Kim Bằng Vương vừa rống vừa lập tức thu hồi vô số lông vũ còn sót lại vào trong thể nội rồi một lần nữa biến thành lông vũ bên ngoài thân thể hắn.
Nhưng trong nháy mắt vừa rồi, mười thành đã có bảy tám thành lông vũ bị Thuần Dương Hoả đốt thành hư vô!
Giờ phút này, lông vũ trên người Kim Bằng Vương so với lúc đầu đã thiếu hơn một nửa, có nhiều chỗ thậm chí không có cọng lông nào, nhìn vào chỉ thấy như một mảng da gà …
Trông Kim Bằng Vương lúc này cực kỳ chật vật.
Thuần Dương Hoả cũng bị Cổ Thần thu lại vào trong Chiến Thần Lệnh, đồng thời thân ảnh loé lên, Cổ Thần lại tiếp tục xông tới Kim Bằng Vương.
Kim Bằng Vương lúc này nào dám vận dụng ức vạn kiếm cương đối phó với Cổ Thần mà trực tiếp giang rộng hai cái cự trảo có thể so sánh với vô thượng tiên bảo vồ tới Cổ Thần.
Sáu cánh tay Cổ Thần khẽ động, đồng thời đánh ra, sáu đạo chưởng cương từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn mạnh ra rồi hoá thành ngàn trượng cự chưởng.
Ba thanh ba ngân, ba đạo Bổn Nguyên Mộc Ấn và ba đạo Bổn Nguyên Thuỷ Ấn, mỗi đạo đều trầm trọng vô cùng.
Hai đạo trong đó đánh về hai cai cự trảo của Kim Bằng Vương, ba đạo khác phong bế ba hướng khác của Kìm Bằng Vương, còn lại một đạo thì từ trên trời giáng xuống như muốn bắt lấy Kim Bằng Vương.
“Oanh! Oanh!”
Hai đạo chưởng ấn cùng hai cái cự trảo của Kim Bằng Vương đánh vào nhau rồi lập tức tán loạn, hoá thành Bổn Nguyên Mộc và Bổn Nguyên Thuỷ tiếp tục công kích tới Kim Bằng Vương.
Hai cánh của Kim Bằng Vương cố gắng vẫy mạnh muốn ngăn cản lại công kích này nhưng đột nhiên một đạo Bổn Nguyên Thuỷ Ấn lại từ trên cao đánh trúng lưng hắn.
“Rầm!”
Bổn Nguyên Thuỷ Ấn vô cùng trầm trọng đánh lên trên người Kim Bằng Vương, lập tức đập hắn từ trên cao rơi nhanh xuống dưới, va mạnh vào một khối đại địa lơ lửng trên tầng mây rộng khoảng mười dặm.
Thân ảnh Cổ Thần cũng loé lên theo sát tới, tay đấm chân đá lên người Kim Bằng Vương.
– Tạp mao điểu, cho ngươi hung hăng càn quấy, cho ngươi có mắt không tròng, cho ngươi dánh đánh chủ ý lên Tiểu Bạch … lão tử đánh chết con tạp mao điểu nhà ngươi, lão tử đốt trụi lông ngươi!
Cổ Thần vừa quát lớn, sáu cánh tay đồng thời thi triển Bổn Nguyên Mộc Ấn, Bổn Nguyên Thuỷ Ấn, Bổn Nguyên Hoả Ấn, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền liên tục nện lên người Kim Bằng Vương.
Trong thoáng chốc, tình hình của Kim Bằng Vương đã rơi vào tình trạng dầu sôi lửa bỏng, kim băng liên tục bắn ra trong hư không, toàn bộ đều là lông vũ của hắn bị đánh văng ra, sau đó liền bị Bổn Nguyên Hoả thiêu rụi.
Từng cái, từng cái Bổn Nguyên Ấn trùng trùng điệp điệp đánh lên người Kim Bằng Vương.
Cái đầu của Kim Bằng Vương bị đập mạnh xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu cực lớn dài mấy trăm trượng, toàn bộ lông vũ trên đầu đều đã rụng sạch, hơn nữa còn có không ít vết thương chảy máu đầm đìa.
Bổn Nguyên Thuỷ Ấn vỡ ra hoa thành đại lượng Bổn Nguyên Thuỷ tràn vào trong hố, Bổn Nguyên Thuỷ vô cùng nặng bao phủ toàn bộ phần đầu của Kim Bằng Vương, gắt gao ghim chặt cái đầu hắn vào trong hố, mặc cho hắn giãy dụa thế nào cũng không thể ngẩng đầu lên.
“Rầm!”
Cổ Thần lại tiếp tục đánh ra một cái Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vào một cái cánh của Kim Bằng Vương, tiếng nổ rung trời vang lên, vô số kim quang lóng lánh trong hư không, lại có thêm không ít lông vũ bị đánh rơi ra bắn về bốn phương tám hướng.
Trên mặt đất xuất hiện một cái quyền ấn cực lớn, cánh của Kim Bằng Vương máu chảy ròng ròng, trực tiếp bị đánh lún vào trong cái hố kia.
“Rầm!”
Cổ Thần lại hướng cái cánh còn lại đánh ra một cái Bổn Nguyên Mộc Ấn.
Bổn Nguyên Mộc Ấn trùng trùng điệp điệp cái cánh còn lại của Kim Bằng Vương, lông vũ trên đó bị đánh rơi ra hơn nửa, Bổn Nguyên Mộc Ấn lại tán ra hoá thành vô số căn nguyên Bổn Nguyên Mộc từ trên không ép cái cánh kia xuống dưới hố.
Cổ Thần nhảy lên cao, ba đạo xích sắc chưởng cương hoá thành ba cái Bổn Nguyên Hoả Ấn nện xuống.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Ba cái Bổn Nguyên Hoả Ấn đồng thời đánh lên lưng và cái đuôi của Kim Bằng Vươn, không chỉ đem toàn bộ thân thể hắn đánh ngập vào trong hố mà Bổn Nguyên Hoả còn biến thành một cái biển lửa bao phủ hoàn toàn thân thể Kim Bằng Vương vào trong đó.
“Bùng! Bùng! …”
Mặc dù có tiên lực hộ thể, lông mao của Kim Bằng Vương vẫn bị thiêu đốt, trong thoáng chốc cả người Kim Bằng Vương đã biến thành một màu đen kịt, trong không khí tràn ngập mùi khét.
Sau khi đánh ra ba đạo Bổn Nguyên Hoả Ấn, thân thể Cổ Thần lại một lần nữa đạp lên người Kim Bằng Vương, sáu tay nhất tề động thủ, hoặc là quyền cương, hoặc là chưởng cương điên cuồng nện lên người Kim Bằng Vương, khiến Kim Bằng Vương thống khổ liên tục tru lên.
– Lão tử đốt trụi lông ngươi, lão tử đánh chết con tạp mao điểu nhà ngươi!
Cổ Thần dẫm lên lưng Kim Bằng Vương, mỗi một lần quyền cương và chưởng cương đánh xuống đều quát lớn một tiếng, thanh âm truyền ra rất xa, cho dù ở ngoài ngàn dặm cũng có thể nghe được.
Không chỉ là cường giả Độ Hư của Yêu Tộc mà Mệnh Tuyền cao thủ bên trong Thiên ĐÌnh của Yêu Tộc cũng bị chấn động mà từ khắp các cung điện chạy ra quan sát. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Giờ phút này, Yêu tộc Độ Hư cường giả hay Yêu tộc Mệnh Tuyền cao thủ đều trợn mắt há mồm!
Kim Bằng Vương được xưng là người mạnh nhất của Yêu tộc lại bị Cổ Thần hung ác hành hạ như thế này?
Càng thêm châm chọc là trước cuộc chiến, Kim Bằng Vương còn hăng hái trở thành Yêu tộc Yêu Đế, tuyên bố trước muốn diệt Vu tộc, sau diệt Nhân tộc, nhất thống Cổ Hoang, chưởng quản thiên hạ …
Hùng tâm của hắn còn chưa kịp ló đầu ra đã bị Cổ Thần dẫm nát dưới chân, hung hăng ngược đãi, đánh như đánh một con chó!
Đám cường giả Yêu tộc đứng từ xa xa nhìn Kim Bằng Vương bị Cổ Thần dẫm dưới chân hành hạ mà không một ai dám bước lên tương trợ. Thực lực của hai người kia đã vượt quá đa số Yêu tu trong Thiên ĐÌnh, cho nên cuộc chiến của họ căn bản không ai có thể nhúng tay vào.
Duy chỉ có một mình Thần Giao Vương có thể nhúng tay vào thì đã sớm bị thương nặng, vết thương dưới sườn kia vẫng đang không ngừng đổ máu.
Về phần Ngọc Kình Vương, thực lực lại so với Thần GIao Vương yếu hơn không chỉ một chút, cho nên không thể uy hiếp được tới Cổ Thần, huống chi Ngọc Kình Vương có muốn xuất thủ cứu tên Kim Bằng Vương kia không còn chưa biết!
Hận!
Thao thiên đại hận!
Tâm tình lúc này của Kim Bằng Vương chỉ có thể diễn tả bằng một chữ HẬN!
Hắn đem Thiên Đế Ấn tế luyện thành công, cơ bản cũng đã nắm giữ được lực lượng của Thiên Đế Ấn thuần phục được đám cường giả Yêu tộc đăng làm Yêu Đế. Trong lúc còn đang dương dương tự đắc, hắn không hề để Cổ Thần vào trong mắt.
Nhưng cái tên mà hắn không để vào mắt này hiện tại đang dẫm hắn dưới chân, hung hăng ngược đãi hắn, tàn phá tôn nghiêm hắn, đưa tất cả hăng hái của hắn đánh thành phấn mạt, đưa tất cả sự đắc ý của hắn biến thành trò cười!
– A a a a a a a …
Kim Bằng Vương rống lên một tiếng choi tai, thanh âm xuyên thấu qua cả Bổn Nguyên Thuỷ, sau đó hắn quát lớn:
– Thiên … Đế … Ấn!
Cùng lúc đó, thân hình Kim Bằng Vương bùng lên hào quang, một cái ngọc ấn hình vuông toả ra một vầng quang mang huyễn bạch nhu hoà từ trong ngực hắn hiện ra, nhanh chóng biến lớn lên … lớn lên …