Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 109-7

Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu
Chọn tập

“Xin chào, gần đây đã quấy rầy.”

Nàng vừa nói, liền vang lên thanh âm réo rắt, làm Hạo Nhiên vô cùng kinh ngạc nhíu mày, dùng tay chỉ chỉ Thanh Dao: “Nàng là, nàng là?”

Ngân Hiên ngắt lời của hắn: “Đúng vậy, nàng là bằng hữu của ta, một nữ nhân, vì thế nơi này để cho các nàng ở đi, an bài cho ta một chỗ khác.”

Hạo nhiên vốn có cho rằng cả đám đều là nam tử, cho nên mới an bài cho bọn hắn ở cùng một chỗ, không nghĩ tới lại có nữ nhân, hắn kinh ngạc một hồi, rồi gật đầu: “Được, vậy nữ tử ở đây, nam tử ở viện bên cạnh đi, hoàn cảnh cũng rất tốt.”

“Được, vậy cứ như thế đi.”

Ngân Hiên gật đầu, phất tay phân phó Hạo Nhiên: “Đi chuẩn bị hai bộ nữ trang qua đây.”

“Được, ta lập tức phân phó người chuẩn bị ” Hạo Nhiên lui xuống, đi ra ngoài vài bước, còn nhịn không được quay đầu nhìn sang, cuối cùng bóng dáng cao to cũng rời đi…

Thanh Dao cùng Mạc Sầu đánh giá chung quanh một phen, cuối cùng ngồi xuống.

“Tiểu thư, ngươi nói xem, Hạo Nhiên thật là bằng hữu của Ngân công tử sao? Ta cảm giác không quá giống”

Mạc Sầu lòng hiếu kỳ rất nặng, Thanh Dao chỉ nhàn nhạt quét mắt liếc nàng một cái: “Ngươi quản nhiều chuyện của người khác như vậy làm gì? Chúng ta có nơi đặt chân là được.”

“Đã biết.” Mạc Sầu lè lưỡi, bỗng nhớ tới Mạc Ưu, không biết hắn thế nào? Bình thường vẫn ở cùng nhau nên không thấy sao cả, bây giờ bỗng nhiên ly biệt, thậm chí có chút nhớ hắn, nhưng nàng lại không dám nói ra, sẽ bị chủ tử cười nhạo, không ngờ nàng lại thích Mạc Ưu cái tên tiểu hài tử kia.

Hai người đang ngồi nói chuyện, thì ngoài cửa đi tới hai nha hoàn mặc la quần, trong tay đang cầm hai bộ quần áo, cung kính cẩn thận mở miệng.

“Tham kiến tiểu thư, chủ tử lệnh cho chúng ta qua đây hầu hạ tiểu thư ẩm thực và cuộc sống hàng ngày, sau này có chuyện gì, xin phân phó nô tỳ, nô tỳ kêu Tiểu Xảo, nàng là Tiểu Phượng.”

Nha hoàn đang nói chuyện vóc người hơi cao, nhìn qua tuổi tác cũng hơi lớn một chút, trầm ổn từ tốn mở miệng, xem ra đều là nha hoàn đã trãi qua nghiêm chỉnh huấn luyện.

“Tốt, các ngươi đem y phục để xuống đi, chuẩn bị cho ta một ít nước, ta muốn tắm rửa.”

“Dạ, tiểu thư, ” tiểu nha hoàn lên tiếng trả lời.

Thanh Dao vừa mở miệng, hai nha hoàn liền biết vị này chính là chủ tử, lập tức không dám có nửa điểm qua loa, lập tức kẻ trước người sau đi ra ngoài đến dục phòng bên cạnh.

Rất nhanh nước chuẩn bị xong, Tiểu Xảo cùng Tiểu Phượng đi đến: “Tiểu thư, nước đã chuẩn bị xong.”

Thanh Dao cùng Mạc Sầu đi vào, phân phó các nàng ở ngoài cửa coi chừng.

Trong phòng tắm, trước cửa có bình phong thủy tinh, bên cạnh có rèm lụa mỏng, vòng qua bình phong, liền nhìn thấy một thùng tắm thật to, bên trong lúc này đã đổ đầy nước nóng, còn mang theo hương thơm ngát nhà nhạt, thì ra trong nước đã thả cánh hoa.

Mạc Sầu hầu hạ chủ tử tắm rửa trước, còn mình thì đứng ở một bên.

Liên tiếp đi hơn mười ngày lộ trình, lúc này trải qua nước nóng ngâm, quanh thân lỗ chân lông đều giản ra, thoải mái cực kỳ, buồn ngủ, Thanh Dao nhắm mắt lại, hai tay khoác lên thùng tắm, da thịt trắng nộn óng ánh trong suốt, còn mang theo một ít bọt nước, đặc biệt mê người.

Trong phòng rất yên tĩnh, thế nhưng bên ngoài thì không yên tĩnh như vậy, loáng thoáng truyền đến thanh âm của hai tiểu nha đầu nói chuyện, tuy rằng rất nhẹ, nhưng Mạc Sầu cùng Thanh Dao đều nghe được rất rõ ràng.

“Biết không? Nghe nói kinh thành hiện tại không yên ổn, xuất hiện một hái hoa tặc tóc bạc, quay lại vô tung vô ảnh, quan phủ hiện tại đang gắt gao lùng bắt, vì thế ra bên ngoài vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.”

Một giọng nói khác phát ra tiếng kinh hô, khẩn trương mở miệng: “Hái hoa tặc kia lợi hại như vậy a?”

“Tất nhiên rồi, nghe nói là bạch y tóc bạc, cho tới bây giờ cũng không ai thấy qua khuôn mặt thật của hắn, lúc nửa đêm canh ba thì xông vào phòng của nữ nhân, gây sợ hãi cho nhiều danh môn khuê tú.”

“A, vậy hắn thực sự làm chuyện tổn hại lương tâm như vậy, sự thuần khiết của những nữ nhân kia bị hủy, sau này sao mà lập gia đình được nữa.”

“Hắn không có hủy đi thuần khiết của những nữ nhân kia, nghe nói hắn xông vào nhìn, sau đó liền đi, chỉ làm cho mấy nữ nhân đó kinh hoảng thôi, một lần bị doạ sợ hãi, đầu óc cũng ngu ngơ luôn, vì thế quan phủ mới hạ lệnh tra rõ.”

“Sau này nên cẩn thận một chút đi.”

Trong dục phòng, nhiệt khí dày đặc trên gương mặt Thanh Dao có giọt mồ hôi lưu lại, đột nhiên nàng mở mắt ra, con ngươi một mảnh đen kịt, tựa như đao phong sắc bén không thể đỡ, hàn quang loang loáng, nhẹ nhàng mở miệng.

“Xem ra Thanh La muốn vong, tình thế phức tạp bốn bề dậy sóng, ngươi nói xem hái hoa tặc tóc bạc kia có ý gì? Nửa đêm xông vào gian phòng nữ nhân, đem nữ nhân nhà người ta doạ cho chết khiếp, nhưng lại không huỷ đi sự thuần khiết của người ta, điểm này làm cho người khó tin, vậy hắn muốn làm gì?”

Thanh Dao khuôn mặt như có điều suy nghĩ, toàn bộ thân thể mềm yếu vô lực, nâng nâng đầu, chậm rãi mở miệng: “Ta đi ra, y phục đâu?”

Mạc Sầu lập tức hướng ra phía ngoài kêu một tiếng: “Tiểu Xảo, áo tắm đâu?”

Tiểu Xảo nhanh nhẹn ở bên ngoài lên tiếng: “Tới ngay” nói xong dẫn Tiểu Phượng đi vào, cung kính cúi đầu dâng áo tắm màu trắng, Mạc Sầu hầu hạ Thanh Dao đứng lên, một bên thay nàng lau nước trên tóc, vừa quay sang nói chuyện cùng Tiểu Xảo và Tiểu Phượng ở bên cạnh.

“Nghe nói kinh thành vừa xuất hiện hái hoa tặc, chuyện này có thật sao?”

Tiểu Xảo ngẩn ra, không ngờ các nàng vừa rồi nói nhỏ giọng như vậy, người ta cũng nghe được, xem ra là một chủ tử lợi hại, nghĩ vậy nên cũng không dám có điều gì giấu giếm, chậm rãi gật đầu.

“Lời đồn này nghe xong cũng thật khó tin, họ nói hái hoa tặc là một yêu quái, tóc bạc, con ngươi đỏ, rất là doạ người, thật nhiều nữ nhân bị sợ đến mê mang, vì thế quan phủ rất xem trọng vụ án này, nên phái ra thật là nhiều người để lục soát, có một lần thiếu chút nữa bắt được hắn, thế nhưng tên hái hoa tặc kia võ công thật là lợi hại, nghe nói hắn giết thật là nhiều người của quan phủ, cuối cùng đào tẩu như trước.”

Tiểu Xảo nói xong, ánh mắt Thanh Dao chớp một cái, trong lòng bao phủ bất an, vì sao lại có cảm giác hít thở không thông như vậy đây? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Mãi cho đến lúc vào gian phòng, vẫn còn một tia bất an, Mạc Sầu nhìn sắc mặt nàng không tốt lắm, quan tâm hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Không biết vì sao, nghe được Tiểu Xảo nói xong, ta liền cảm giác trong lòng bất an, tựa hồ có việc gì đó đã xảy ra vậy.”

Mạc Sầu kéo nàng qua, thay đổi cho nàng bộ y phục màu lam mà tiểu nha đầu mang đến, nó mềm mại trơn truột, đều là hàng thượng hạng, kiểu dáng, hình dạng đều thật tốt, ngắn gọn thanh lịch, Thanh Dao vừa mặc vào người, lập tức toả sáng, cả người trong veo như nước, hơn nữa giống như một đóa hoa mềm mại.

Tiểu Xảo cùng Tiểu Phượng đi tới, nhìn thấy mắt cứ đăm đăm nhìn, lúc trước nhìn bọn họ một thân trang phục nam tử, thật sự chỉ là một người bình thường, không nghĩ tới tướng mạo vốn có lại xuất trần kinh diễm như vậy.

Thanh Dao phất phất tay ý bảo Mạc Sầu cũng đi xuống tắm rửa một phen, Mạc Sầu lui xuống, Tiểu Xảo linh lợi bắt đầu rót một chén trà.

Thanh Dao không chút câu nệ liền cùng hai tiểu nha hoàn vừa nói chuyện vừa uống trả.

“Nghe nói Dận vương gia bị thương, hiện tại đã khỏi chưa?”

Hai người nha đầu này tuy rằng thấy Thanh Dao lớn lên có khuôn mặt xinh đẹp nhưng các nàng vẫn chưa thấy qua bức họa truy nã, bởi vậy vẫn không biết nữ tử trước mắt chính là thích khách mà quan phủ truy bắt, bởi vậy mới lơ đễnh trả lời.

“Bẩm tiểu thư, Dận vương gia thiếu chút nữa thì chết, bất quá phúc lớn mạng lớn, nghe nói là Thượng Quan thái tử của Vạn Hạc quốc, không biết từ đâu tìm tới một danh y chữa trị cho hắn, bằng không xác định chắc chắn mất mạng.”

Tiếng nói của Tiểu Xảo vừa dứt, tay bưng trà của Thanh Dao không tự chủ nắm chặt, đáy mắt một mảnh hàn khí, không ngờ tên nam nhân kia quả nhiên không chết.

Thượng Quan Hạo, tên khốn kiếp nhà ngươi, nơi nơi đều cùng ta đối chọi gay gắt, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi cứ chờ đi, thù mới nợ cũ, rồi có một ngày ta sẽ cùng ngươi tính toán cho xong.

Thanh Dao nếm một miệng trà, tiếp tục hỏi: “Vậy Thượng Quan thái tử bây giờ còn đang ở kinh thành sao?”

Lúc này, nàng nhất định phải đem Thượng Quan Hạo tính toán vào trong kế hoạch, vì nam nhân này còn lợi hại hơn Trưởng Tôn Dận nữa, bởi vì sư phụ hắn là Thiên Sơn Xích Hà lão nhân, Xích Hà lão nhân cũng không phải là hạng người chỉ được hư danh, vì thế hắn ta nhất định là có chút thực học, bằng không ngày nào đó, hắn cũng không thể nghe được sự ảo diệu trong tiếng đàn của Phượng Vĩ cầm.

“Điều này nô tỳ không biết, chỉ nghe nói Thượng Quan thái tử cùng Dận vương gia tình cảm đặc biệt tốt, chắc là vẫn chưa đi đi.”

Thanh Dao khóe môi nhất câu, hai kẻ cấu kết với nhau làm việc xấu làm sao mà không tốt với nhau được, nếu như Thượng Quan Hạo thực sự giúp đỡ Trưởng Tôn Dận, chỉ sợ Trưởng Tôn Trúc chưa chắc là đối thủ của hắn, nếu chỉ bằng vào một mình Trưởng Tôn Dận, hắn căn bản không có khả năng đấu thắng Trưởng Tôn Trúc, xem ra Thanh La quốc thời thế sắp thay đổi, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không để cho Trưởng Tôn Dận thực hiện được mưu đồ, hơn nữa nếu  hắn thực sự đăng vị làm đế, nhất định là cùng Vạn Hạc quốc liên minh chung tay đánh Huyền Nguyệt.

Nàng tuy rằng không trở về Huyền Nguyệt, nhưng tuyệt đối không cho phép có người đụng đến nó, bởi vì Mộc gia còn ở tại Huyền Nguyệt, vì thế Trưởng Tôn Dận nhất định phải chết, chỉ cần hắn chết, thì Thượng Quan Hạo liền vô kế khả thi.

“Được rồi, các ngươi đi xuống đi, ta muốn nằm nghĩ một chút.”

Liên tiếp bôn ba bao nhiêu ngày, quả thực cũng mệt mỏi, Thanh Dao phất phất tay ý bảo hai tiểu nha hoàn đi xuống, gian phòng an tĩnh lại, nàng nằm xuống trên trường kỷ nghỉ ngơi…

Chọn tập
Bình luận
× sticky