật đi, Mộc Thanh Dao cùng Mộ Dung Lưu Tôn tuy rằng rõ ràng hiểu rõ ẩn tình, cũng không thanh minh, nhưng ngọc bội kia là ai bỏ vào trong tay Cơ Phượng, chứng tỏ người kia cùng Nam An vương rất quen thuộc, cũng chính là người bên cạnh bọn họ, đến tột cùng là người nào vậy?
“Bản cung quan tâm chính là, ai đã giúp ngươi?”
“Trên thực tế, bản vương cũng không biết là ai đã ở tẩm cung của hoàng tỷ sau khi bản vương giết người.”
Cơ Tuyết thản nhiên mở miệng, nàng thật không biết về sau là ai vào tẩm cung hoàng tỷ, người kia còn đem ngọc bội bỏ vào trong tay hoàng tỷ, sau này nàng mới biết được, ngọc bội kia đúng là của Nam An vương gia gì đó, sau đó có người thấy Nam An vương từ phòng ngủ hoàng tỷ đi ra.
Nàng chỉ bất quá may mắn có một kẻ chết thay.
Mộc Thanh Dao không nghĩ tới loại tình huống này, chăm chú nhìn Cơ Tuyết, trên mặt tái nhợt của nàng, ánh mắt tuy rằng hung tàn, nhưng nghiêm túc, không giống như đang nói dối.
Như vậy là ai vào phòng ngủ của hoàng thái nữ, hắn ngay từ đầu liền chuẩn bị giá họa cho Nam An vương, mặc áo choàng như nhau, búi kiểu tóc giống nhau, sau khi đi vào phát hiện hoàng thái nữ bị người giết, hắn thấy được ngọc bội kia, biết là của Nam An vương gia, vì thế đã chế tạo chứng cứ.
Hắn làm như vậy, là muốn phát động cho hai nước chiến tranh sao? Hay là có ân oán riêng tư cùng Nam An vương.
“Tiểu Kiều, ngày đó các ngươi không phải canh giữ ở trước cửa phòng ngủ sao? Có người nào đi vào?”
Mộc Thanh Dao hỏi Tiểu Kiều, nàng cùng Đại Kiều thân là thiếp thân cung nữ của hoàng thái nữ, vẫn giữ ở trước cửa, nhưng từ đầu tới đuôi cũng không nghe thấy các nàng nói qua có người tiến phòng ngủ.
Tiểu Kiều vẫn quỳ, cung kính ngẩng mặt lên.
“Bẩm hoàng hậu nương nương, đến gần nửa đêm, ta cùng Đại Kiều không biết thế nào lại ngủ thiếp đi, sau khi tỉnh lại, trời đã tảng sáng, vì thế các nô tỳ chuẩn bị đi vào, thì phát hiện thái nữ đã bị người ta giết.”
Tiểu Kiều thanh âm nghẹn ngào, viền mắt đỏ lên, quay đầu nhìn về Cơ vương gia bên cạnh, vương gia thật là lòng dạ ác độc, không chỉ giết thái nữ, ngay cả Đại Kiều cũng giết, nữ hoàng nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng.
Mộc Thanh Dao cùng Huyền đế nhìn nhau, xem ra người kia đã điểm huyệt ngủ của họ, làm cho các nàng hoàn toàn không biết gì cả, vì thế tẩm cung có người tiến vào hay không, căn bản họ không thể biết được.
“Hình bộ thượng thư.” thanh âm Huyền đế lãnh khốc vô tình vang lên.
Án tử tiến hành đến đây, đã xong một giai đoạn, Nam An vương không có tội, tuy rằng còn có một đồng phạm không có bắt được, nhưng hiện tại thi thể hoàng thái nữ không thích hợp để lâu, hơn nữa Cơ Tuyết giết người thì không thể tha thứ được, phải bố trí đưa đi.
______________