Cổ Thần liên tục lui về phía sau, lại lấy một tấm liệt hỏa phù từ trong Càn Khôn Trạc, ném mạnh thái ất phù về phía phệ thiên trùng đang bay tới, tay phải tiếp tục lấy ra một kiện pháp khí hình tròn từ trong Càn Khôn Trạc, ném về phía phệ thiên trùng.
Tuy rằng liệt hỏa phù, thái ất phù, pháp khí hình tròn không thể tạo thành thương tổn đối với phệ thiên trùng, thế nhưng chung quy có thể ngăn cản được phệ thiên trùng, kéo dài một chút thời gian giúp hắn chạy trốn.
Cổ Thần âm thầm kêu khổ, sớm biết trên người bộ xương khô kia có ẩn nấp nhiều phệ thiên trùng như vậy, nói thế nào đi nữa thì Cổ Thần cũng quyết không động tới kiện áo choàng kia.
Hiện tại đã quá muộn rồi, ngay cả kiếp trước hắn là đại tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, có kinh lịch nhân sinh hơn 500 năm, hưng gặp phải loại thái cổ dị trùng như thế này cũng không có biện pháp.
Phệ thiên trùng tại hơn một nghìn năm trước đã biến mất khỏi Cổ Hoang đại lục, chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết, thư tịch, nghe nói ở thời đại thái cổ cũng lừng lẫy hung danh, thế gian chỉ còn lại truyền thuyết về sự kinh khủng của phệ thiên trùng mà không hề có phương pháp nào để đối phó với nó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Cho dù Cổ Thần chính là đại tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh sống hơn 500 năm trùng sinh, đối mặt với phệ thiên trùng, đừng nói là giết chết chúng, cho dù chạy khỏi truy kích của phệ thiên trùng cũng vô cùng khó khăn.
Mấy trăm con phệ thiên trùng nhất tề cắn nuốt, liệt viêm phù, thái ất phù biến thành hỏa diễm và lôi quang nhanh chóng bị chúng thôn phệ không còn chút nào, kiện pháp khí hình tròn cũng bị phệ thiên trùng vây quanh, chỉ thấy phệ thiên trung bám chặt lấy pháp khí hình tròn, tạo lên một vòng tròn lớn hơn chừng một tấc.
Thế nhưng, thể tích vòng tròn do phệ thiên trùng hình thành không ngừng giảm nhỏ, nói rõ pháp khí bên trong cũng giống như Đào Mộc Kiếm, cũng đang bị thôn phệ, rất nhanh sau đó sẽ biến mất không còn bóng dáng.
…
Cổ Thần cấp tốc lui lại phía sau, không ngừng tung ra những tấm phù chú bình thường nhất cố gắng kéo dài chút thời gian, đồng thời âm thầm lưu ý, bảo trì cảnh giác cao độ, ý thức tập trung vào hàng linh phù và bạo diễm liệt viêm phù, van nhất không thể chống đỡ được, chỉ đành dùng hai loại phù chú có uy lực lớn nhất này.
Rất nhanh, Cổ Thần từ bên cạnh bộ xương khô chủ nhân động phủ thối lui tới chính giữa động thính, huyết quan hồ còn đang nhắm mắt nằm úp sấp trên mặt đất, hấp thu linh khí từ trong tụ nguyên linh dịch.
Đột nhiên…
Hai mắt huyết quan hồ vừa mở, nhìn về phía phệ thiên trùng không ngừng đuổi theo Cổ Thần, hai chân bật mạnh liền từ trên mặt đất nhảy bật lên, đứng trên bờ vai Cổ Thần.
Phệ thiên trùng càng đuổi càng gần, dần dần phù chú bình thường Cổ Thần phát ra đã khó có thể ngăn cản được thế truy đuổi cấp bách của đoàn phệ thiên trùng, trong lòng quyết định, tay trái hơi lộn, trực tiếp nắm giữ hành linh phù và bạo diễm liệt viêm phù vào tay.
Cứ kéo dài như vậy, đừng nói làm bị thương phệ thiên trùng, cho dù là từ trong thế tiến công của chúng chạy trốn ra ngoài cũng vô cùng khó khăn, Cổ Thần chuẩn bị dùng hành linh phù, sau đó dùng bạo diễm liệt viêm phù liều mạng với phệ thiên trùng.
– Chi…
Đúng lúc này, huyết quan hồ ngẩng đầu lên, kéo dài cái cổ, hướng về phía phệ thiên trùng đang lao tới phát ra tiếng thét chói tai.
Nhất thời đoàn kim quang run run, nghe được tiếng kêu của phệ thiên trùng, tốc độ của đám phệ thiên trùng hơi chựng lại, liên tiếp xuất hiện hiện tượng lung lay sắp đổ, tựa hồ bị cái gì đó đả thương, sắp rơi xuống mặt đất.
– Chi…
Huyết quan hồ một lần nữa phát ra tiếng thét chói tai đối với đám phệ thiên trùng phía trước, đồng thời trong miệng còn phun ra màn sương trắng nhàn nhạt, thổi mạnh về phía phệ thiên trùng, bao phủ chúng bên trong.
Tất cả phệ thiên trùng giống như gặp phải đại địch, cả đám bạo loạn, đều xoay người bỏ chạy, nhất thời hóa thành một đoàn kim quang bay trở về bên người bộ xương khô chủ nhân động phủ, toàn bộ bám chặt lên xương sống lưng bộ xương khô.
Có mấy con phệ thiên trùng chạy trốn chậm một chút, bị sương mù màu hồng do huyết quan hồ phun ra dính vào người, thân thể lập tức run rẩy rồi rơi xuống mặt đất, phệ thiên trùng rơi xuống mặt đất xuất hiện một tia hồng quan trong đôi con mắt màu vàng, mấy con phệ thiên trùng khác rất nhanh vọt tới cùng nhau, dùng chiếc sừng trên đầu, cùng răng nanh trong miệng điên cuồng cắn xé vào thân thể phệ thiên trùng rơi dưới mặt đất.
Rất nhanh, mấy con phệ thiên trùng rơi dưới mặt đất bị những chiếc răng nanh sắc bén của đồng loại cắn xé nát bấy, thi thể chi thành vô số khối nhỏ, bị chết một cách triệt để nhất.
Huyết quan hồ lại phát ra một tiếng chói tai, sương mù màu hồng vừa mới phun ra dĩ nhiên khiến phệ thiên trùng không gì không thôn phệ được chạy trối chết, mấy con phệ thiên trùng chạy chậm một chút bị sương mù màu hồng dính lên người dĩ nhiên phát cuồng cắn xé nhau mà chết?
Sương mù màu hồng huyết quan hồ phun ra là gì? Dĩ nhiên lợi hại như vậy?
Cổ Thần nhìn tất cả phát sinh, đôi vai run lên, huyết quan hồ bị run lên rơi xuống đất, Cổ Thần bật người lui lại phía sau mấy bước, kéo dãn một chút khoảng cách với huyết quan hồ, kinh ngạc nhìn đầu huyết quan hồ thuần một màu trắng.
Kiếp trước Cổ Thần cũng đã từng gặp qua một ít huyết quan hồ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy qua huyết quan hồ phun ra sương mù màu hồng gì đó, bắt đầu cẩn thận quan sát đầu huyết quan hồ trước mắt, nghĩ thầm nếu như huyết quan hồ phun một ngụm sương mù màu trắng lên người hắn thì sẽ có hậu quả như thế nào?
Chẳng lẽ? Huyết quan hồ thuần màu trắng so với huyết quan hồ bình thường khác có chỗ khác nhau? Có điều gì đó đặc biệt? Ví dụ như sương mù màu hồng này? Trong lòng Cổ Thần suy đoán.
– Chi… Chi chi…
Huyết quan hồ lập tức hạ chân sau, kêu lên ba tiếng với Cổ Thần, một chân trước giống như cánh tay con người điểm điểm về phía Cổ Thần, nhìn thần tình của nó tựa hồ có điểm căm tức: vì sao Cổ Thần lại đột nhiên đẩy nó từ trên bờ vai xuống dưới đất?
Nhìn biểu tình của huyết quan hồ, trong lòng Cổ Thần cười cười, vừa rồi huyết quan hồ đã trợ giúp chính mình bức lui phệ thiên trùng, nhưng vừa thấy huyết quan hồ có khả năng sinh ra uy hiếp tới chính mình liền không nói một lời đẩy nói từ trên vai xuống.
Nhìn biểu tình vô tội của huyết quan hồ, hiển nhiên không có ý định công kích Cổ Thần, thực sự là Cổ Thần đã lấy cái bụng nhân loại để đo tâm tinh tinh khiết của nó rồi.
Bất quá, để nó ngồi trên bờ vai chính mình như vậy sau? Hiển nhiên không được, vạn nhất lúc nào đó nó phun một ngụm sương mù màu hồng vào chính mình, bản thân làm sao tránh được? Trong lòng Cổ Thần suy nghĩ, cho dù biểu tình của huyết quan hồ vô tội như thế nào cũng không thể tiếp tục để nó ngồi trên vai chính mình.
Ai… Xem ra nhân loại quả nhiên là chủng tộc có lòng nghi ngờ nặng nhất a! Bản thân cũng không ngoại lệ, trong lòng Cổ Thần thở dài.
Cổ Thần nhìn sang phía bộ xương khô, chiếc áo choàng lông chim vừa bị gẩy ra khỏi người bộ xương khô đang lẳng lặng nằm dưới mặt đất, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, phệ thiên trùng đều bám trên người bộ xương khô, trên kiện áo choàng này hẳn là không có phệ thiên trùng.
Bước tới gần chiếc áo choàng, Cổ Thần tỉ mỉ kiểm tra một lần, xác định không có phệ thiên trùng mới đưa tay nhặt chiếc áo choàng lên.
Áo choàng vừa vào tay, một cỗ cảm giác mềm nhẵn lập tức truyền tới.
“Đây rốt cuộc là pháp khí phi hành hay là pháp khí phụ trợ?
Cổ Thần nhè nhẹ vuốt chiếc áo choàng.
Pháp khí phi hành cần phải tới Tiên Thiên cảnh mới có thể sử dụng, mà pháp khí phụ trợ lại không yêu cầu cảnh giới người sử dụng, bất kỳ ai cũng có thể sử dụng, giống như Càn Khôn Trạc.