Mộc Thanh Dao tiếng nói vừa rơi xuống, Băng Tiêu có chút giật mình, trong cung này một người so với một người phải khôn khéo hơn, hoàng hậu nương nương, thái hậu nương nương đều là nhân vật lợi hại, còn có những tú nữ không được sắc phong kia, chỉ sợ cũng không phải là người dễ đối phó, nghe nói trong tú nữ có một người chính là nữ nhi của Tây Môn tướng quân, Tây Môn tướng quân là chủ quản quân đội hộ quốc, hiểu dũng thiện chiến, văn cũng có thể mà võ cũng có thể, nữ nhi của hắn chỉ sợ không phải là một người tầm thường, Băng Tiêu thân là ám vệ của hoàng thượng, cũng thà rằng trà trộn ở đầu đường ngõ hẻm, cũng không muốn ở tại trong thâm cung, để đấu trí so dũng khí, nếu không cẩn thận sẽ gặp cảnh tan xương nát thịt.
“Được, thuộc hạ đêm nay và Mạc Sầu sẽ cùng nhau hành động.”
Nếu hoàng hậu nương nương đã phân phó, nàng đương nhiên nghĩa bất dung từ, tuy rằng chuyện này vốn không có liên quan đến nàng, nhưng chỉ bằng nương nương nói một chữ mời, nàng cũng không nên cự tuyệt.
“Mạc Sầu, khuya hôm nay, Băng Tiêu dẫn dắt người kia rời đi, ngươi tiến vào hình phòng đem người cứu ra.”
Mạc Sầu gật đầu, nhưng nghĩ đến một vấn đề thực tế: “Nương nương, nô tỳ không biết hình phòng Quảng Dương cung ở nơi nào?”
“Chuyện này ngươi nên đi hỏi đại thái giám tiểu Thiên, hắn ở trong cung nhiều năm như vậy, từng cung điện đều có một hình phòng, hắn hẳn biết rõ, ngươi bảo hắn vẽ một bản đồ cho ngươi là được, mặt khác nếu như buổi tối hình phòng Quảng Dương cung không có Xuân Hàn, hai người các ngươi phải lập tức trở về.”
“Dạ, nương nương.”
Hai nha đầu lĩnh mệnh, Thanh Dao làm xong chính sự, mới cảm thấy đói bụng, lập tức đứng lên: “Đi dùng đồ ăn sáng đi.”
“Dạ, nương nương.” Hai nha đầu lên tiếng trả lời, tiến lên hầu hạ nương nương đi Thiên điện dùng cơm.
Ăn sáng xong thì Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương qua đây thỉnh an hoàng hậu nương nương, Mộc Thanh Dao cho người đem các nàng đưa vào, dù thế nào, hiện tại trên danh nghĩa các nàng vẫn là tỷ tỷ, tỷ muội bất hòa, cũng không phải là chuyện tốt gì? Hơn nữa trong cung hiện tại tình thế rất khẩn trương, nàng muốn đem các nàng đưa trở về, không biết ý các nàng như thế nào?
“Mộc Thanh Châu ( Mộc Thanh Hương) tham kiến hoàng hậu nương nương.”
“Tất cả đứng lên đi, ” Mộc Thanh Dao khoát tay, ý bảo hai tỷ tỷ đứng dậy, nhưng cũng không ban thưởng tọa, chính mình từ phía trên điện đi xuống, dạo bước thong thả đi đến bên cạnh Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương, nhàn nhạt mở miệng: “Ta muốn đi ngự hoa viên tản bộ, hai vị tỷ tỷ có muốn cùng đi ngắm hoa hay không?”
“Dạ ” hai nữ nhân thấy Mộc Thanh Dao khó có lúc mang vẻ mặt ôn hoà cùng các nàng nói chuyện, sớm đã cao hứng liền nhiệt liệt gật đầu, theo phía sau nàng đi ra ngoài.
Thái giám cung nữ theo một đống, đoàn người hướng ngự hoa viên mà đi.
Ngự hoa viên ở chính giữa ba cung, hương thơm tĩnh lặng, có nhiều tảng đá kỳ lạ cùng vô số các loài hoa danh tiếng, hoa cỏ tranh nhau khoe sắc, trong cung đình quanh năm suốt tháng hoa nở như bồng lai, đều là một ít danh hoa từ khắp nơi tiến cống, nhưng mùa này nhiều nhất chính là cây hoa cúc, chen lẫn trong những khóm hoa cúc có vô số danh hoa, muôn tía nghìn hồng, lẳng lơ, nhu mì, xinh đẹp. Xung quanh ngự hoa viên, có một số hồ nước khác nhau, vài tòa đình hoa, lại có nhiều chỗ xây cao để có thể ngắm hết tất cả cảnh đẹp.
Mộc Thanh Dao cùng Mộc Thanh Châu Tam tỷ muội nhàn nhã đi tản bộ trong đó, thỉnh thoảng nói nói cười cười.
“Hoa cỏ này thật đẹp a.” Mộc Thanh Dao chậm rãi mở miệng, hôm nay sở dĩ cùng hai tỷ tỷ đi ra ngắm hoa, là nàng muốn mượn cơ hội này tìm cách xua tan đi ý nghĩ ở lại trong cung đình của hai tỷ tỷ, hiện tại hai phe thế đấu càng ngày càng khẩn trương, các nàng nếu còn ở lại, chỉ sợ thái hậu kia sẽ lấy các nàng khai đao, cho nên nàng hi vọng các nàng có thể chủ động bỏ đi ý niệm ở lại trong cung, lúc này chỉ có các nàng tự động xin đi, mới có thể miễn rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng …”Ừ, thật xinh đẹp, trong cung cái gì cũng đều tốt.”
Mộc Thanh Châu phụ họa tán thưởng, hai mắt tràn đầy ước ao, nghe lời của nàng, Mộc Thanh Dao mắt trợn trắng, nữ nhân này đúng là đầu gỗ không nhìn ra vấn đề, lửa này đã muốn đốt ở trên thân, nàng lại vẫn tán thưởng trong cung cái gì cũng tốt, cho dù tốt mất mạng cũng nhanh…”Hoa này tuy đẹp, nhưng luôn luôn biến mất rất nhanh, ngươi xem mấy đóa hoa này sẽ già đi, thay vào đó sẽ là những đóa hoa mới quý báu mềm mại, hồng nhan thì mau lão a, ” Mộc Thanh Dao vốn là khuyên người, ai biết cuối cùng lại bộc lộ cảm xúc của mình.
Thanh âm của nàng thanh duyệt nhợt nhạt lại mang phần cô đơn, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương có chút ngoài ý muốn nhìn chằm chằm bóng dáng phía trước, tấm lưng kiên cường đứng thẳng, tấm lưng kia cao ngạo nhưng lại mang theo vẻ lạnh lùng, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương hai mặt nhìn nhau, Thanh Dao nói vậy là thế nào?
Nàng là hoàng hậu, không phải sống rất vui vẻ hay sao? Nhưng ở trên người nàng tựa hồ các nàng không nhìn thấy sự hài lòng, chỉ có cô đơn cùng kiên cường.
Nha, được rồi, nghe nói Thanh Dao cùng thái hậu bất hòa, là vì chuyện này mới không vui sao? Kỳ thực Thanh Dao cũng thật là, hà tất cùng thái hậu đối chọi làm chi, nàng ta đã già như vậy rồi, cứ nghe nàng ta một ít, nói không chừng nàng ta rất nhanh cũng sẽ chết, đến lúc đó trong hoàng cung này Thanh Dao là lớn nhất.
“Hoàng hậu nương nương?”
Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương đồng thời mở miệng, muốn nói một ít để trấn an, làm cho muội muội thư thái một chút, thế nhưng Mộc Thanh Dao vẫn còn nhớ chuyện nàng muốn cho các tỷ tỷ xuất cung, vì thế xoay người dừng lại, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương chỉ phải ngừng lời nói bên miệng.
“Nếu như hiện tại bản cung cho các ngươi xuất cung, các ngươi có bằng lòng hay không?”
“Cái gì?” Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, khó có thể tin nhìn Mộc Thanh Dao, lần trước không phải nói là an bài các nàng cùng hoàng thượng gặp mặt sao? Vì sao hiện tại lại muốn làm cho các nàng xuất cung, lòng của nàng có phải nhỏ nhen quá hay không.
“Hoàng hậu nương nương lần trước không phải nói?”
Mộc Thanh Dao giơ tay lên ngăn cản lời nói của đại tỷ Mộc Thanh Châu, vẻ mặt lạnh lùng, nàng đã cố hết sức, nếu các nàng cố ý không ra cung, nàng còn có biện pháp gì?
“Được rồi, ta chỉ là hỏi các ngươi thôi, phải biết rằng trong cung là nơi thị phi, các ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ đi?”
Mộc Thanh Dao cố nói cho hết lời, cũng không để ý đến phản ứng của người phía sau, tiếp tục đi về phía trước mặt, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương nghe xong, sắc mặt hòa hoãn một ít, nương nương cũng không phải kiên trì muốn các nàng xuất cung, tốt lắm, bất quá lời nói kia của nàng là có ý gì, trong cung là nơi thị phi? Hai nữ nhân lặng lẽ không tiếng động theo sau hoàng hậu nương nương ở trong hoa viên ngắm hoa.
Bỗng nhiên, một trận tiếng đàn du dương truyền đến, đoàn người dừng bước, nghe xong một hồi, Mộc Thanh Dao tùy ý mở miệng: “Đây là người phương nào ở nơi này đánh đàn vậy?”
Chẳng lẽ là quý phi Sở Ngữ Yên? Nghe nói nàng là tài nữ nổi danh của Lâm An thành, có thể đàn ra tiếng đàn cao nhã như thế cũng chẳng có gì lạ.
Mộc Thanh Dao thanh âm vừa rơi xuống, liền có thái giám qua đây bẩm báo: “Nương nương, tiểu nhân cái này đi xem, hình như là từ phía hoa đình truyền đến.”
“Ừ, đi xem đi.”
Mộc Thanh Dao phất phất tay, tiểu thái giám nhanh nhẹn đứng dậy chạy vội đi, tiếng đàn như quay chung quanh ở trong hoa viên, Mộc Thanh Dao dẫn đoàn người chầm chập đi về phía trước.
“Hoàng hậu nương nương, ai vậy a? Lại ở ngự trong ngự hoa viên đánh đàn, rõ ràng là không có lòng tốt.”
Mộc Thanh Châu không biết nghĩ cái gì, bỗng nhiên liền tức giận, lạnh lùng trừng mắt về phía trước một cái, tựa hồ nơi đó có cái gì làm phiền lòng, chọc giận nàng, làm cho sắc mặt nàng cực kém đến như vậy.
_________________