Hiện tại Ngọc Kình Vương và Thạch Hầu Vương khi nói chuyện với Kim Bằng Vương đã chuyển đổi ngữ khí, tràn ngập khiêm tốn, địa vị của Kim Bằng Vương lúc này đã là cao cao tại thượng rồi!
– Hừ!
Kim Bằng Vương hừ lạnh một tiếng, cả giận nói:
– Bổn đế muốn giết ai còn cần bọn ngươi nhiều lời sao? Long tộc thì tính là cái gì? Bổn đế nhất thống Cổ Hoang trở thành thiên địa chí tôn, Nhân Vu lưỡng tộc đều phải thần phục dưới chân ta huống chi là một cái Long tộc? Long tộc đại thống lĩnh lúc đó cũng phải thần phục bổn đế, đem sinh tử của hắn giao vào tay bổn đế, nếu không cũng chỉ có một con đường chết!
– Cái này …
Ngọc Kình Vương và Thạch Hầu Vương liếc mắt nhìn nhau một cái không biết nói gì nữa. Kim Bằng Vương cuồng vọng không kém gì Đông Long Vương ngày xưa.
– Hắc hắc …
Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên, Cổ Thần mở miệng nói:
– Kim Bằng Vương, ngươi mơ mộng hão huyền không ít đó, nhưng đáng tiếc …
Lời Cổ Thần nói đều khiến cho đám cường giả Yêu tộc kể cả Kim Bằng Vương đều khẽ giật mình. Nguồn: https://truyenfull.vn
Kim Bằng Vương lạnh giọng nói:
– Đáng tiếc cái gì?
Cổ Thần nói:
– Đáng tiếc! Hôm nay ngươi sẽ chết!
– Cái gì?
– Ta có nghe lầm hay không?
Đám Yêu tộc cường giả đều trợn mắt há mồm, giống như là bị dính định thân thuật vậy, mắt chữ O mồm chữ A.
Bọn hắn tuyệt đối không ngờ Cổ Thần lại nói ra những lời như vậy.
Kim Bằng Vương lúc này khí thế như mặt trời giữa trưa không thể ngăn chặn được, thực lực lại là Hư Không hậu kỳ sắp đột phá tới Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, mà Cổ Thần lại dám nói hôm nay Kim Bằng Vương phải chết?
– Ha ha ha ha … Ha ha ha … Ha ha ha …
Đang lúc đám cường giả Yêu tộc còn đang ngây người khiếp sợ vì lời nói của Cổ Thần, thì Kim Bằng Vương lại lớn tiếng cuồng tiếu!
Liên tục cười to ba tiếng, tiếng cười của Kim Bằng Vương đột nhiên dừng lại, vẻ cao ngạo trên mặt lập tức biến mất hoá thành băng hàn, trong đôi mắt tràn ngập sát cơ.
Kim Bằng Vương cười không phải vì vui mà cười mà là do quá giận dữ mà cười!
– Cổ Thần, bởi vì một câu nói này của ngươi, ta sẽ khiến ngươi bị tra tấn thống khổ còn hơn chết gấp mười lần!
Sau đó Kim Bằng Vương nghiến răng nghiến lợi quát lên:
– Để mạng lại đi!
Đang khi nói chuyện, Kim Bằng Vương duỗi tay ra hướng Cổ Thần chộp tới, một đạo kim sắc trảo cương từ trong lòng bàn tay hắn nổ bắn ra, trong thoáng chốc đã hoá thành một cái cự trảo lớn cỡ ngàn trượng. Cự trảo toả ra kim quang lóng lánh, toàn bộ đều do tiên lực cương khí ngưng tụ thành.
Cực trảo lóng lánh kim quang này mang theo một cổ lực lượng khủng bố như có thể xé rách cả thiên địa!
Nhìn trảo cương Kim Bằng Vương đánh ra, đám cường giả Yêu tộc giống như bị hãm vào trong một cái tiểu thế giới vậy. Cả cái thế giới này giống như đều bị rút hết vào trong cái cự trảo kia.
Trong sát na đó, trảo cương của Kim Bằng Vương giống như là thứ duy nhất tồn tại trong thiên địa, tất cả pháp tắc trong hư không như đều ngưng tụ vào trong một trảo này.
Một trảo này lại có thể trực tiếp mượn pháp tắc lực trong không gian khiến có uy lực của nó bội tăng.
Trong thiên địa lúc này tựa hồ chỉ còn lại một trảo này, không chỗ nào không có, không chỗ nào không phá được, vô kiên bất tồi, khiến cho người ta có một loại cảm giác không thể ngăn cản được.
– Cổ Thần chết chắc rồi!
Đám cường giả Yêu tộc đều sinh ra một ý niệm như vậy trong đầu. Pháp tắc lực ẩn chưa bên trong một trảo này của Kim Bằng Vương đã cực kỳ thâm ảo, cho dù là Hư Không trung kỳ đỉnh phong như Thần Giao Vương dưới một trảo này cũng chỉ có thể liều mạng chạy trốn, không cách nào chạy trốn!
Trốn?
KIm Bằng Vương lại sao có thể để cho Cổ Thần trốn được! Hắn là một cường giả Hư Không hậu kỳ, không gian pháp tắc hình thành tuyệt đối lĩnh vực đạt hơn vạn trượng, chỉ có cường giả cùng cấp với hắn mới có thể triệt tiêu được một nửa cái tuyệt đối lĩnh vực như vậy.
Cho dù là cường giả Hư Không hậu kỳ mà có tu vi thấp hơn Kim Bằng Vương, ở trong tuyệt đối lĩnh vực này cũng căn bản không thể nào sử dụng thuấn di.
Huống chi, vừa ra tay Kim Bằng Vương đã thi triển không gian trói buộc, pháp tắc lực cường đại ở trong hư không vô hình hình thành những đường vân uốn éo có thể thấy được bằng mắt thường, lấy Kim Bằng Vương làm trung tâm, phạm vi mấy ngàn trượng xung quanh đều hoàn toàn bị phong toả!
Thần Giao Vương đứng cách Kim Bằng Vương không xa, hắn cũng là một cường giả Hư Không Kỳ mà cũng cảm giác được như lâm vào trong một vũng bùn, hành động vô cùng khó khăn. Mà Cổ Thần vẻn vẹn chỉ có tu vi Giá Vụ trung kỳ, lĩnh ngộ đối với không gian pháp tắc so với Thần Giao Vương còn không bằng thì làm sao có thể so với Kim Bằng Vương? Hắn làm sao có thể nhúc nhích được?
Xác thực là như thế, tu vi của Kim Bằng Vương hơn xa Thần Giao Vương, không gian pháp tắc vừa ra, Cổ Thần cảm giác như hư không bốn phía đều trở nên giống như tường đồng vách sắt.
Nhưng trong mắt Cổ Thần lúc này lại không hề có chút bối rối nào! Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ẩn chứa các loại pháp tắc cũng đủ có thể khắc chế đối với không gian pháp tắc ở một trình độ nào đó.
Chỉ là tu vi của Cổ Thần và Kim Bằng Vương chênh lệch quá lớn, chỉ dựa vào Chiến Thần Diệt Tinh Quyền thì không cách nào phá vỡ được không gian trói buộc của Kim Bằng Vương.
Nhưng là, Cổ Thần hôm nay đối với việc tu luyện Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đã không chỉ còn dừng lại ở tu luyện trụ cột như xưa. Từ mười sáu năm trước, sau lần đầu tiên sử dụng Phá Thiên Chỉ, Cổ Thần đã bắt đầu dung hợp Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Đến hôm nay đã mười sáu năm qua đi, Cổ Thần cũng đã đem Chiến Thần Diệt Tinh Quyền dung hợp được sáu mươi sáu quyền.
Cổ Thần vận chuyển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền sáu mươi sáu quyền hợp nhất. Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vừa mới hình thành ở trong cơ thể, còn chưa phát ra ngoài đã tản mát ra một cỗ lực lượng vô hình mà thập phần khổng lồ ra bên ngoài.
Trong chốc lát, hư không xung quanh lấy Cổ Thần làm trung tâm liền xuất hiện từng vết rách giống như mạng nhện.
Sáu mươi sáu quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tích súc trong cơ thể Cổ Thần nên tự nhiên là không tiêu hao Thuần Dương tiên lực, nhưng chỉ như vậy mà cũng đã tạo thành lực đả kích cực lớn lên không gian giam cầm của Kim Bằng Vương rồi.
Đúng vào lúc này, ba cái miệng của Cổ Thần đồng thời ngâm xướng, một tiếng ca du dương với khí tức ẩn chưa đại đạo tự nhiên vang lên. Đây chính là vô thượng thần thông Diêu Ca, tiếng ca giống như thuỷ triều lên xuống, giống như mặt trời vận hành hàng ngày, tự nhiên mà thành, tràn ngập đại đạo của thiên nhiên, so với Kình Ca của Ngọc Kình Vương còn cường đại hơn.
Diêu Ca vừa ra, hư không giống như mạng nhện lập tức nát bấy, hoá thành vô hình, khôi phục bình thường. Không gian xung quanh của Cổ Thần đã không còn chịu ảnh hưởng bởi không gian pháp tắc của Kim Bằng Vương nữa.
Đối với một trảo như duy ngã độc tôn kia của Kim Bằng Vương, Cổ Thần khẽ cười, quát:
– Cấm Thần Tiên Phù! Cấm!
Một cái ngọc phù lập tức xuất hiện trong tay Cổ Thần rồi nhanh chóng men theo trảo cương của Kim Bằng Vương vọt tới thân thể hắn.