Ba người Hư Tử Uyên, Ngô Tinh, Phạm Âm nhìn tinh không vô cùng vô tận xa xa, trong ánh mắt đều hiện rõ vẻ hiếu kỳ.
Ánh mắt của Cổ Thần thì rơi vào đại địa dưới chân, đại địa này vô biên vô hạn, giống như hỗn độn, không gian xám xịt mờ ảo, lực cảm ứng của Cổ Thần không thể tra xét tới đầu cùng, Cổ Thần giậm chân một cái, mặt đất không chút sứt mẻ, cứng rắn không gì sánh được, tiết lộ khí tức bản nguyên.
Nơi này dĩ nhiên là bên ngoài vũ trụ chi tâm, thời điểm Cổ Thần tiến vào trong bản nguyên chi địa từng đến qua một lần, chỉ là, bên ngoài vũ trụ chi tâm rộng lớn không biết nơi nào là bờ bến, nơi này so với địa phương bản nguyên chi địa tiến vào lần trước không biết cách bao xa.
Thời gian cách trăm năm, lại một lần nữa tới vũ trụ phàm gian.
Lần trước, rời khỏi vũ trụ phàm gian là do nguy cơ sinh tử, Côn Ngô Tiên Đế thi triển lực lượng cuối cùng của mình xuyên toa qua hai giới Âm Dương, Cổ Thần chật vật bỏ chạy.
Tựa hồ tu sĩ trong không gian Vạn Giới đều đã chuyển đi rồi.
Không gian Vạn Giới chính là đại bản doanh của trận doanh Vạn Giới, nếu không bức tới tuyệt lộ, bình thường tuyệt đối không bỏ sào huyệt chạy đi, mà hiện tại toàn thể chuyển dời, chỉ sợ trăm năm vừa qua, cuộc tranh đấu giữa trận doanh Vạn Giới và trận doanh Chư Thiên bị vây trong thế nghiêng hẳn một bên.
Trong lòng Cổ Thần rùng mình, thầm nghĩ:
“Sợ rằng Chiến thần Hình, Long Tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ, Bảo Tháp Thiên Vương không thể chạy trốn được từ dưới tay Hồng, bằng không năm đại cự đầu của trận doanh Vạn Giới cho dù vây dưới tình huống hạ phong cũng không đến mức bị bức phải chạy trốn khỏi đại bản doanh không gian Vạn Giới này.”
Nghĩ lại như vậy, hành trình của Cổ Thần đối với Thiên Cung trong lòng càng thêm cấp thiết.
Trong không gian Vạn Giới đã không an toàn, Cổ Thần mang theo Âm Lăng Phong, Hư Tử Uyên, Ngô Tinh, Phạm Âm rời đi, rời khỏi không gian Vạn Giới, đại na di về phương hướng cách rất xa Thiên Cung.
Trước tiên phải dàn xếp mọi người, tự nhiên phải chọn địa phương càng xa Thiên Cung càng tốt, nơi thế lực trận doanh Chư Thiên càng nhỏ.
Đủ đại na di nửa canh giờ, xuyên qua vô số tinh hải, khoảng cách đối với Thiên Cung cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng phải thuấn di một canh giờ mới có thể tới được, cuối cùng Cổ Thần ngừng lại trên một phàm nhân tinh thông thường.
Cổ Thần để mọi người từ trong Côn Ngô Giới ra ngoài, tại một địa phương sâu trong sơn mạch hoang vu không người, dựng không ít gian phòng, giống như một thôn trang nho nhỏ, mọi người tạm thời định cư nơi đây.
Trên tay bọn họ đều đã được phân phối nụ hoa thiên địa đồng sinh quả, hoặc là quả non, so với bất cứ linh dược thiên địa nào cũng tốt hơn, có thể đảm bảo bọn họ suốt mấy trăm năm không cần lo lắng ăn uống tích lũy năng lượng, đồng thời tu vi tăng lên rất nhanh.
Cổ Thần giao Như Ý Linh Lung bảo tháp cho Hư Tử Uyên, sau khi bọn họ phục dụng thiên địa đồng sinh quả có thể tiến vào khu vực thời gian gia tốc trong tháp để tu luyện, đối với bên ngoài mà nói, tu vi sẽ đề cao với tốc độ cực nhanh.
Sau khi dàn xếp mọi người xong, Cổ Thần từ biệt mọi người, chuẩn bị chạy tới Thiên cung.
Lần tới Thiên Cung này nhất định phải diệt Thiên đế!
Lần tới Thiên Cung này, nhất định phải hủy diệt toàn bộ Thiên Cung!
Lần tới Thiên Cung này, nhất định phải làm một hồi long trời lở đất!
Lần tới Thiên Cung này, muốn hủy đi Chư Thiên. Nguồn truyện: Truyện FULL
– Âm Tôn đạo hữu, tuy rằng ta nắm chắc phần thắng khi tới Thiên Cung, nhưng số lượng cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn trận doanh Chư Thiên có tới năm người, còn có Hồng, có thể không trở về trong thời gian ngắn, không thể dự liệu trước, đồng thời ta còn muốn điều tra xem trận doanh Vạn Giới còn có người sống sót hay không, vì vậy một lần đi này khả năng sẽ thật lâu không trở lại, ta phải nhờ đạo hữu đảm bảo thân hữu của ta an toàn rồi!
Trên đỉnh một ngọn núi, hai người đứng thẳng, Cổ Thần đang tiến hành một lần nhắc nhở cuối cùng trước khi rời đi.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
– Cổ Thần đạo hữu yên tâm, có ta ở đây, thân hữu của đạo hữu nhất định không mất một sợi lông!
– Tốt! Trong lòng ta không còn lo lắng, lần đi này, ta chắc chắn hủy đi Chư Thiên, hủy diệt Thiên Cung, diệt Thiên đế, nháo một trận long trời lở đất!
Cổ Thần đang nói, thân thể chợt lóe biến mất không thấy, chỉ để lại một đạo thanh âm phiêu đãng trong hư không.
Cổ Thần tiến hành đại na di, hướng thẳng về phía Thiên Cung chính giữa thế giới chi thụ.
Không dẫn theo những người khác, Cổ Thần một mình một người tiến hành đại na di, tốc độ nhanh hơn không chỉ gấp hai lần, chỉ nửa canh giờ, Cổ Thần đã tới cửa vào đại lục tán cây — Thiên Môn.
Cổ Thần trực tiếp xuyên qua Thiên Môn, xuất hiện trên đỉnh chóp đại lục tán cây thế giới chi thụ, bước vào trong phạm vi Thiên Cung.
Đây là lần thứ ba tới Thiên Cung, lần đầu tiên Cổ Thần được Thượng Nguyên Tiên Tôn mời tới, tham gia Thiên Cung thí luyện, cuối cùng bị Kim Ô ngũ thái tử đẩy vào trong vườn thiên địa đồng sinh quả, cuối cùng Cổ Thần đã hái đi toàn bộ thiên địa đồng sinh quả, giết chết Kim Ô ngũ thái tử, trốn khỏi Thiên Cung.
Lần thứ hai, Cổ Thần bị một trong năm đại cự đầu trận doanh Chư Thiên, Thái tử dụng Thiên Địa Thần Lô bắt tới Thiên Cung, cuối cùng Cổ Thần lợi dụng thiên địa chân hỏa, thúc đẩy Bàn Cổ đại đạo dung hợp với bản nguyên ngũ hành, tu thành Nhất vĩnh hằng, giết Kim Ô nhị thái tử và tứ thái tử, sau đó đại chiến một hồi với Thiên đế, đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế bạo phát, đánh Thiên đế thương nặng, kết quả Hồng cũng hiện thân, Côn Ngô Tiên Đế xuyên toa qua hai giới Âm Dương, mang theo Cổ Thần tới Âm giới, trốn khỏi Thiên cung.
Lần thứ ba tới Thiên Cung là do Cổ Thần chủ động tới, muốn tới hủy diệt Thiên Cung, giết chết Thiên đế.
– Người nào?
Cổ Thần vừa mới đi qua Thiên Môn, hai tiếng quát hỏi đồng thời vang lên bên tai, hai thiên binh thủ vệ Thiên Môn đồng thời lên tiếng quát hỏi.
Hai thiên binh này, trên người thiêu đốt kim diễm, ánh mắt Cổ Thần ngưng tụ, dĩ nhiên là hai Kim Ô.
Ánh mắt Cổ Thần biến đổi, ánh mắt chuyển qua, không gian vặn vẹo, hỏa diễm đỏ đậm như ẩn như hiện, lực lượng quy tắc chi hỏa bạo phát, thần sắc hai thiên binh ngẩn ra, liền lập tức bị quang mang hỏa diễm nổ bắn tới chạm phải, tức thì vang lên hai tiếng bạo tạc, trong sát na bị diệt sát, bị quy tắc chi hỏa đốt cháy thành hư vô.
Cho dù Kim Ô là sủng nhi của lửa cũng phải bị quy tắc chi hỏa diệt sát.
Nói thì dài, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Lúc này, thiên tướng trong đình viện xa xa mới phản ứng kịp, thần sắc cả kinh, quát lên:
– Nghịch tặc từ nơi nào tới, dám can đảm xâm lấn Thiên Cung, tội đáng chết vạn lần!
Trong lúc người này nói, đồng thời dùng thần thức truyền âm, đưa tin tức truyền tới quân doanh Thien binh gần Thiên Môn nhất.
Thiên tướng này vừa lời, chỉ thấy cước bộ của Cổ Thần vừa nhấc, một bước bước bước ra, trong sát na Cổ Thần xuyên qua hư không hàng tỉ dặm, xuất hiện ngay trước mặt thiên tướng, quyền phải khẽ động.
Thiên tướng này hoảng hốt, tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên có lĩnh vực tuyệt đối, cường giả Thiên Kiếp bí cảnh càng có thể sáng tạo ra một phương thế giới, có lực lượng của một phương tiểu thế giới, quay xung quanh chủ nhân, so với lực lượng của vực càng cường đại hơn nhiều, vừa rồi Thiên tướng này đã phòng bị toàn lực, vận chuyển toàn bộ lực lượng của tiểu thế giới, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không thể trong nháy mắt tiếp cận được hắn, điều này hoàn toàn phá hủy quy tắc không gian…
Thế nhưng, Cổ Thần căn bản không nhìn lực lượng quy tắc không gian, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt thiên tướng ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, một quyền kích thẳng vào ngực hắn.
Nếu như thời gian thả chậm một vạn lần có thể nhìn thấy rất rõ ràng, không gian trong ngực của thiên tướng đột nhiên lún sụt, sau đó bị một cỗ quyền lực cực kỳ cường đại đục lỗ thân thể, trước ngực xuất hiện một cỗ thủng lớn, lực lượng trong quyền cương này khủng bố không gì sánh được, lực lượng chấn kính càng kinh khủng tuyệt luân, lỗ thủng kia càng lúc càng lớn, thân thể của thiên tướng cũng bị chấn thành bột phấn, từ từ khuếch tán bốn phía.
Nhưng nếu thời gian chỉ lưu động bình thường, chỉ trong nháy mắt, một quyền tiện tay của Cổ Thần đã đánh trúng ngực thiên tướng, vang lên một tiếng bạo tạc, trong sát na đã đánh bạo vị thiên tướng ngũ hành năm kiếp đại viên mãn này, hoàn toàn đánh bạo, thần hình câu diệt.
Ngay cả chạy trốn vào trong thế giới tự sáng tạo cũng không kịp.
Lúc này Cổ Thần vì giết chóc mà đến, vì hủy diệt mà đến, thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật, tất cả Thiên Cung đều phải bị hủy diệt.
Thiên tướng này đã chết, nhưng tin tức có người xâm lấn Thiên cung đã được truyền vào trong quân doanh thiên binh đóng gần Thiên Môn, tuy rằng chưa kịp trịnh trọng nói người xâm lấn là ai, nhưng các thiên tướng trong quân doanh này đều rất coi trọng.
Thiên binh đóng quân tại phụ cận Thiên Môn thay phiên lay động, lúc này là Kim Ô Quân đóng quân, phụ trách trông coi Thiên Môn.
Nguyên bản, Kim Ô Quân do hai vị cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn Kim Ô nhị thái tử và Kim Ô tứ thái tử thống lĩnh, sau đó hai người bị vẫn lạc dưới tay Cổ Thần, sau đó thay đổi thống linh mới, là Kim Ô đại thái tử và tam thái tử, hai vị cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp.
Cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp có thân phận không phải chuyện đùa, tự nhiên không đứng trong quân doanh, trong quan doanh hiện tại chỉ có một ít Thiên tướng ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, một vị Phó thống lĩnh tu vi âm dương sinh tử nửa kiếp, lập tức phái người hội báo tình huống cho Kim Ô đại thái tử và nhị thái tử, sau đó tự mình suất lĩnh Kim Ô quân thuấn di về phía Thiên Môn.
Phó thống lĩnh vừa mới được thiên tướng trông coi Thiên Môn dùng thần thức truyền âm, mới chỉ qua một lần hô hấp, thần thức truyền âm đột nhiên dừng hẳn, Phó thống lĩnh cũng không thể nào liên hệ được với thiên tướng trông coi Thiên môn.
Trạng thái như vậy chỉ có hai khả năng, thứ nhất chính là thiên tướng trông coi Thiên Muôn đuổi ra khỏi Thiên Môn, rời xa Thiên Cung, thứ hai, thiên tướng trông coi Thiên Môn đã bị giết chết.
Đã có người xâm lấn Thiên Cung, khẳng định sẽ không thể không có ngươi trông coi Thiên Môn, mà thiên tướng đều đánh không lại, vì vậy, khả năng thứ hai chiếm chín thành.
Thiên tướng trong Thiên Cung đều là cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, có thể miểu sát một vị thiên tướng trong nháy mắt, thực lực tự nhiên vô cùng kinh khủng, chí ít cũng phải phải đạt tới thực lực cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn.
Phó thống lĩnh biết rõ tình thế nghiêm trọng.
Vì vậy, trước tiên phái người truyền tin tức tới về tổng bộ Kim Ô quân, báo cáo cho hai vị thủ lĩnh Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử.
Kim Ô Quân là do cường giả Thiên Kiếp bí cảnh thuộc bộ tộc thần điểu Kim Ô cấu thành nên, mỗi một đầu thần điểu Kim Ô đều có tu vi thấp nhất ngũ hành bốn kiếp, tổng số lượng lên tới hơn một nghìn, trong đó có hơn mười vị thiên tướng tu vi ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, cộng thêm một vị Phó thống lĩnh tu vi âm dương sinh tử nửa kiếp.
Thực lực như vậy, cường giả âm dương sinh tử nửa kiếp tuyệt đối không dám coi thường, thế nhưng, đối mặt với cường giả vô địch âm dương sinh tử đại viên mãn còn chưa đủ nhìn.
Kim Ô quân tập kết phi thường nhanh chóng, các thiên binh Kim Ô nghe được triệu hoán đều thuấn di tới, chỉ vài lần hô hấp đã tập hợp đầy đủ, Phó thống lĩnh vung tay lên, rất đều đặn nhịp nhàng thuấn di về phía Thiên Môn.
Trên đường thuấn di, ấn ký trong tay Phó thống lĩnh biến đổi, hơn một nghìn thiên binh Kim Ô nhất thời biến ảo vị trí, hợp thành một đại trận — Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận!
Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận là một loại trận pháp cực kỳ lợi hại, cần có một nghìn hai trăm chín mươi sáu vị cường giả Thiên Kiếp mới có thể cấu thành.
Mỗi một vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh giống như hạt bụi vũ trụ sơ thủy, tổ hợp lại một chỗ, hóa thành một tầng hỗn độn cực lớn, đây chính là mô hình của vũ trụ, là một trong những loại trận pháp lợi hại nhất.
Người bày binh bố trận có tu vi càng cao, thực lực phát huy ra càng cường đại.
Nguyên bản chỉnh thể thực lực của Kim Ô quân còn kém tương đối xa so với cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn, thế nhưng khi tổ hợp thành Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận, cho dù là cường giả nửa bước thiên địa vô lượng kiếp cũng không dám coi thường, cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn bị nhốt trong trận hầu như không thể thoát thân.
Trận pháp vừa mới hình thành, một bóng người tựa như chùm tia sáng từ cực xa với tốc độ rất nhanh phi độn tới.
Cổ Thần không thuấn di, trực tiếp trong hư không, thân thể giống như lưu tinh tỏa quang mang chói lòa, so với tốc độ thuấn di của cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn bình thường không hề kém hơn, thân thể lướt qua, xẹt qua một đường sáng kéo dài hàng tỉ dặm.
Thời điểm nhìn thấy Cổ Thần còn đang ở địa phương cực kỳ xa xôi, thế nhưng chỉ chớp mắt một cái, Cổ Thần đa xuất hiện ngay trước mặt, thế nhưng chúng thiên binh thiên tướng nhìn thấy rất rõ ràng, Cổ Thần căn bản không thuấn di, tốc độ như vậy đã hoàn toàn vượt qua phạm vi pháp tắc không gian, tất cả khiếp sợ không thôi.
Cổ Thần lấy quy tắc không gian hành tẩu, thân thể và không gian hòa hợp thành một thể, trừ phi tiến hành đại na di cự ly xa, bằng không thuấn di hay không thuấn di cũng không khác biệt nhiều.
– Dừng! Bày trận nghênh địch!
Phó thống lĩnh Kim Ô quân thất kinh, quân kỳ trong tay phất mạnh, hét lớn một tiếng.