Tiên lực trong cơ thể Cổ Thần dâng trào, Tàng Khôn Sơn đang chống lại sáu đạo quyền cương, sáu cánh tay lại kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, sáu tay đều xuất hiện, trong sát na, lại oanh sáu đạo quyền cương.
Mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong kia đột nhiên sắc mặt đại biến, nhìn Cổ Thần, bị dọa tới lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng
Tại bọn họ xem ra, Tàng Khôn Sơn cũng đã bước vào Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ được nghìn năm rồi, tuy rằng đã từng bị thương, nhưng hiện tại đã hoàn toàn khôi phục, mà Cổ Thần bất quá mới vào Đằng Vân kỳ.
Đằng Vân sơ kỳ tới Giá Vụ sơ kỳ hơn kém nhau một cảnh giới lớn, chứ không phải chỉ là một cấp bậc trong cùng cảnh giới.
Vốn tưởng rằng, Tàng Khôn Sơn vừa ra tay, Cổ Thần tất nhiên bị đánh bại dễ dàng, thực lực của Cổ Thần càng cao tới kỳ lạ. Tàng Khôn Sơn vị Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ này còn giánh xuất thủ trước, chiếm được tiên cơ.
Kết quả! Trong chớp mắt, Cổ Thần cũng đã chặn lại thế tấn công của Tàng Khôn Sơn, đồng thời còn muốn đẩy hắn vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Sáu đạo quyền cương kia có bao nhiêu cường đại, trong lòng mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong này đều rất rõ ràng. Mỗi một đạo quyền cương đều chứa đựng lực lượng không thể chống đỡ của tu sĩ Mệnh Tuyền bí cảnh, có thể nói, sáu đạo quyền cương kia chỉ cần môt quyền oanh tới mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ thì cũng đủ đem bọn họ toàn bộ chém giết.
Đồng thời Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, vừa ra, bọn họ có chạy cũng không thoát, do đó, quyền cương đem đến cho bọn họ cảm giác nguy hiểm không thể kháng cự được.
Tựu ngay cả Thổ Sát Ấn của Tàng Khôn Sơn cũng bị oanh thành bụi phẫn một cách dễ dàng, sáu đạo quyền cương kia đến tột cùng có bao nhiêu cường đại, có thể nghĩ được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Trong lòng cao thủ Minh Khiếu Kỳ tuy giật mình, những vẫn chưa trực tiếp đối mặt với Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương của Cổ Thần, còn có thời gian để suy vấn, mà Tàng Khôn Sơn lại càng nhìn sáu đạo quyền cương dường như tật quang thiểm điện oanh đến, căn bản không kịp suy nghĩ nhiều.
Quyền cương vừa tới, không gian bốn phía tựa hồ đều trở nên cứng rắn hơn, ngay cả thuấn di trốn tránh đều không thể thi triển, chỉ đành liều mạng chống đỡ.
Trong sát na, Tàng Khôn Sơn từ sáu đạo quyền cương tới cảm thụ được một cổ khí tức trí mạng cường liệt.
Trong nháy mắt dưới tử vong bao phủ, Tàng Khôn Sơn theo bản năng sử xuất bảo mệnh pháp bảo, một đạo thổ hoàng sắc quang mang từ trong mi tâm hắn nổ bắn ra, hướng tới sáu đạo quyền cương của Cổ Thần.
Đạo thổ hoàng sắc quang mang này rời khỏi mi tâm của Tàng Khôn Sơn, trong nháy mắt liền mở rộng, hóa thành một bức tường đá, chắn giữa sáu đạo quyền cương và thân thể Tàng Khôn Sơn.
Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm!
Sáu tiếng bạo hưởng kinh thiên đồng thời vang lên, làm rung chyển trời đất, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương toàn bộ đều oanh lên bức tường đá thổ hoàng sắc.
Lục quyền đều xuất hiện, uy lực to lớn ra sao? Tựu ngay cả hủy diệt lôi kiếp cũng bị sáu đạo quyền cương của Cổ Thần, trong nháy mắt oanh diệt. Tàng Khôn Sơn phóng xuất đạo thổ hoàng sắc quang mang kia, tuy rằng là một kiện hạ phẩm phòng ngự tiên bảo nhưng cũng vô pháp ngăn trở sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương song song công kích.
Bức tường đá thổ hoàng sắc kia dưới tiếng bạo hưởng kinh thiên bị oanh tới nát bấy, một lần nữa hóa thành một đạo thổ hoàng sắc quang mang, chỉ nghe thấy sưu một tiếng, dường như Lưu Tinh xẹt qua bầu trời. Đạo thổ hoàng sắc quang mang kéo một vệt thật dài, trong nháy mắt bị đánh ra xa vạn trượng rồi rơi xuống.
Sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tốc độ không giảm chút nào, Tàng Khôn Sơn muốn tránh cũng không được, trong sát na, bị sáu đạo quyền cương đánh trúng.
A….
Hét thảm một tiếng từ trong miệng Tàng Khôn Sơn vang lên, một ngụm máu đỏ tươi mạnh mẽ phun ra. Thân thể hắn cùng kiện thổ hoàng sắc quang mang kia dùng tốc độ tựa như thuấn di, trong sát na bị đánh bay ra xa vạn trượng, từ trên không trung rơi xuống. Đem mặt đất nổ ra một hố sâu chừng trăm trượng.
Ầm! Đại địa sau trận chiến, một trận bụi mù mịt, lấy điểm Tàng Khôn Sơn rơi xuống làm trung tâm, toàn bộ phương viên nghìn trượng, mặt đất nứt ra tựa như mạng nhện, nhìn thấy mà giật mình.
Hai hiệp, thời gian bất quá trong nháy mắt, Tàng Khôn Sơn đã bị Cổ Thần sử dụng Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh bại, đồng thời thụ thương không nhẹ.
Một quyền Đằng Vân vong, thập Giá Vụ diệt!
Gần thập quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền là là có thể diệt sát một Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ, Cổ Thần sáu tay đều xuất hiện, lục hợp nhất uy lực cũng thua gì từng quyền liên tục đánh ra.
Nếu không phải bị kiện phòng ngự tiên bảo thổ hoàng sắc kia chặn không ít lực công kích, Tàng Khôn Sơn chỉ có tu vi Giá Vụ sơ kỳ, nói không chừng đã bị lục quyền hợp nhất này trực tiếp oanh tới thần hình câu diệt rồi.
– Tàng tiền bối…
Mười một đạo động quang trong nháy mắt hướng nơi Tàng Khôn Sơn rơi xuống, nhanh chóng độn đi, mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong, trong lòng khiếp sợ tới mức không còn lời nào để diễn tả, thực lực của Cổ Thần vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Kế tiếp trong nháy mắt, thân thể Tàng Khôn Sơn từ trong hư không bước ra, đã xuất hiện ở ngoài trăm dặm, cái miệng của hắn còn lộ vết máu, sắc mặt có chút tái nhợt, hiển nhiên thụ thương không nhẹ.
Thấy thân thể Cổ Thần chưa, vẫn chưa truy kích, Tàng Khôn Sơn liên tục thuấn di ba lần, thân thể dừng ở hơn ba trặm dặm, xoay người nhìn Cổ Thần, trong ánh mắt lộ vẻ oán hận.
Mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong thấy Tàng Khôn Sơn ném bọn họ lại mà bỏ chạy, cả đám sợ đến kinh hồn khiếp đảm, cũng không nhắc tới ngọc bội với Cổ Thần nữa, đạp pháp bảo, độn tốc như điện đuổi theo Tàng Khôn Sơn.
Cổ Thần đứng xa xa nhìn Tàng Khôn Sơn, nói:
– Nếu ta muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay, hi vọng ngươi nhớ kỹ lần giáo huấn này, lần sau còn dám xuất thủ với ta, ta sẽ lấy tính mệnh của ngươi.
Nói xong, Cổ Thần giơ giơ lên ngọc bội đen kịt trong tay, nói:
– Thứ này các ngươi còn muốn không? Nói cho ta biết nó có ích lợi gì, liền trả lại cho các ngươi!
Trong thanh âm của Cổ Thần ẩn chứa pháp tắc chi lực, tuy rằng cách xa ba trăm trượng, thanh âm vẫn rõ ràng rơi vào trong tay chúng tu sĩ.
Tàng Khôn Sơn không nói chuyện, mà là rất nhanh điều chỉnh nội tức, mới bị sáu đạo quyền cương kia bắn trúng, cảm giác tựa như cả thân thể đều bạo nổ, tuy rằng thân thể cũng không có bạo nổ thật sự, nhưng cũng bị chấn tới tầng tầng rạn nứt như hoa văn, nội tạng bị chấn tới lệch vị trí, hoàn toàn vỡ tan, toàn thân xương cốt cơ bản đều rời rạc.
Nếu không phải là cường giả Độ Hư bí cảnh, coi như là cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong mà thụ thương như vậy, e là Mệnh Tuyền cũng bị nát bấy, thân thể muốn hỏng rồi.
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ lúc trước hướng Cổ Thần muốn ngọc bội đen kịt, nghe thấy hắn nói, hỏi một câu:
– Cổ chiến thần, ngươi nói có thật hay không?
Cự ly mặc dù xa, nhưng thính giác của Cổ Thần linh mẫn, đừng nói ba trăm trượng, cho dù là năm sáu trăm trượng, hắn vẫn nghe được. Huống chi tu sĩ kia nói xong đều rõ ràng rơi vào tai hắn.
Cổ Thần gật đầu, nói:
– Đương nhiên!
Ngọc bội đen kịt tác dụng cũng không phải bí mật gì, chỉ có Cổ Thần từ bắc hoang trần thế mà đến, hơn sáu mươi năm không có nghe chút tin tức nào của Tu Chân Giới mới không biết.
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ kia nói:
– Ngọc bội này chỉ là một kiện pháp bảo bình thường, bản thân không có nhiều uy lực, tác dụng hữu hạn, nhưng lai lịch của nó lại không đơn giản, xuất từ di chỉ của Hắc Thủy Ma Môn, theo ghi chép, chúng là bằng chứng để tiến nhập mộ phần của Hắc Thủy Đại Đế. Chỉ có người mang ngọc bội mới có thể đi vào mộ phần Hắc Đế.