Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chân Tiên

Chương 1002: Vũ trụ chi tâm

Tác giả: EK
Chọn tập

Khóe môi của hồng khẽ động, một âm phù tiên thiên lại tiếp một âm phù từ trong miệng của hắn bẳn ra, đạo âm phù thứ nhất còn như lôi đình bạo tạc, đạo âm phù thứ hai càng lúc càng nhỏ dần, nhưng vẫn phi thường nặng nề, sau đó mỗi một âm phù nghe vào trong tai đều càng lúc càng nhỏ hơn, nhưng cảm giác lại theo đó càng thêm nặng nề.

Tới âm phù thứ mười, toàn bộ thiên địa đã không còn tiếng động, cũng không nghe được bất cứ âm hưởng nào.

Thế nhưng âm phù tiên thiên không ngừng từ trong miệng của Hồng phun ra ngoài.

Đại đạo chi âm chân chính!

Nghe không được bất cứ thanh âm nào, thế nhưng thân ở trong Tử vong chi ca bao phủ, bất cứ mảnh thời không nào cũng cảm thấy toàn thân nặng nề, thân thể tựa hồ không do chính mình khống chế, sinh cơ vẫn giống như nước chảy dần dần mất đi, chỉ trong nháy mắt, Cổ Thần trở thành tóc bạc, dĩ nhiên trở nên già nua.

Tử vong chi ca cùng với Thiên đế Kim Ô đã bị hồng truyền tới bên cạnh mấy vị đại cự đầu Thái, Huyền, Nhất cách mấy trăm tỉ dặm xa xa, nhưng khoảng cách này còn chưa đủ, năm vị đại cự đầu sử dụng tiên lực thao thiên mang theo tất cả các cường giả Thiên Cung khác, trong sát na lại tiếp tục lui nhanh về phía sau mấy trăm tỉ dặm.

Đủ tách khỏi Hồng và Cổ Thần hơn nghìn tỉ dặm mới dừng nghìn lại, tiếp tục chuyển mắt nhìn về phía hai người, có thể thấy được phạm vi bao phủ của Tử vong chi ca kia lớn như thế nào.

– Quy tắc không gian, thông suốt không trở lại!

Cổ Thần đột nhiên hét lớn một tiếng, cước bộ chuyển động trong thời không vô cùng vô tận, thân thể giống như một đạo lưu quang chợt léo, trong sát na đã biến mất không còn.

Lập tức, Cổ Thần xuất hiện bên trong Côn Ngô Giới, nơi này, mái tóc của hắn trắng xóa, da mặt nhăn nheo, tựa hồ như biến trở lại lúc hơn trăm tuổi trước kia, trở thành lão ông chưa bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh.

“Tử vong chi ca, thực là lực lượng khủng khiếp, cho dù là Thiên chi cổ thần tại tiên giới Cổ Hoang cũng không thể làm gì được Hồng nữa rồi, nếu như tới vũ trụ phàm gian, cổ thần Thiên Địa tuyệt đối không phải là đối thủ của Hồng, người này tiến vào trong vũ trụ chi tâm hơn mười vạn năm, quả nhiên đã tìm hiểu được một thân thần thông kinh thiên động địa, dĩ nhiên đã tìm hiểu được pháp tắc sinh mệnh tới trình độ như thế này, nếu như không có Côn Ngô Giới trong tay, hôm nay tính mệnh của ta sợ là phải chuyển sang tay của Hồng rồi!”

Cổ Thần thì thào tự nói, đối với lực lượng của Hồng, lúc này rốt cuộc cũng có nhận thức cực kỳ khắc sâu.

Cổ Thần nghe phải Tử vong chi ca không nhiều lắm, bị pháp tắc tử vong xâm nhập không sâu, trong cơ thể hắn có các loại lực lượng pháp tắc, còn có Bàn cổ đại đạo, các loại lực lượng dung hợp với nhau, tuy rằng pháp tắc tử vong phi thường lợi hại nhưng cũng bị tiêu trừ rất nhanh.

Chốc lát sau, tướng mạo của Cổ Thần đã khôi phục lại bình thường, trở lại bộ dáng tuổi chừng hai mươi trước kia. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đột nhiên Cổ Thần biến mất không thấy, điều này khiến Hồng có chút ngoài dự liệu.

Thế nhưng Hồng phi tường tự tin, tử vong chi ca của hắn có thể xuyên thấu qua bất cứ thời không nào, Cổ Thần không có khả năng chạy ra khỏi phiến thiên địa này, mặc kệ chân thân của hắn ở nơi nào đều sẽ bị tử vong chi ca, bị pháp tắc tử vong an toàn, phải chết không cần nghi ngờ.

Vì vậy, Hồng vẫn không hề đình chỉ Tử vong chi ca, các loại âm phù tiên thiên quái dị từ trong miệng của hắn phun ra, trong thiên địa một mảnh vắng vẻ.

Thế nhưng, thời gian trôi đi, ánh mắt của Hồng càng lúc càng thanh đổi, càng lúc càng kinh ngạc.

Cổ Thần bên trong Côn Ngô Giới thanh trừ pháp tắc tử vong ra khỏi cơ thể, thân thể khôi phục lại bộ dáng ban đầu, nhãn thần của Hồng đã trở thành khiếp sợ.

Hồng vẫn liên tục duy trì tử vong chi ca, pháp tắc tử vong bao phủ mỗi một thời không nhỏ nhất, theo đạo lý mà nói, cho dù Cổ Thần trốn tại bất cứ góc nhỏ thời không nào, nghe phải tử vong chi ca lâu như vậy cũng phải chết, phải bại lộ hành tung mới đúng.

Thế nhưng, lúc Cổ Thần biến mất đã không còn xuất hiện qua, tựa hồ thực sự biến mất.

– Sao có khả năng? Lẽ nào nghịch tặc Cổ Thần có thể thực sự biến mất?

– Lâu như vậy rồi, dĩ nhiên còn không lộ ra hành tung?

– Cho dù là Côn Ngô còn sống cũng không thể chịu đựng được Tử vong chi ca của sư tôn, Thiên địa thương ca lần trước đã khiến đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô bị diệt, Tử vong chi ca so với Thiên địa thương ca còn lợi hại hơn gấp trăm lần, vì sao nghịch tặc Cổ Thần kia kiên trì được?

– Nghịch tặc này thực đúng là quái dị!

Cách hơn nghìn tỉ dặm, mấy cự đầu nhìn chiến trường xa xa, âm thầm nói chuyện với nhau, trong thanh âm tràn đầy kinh hãi khiếp sợ đối với Cổ thần.

Lúc này, Cổ Thần đang ở bên trong Côn Ngô Giới, xuyên toa qua hư không, rất nhanh chuyển về phía mấy đại cự đầu cách xa xa.

Côn Ngô Giới là một phương tiểu thế giới, tuy rằng Cổ Thần còn thân thể, thế nhưng không giống như tại tiên giới Cổ Hoang, phóng to thu nhỏ như thường.

Côn Ngô Giới là một thế giới tồn tại độc lập, vô luận như thế nào Cổ Thần cũng không thể biến hóa được nó, nó là tồn tại xác thực, ngoại trừ Cổ Thần ra, tất cả những người còn lại đều không thể phát hiện được.

Cổ Thần ở trong Côn Ngô Giới, khống chế Côn Ngô Giới, xuyên toa hư không, so với chính mình thuấn di chậm hơn rất nhiều, thế nhưng không gian vũ trụ phàm gian vô cùng yếu ớt, khống chế Côn Ngô Giới, Cổ Thần vẫn có thể tiến hành thuấn di một lần nháy mắt vượt qua mười tỉ dặm, rất nhanh liền tới chỗ vị trí của năm vị cự đầu.

Cổ Thần tới vì Thiên đế Kim Ô, Côn Ngô Giới dừng lại ngay trên đỉnh đầu Thiên đế Kim Ô.

Thiên đế Kim Ô và bốn vị cự đầu khác đối mắt nhìn nhau, tất cả đều khẩn trương chuyển mắt tập trung vào vị trí cách hơn nghìn tỉ dặm, vị trí không gian nơi Hồng đang đứng, tìm kiếm thân ảnh của Cổ Thần, hiển nhiên không ngờ tới, Cổ Thần ngay gần hắn không tới mười thước, ngay trên đỉnh đầu.

Lúc này đây, Cổ Thần đến vì muốn đánh chết Thiên đế Kim Ô, cho dù là Hồng tới cũng sẽ không thay đổi mục đích, phải giết Kim Ô, trước tiên giải quyết xong một trong hai kẻ phản đồ, phản bội lại Côn Ngô Tiên Đế rồi tính tiếp.

Về phần Hồng, lực lượng của hắn vô cùng kinh khủng, khẳng định phải chậm rãi mưu tính.

Cổ Thần bên trong Côn Ngô Giới, chậm rãi vận chuyển tất cả các loại pháp tắc tới trình độ cường đại nhất, rồi đột nhiên từ bên trong Côn Ngô Giới nổ bắn ra.

Tất cả các lực lượng quy tắc đều dung nhập vào trong Chiến Thần Diệt Tinh quyền, quay xuống Thiên đế Kim Ô, đánh mạnh một quyền.

Lực lượng ẩn chứa trong một quyền này là mạnh nhất trong cuộc đời Cổ Thần.

Rất đột nhiên, hư không sụp đổ, hư không đỉnh đầu Thiên đế Kim Ô trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành hư vô, chỉ còn lại một đạo quyền cương khổng lồ vô hạn, lại đột nhiên hạ xuống, kích thẳng vào đỉnh đầu Thiên đế Kim Ô.

Đồng thời, một tiếng quát lớn vang lên:

– Kim Ô, ta muốn giết ngươi, ai cũng không cứu được ngươi, Hồng cũng không thể!

Thiên đế Kim Ô còn đang kinh hãi, đột nhiên bị một quyền của Cổ Thần đánh trúng đầu, chỉ trong sát na, cái đầu lẫn cổ thiếu chút chút nữa bị đánh lún vào trong lồng ngực, thân thể của Thiên đế Kim Ô lập tức xuất hiện trăm nghìn vết thương rách nát, toàn thân tràn đầy máu tươi, vô số màu tươi màu vàng văng đi bốn phương tám hướng.

Bốn vị cự đầu khác đều triệt để chấn kinh rồi!

Bọn họ còn đang ở bên ngoài hàng nghìn tỉ dặm, xa xôi không gì sánh được, tìm kiếm thân ảnh của Cổ Thần, không nghĩ tới, đột nhiên Cổ Thần đã giết tới ngay trước mắt bọn họ, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn cũng triệt để sợ hãi, trong lúc nhất thời không biết phản ứng như thế nào.

Bất quá, chung quy là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, chỉ trong thời gian chớp mắt, tất cả liền phản ứng lại, nhất tề xuất thủ.

Thế nhưng, lúc này hai tay của Cổ Thần nắm mạnh về phía Thiên đế Kim Ô, quy tắc âm dương hình thành một quy tắc tù lao, trong sát na đã phong ấn Thiên đế Kim Ô, hắn kéo theo Thiên đế Kim Ô, toàn thân giống như một đạo lưu quang, phóng lên cao, trong sát na đã trở về Côn Ngô Giới, hoàn toàn biến mất khỏi thiên địa vũ trụ.

Công kích của tứ đại cự đầu đều thất bại.

Ngay trong nháy mắt Cổ Thần biến mất kia, một cự chưởng đột nhiên từ trong hư không xuất hiện, nắm giữa hoàn toàn không gian nơi Cổ Thần biến mất.

Là Hồng xuất thủ.

Cổ Thần vừa mới tiến vào trong Côn Ngô Giới liền cảm giác được, một bàn tay khổng lồ đã bắt giữa được Côn Ngô Giới.

Tuy rằng Hồng không thể cảm ứng được Côn Ngô Giới, nhưng Côn Ngô Giới là tồn tại xác định, tương đương với một kiện vật thể, chỉ là khác với bất cứ vật thể thực nào, là một phiến không gian, lại khác so với bất cứ không gia nào khác.

Côn Ngô Giới, không nằm trong quy tắc thiên địa, tuy rằng Hồng đã bắt được, thế nhưng chỉ là có cảm ứng, lại không hề biết được rốt cuộc bắt được cái gì.

Thân ảnh của Hồng trong sát na xuất hiện ngay bên cạnh bốn vị cự đầu Thái, Huyền, Thủy, Nhất, một vòng cương tráo cực kỳ to lớn bao phủ tất cả mọi người vào bên trong, đối với bản lĩnh Cổ Thần xuất quỷ nhập thần, cho dù là Hồng cũng cần phải cẩn thận ứng đối.

– Hừ! Côn Ngô Giới, ngươi bắn được sao?

Trong hư không đột nhiên vang lên thanh âm của Cổ Thần.

Cổ Thần khống chế Côn Ngô Giới, nhất thời xuyên toa qua hư không, co dù là chưởng cương của Hồng chộp Côn Ngô Giới vào trong tay cũng không cản trở được Côn Ngô Giới di động, bởi vì là không gian hoàn toàn khác nhau, nếu như người khác, cho dù bắt được Côn Ngô Giới cũng không hề có một chút cảm giác nhỏ nhất.

Côn Ngô Giới khẽ động, cảm ứng của Hồng cực kỳ nhạy bén, lập tức phát hiện, cả kinh nói:

– Thực sự là cái gì? Ngay cả ta cũng không biết?

Hồng liều mạng muốn bắt bằng được, quang mang chưởng cương kia nổ bắn ra, lấp lánh hàng tỉ dặm, thế nhưng Côn Ngô Giới vẫn di động không hề bị ảnh hưởng như cũ, chỉ là không gian bốn phía trở nên kiên cố không gì sánh được, tốc độ di động chậm hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ cần thoát khỏi lòng bàn tay Hồng là có thể thuấn di rời đi.

Sắc mặt của Hồng triệt để thay đổi, dĩ nhiên có thứ gì đó ngay cả hắn cũng không biết, ngay cả hắn cũng không bắt được.

– Ta mặc kệ là vật gì, theo ta tiến vào trong vũ trụ chi tâm, đời đời kiếp kiếp đều bị vây khốn chết trong đó!

Hồng bạo nộ rồi, đột nhiên, hai tay của hắn kết pháp ấn, toàn thân vọt tới Côn Ngô Giới, vị trí chỗ vừa rồi, không gian bốn phía, lần lượt xoay tròn, một cỗ lực hút cực kỳ kinh khủng sản sinh, cho dù là Côn Ngô Giới cũng bị hút vào.

Không gian bốn phía biến hóa trong nháy mắt, Côn Ngô Giới đã rời khỏi đại lục tán cây, xuất hiện tại một góc kỳ lạ, bốn phía Côn Ngô Giới hoàn toàn là hỗn độn, ánh mắt không nhìn thấy bất cứ thứ gì, lực cảm ứng của Cổ Thần tản mát ra, dĩ nhiên hoàn toàn bị ngăn trở.

Ở nơi này, Cổ Thần giống như người mũ, không biết trên dưới, không biết phương hướng.

“Lẽ nào… Nơi này là vũ trụ chi tâm?”

Nhớ tới lời nói cuối cùng của Hồng, Cổ Thần nhướng mày.

Tình huống của Cổ Thần hiện tại giống như một người nào đó đang trong bình thủy tinh chân không, lại giống như không gian hoàn toàn do nước biển tạo thành.

Tuy rằng Cổ Thần có thể từ trong bình thủy tinh nhìn thấy rõ tất cả mọi thứ bên ngoài, thế nhưng, vô luận là xung quanh bình thủy tinh hay trên dưới tám mặt, tất cả đều là nước biển đen kịt một mảnh, căn bản không thể nhìn thấy rõ cái gì, cũng không biết bản thân đang ở nơi nào.

Bất quá, tình huống của Cổ thần hiện tại so với ở trong bình thủy tinh tiến vào trong biển rộng mênh mông vô cùng vô tận còn không xong hơn nhiều.

Nếu như thực sự tiến vào trong nước biển, Cổ Thần còn có thể dựa vào trọng lực nhận ra được phương hướng trên dưới, sau đó theo phương hướng bên trên lao ra khỏi biển rộng.

Thế nhưng hiện tại, bên ngoài Côn Ngô Giới, bốn phương tám hướng đều là một phiến hỗn độn, một phiến không gian màu xám đen, thân thể của Cổ Thần đã hoàn toàn rời khỏi vũ trụ tinh cầu, không cảm nhận được nửa điểm trọng lực, vô luận là thân thể hắn xoay tròn như thế nào cũng không thể đứng thẳng được, cũng không hề cảm nhận được phương hướng.

Vị trí của Cổ Thần hiện tại đích thực là vũ trụ chi tâm!

Vũ trụ chi tâm, là nơi phát nguyên của toàn bộ vũ trụ, ở trung ương vũ trụ.

Lực lượng bản nguyên vũ trụ hầu như đều hội tụ bên trong vũ trụ chi tâm, thế giới chi thụ cũng từ bên trong vũ trụ chi tâm sinh ra, trưởng thành, không ngừng hấp thu năng lượng của toàn bộ vũ trụ.

Nếu như vũ trụ chi tâm coi như một giới, so sánh với tiên giới Cổ Hoang, Âm giới, vũ trụ phàm gian mà nói, như vậy không gian vũ trụ chi tâm kiên cố không gì sán được, so với không gian tại tiên giới Cổ Hoang còn kiên cố hơn hàng tỉ lần.

Cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn tiến vào trong đó cũng khó có thể hành động, bị trói buộc trong đó, không thể nhúc nhích.

Đương nhiên, cự đầu thiên địa vô lượng kiếp muốn tiến vào cũng không được, căn bản không có thực lực này.

Vương giả của cổ thần thiên địa, Thiên và Địa chính là sinh ra trong vũ trụ chi tâm, là cổ thần có thực lực cường đại nhất, Thiên và Địa và vua trong các cổ thần.

Ngoại trừ Thiên và Địa ra, ngay cả các cổ thần khác cũng không thể tiến vào trong vũ trụ chi tâm.

Tuy rằng vũ trụ chi tâm tràn ngập các loại lực lượng quy tắc vũ trụ, thế nhưng Thiên và Địa là cổ thần đồng sinh với vũ trụ, lực lượng là do trời sinh, căn bản không thể tìm hiểu loại lực lượng khác, vì vậy, đối với bọn họ mà nói, tiến vào vũ trụ chi tâm, ngoại trừ di chuyển khó khăn ra, không có bất cứ tác dụng nào khác, rời khỏi vũ trụ chi tâm không lâu liền không hề tiến vào lần nữa.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky