Ánh mắt Cổ Thần như đao, nói:
– Văn sư thúc, không ngờ lại là thúc?
Vị lão giả này chính là người hôm nay đã bại dưới tay Cổ Thần trong đại hội luyện đan, Văn Sư Hào.
Chát…
Cổ Thần vừa nói xong, mu bàn tay thuận thế đập xuống, má bên trái Văn Sư Hào tương tự cũng xuất hiện một vết đỏ ửng.
Cổ Thần đã điểm huyệt câm, nên mặc dù rất đau nhưng Văn Sư Hào vẫn không thể kêu được nửa tiếng.
Cổ Thần chăm chú nhìn Văn Sư Hào, nói:
– Chắc ngươi đang cảm thấy lạ lắm, tại sao ta không để cho ngươi nói? Tại sao ta không hỏi sao ngươi lại đến đây? Tại sao ta không hỏi sao ngươi dám to gan, hành thích ta ngay trong tông môn?
Nghe Cổ Thần nói, rõ ràng là muốn giết hắn, Văn Sư Hào càng thêm sợ hãi, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, muốn biểu đạt điều gì đó.
Cổ Thần hừ lạnh, nói:
– Ngươi muốn nói mưu hại trưởng lão, theo tông quy thì phải xử tội chết, đúng không?
Con ngươi Văn Sư Hào không ngừng hoảng động.
– Hắc hắc…
Cổ Thần cười u ám, liếc nhìn Tiểu Bạch, nói:
– Tiểu Bạch, mê hồn…
Tiểu Bạch sớm đã thi triển, lục mang trong mắt lóe lên, nhẫn thần Văn Sư Hào nhanh chóng bị ánh mắt Tiểu Bạch thu hút.
Sau khi nâng cao tu vi, Tiểu Bạch đã có thể thi triển mê hồn với tu sĩ Tiên Thiên tầng chín, kì thuật như mê sương đúng là rất phù hợp với một tu vi Tiên Thiên tầng chín như Văn Sư Hào.
Bị Tiểu Bạch mê hồn xong, rất nhanh từ miệng Văn Sư Hào, Cổ Thần nhận được những thông tin mà mình muốn.
Vỏ kiếm trong tay Văn Sư Hào là Ẩn Lôi, tu sĩ Thần Hải cảnh có thể truyền nhập pháp lực tạm thời vào trong Ẩn Lôi, để tu sĩ Tiên Thiên cảnh, thông qua ẩn lôi, phóng thích pháp lực tu sĩ Thần Hải cảnh.
Ẩn Lôi là một món pháp bảo của trưởng lão Ẩn Kiếm Phong Hoàng Phủ Nham, chính hắn giao ẩn lôi cho Văn Sư Hào, sau đó bảo Văn Sư Hào xuất mã, tìm đến động phủ giết chết Cổ Thần.
Giữa các phong ban đêm không ngừng tuần tra, cho dù là trưởng lão đi lại giữa hai phong cũng sẽ bị đệ tử tuần tra biết được, cho nên Hoàng Phủ Nham không thể trực tiếp giết chết Cổ Thần, bản thân Văn Sư Hào ở Bách Thảo Phong, lại có thân phận trưởng lão, chỉ cần không rời Bách Thảo Phong căn bản không ai phát hiện ta hành tung của hắn.
Cho nên, Văn Sư Hào mang theo Ẩn Lôi của Hoàng Phủ Nham lén lút đến Động phủ Dược tiên, Động phủ Dược tiên là động phủ mà Hoàng Dược Tiên từng sống, lâu rồi không có ai đến, cấm chế bên ngoài các trưởng lão gần như đều biết.
Hôm nay Cổ Thần đến Động phủ Dược tiên, có thay đổi một chút cấm chế bên ngoài, chỉ cần có người vào, hắn liền lập tức phát hiện, cho nên Văn Sư Hào vừa mới xuất hiện bên ngoài Động phủ Dược tiên, Cổ Thần đã cảm nhận được.
– Hoàng Phủ Nham…
Cổ Thần lẩm bẩm.
Ẩn Lôi là Hoàng Phủ Nham đưa cho Văn Sư Hào lúc chiều, sau đó Hoàng Phủ Nham quay lại Ẩn Kiếm Phong, Văn Sư Hào nửa đêm tìm đến Động phủ Dược Tiên, không ai hay biết.
Nghe Văn Sư Hào nói xong, Cổ Thần đập tay trái lên giữa trán hắn, máu tươi trào lập tức ra từ mũi, mũi, tai, miệng Văn Sư Hào, hai mắt trợn ngược, chết ngay tức khắc.
Nếu như không ai biết đêm đó Văn Sư Hào đến tìm Cổ Thần vậy thì đương nhiên Cổ Thần không thể để hắn còn sống mà rời khỏi đây được. Cho dù sau khi Văn Sư Hào mất tích, Hoàng Phủ Nhạm sẽ nghi ngờ Cổ Thần thì Cổ Thần cũng không sợ, ai có thể chứng minh đêm đó Văn Sư Hào chạy đến Động phủ Dược tiên chứ?
Cho dù Hoàng Phủ Nham biết đếm đó Văn Sư Hào đến Động phủ Dược tiên, vậy thì hắn cũng phải giả như câm, nửa đêm mò đến động phủ người ta là có ý gì? Mọi người hỏi lại, Hoàng Phủ Nham cũng không thể trả lời.
Văn Sư Hào chết rồi, Cổ Thần lập tức tiêu hủy thi thể, dùng Hư Viêm Quyết thiêu thành tro, không để lại một chút dấu vết, xử lý xong xuôi mọi chuyện, Cổ Thần đi ra ngoài động phủ, xóa bỏ mọi manh mối chứng tỏ Văn Sư Hào có đến qua, sau đó quay vào trong động, tiếp tục tu luyện.
Sau khi chạm vào Tiên Thiên cảnh tầng chín, trải qua tám tháng tu luyện, Linh Kình Thuấn Tức quyết đệ ngũ trùng, Cổ Thần đã luyện đến trình độ rất cao, thậm chí Cổ Thần có thể cảm thấy rất nhanh nữa thôi mình sẽ luyện đến Linh Kình Thuấn Tức quyết đệ ngũ trùng đỉnh phong. Đến lúc đó, có thể chạm đến bình cảnh Tiên Thiên cảnh tầng chín.
Phá vỡ bình cảnh này, trúc thành đạo thai, kết xuất Thần Hải, Linh Kình Thuấn Tức quyết có thể tu luyện đến đệ lục trùng, tu vi Cổ Thần, cũng có thể chạm đến Thần Hải cảnh Trúc Thai kỳ.
Một hơi thở, một đêm trôi qua, hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, mấy ngày đầu tháng, Cổ Thần phải đến Bách Thảo Điện tìm Hoàng Dược Tiên học luyện đan dược bát phẩm, đan dược bát phẩm luyện khó hơn Trúc thai đan rất nhiều.
Lần này, Cổ Thần không biểu hiện thiên phân yêu nghiệt vừa dạy đã biết nữa, Hoàng Dược Tiên dạy cả ngày, hắn vẫn vờ như không hiểu.
Với tốc độ học luyện đan của mình, Cổ Thần sớm đã có tính toán, sau bát phẩm nhất định phải học chậm đi một chút, nếu không thoáng cái đã thành thập phẩm đan dược sư, ngay cả Hoàng Dược Tiên cũng không còn gì dạy hắn.
Ngày thứ nhất trôi qua, việc Văn Sư Hào biến mất vẫn chưa bị ai phát hiện, mặc dù Văn Sư Hào không lộ diện nhưng không ai để ý điều này.
Ngày thứ ai, vẫn không ai biết Văn Sư Hào biến mất, trưởng lão mặc dù tự do cũng có điểm không tốt, đó là mất tích người khác rất khó biết được, chỉ cần hắn không ra khỏi Bách Thảo Phong cơ bản không ai biết hắn ở đâu.
Ngày thứ ba, bắt đầu có trưởng lão đàm luận, nói là mấy ngày nay không nhìn thấy Văn Sư Hào.
Ngày thứ tư, các trưởng lão tiếp tục đàm luận.
Ngày thứ năm, cuối cùng cũng có trưởng lão đi Mộc U Cốc tìm Văn Sư Hào, hôm đó tin Văn Sư Hào biến mất cuối cùng đã có người biết.
Trưởng lão mất tích là chuyện không hề nhỏ, không chỉ Bách Thảo Phong, cả Hư Thiên Tông đều chấn động, Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận hộ sơn, không thể có tu sĩ từ ngoài vào, Văn Sư Hào cũng không hề rời khỏi Bách Thảo Phong, hắn không thể tránh khỏi gác canh và đệ tử tuần tra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Người mất tích, nếu như không phải trốn đi thì là bị người khác giết.
Trước khi mất tích, Văn Sư Hào bại dưới tay Cổ Thần ở đại hội luyện đan, thể diện mất sạch, cho nên phần lớn mọi người đều nghĩ Văn Sư Hào không còn mặt mũi gặp ai nên trốn vào một góc. Chỉ có một số ít người hoài nghi, đã có chuyện gì xảy ra với Văn Sư Hào.
Văn Sư Hào mất tích đã tròn một tháng, cuối cùng, vẫn không có kết và trở thành một nghi án của Hư Thiên Tông.
Tu vi Cổ Thần qua ba tháng lại triển hiện một cấp độ mới, một năm trôi qua, tu vi Cổ Thần cũng chỉ hiện lộ đến Tiên Thiên cảnh tầng năm mà thôi, mặc dù Cổ Thần có mâu thuẫn với Văn Sư Hào nhưng không ai hoài nghi đến hắn.
Hơn nữa cả Bách Thảo Phong đều đã bị kiểm tra một lượt, Động phủ Dược tiên cũng không phải ngoại lệ, nhưng trong Động phủ Dược tiên, trừ Cổ Thần ra, căn bản không có bất cứ dấu vết gì…
Cuộc sống thường ngày của Cổ Thần thay đổi, những ngày đầu tháng, hắn đi tìm Hoàng Dược Tiên học đan dược bát phẩm luyện đan chi pháp, thời gian còn lại ở trong động phủ Dược tiên tự mình tu luyện.
Cứ như vậy, từng ngày từng ngày trôi qua…
Chớp mắt, đông qua xuân đến, hoa nở hoa tàn, thời gian ba tháng đã qua.
Đầu tháng tư, tu vi Cổ Thần cuối cùng đã đạt đến Tiên Thiên cảnh tầng chín đỉnh phong, chạm đến bức tường Tiên Thiên cảnh tầng chín.
Hôm đó, Cổ Thần đến Bách Thảo Điện, nói với Hoàng Dược Tiên:
– Sư phụ, hồn nguyên đan luyện đan chi pháp đệ tử cơ bản đã biết, từ ngày mai, đệ tử định bế quan nghiên cứu quá trình luyện chế hồn nguyên đan cụ thể, không luyện ra hồn nguyên đơn tạm thời không xuất quan…