Long Nguyên nhíu nhíu mày, hiện tại tính thế rất nguy cấp, hắn không biết giữ lại Cổ Thần rốt cuộc là phúc hay là họa, hoặc là chưa đợi được tới lức cứu Long hoàng ra ngoài, Kim Long Nhai đã sớm tiêu tan trong tiên giới Cổ Hoang rồi.
– Đại thống lĩnh!
Suy nghĩ tới đây, Long Nguyên liên nhìn thoáng qua Ngô Tinh.
Thanh âm của Ngô Tinh vang lên, không chút thỏa hiệp:
– Từ thái cổ tới nay, dũng sĩ long tộc chúng ta khi nào từng lùi bước trước địch nhân? Khi nào từng làm kẻ nhu nhược? Khi nào từng cúi đầu trước kẻ khác cầu mạng sống không ?
– Dũng sĩ long tộc ta đỉnh thiên lập địa, ngạo cốt tranh tranh, có bao giờ sợ ai? Mặc kệ bất cứ kẻ nào, nếu muốn bất lợi đối với long tộc chúng ta đều phải đối mặt với hung tàn nhất của long tộc, đối mặt với phản kích trí mạng, dám lớn giọng muốn phá Kim Long Nhai, cứ phóng qua đây, cho dù Ngô Tinh ra còn một hơi thở cuối cùng cũng sẽ giết mở một đường máu, dùng máu tươi của kẻ tới xâm phạm tế điện cho trận chiến tranh này, dũng sĩ long tộc! Các ngươi có muốn lùi bước không?
– Không lùi…
Được Ngô Tinh khích lệ, mỗi một vị tu sĩ long tộc đều dâng trào nhiệt huyết, chiến ý ngập trời, cùng rống to:
– Dũng sĩ long tộc, các ngươi có muốn làm kẻ nhu nhược không?
Ngô Tinh một lần nữa hét lớn.
– Không muốn!
– Đồ phu và nọa phu (dũng cảm và hèn yếu) chỉ hơn kém một chữ, nắm chặt nắm đấm trong tay các ngươi, cho những kẻ xâm lấn đả kích trầm trọng nhất, dũng sĩ long tộc, các ngươi có dám chiến một trận không ?
– Chiến!
– Chiến!
– Chiến!
Chúng tu sĩ long tộc cùng kêu rống to hơn, thanh âm chấn đám mây trên vòm trời tan tác, núi cao đại địa, biển rộng mang mang đều rung động.
Thực lực của long tộc vô cùng cường đại, cường giả cái thế tầng thứ nhất có hai người Ngô Tinh và Long Nguyên, hơn nữa tiềm lực của Ngô Tinh vô cùng lớn, có thể vượt qua tất cả cường giả cái thế tầng thứ nhất, xu thế trở thành đệ nhất nhân khắp Cổ Hoang, mượn Thăng Long Đại Trận coi như là tam tộc nhân, vu, yêu liên thủ cũng khó có thể công phá được Kim Long Nhai trong thời gian ngắn.
Long tộc trú đóng tại Kim Long Nhai, mượn vào Thăng Long Đại Trận, nếu xét về số lượng nhân thủ tử vong nhiều hơn, khẳng định là tu sĩ ba tộc nhân, vu, yêu tới tấn công chiếm phần nhiều, Ngô Tinh cũng nhìn ra được, số lượng cường giả ba tộc đến phạm tuy rất nhiều, nhưng không phải cam lòng tình nguyện tới đánh Kim Long Nhai.
Trong yêu tộc không hề thiếu tu sĩ vẫn còn nhớ kỹ tình nghĩa giữa long tộc và yêu tộc, trong cổ vu tộc cũng không thiếu vu sĩ, trong lòng đã coi Cổ Thần là Chiến thần cổ vu tộc.
Trong hai tộc yêu, vu, chí ít có một nửa cường giả đều vì chịu áp bách mà tới, trên chiến trường đừng hi vọng bọn họ có thể ra bao nhiêu sức lực, càng đừng nói là liều mạng chiến đấu, chân chính muốn sống chết tấn công khẳng định không có bao nhiêu người.
Trong nhân tộc, cường giả Ma môn bởi vì có cường địch cổ vu tộc nên mới phụ thuộc vào Thánh đình, huống hồ cho dù công phá được Kim Long Nhai, giết chết được Cổ Thần thì Chiến Thần Lệnh cũng không có phần của cường giả Ma Môn, đại chiến bắn đầu cường giả Ma môn khẳng định sẽ không lấy ra toàn lực.
Nhân số ba tộc nhân, vu, yêu rất đông, thế nhưng hầu như không có tâm đánh đấm, ít nhất có một nửa cường giả đều vì tình thế bức bách mà đến, mà cường giả long tộc thì lại là vì thánh địa bị xâm lấn, tất nhiên thề sống thề chết bảo vệ, trên dưới một lòng, không có đường lui, tử chiến đến cùng, mượn Thăng Long Đại Trận chiếm địa lợi, coi như chiếm đại thế.
Thực lực hai bên tuy cách nhau rất xa, nhưng vị tất không có lực đánh một trận.
Có thể bên phía ba tộc nhân, vu, yêu xảy ra thương vong quá lớn, không còn lòng chiến đấu, xuất hiện rât nhiều tu sĩ không muốn tiếp tục tham gia chiến đấu mà chạy trốn, điều này không phải là không có khả năng, theo đó long tộc không chỉ bảo vệ được cho Kim Long Nhai, thậm chí là phản kích ngược lại, lấy yếu thắng mạnh.
Tu sĩ long tộc cũng kêu lớn rít gào, chấn động thiên địa, long tộc vốn là chủng tộc hiếu chiến, càng rống càng hưng phấn, chiến ý bốc trời cao, khí thế càng lúc càng tăng vọt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trái lại chúng tu sĩ ba tộc nhân, vu, yêu bởi vì riếng rống rung trời của tu sĩ long tộc, rất nhiều người biến hẳn sắc mặt, nhanh chóng sinh ra ý rút lui.
Truy đuổi Chiến Thần Lệnh nói đến cùng đều là chuyện của các cường giả cái thế tầng thứ nhất mà thôi, những cường giả khác bất quá là công cụ bọn họ dùng để hỗ trợ chính mình, vô luận như thế nào, Chiến Thần Lệnh nhất định không có khả năng rơi vào trong tay những tu sĩ tầng dưới, cho dù may mắn rơi vào tay bọn họ thì cũng phải giao ra ngoài, căn bản không có khả năng bảo vệ.
Vì vậy, sở hữu cuối cùng của Chiến Thần Lệnh có thể nói chính là một trong những cường giả cái thế tầng thứ nhất, không thể làm khác, bọn họ đương nhiên không có loại chiến ý bộc phát tại thời điểm sinh tử tồn vong như tu sĩ long tộc hiện tại.
Thấy tu sĩ long tộc rống to một tiếng lập tức ảnh hưởng nghiêm trọng tới sĩ khí của cường giả ba tộc nhân, vu, yêu, Cơ Lăng Hư, Thiên Mục đại vu, Thánh Ưng đại vương đồng thời vung tay lên, lớn tiếng quát:
– Giết…
Ba người sử dụng pháp tắc đã lĩnh ngộ tới thấu triệt phát ra thanh âm, so với tiếng rống to của chúng tu sĩ long tộc còn lớn hơn nhiều, thanh âm biến thành lực lượng pháp tắc tràn ngập trong hư không vạn dặm, kinh sợ lòng người, chúng tu sĩ ba tộc nguyên bản vị tu sĩ long tộc rống to chấn động linh hồn, hiện tại nghe được ba người quát lớn, nhất thời khôi phục lại không ít, chiến ý cũng hồi phục, nhất thời đồng loạt xuất thủ, hướng về phía chúng tu sĩ long tộc trong Kim Long Nhai mạnh mẽ công kích tới.
Thăng Long Đại Trận chính là một đại trận tuyệt thế cùng cấp bậc với Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, truyền xuống từ thời đại thái cổ, lực lượng phòng ngự của hai trận hoàn toàn tương phản.
Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận cường đại nhất ở phòng ngự, tu sĩ bị vây bên trong trận hầu như khó có thể thoát thân ra ngoài, mà từ bên ngoài phá trận lại vô cùng dễ dàng, là một đại trận mục đích vây giết địch nhân.
Thăng Long Đại Trận có lực phòng ngự mạnh nhất lại là ở phía bên ngoài, muốn từ bên ngoài mạnh mẽ phá trận vô cùng khó khăn, long tộc bằng vào Thăng Long Đại Trận có thể ngăn cản được sự tấn công của các thế lực có thực lực mạnh hơn gấp ba bốn lần, có thể nói, cho dù là hai tộc trong ba tộc nhân, vu, yêu liên thủ với nhau cũng không có bao nhiêu hi vọng công phá được đại trận.
Khuyết điểm hoàn toàn tương phản với Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, từ bên trong phá trận lại vô cùng rõ ràng, coi như một đại trận thích hợp phòng ngự.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Tiếng bạo tạc kinh thiên liên tiếp không dứt.
Trong sát na, hơn một nghìn cường giả tam tộc nhân, vu, yêu đồng loạt xuất thủ, oanh ra hơn một đạo công kích, hướng về phía chúng tu sĩ long tộc trong Kim Long Nhai, nhưng đều bị cương tráo đại trận bên ngoài Kim Long Nhai ngăn cản, mà công kích của chúng tu sĩ long tộc phát ra từ từ bên trong Kim Long Nhai, thông qua cương tráo đại trận ngăn cản bên ngoài, uy lực càng tăng mạnh, hướng về tu sĩ ba tộc.