Thanh Ly Kiếm trong tay Cổ Thần giống như liêm đao tử thần, thấy mọi người xông tới, quyết định thật nhanh, tạm thời trước tiên buông tha địch nhân lợi hại nhất là Cổ Thương Nhạc, chuyên tiêu diệt những tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ rồi lên trung kỳ.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ kém tu vi Cổ Thần quá xa, hoàn toàn là một kiếm một người, ngăn cản cũng không kịp phản ứng, đám đầu người Liễu gia liên tiếp bắn lên, giết vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng, nếu như mặc kệ như vậy, bọn họ giống như những con ruồi đáng ghét nhất, chỉ cần Cổ Thần và Cổ Thương Nhạc chiến đấu, những con ruồi này sẽ thỉnh thoảng bay tới cắn một ngụm, vì vậy, trước tiên Cổ Thần tiêu diệt toàn bộ những con ruồi này, sau đó mới trở lại đối phó Cổ Thương Nhạc.
Tu sĩ Liễu gia xông về phía Cổ Thần, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, tầng thứ ba chừng năm sáu người, Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, thứ năm có khoảng bảy tám người, tuy nói càng lên cấp độ cao tu sĩ càng ít hơn, nhưng Liễu gia xuất động bộ phận tinh anh nhất trong tộc, tự nhiên số lượng tu sĩ sơ kỳ còn ít hơn trung kỳ.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, thứ ba ngay cả thân thể Cổ Thần cũng không thể nhìn thấy rõ, làm sao chống đối được? Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp đã có ba bốn người chết trong tay Cổ Thần.
Mỗi một tu sĩ tử vong đều là bị một kiếm cắt đứt đầu, vết thương tròn trịa, giống như miệng bát.
Cổ Thần giống như Tu La viễn cổ, mỗi lần xuất thủ chắc chắn lấy đi một sinh mệnh.
Vù vù vù vù vù…
Tốc độ Cổ Thần cực nhanh, lại liên tục biến ảo phương hướng, công kích bên phía Liễu gia không hề bắt trúng thân thể hắn, ngược lại mỗi lần hắn xuất ra một kiếm liền có một cái đầu văng lên trời cao.
– Liễu Hóa Nguyên… Ta muốn tiêu diệt cả nhà ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần giống như tinh thần ngâm xướng, rơi vào trong tai mỗi một tu sĩ Liễu gia ở đây.
Trái tim Liễu Hóa Nguyên đã đập thình thịch, sai rồi, lúc này đây hắn mười phần sai rồi, hắn không nên chọc vào địch nhân Cổ Thần này, đưa toàn bộ Liễu gia vào con đường chết thảm.
– Mọi người tụ lại một chỗ, không nên xa nhau…
Thấy một người lại một người chết trong tay Cổ Thần, Liễu Hóa Nguyên liền rống lớn nói.
Bất quá, một đạo chỉ cương thình lình xuất hiện nhất thời khiến hắn phải ngậm miệng lại, đạo chỉ cương này giống như mặt trời nhô lên cao, chói sáng không thể nhìn. Liễu Hóa Dương lập tức thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng, bằng vào thực lực cường đại, khó khăn lắm mới ngăn cản được đạo chỉ cương này, thế nhưng, bên cạnh đột nhiên lóe lên kiếm cương, tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ cuối cùng đã bị chia thành hai nửa.
– A… Viêm nhi!
Liễu Hóa Dương bi thảm rống to.
Đây chính là nhi tử của Liễu Hóa Dương, thời điểm hội võ ba nhà, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai của Liễu gia lên dài chính là người này, Liễu Hóa Dương vừa mới chạy tới bên người Liễu Viêm, muốn bảo hộ cho hắn, thế nhưng, trong sát na, vừa rồi rõ ràng còn là nhi tử, hiện tại thân xác đã bị chém thành hai nửa huyết nhục không rõ ràng.
– Hôm nay ta sẽ đại khai sát giới, cho Liễu gia các ngươi biết, cái gì là máu chảy thành sông?
Lại giết một người, thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần giống như tiếng gọi tử thần vang lên.
Mọi người Liễu gia đều lộ vẻ thống khổ, thanh âm của Cổ Thần giống như đao nhọn đâm thẳng vào trái tim của bọn họ, khiến bọn họ sợ hãi không ngớt, ai cũng không biết, mục tiêu xuất thủ tiếp theo của Cổ Thần sẽ là người nào?
Chỉ trong thời gian hơn mười lần hô hấp, hơn năm sáu tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ lao tới vây công Cổ Thần đều đã biến thành thi thể, nằm thẳng trên mặt đất, người bị chém rụng đầu, người bị chém thành hai nửa, thê thảm vô cùng…
Vây công Cổ Thần chỉ còn lại tám người, một là Cổ Thương Nhạc, một là Liễu Hóa Dương, sáu người còn lại, ba người có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, ba người có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ đã bị giết sạch rồi, một người tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bốn cũng đã chết, hiện tại chuyển sang khai đao với đám tu sĩ Trung kỳ còn lại.
Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người hơn mười trượng, Thanh Ly Kiếm trong tay chỉ về phía trước, lạnh lùng nói:
– Liễu Bách Sinh, đến ngươi rồi…
Ánh mắt Cổ Thần giống như mũi kim châm, trong nháy mắt đâm thẳng vào người Liễu Bách Sinh, thanh âm Cổ Thần rơi vào trong tay Liễu Bách Sinh, giống như ác ma rít gào đòi mạng, khiến hắn sợ hãi không ngớt.
– Phụ thân…
Trong lúc ngu cấp, Liễu Bách Sinh theo bản năng hô lên.
– Gọi ai cũng vô dụng…
Cương mang từ Thanh Ly Kiếm bùng lên, dài tới mười trượng, kiếm khí càng dài hơn hai mươi trượng, tạo thành một cự kiếm hư huyễn thật lớn, phóng lên cao, cắt đứt đêm tối, phá toái hư không…
Lập tức, cánh tay Cổ Thần mạnh mẽ bổ xuống, Thanh Ly Kiếm vẽ lên một đạo quang mang, giống như chụp ảnh, tựa hồ chia bầu trời đêm thanh hai nửa, mạnh mẽ chém xuống đầu Liễu Bách Sinh.
– Hóa Dương… Cứu Bách Sinh…
Liễu Hóa Nguyên cấp bách quát, hắn cùng với phụ thân kìm chân Cổ Thương Khung, đồng thời cũng bị Cổ Thương Khung kìm chân, trong lúc nhất thời khó có thể thoát thân. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Mắt thấy Cổ Thần bổ xuống môt kiếm, Cổ Thương Nhạc không buồn mà vui, lớn tiếng nói:
– Mọi người đồng loạt ra tay, nhìn xem hắn có chịu được một kích liên thủ của chúng ta hay không?
Ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bốn, ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng sáu, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bảy, tám tu sĩ liên thủ một kích nhưu vậy, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín cũng bị đẩy bật ngược lại, thậm chí thụ thương.
Mọi người nghe lời, nhất tề xuất thủ, đều lấy ra mười thành thực lực, pháp khí nhất tề chém về phía kiếm cương của Cổ Thần đang ập xuống.
Đúng lúc này, Cổ Thần lại cười quỷ dị, đột nhiên bỏ qua Thanh Ly Kiếm, trong lúc mọi người đồng thời phát động công kích đối với Thanh Ly Kiếm, thân thể nhoáng lên, vọt về phía mọi người, hai ngón tay trỏ chỉ về phía trước, hai đạo chỉ cương chói mắt từ ngón trỏ trái phải lấp lánh quang mang.
– Không tốt…
Liễu Hóa Dương kinh hô một tiếng, sắc mặt mọi người đồng thời biến đổi.
Chỉ thấy vang lên một tiếng va chạm thanh thúy, mọi người nhất tề công kích vào Thanh Ly Kiếm, kiếm cương của Thanh Ly Kiếm lập tức tan đi, giống như diều đứt dây, bị đánh văng ngược lại hơn hai mươi trượng, cắm trên mặt đất, ong ong rung động.
Thế nhưng, tốc độ của Cổ Thần quá mức nhanh chóng, chỉ trong sát na đã tới trước mặt mọi người, Kinh Tiên Chỉ nhất tề điểm ra.
Không kịp có bất cứ hành động phòng ngự nào, Cổ Thương Nhạc giậm chân lui lại, bóng người chợt lóe, hắn chính là người thứ nhất thối lui, ngay sau đó mọi người chạy tứ tán, bất quá Kinh Tiên Chỉ của Cổ Thần tập trung vào hai người.
Hai người đều là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, người bên phải chính là thiếu gia chủ Liễu gia Liễu Bách Sinh, người kế thừa tộc trưởng đời tiếp theo của Liễu gia.
Liễu Hóa Dương thấy thế, trong lòng kinh hãi, cố gắng dừng lại thân hình đang chạy trốn của mình, mạnh mẽ lao về phía Liễu Bách Sinh, một quyền đánh vào Cổ Thần…
Phụt…
Chỉ cương tay trái của Cổ Thần điểm trúng trán của một tu sĩ, nhất thời xuyên thủng qua đầu hắn.
Đồng thời, chỉ cương tay phải va chạm với nắm tay của Liễu Hóa Dương, Kinh Tiên Chỉ sao có thể bằng vào Liễu Hóa Dương chống cự được? Quyền cương của hắn bị chỉ cương kích trúng, nhất thời tiêu tán, trong nháy mắt như không có, tan vào trong quyền của Liễu Hóa Dương, tức thì sinh ra một lỗ máu, xuyên thấu qua cánh tay Liễu Hóa Dương, chui ra từ sau vai.