Bất quá, khiến Cổ Thần chú ý nhất chính là một viên đá màu đen to cỡ nắm tay, lấp lánh như than đá, đây chính là nguyên thạch trận của Hắc Diễm Phần Thần trận.
Thần thức khẽ động, nguyên thạch trận lập tức bay ra khỏi Càn Khôn Trạc, rơi vào trong tay Cổ Thần, Cổ Thần bắt đầu cẩn thận quan sát.
Trên nguyên thạch trận có lưu động đạo đạo quang hoa màu đen, lập lòe phát sáng, ẩn chứa một loại pháp lực thần kỳ.
Nhìn nguyên thạch trận, trong mắt Cổ Thần không ngừng hiên lên ý cười.
– Có gì khiến ngươi hài lòng như vậy?
Tiểu Bạch hiếu kỳ hỏi.
Cổ Thần cười nói:
– Có khỏa nguyên thạch trận này, ta có thể thu lấy hắc diễm bên trong Hắc Diễm Phần Thần trận để sử dụng.
– Thật vậy chăng? Thế nhưng hắc diễm kia có thể đốt cháy cả thần thức đó?
Tiểu Bạch mừng rỡ hỏi lại.
Cổ Thần gật đầu.
Tiểu Bạch nhất thời hoan hô một tiếng:
– Tốt tốt… Có hắc diễm, mặc kệ là thân thể hay linh hồn, Cổ Thần đánh ra một chưởng đều phải bị tổn thương.
– Ha hả…
Cổ Thần mỉm cười, thu lại nguyên thạch trận vào trong Càn Khôn Trạc, cầm lấy Thiểm Thiên Phong Dực trong tay, cười nói:
– Đây mới chân chính là bảo bối tốt.
– Thiểm Thiên Phong Dực…
Tiểu Bạch mừng rỡ nói.
– Đúng vậy… Có Thiểm Thiên Phong Dực, năm hoang bốn biển ta đều có thể đi qua, ha ha…
Cổ Thần hài lòng cười nói.
Sau nửa canh giờ, ngoài khơi Huyết Loan Hải đột nhiên nổi lên trận sóng lớn, một bóng người lao ra khỏi mặt biển, đột nhiên, một đôi cánh thiểm điện mở rộng, dài đến hơn mười trượng, dựa vào đôi cánh thiểm điện này, người nọ cước đạp hư không, nhìn quét bốn phương.
Người này chính là Cổ Thần, đôi cánh thiểm điện kia chính là Thiểm Thiên Phong Dực.
Trải qua nửa canh giờ, Cổ Thần đã xóa bỏ hoàn toàn dấu ấn pháp lực của Hắc Ấp còn lưu lại bên trong Thiểm Thiên Phong Dực, kể từ nay về sau, Thiểm Thiên Phong Dực trở thành vật của Cổ Thần.
Chỉ thấy Thiểm Thiên Phong Dực vỗ nhẹ, một đạo điện quang hiện lên, thân thể Cổ Thần nhanh như lưu tinh, trong nháy mắt đã bay qua ngàn trượng, vỗ tiếp một cái, nháy mắt, Cổ Thần lại bay qua ngàn trượng.
Cổ Thần hứng khởi, liên tục vẫy động Thiểm Thiên Phong Dực, phi độn cực nhanh trên bầu trời Huyết Loan Hải.
Cho dù tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không có được tốc độ như vậy, một canh giờ đủ để bay qua khoảng cách mấy vạn dặm, trong một ngày, có thể bay không ngừng qua hơn hai mươi vạn dặm.
Đột nhiên, Thiểm Thiên Phong Dực mở rộng, hóa thành khổ hơn trăm trượng, thân thể Cổ Thần tựa như thuấn di, trong sát na liền xuất hiện tại ngoài ngàn trượng.
Một lần nháy mắt bằng năm sát na, nguyên bản Thiểm Thiên Phong Dực dùng thời gian một lần nháy mắt bay qua ngàn trượng, nhưng khi Thiểm Thiên Phong Dực hóa thành khổ dài trăm trượng, chỉ dùng một sát na đã bay qua ngàn trượng, tốc độ cư nhiên đẩy lên gấp năm lần.
Chỉ bất quá, một lần sử dụng công năng gần như thuấn di này, Cổ Thần lập tức cảm thấy một trận hư thoát, tốc độ như vậy tiêu hao quá nhiều pháp lực, sử dụng một lần phải thật lâu sau mới có thể khôi phục, dù một canh giờ sử dụng một lần cũng không thể.
Bất quá, tu vi tới Mệnh Tuyền cảnh, khi đó pháp lực trong cơ thể sung túc, trong một canh giờ thậm chí sử dụng được hơn mười lần, tốc độ khi đó còn tăng nhanh hơn không ít. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thu được Thiểm Thiên Phong Dực khiến trong lòng Cổ Thần vẫn còn hưng phấn không thôi, bay đủ nửa canh giờ, giống như tiểu hài tử có được món đồ chơi mong muốn đã lâu. Nhất thời, ngay trên bầu trời Huyết Loan Hải, không ngừng vang vọng tiếng cười đùa của Cổ Thần và Tiểu Bạch.
Có được nguyên thạch trận, cần phải đi lấy phần tàn đồ thứ hai của Côn Ngô Bí Cảnh, Cổ Thần hóa thành hình dạng Hắc Ấp, bay về phía đông.
Ba người Nhị đại vương, Tứ đại vương, Ngũ đại vương từ Thương Khung sơn mạch vẫn phi độn về phía tây, nhưng tốc độ còn kém Đại vương rất xa, lúc này cách Huyết Loan Hải chừng một ngày lộ trình, khoảng hai ba vạn dặm.
Mao Vinh cũng dùng Thổ Hành Toa Độn Địa, tốc độ so với ba vị đại vương nhanh hơn nhiều, bất quá vẫn còn cách Huyết Loan Hải hơn vạn dặm.
Biết được Mao Vinh sắp tới Huyết Loan Hải, Cổ Thần dặn hắn cải biến phương hướng, phi độn về phía nam, chọn một tòa núi làm động phủ, Cổ Thần thông qua truyền âm lệnh phù, gọi ba người Nhị đại vương, Tứ đại vương và Ngũ đại vương cũng di chuyển về phía nam.
Mao Vinh có Thổ Hành Toa Độn Địa, lại có Nặc Thần Châu cách trở thần thức, yêu tu dưới Mệnh Tuyền Cảnh không thể phát hiện ra hắn, để hắn dẫn dắt ba người Nhị đại vương rời đi hẳn không có vấn đề.
Cổ Thần thì vẫy động Thiểm Thiên Phong Dực, nhắm thẳng hướng đông, nửa ngày sau liền từ Huyết Loan Hải chạy về tới động phủ Hổ vương.
Hiện tại, năm vị đại vương Hắc Hổ tộc, có Đại vương, Tam đại vương đã chết, Nhị đại vương, Tứ đại vương, Ngũ đại vương đều ở bên ngoài, Cổ Thần hóa thành bộ dán Đại vương, dễ dàng tiến nhập động phủ Hổ Vương, Hắc Suất kia bị Cổ Thần đánh trọng thương, đến nay còn hôn mê chưa tỉnh lại, đã không còn ai nhận ra thân phận giả của Cổ Thần.
Đi vào động phủ Hổ Vương, Cổ Thần đi thẳng tới sau động phủ, mở khóa mật đạo, đi vào bên trong sơn động dẫn xuống chân núi Hắc Diễm Sơn.
Không lâu sau, Cổ Thần liền đi tới sáu ngàn trượng dưới mặt đất, tới nơi động thính thật lớn đặt Hắc Diễm Phần Thần đại trận.
Cầm nguyên thạch trận trong tay, Cổ Thần trực tiếp đi vào trong Hắc Diễm Phần Thần đại trận.
Một đoàn hắc diễm toát ra, nguyên thạch trận lập tức phát ra một trận quang mang màu đen, nhất thời đoàn hắc diễm kia liền bị thu vào trong nguyên thạch trận.
Cổ Thần đi thẳng về phía trước, dưới mặt đất tiếp tục phóng ra hắc diễm, hắc diễm này có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ, đều bị Cổ Thần thu vào trong nguyên thạch trận.
Đi tiếp vào trong trung tâm Hắc Diễm Phần Thần trận, lúc này Cổ Thần mới dừng lại, ngồi xuống, nguyên thạch trận trôi nổi cách ba thước ngay trước mặt Cổ Thần.
Cổ Thần nói:
– Ta muốn mượn nguyên thạch trận, luyện hóa hắc diễm trong trận này, có thể cần tới mấy ngày.
Tiểu Bạch ngồi trên đầu vai Cô Thần, nói:
– Mấy ngày nay ta cũng muốn tu luyện, yêu đan trong người đã luyện hóa xong, cho ta một viên yêu đan khác đi.
Cổ Thần nhấc tay, một viên yêu đan Bồi Nguyên sơ kỳ lập tức xuất hiện trong tay, đưa cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vừa tiếp nhận liền nuốt vào người, ngồi ngay trên đầu vai Cổ Thần, bắt đầu luyện hóa.
Bốn phía không ngừng có hắc diễm bay về phía trung tâm trận, bức tới Cổ Thần và Tiểu Bạch, thế nhưng, còn chưa kịp tới gần người Cổ Thần đã bị nguyên thạch trận hút vào.
Tay phải Cổ Thần vừa nhấc, một đoàn hỏa diễm màu thuần trắng xuất hiện trong lòng bàn tay, chính là viêm hỏa phần thiên, đẩy tay phải về phía trước, viêm hỏa phần thiên lập tức bùng lên, hóa thành một ngọn lửa thật dài, bắn vào trong nguyên thạch trận đang bồng bềnh phía trước.
Nguyên thạch trận được được Cổ Thần luyện hóa, Cổ Thần khống chế nguyên thạch trận hấp thu và chứa đựng hắc diễm, sau khi viêm hỏa phần thiên đánh vào trong nguyên thạch trận, nguyên thạch trận lại khống chế từng bộ phận nhỏ hắc diễm tiến vào trong viêm hỏa phần thiên.
Cứ như vậy, có thể khống chế được độ mạnh yếu của hắc diễm, bằng không mà nói, hắc diễm quá mạnh mẽ, viêm hỏa phần thiên sẽ bị thôn phệ ngược trở lại.
Có nguyên thạch trận làm trung gian, bất luận có bao nhiêu hắc diễm vọt tới, đều bị hút vào trong, sau đó chậm rãi phun ra, dung nhập vào trong viêm hỏa phần thiên.