Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 64-3

Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu
Chọn tập

Mai Tâm suy nghĩ, suy đoán của Mạc Sầu cũng có lý, thái hậu nương nương tuổi đã lớn, không có khả năng sáng sớm liền thức dậy chờ nương nương qua đó thỉnh an, nếu như nương nương đi sớm, nói không chừng còn quấy rầy đến việc nàng nghỉ ngơi đó chứ, ngược lại còn giống như cố tình làm chuyện xấu, bởi vậy hai nha đầu liền an tĩnh lại.

Nhưng họ không biết, lúc này Quảng Dương cung lý.

Thái hậu nương nương sáng sớm đã ngồi trên giường lớn ở tẩm cung, gương mặt khó coi đến cực điểm, lạnh lùng trừng mắt nhìn tên thái giám bên cạnh, thật lâu mới mở miệng hỏi một câu: “Ngươi nói hoàng thượng thực sự sủng hạnh hoàng hậu nương nương?”

“Đúng vậy, thái hậu nương nương, nữ quan đã lấy được máu xử nữ của hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thân phận cũng đã chính thức ghi vào sử sách hậu cung.”

Người nói chuyện chính là thiếp thân thái giám Lý công công của thái hậu nương nương, cẩn thận từng li từng tí lời nói, hắn hầu hạ thái hậu nương nương hơn hai mươi năm, đối với bản tính của nàng có thể lý giải được, thái hậu nương nương từ một lục phẩm phi tử bò lên đến ngôi vị hoàng hậu, có thể thấy được tâm cơ có bao nhiêu thâm hậu, bao nhiêu độc ác, đạp lên bao nhiêu thi thể để bước lên địa vị cao hiện tại.

Hắn tuy rằng hầu hạ thái hậu nương nương hơn hai mươi năm, thế nhưng vẫn đang không dám khinh thường, bởi vì thái hậu nương nương không phải là một người nhớ tình xưa nghĩa cũ, nếu như nhớ thì Lý hoàng hậu sẽ không phải chết.

“Ghê tởm, chẳng lẽ hắn thực sự thích nữ nhân kia sao?”

Đôi mắt Thái hậu nương nương nheo lại nguy hiểm, như vậy, nữ nhân kia càng không giữ lại được, nàng tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng ta…

Bên trong tẩm cung, vắng vẻ không tiếng động, Lý công công quỳ gối ở trước giường một cử động nhỏ cũng không dám, chờ thái hậu nương nương lên tiếng, bỗng nhiên theo ngoài cửa điện đi vào một gã cung nữ, cung kính bẩm báo.

“Bẩm thái hậu nương nương, quý phi nương nương cùng Tân Nguyệt cô nương đã tới.”

“Truyền các nàng vào đi.”

Thái hậu phất phất tay, thân thể vẫn không có cử động, ngồi ở trên giường như lúc nãy, đợi cho cung nữ đi ra ngoài, nhìn lướt qua Lý công công: “Tiểu Lý tử, đứng lên đi.”

“Tạ nương nương.”

Lý công công đứng dậy vừa mới lui qua một bên, thì ngoài cửa điện đã vang lên tiếng bước chân rất nhỏ, hai đạo bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần đích lướt nhẹ đi tới, phía trước chính là quý phi nương nương, trên khuôn mặt diễm lệ có chút tiều tụy, vành mắt hồng hồng, xem ra sáng sớm đã khóc, tin tức hoàng thượng sủng hạnh hoàng hậu nương nương nhất định đã truyền tới Vị Ưng cung, chuyện này đối với quý phi nương nương mà nói, là một đả kích không nhỏ, bởi vì quý phi nương nương tiến cung nửa năm, nhưng hoàng thượng cũng không có bước vào quá Vị Ưng cung một bước, không nghĩ tới hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương vừa đại hôn, hắn liền sủng hạnh hoàng hậu nương nương, theo như điều này thì hoàng thượng thực sự thích cái háo sắc nữ nhân kia.

Nghĩ đến đây một, Sở Ngữ Yên càng thương tâm, nàng có cái gì kém so với nữ nhân kia, tài tình đều toàn vẹn, tướng mạo thì hạng nhất, ở Lâm An thành nổi danh nữ nhân tài ba, thế nhưng hoàng thượng không chọn nàng, mà đi chọn một háo sắc nữ, vốn có cho là hắn lấy nàng vì để đối phó Sở gia, hiện tại xem ra, hắn thật lòng thích nữ nhân kia, bằng không, sẽ không có khả năng sủng hạnh nàng ta.

Vẫn đứng ở phía sau Sở Ngữ Yên, Tây Môn Tân Nguyệt sắc mặt cũng không khá hơn chút nào, sáng sớm nghe sự kiện như thế, dù nàng sớm chuẩn bị tâm lý, cũng biết hoàng thượng sủng hạnh một nữ nhân là chuyện bình thường, nhưng nghĩ và nghe được là hai việc khác nhau, lúc này nàng có một loại kích động muốn làm thịt nữ nhân kia, nhưng mà bây giờ nàng địa vị gì cũng không có, vì thế chỉ có thể đem hận ý kia đặt ở trong lòng, sớm muộn gì có một ngày nàng sẽ báo trở lại.

“Thiếp thân ( Tân Nguyệt) tham kiến thái hậu nương nương.”

Hai nữ nhân đồng thời thỉnh an thái hậu nương nương.

Thái hậu mâu quang khôn khéo đảo qua, liền nhìn thấy hai nữ nhân quỳ phía dưới sắc mặt đều khó coi, vốn chỉ có một mình nàng tức giận, nhưng lúc này nhìn thấy những người khác cũng giận dữ, thái hậu nương nương dĩ nhiên không còn tức giận như vậy nữa, sắc mặt hòa hoãn đi rất nhiều, vẫy vẫy tay ý bảo Sở Ngữ Yên cùng Tây Môn Tân Nguyệt ngồi vào bên người nàng đi.

“Ngữ Yên đây là thế nào, vành mắt sao lại hồng hồng, ” thái hậu nương nương vẻ mặt từ ái hỏi, Sở Ngữ Yên nghe được lời của nàng, trong lòng đau xót, thiếu chút nữa lại khóc lên, bất quá phải khống chế lại, làm cho mẫu hậu bắt gặp nàng khóc, chẳng phải là nói nàng lòng dạ hẹp hòi sao, vẫn là cố chịu đựng đi, sau này hoàng thượng còn có rất nhiều nữ nhân, nàng chỉ có thể như vậy mà an ủi chính mình.

“Mẫu hậu, nô tì không có việc gì.”

“Ngươi a, ” thái hậu nương nương nhẹ vỗ về mái tóc đen huyền của Ngữ Yên, ân cần khuyên bảo dạy dỗ nàng: “Ngươi quá yêu hoàng thượng, nhớ kỹ, hoàng thất là không có tình yêu, hậu cung sẽ có rất nhiều nữ nhân, ngươi yêu quá sâu sẽ bị thương quá nặng.”

“Mẫu hậu!” Sở Ngữ Yên lòng thật đau đớn, nàng đúng là quá yêu hoàng thượng, cho nên mặc kệ hắn làm cái gì, nàng vẫn cam tâm tình nguyện chờ ở tại chỗ này, dù cho hắn nửa năm không bước vào Vị Ưng cung một bước, nàng vẫn nghĩ đến những đều tốt lành, một ngày nào đó hắn sẽ phát hiện vẻ đẹp của nàng sẽ biết nàng tốt, nhìn thấy nàng vẫn ở tại chỗ này chờ hắn, chẳng lẽ trong thâm cung thật sự không có tình yêu sao?

“Tỷ tỷ, ngươi đừng khổ sở, kỳ thực hoàng thượng tuấn mỹ mạnh mẽ như vậy, là rồng trong loài người, cho dù có mấy nữ nhân cũng không có gì đáng ngại, chỉ cần hoàng thượng có thể làm được mưa móc đồng đều là tốt rồi.” (TT: ngươi xem Tôn ca là heo giống àh >_<) Tây Môn Tân Nguyệt ôn nhu mở miệng, ánh mắt của nàng rất quyến rũ, mang theo một chút giảo hoạt, khóe môi xả ra bộ dáng tươi cười động lòng người. Thái hậu nghe xong Tây Môn Tân Nguyệt nói, rất hài lòng, gật đầu kéo tay nàng qua nói: “Ngữ Yên, ngươi chính là suy nghĩ quá nhiều, ngươi xem Tân Nguyệt làm rất tốt, chỉ cần hoàng thượng mưa móc đồng đều, có mấy có bao nhiêu nữ nhân đều không có gì đáng ngại, ngươi đừng nghĩ đến tình hay yêu, ở đây không giống với ngoài cung, muốn cái trò chơi xa xỉ đó lúc trước không nên tiến cung.” Thái hậu cuối cùng cũng nói xong lời, rất có ý nghĩ mong muốn nàng ta được tốt hơn, nàng vẫn đối với Ngữ Yên kỳ vọng rất cao, đứa cháu này từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, hơn nữa bề ngoài xinh đẹp, từ nhỏ nàng liền phân phó đệ đệ hảo hảo bồi dưỡng nàng ta, bởi vậy ở Lâm An thành nổi tiếng nữ nhân tài ba, thế nhưng ai ngờ sau đó Ngữ Yên lại tiến cung, ở trong đầu căn bản không nghĩ ra được đều mấu chốt, mặc kệ nàng công khai ám chỉ, làm cho nàng ta động não một chút, để được hoàng thượng sủng hạnh, đáng tiếc nha đầu kia cứ ngây ngốc ở tại chỗ chờ, hi vọng hoàng thượng có thể phát hiện điểm tốt của mình. Chuyện này thực sự là quá ngây thơ rồi, hiện tại rốt cuộc phải chịu thiệt thòi. “Mẫu hậu, nhi thần hiểu, ” Sở Ngữ Yên khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt, trong lòng đau quá, vì mình đã mất đi phần chân thành tha thiết yêu thương, có thể cô nói không có sai, trong hoàng cung căn bản không có tình yêu, hơn nữa người nam nhân kia chưa bao giờ yêu nàng, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn, trước đây nàng mong muốn hóa giải ân oán giữa hắn và Sở gia, hiện tại xem ra đều là phí công. “Hiểu rõ là tốt rồi, sau này còn có cơ hội, chỉ cần ngươi nghe lời mẫu hậu nói, nhất định ta sẽ làm cho hoàng thượng sủng hạnh các ngươi.” Trong toan tính của Thái hậu nương nương, một câu có hai ý nghĩa, nhân tiện quét mắt liếc nhìn Tây Môn Tân Nguyệt một cái, Tây Môn Tân Nguyệt gương mặt lập tức ửng đỏ đứng lên, vội vàng nhu thuận mở miệng: “Tân Nguyệt tạ ơn thái hậu nương nương.”

Chọn tập
Bình luận