Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 76-3

Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu
Chọn tập

Trong hình phòng, mấy người thái giám sợ hãi đứng ở một bên, cẩn thận nhìn hoàng hậu nương nương, nương nương khuôn mặt bi thương, tựa hồ mười phần thương tâm, sẽ không phải định trừng phạt bọn họ chứ, tiểu thái giám vừa đánh người xong ùm một tiếng quỳ xuống đất: “Nương nương, chúng tiểu nhân tuyệt không có muốn đánh, xin nương nương bỏ qua cho chúng tiểu nhân một mạng.”

Mộc Thanh Dao quanh thân băng hàn, đem nước mắt sắp rơi ra nén lại, bình tĩnh vung tay lên: “Các ngươi đều đi xuống đi.”

“Dạ, nương nương, ” tất cả mọi người đều lui xuống.

Mộc Thanh Dao dẫn Mạc Sầu đi tới, tự mình cởi ra sợi dây cho Thanh Châu, nhẹ giọng gọi nàng: “Tỷ tỷ, ngươi không sao chứ? Tỷ tỷ?”

Thế nhưng Mộc Thanh Châu một tí phản ứng cũng không có, Mạc Sầu lo lắng nhìn nương nương, nương nương tựa hồ rất đau lòng, hy vọng đại tiểu thư ngàn vạn lần không bị chuyện gì mới tốt, bằng không nương nương nhất định sẽ tự trách, Mạc Sầu vội vàng vươn tay ra dò xét một chút hơi thở của Mộc Thanh Châu, mừng rỡ mở miệng: “Nương nương, còn thở, Lập tức mang về Phượng Loan cung đi, tìm ngự y khám và chữa bệnh.”

“Được ” Mộc Thanh Dao biến mất mạch suy nghĩ thương tâm, đưa ray cùng Mạc Sầu đem Mộc Thanh Châu nâng dậy, phân phó thái giám Phượng Loan cung đang chờ bên ngoài.

“Người đến, lập tức đem cán đến, đem người mang về Phượng Loan cung.”

“Dạ, nương nương.”

Tiểu thái giám lập tức chạy vội ra ngoài, không dám dừng lại, rất nhanh tìm được một bộ cành cây đan bệt thành cái giá, mấy người cẩn thận từng li từng tí đem Mộc Thanh Châu đặt ở trên giá, nâng về Phượng Loan cung.

Lúc này đã là giờ dần, trời sắp sáng.

Phượng Loan cung, một mảnh mây đen sương mù, hai tỷ tỷ của hoàng hậu nương nương, một hôn mê, một bị đánh đến chỉ còn lại có một hơi thở, nương nương tâm tình tệ hết biết, trong lúc này, ai còn dám nói thêm câu nào nữa, trong cung điện to như vậy, lại im ắng lạ thường một chút thanh âm cũng không có, bọn đi đường cũng phải rón rén, không dám gây ra âm thanh lớn.

Ở chính sảnh của Thiên điện, Mộc Thanh Dao khuôn mặt xơ xác tiêu điều, ánh mắt hung tàn, vừa chạm vào đã phát ra cơn giận sấm sét.

Thái hậu, ngươi cứ chờ đó cho ta, mối thù hôm nay, ta nhất định sẽ trả gấp bội lại cho ngươi, còn có Mộ Dung Như Âm, cấu kết với thái hậu để làm việc xấu, chuyên làm những chuyện sỉ nhục cẩu thả, nàng sẽ không bỏ qua cho cả hai.

Ở gian phòng khác bên trong Thiên điện, ngự y đang ở bên trong khám và chữa bệnh cho Mộc Thanh Châu, sau đó rất nhanh liền đi ra ngoài, chậm rãi thi lễ với hoàng hậu nương nương.

Mộc Thanh Dao phất phất tay, trầm giọng mở miệng: “Nàng ta còn cứu được không?”

“Có, tuy rằng da tróc thịt bong, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến gân cốt, vì thế cũng sẽ không ảnh hưởng đến sinh mệnh, nương nương yên tâm đi.”

Ngự y cung kính nói rõ tình huống trong đó, trên điện, Mộc Thanh Dao thở phào nhẹ nhõm, Mai Tâm cùng Mạc Sầu cũng yên tâm, may là đại tiểu thư không có việc gì, bằng không chủ tử nhất định sẽ tự trách thật lâu, nếu hiện tại không có việc gì, cũng là trong cái rủi còn có cái may.

“Ra đơn thuốc cho nàng đi, mặt khác tình huống của nàng không nên tiết lộ ra ngoài, nếu có người hỏi, thì nói là thương thế rất nặng, điểm ấy ngươi có thể làm được.”

Mộc Thanh Dao lạnh lùng nhìn chằm chằm ngự y, ngự y hù đổ mồ hôi lạnh, nếu chủ tử đã phân phó, hắn tự nhiên phải làm theo, hơn nữa nương nương vốn là một người lợi hại, hắn nào dám cãi lời.

“Dạ, thần tuân chỉ.”

Mộc Thanh Dao ý bảo Mai Tâm theo ngự y lấy phương thuốc, bốc thuốc, hầu hạ tốt Mộc Thanh Châu, bên này, Mạc Sầu cung kính đứng thẳng, nàng biết chủ tử có việc phân phó nàng.

“Nương nương?”

“Đợi một lúc, lập tức dùng liễn xa chuyên dụng của bản cung đem các nàng đưa về Mộc gia, mặt khác ngươi tiện thể nhắn cho phụ thân, bảo hắn không nên lộ ra chuyện này, tất cả bản cung tự có chủ trương.”

“Dạ, nương nương.”

Mộc Thanh Dao phân phó thỏa đáng, liền đứng dậy tiến vào gian phòng trong Thiên điện, gian phòng này xưa nay chỉ dùng để tiếp đón khách nhân, tuy rằng không phải thập phần xa hoa, nhưng là tinh mỹ lịch sự tao nhã, bình phong ngọc lưu ly, rèm trướng nhẹ bay, trên phía giường lớn khắc hoa, màn lụa trắng lung lay, bên trong nó lúc này có một người đang ngủ sắc mặt trắng bệch, mặc trên người một bộ trung y màu trắng, lúc nãy bọn họ đã thay cho nàng, màu trắng kia làm nổi bậc khuôn mặt vốn tái nhợt không còn chút máu nào của nàng, môi cũng xám xịt, một điểm sáng bóng cũng không có, cả người nằm ở nơi đó một chút khả năng sống cũng không có.

Mộc Thanh Dao bước hai bước căng thẳng, đụng tới giường rồi ngồi xuống, trong phòng có cung nữ đứng thẳng, vừa nhìn thấy bóng dáng hoàng hậu nương nương, vội vàng thỉnh an.

“Tham kiến hoàng hậu nương nương.”

“Đều đi xuống đi.” “Dạ, ” trong phòng tất cả mọi người đều lui xuống, chỉ có Mộc Thanh Dao một người ngồi ở bên giường, bình tĩnh nhìn nữ nhân đang nằm thỉnh thoảng nhíu mài cắn môi, đáy lòng dâng lên tình cảm kỳ quái, kiếp trước nàng không có huynh đệ tỷ muội, nhìn nhà người ta có huynh đệ tỷ muội chơi đùavới nhau, thường ước ao vô cùng, đáng tiếc mẫu thân cùng phụ thân quanh năm gần ít xa nhiều, mãi cho đến khi chết, nàng cũng không thể tròn tâm nguyện này.

Không ngờ ở kiếp này, ông trời lại hoàn thành tâm nguyện cho nàng, tuy rằng lúc trước nàng cũng không thích Mộc Thanh Châu, chỉ cảm thấy nàng giống như xà hạt mỹ nhân dụng tâm không tốt, nhưng cảm tình có đôi khi kỳ diệu ở chỗ như vậy, lúc nên tới thì nó liền tới.

“Tỷ tỷ, ngươi sẽ khỏe lại, ta sẽ báo thù cho ngươi.”

Nàng nhẹ nhàng lẩm bẩm, người trên giường bỗng giật mình, mài nhíu càng chặt hơn, trong giống mộng tựa hồ còn mơ thấy bị đánh đòn, khuôn mặt nhợt nhạt phát ra thanh âm ngâm khẽ, thỉnh thoảng truyền tới, Mộc Thanh Dao vươn tay nắm lấy tay nàng, an ủi nàng.

“Không có việc gì, không có việc gì.”

Thanh Dao vươn tay vỗ vào lưng của nàng, nhẹ giọng nói nhỏ, lúc này người ở trên giường giật mình, tỉnh lại, mở mắt ra bình tĩnh nhìn Mộc Thanh Dao, thật lâu mới phản ứng lại, nguyên lai nàng không có chết, nàng không có chết.

Mộc Thanh Châu phục hồi tinh thần lại, nước mắt liền lả chả rơi xuống, cuối cùng oa một tiếng khóc lên.

“Thanh Dao, ta nhớ nương, ta nhớ phụ thân, ta có thể trở về nhà không?”

“Đợi một chút, ta sẽ phái Mạc Sầu đưa các ngươi trở về mộc phủ, ngươi đừng lo lắng.”

Mộc Thanh Dao nhìn nàng tỉnh lại, còn có sức lực khóc, chứng tỏ đã không có trở ngại, trong nháy mắt tảng đá lớn trong lòng đã rơi xuống, cả người nhẹ nhàng rất nhiều.

Nàng thật sợ hãi Mộc Thanh Châu xảy ra chuyện gì, nếu thật là như vậy, lòng nàng sẽ khó an, cũng may hiện tại đã tỉnh, nàng sẽ không có chuyện gì.

“Ừ ” Mộc Thanh Châu lệ đọng ở trên mặt, gương mặt vốn xinh đẹp, lúc này đặc biệt điềm đạm đáng yêu, khiến người ta luyến tiếc, tuy rằng cái mông đau, quanh thân mỗi một chỗ đều đau, đau đến nàng muốn kêu lên, thế nhưng còn chưa quên một việc.

“Thanh Dao, ngươi nói cho ta một mỹ nam?”

Trong phòng, sự lạnh lùng nghiêm nghị của Mộc Thanh Dao thối lui mấy phần, khóe môi cong lên nụ cười, nữ nhân này, thực sự là được tiện nghi còn khoe mẽ, nếu như thái độ nàng vẫn tốt như vậy, nhất định sẽ có mỹ nam ngoan ngoãn đưa tới cửa.

Chọn tập
Bình luận