Ánh mắt Tàng Tiêu Vân tràn ngập vẻ khó tin và đau đớn, trong miệng hắn không ngừng phát ra ầm thanh kêu gào thảm thiết. Quang động trên nguyên thần hắn càng lúc càng lớn, trong nháy mắt liền bao phủ hoàn toàn nguyên thần của hắn. Chỉ trong chốc lát, trên không trung chỉ còn lại quần sáng đẹp mắt đó, còn nguyên thần của Tàng Tiêu Vân đã hoàn toàn hoá thành hư vô.
Yên tĩnh!
Toàn bộ Bắc Đầu thành lúc này là một mảnh yên tĩnh tuyệt đối!
Chúng tu sĩ giống như đã ngừng luôn hô hấp, không hồ có bất cứ động tác nào.
Khung cảnh hoàn toàn tĩnh lặng nhưng trong lòng chúng tu sĩ lại đang như ba đào mãnh liệt, vẻ khiếp sợ chiếm đầy hai mắt.
Tàng Tiêu Vân đã chết!
Một gã Minh Khiếu trung kỳ cao thủ, một tồn tại đã xem như đứng đầu đại lực hiện nay cứ như vậy đã chết di!
Không chỉ thân thể vẫn lạc mà ngay cả nguyên thần cũng bị diệt hoàn toàn!
Một nhân vật phong vân ngang dọc cả trung thổ mấy trăm năm đã hình thần câu diệt!
Thiểm Thiên Phong Dực mở rộng ra, Cổ Thần lăng không mà đứng, Bàn Long Sát Thần thương và Như Ý Lung Linh bảo tháp đều bị Cổ Thần thu vào trong cơ thể. Cổ Thần hư không một trảo, cần Khôn Trạc và kiện tiên bảo của Tàng Tiêu Vân đều bị Cổ Thần thu vào tay.
Cổ Thần lăng không đứng, ánh mắt nhìn về hướng Bắc Đầu thành đảo qua. Mặc dù cách xa mấy ngàn trượng nhưng chúng tu sĩ trong thành vẫn cảm giác được một ánh mắt sắc bén đảo qua.
Chiến dấu dã kết thúc, Tàng Tiêu vẫn dã chết nhưng chúng tu sĩ trong Bắc Đầu thành vẫn không dám thở mạnh. Nhìn Cổ Thần trên không trung xa xa, chúng tu sĩ cảm giác như có một loại áp lực vô hình đè nặng lên người khiến họ thở không nổi, ngay cả Nguyên Thần kỳ cũng không ngoại lệ.
Những tu sĩ có chủ ý bất thiện với Cổ Thần lúc này đều thu lại tầm niệm tham lam của bản thân, ánh mắt nhìn Cổ Thần đầy sợ hãi, không hề dám tiếp tục có chút tâm tưởng xấu xa nào nữa.
Cổ Thần không nói gì, đứng ở trong không trung quét mắt nhìn mọi người trong thành một cái.
Quan sát một lúc, Thiểm Thiên Phong Dực vỗ cánh, Cổ Thần như thiểm diện hướng phía đông bắc bay đi, không hề lưu lại bất cứ thanh âm nào.
Đến khi thân ảnh Cổ Thần hoàn toàn biến mất cuối chân trời thì tu sĩ trong Bắc Đầu thành mới dám mở miệng thở hỗn hển từng hơi.
– Quá kinh khủng! Ngay cả Minh Khiếu kỳ cao thủ cũng chết!
– Mới vài năm không xuất hiện mà thực lực của Cổ Sát Thần đã đạt tới cảnh giới khùng khiếp như vậy! Ngay cả Minh Khiếu trung kỳ cũng vẫn lạc trong tay hắn!
– Đại Doanh đế đình mất đi một vị Minh Khiếu kỳ cao thủ so với mất đi một vị hoàng tử còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Không biết Đại Doanh đế đình sẽ trả thù như thế nào đây?
– Cổ Sát Thần bước vào Mệnh Tuyền cảnh bất quá mới chỉ hơn tám năm mà ngay cả Minh Khiếu trung kỳ cũng đã không phải là đối thủ của hắn rồi. Thiên hạ làm sao có thể xuất hiện thiên tài đến yêu nghiệt như thế chứ?
Chúng tu sĩ trong Bắc Đầu thành nhanh chóng bàn luận rất sôi nồi.
Bắc Đầu thành là một đại thành của tu sĩ, truyền âm đại trận trong thành hầu như có . liên kết với các thế lực lớn trong thiên hạ.
Rất nhanh tin tức Cổ Sát Thần hiện thân tại Bắc Đâu thành, đánh chết Minh Khiếu trung kỳ cao thủ Tàng Tiêu Vân đến tai các thế lực lớn này.
Không chỉ nhân tộc mà ngay cả vu tộc, yêu tộc mấy ngày sau cũng biết được tin tức này.
Trong thoáng chốc, tin tức Cổ Sát Thần trùng xuất thiên hạ, đánh chết Minh Khiếu kỳ cao thủ đã trở thành chuyện lớn nhất trong giới tu chân, tại bất cứ noi nào cũng có tu sĩ bàn luận về chuyện này.
Hư Thiên Tông, tông chủ Vô Thuỷ hạ lệnh triệu tập tất cả thái thượng trưởng lão đang bế quan, tăng số lượng tu sĩ tuần tra, tăng số trạm gác xung quanh Hư Thiên Tông để ngăn cản Đại Doanh đế đình bất ngờ tập kích. Truyện Sắc Hiệp – https://truyenfull.vn
Đại Doanh đế đinh, tin Tàng Tiêu Vân tại Bắc Đầu thành bị Cổ Thần giết chết như một tiếng sét đánh xuống hoàng thất.
Nhất là thái tử Tàng Thiên Cơ, khi nghe Cổ Thần xuất hiện tại Bắc Đầu thành giành mất Kim Diễm thảo, còn đánh chết Tàng Tiêu Vân khiến hắn phát ra tiếng rống giận cùng với oán khí vang vọng cả đế đô.
Đại Doanh đế dinh đế dô, mây đen tụ tập phải ba ngày sau mới dần tiêu tán.
Tàng Tiêu Vân vẫn lạc, Đại Doanh đế dinh lại một lần nữa triệu tập hội nghị.
Thương thế của Tiêu Thần đế quân còn chưa hoàn toàn khôi phục, thái tử Tàng Thiên Cơ vẫn còn đang bế quan nên đều vắng mặt.
Toàn bộ Đại Doanh đế dinh, Minh Khiếu kỳ cao thủ không quá năm người, mà hiện tại đã chết mất một khiến cho lực lượng của Đại Doanh đế đình bị hao tổn rất Lớn.
Tàng Tiêu Vân chết đi làm Đại Doanh đế đinh bị tổn thất lực lượng rất lớn, chạm vào đến căn cơ của cả đế đình, còn thêm nguy cơ dao động vị trí đứng đầu tứ đại đế đình nữa.
Việc lần này so với việc bốn vị hoàng tử bị giết chết tám năm trước còn nghiêm trọng hơn gấp mười gấp trăm lần!
Tàng Tiêu Vân chết khiến Tàng gia rất tức giận, và hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng!
– Giết! Khởi động bản đình sở hữu tất cả lực lượng giết chết cẩu tặc kia, bằm thây vạn đoạn, để hắn chết không có chỗ chôn!
Một vị Tàng gia trưởng lão tức giận nói.
Tám năm trước, Tàng gia trưởng lão đối với chuyện của Cổ Thần là dùng thái độ quan vọng để chờ đế quan thương thế hồi phục mới đem Cổ Thần diệt sát. Thế nhưng lúc này Tiêu Thần đế quân còn chưa hồi phục, mà cao thủ Minh Khiếu trung kỳ của đế đình đã vẫn lạc trong tay Cổ Thần khiến các vị trưởng lão Tàng gia đều cảm thấy lạnh sống lưng, vừa sợ hãi vừa phẫn hận, thề phải giết chết Cổ Thần mới được.
– Tám năm trước, bản đế đình nên đem toàn bộ lực lượng nhất cử diệt sát tên cẩu tặc kia thì không đến nỗi bây giờ tên cảu tặc đó trưởng thành, ngay cả Tiêu Vân thúc cũng chết dưới tay hắn. Ngay cả phụ thân tự thân xuất thù cũng chưa chắc có thể giết được hắn. Ta nghĩ, chúng ta cần có một kế sách vẹn toàn, không thể lỗ mãng hành sự!
Đại đế tử Tàng Kiền Cơ nói.
Mấy vị hoàng tử còn lại cũng gật đầu phụ hoạ.
Tình huống hiện giờ trái ngược vói tám năm trước, các trưởng lão Tàng gia lúc này lại chủ chiến mà các hoàng tử lại không muốn xung đột chính diện với Cổ Thần.
– Tên cẩu tặc kia dám không coi Đại Doanh đế đình ta vào đâu, nếu không trừng trị hắn thì ngày khác lại có người leo lên đầu lên cổ chúng ta sao? Không giết hắn làm sao an tâm được?
I – Tốc độ tu luyện của hắn nhanh đến khó có thể tưởng tượng được. Thực hắn rất mạnh, Đại Doanh đế đình ta lúc này cũng khó có thể khống chế được. Và hắn cũng không chỉ là đại địch của bản đình mà còn là đại địch đối với Thánh đình. Chúng ta nên tấu lên Thánh Hoàng, nhờ người ban lệnh tru sát hắn!
Tứ hoàng tử Tàng Đạo Cơ lên tiếng.
Đề nghị của Tàng Đạo Cơ rất nhanh chiếm được ủng hộ của mọi người, thực lực của Cổ Thần lúc này quá mạnh, nếu không có Thánh đình đứng ra thì khó có thể đảnh chết được Cổ Thần. Quyết nghị đến cuối cùng, Tàng Tiêu Xa sẽ đi tới Thánh đình thỉnh Thánh Hoàng hạ lệnh tru sát Cổ Thần.
Tàng Tiêu Xa và Tàng Tiêu Vân đều là Minh Khiếu trung kỳ cao thủ của Đại Doanh đế đình. Tại Đại Doanh đế đình ngoại trừ Tiêu Thần đế quân thì hai người này là mạnh nhất, hôm nay đế quân thương thế chưa khôi phục, Tàng Tiêu Vân thì đã chết, cho nên Tàng Tiêu Xa lúc này là người mạnh nhất ở dây.
Sau khi hội nghị kết thúc, Tàng Tiêu Xa liền rời khỏi Đại Doanh đế dinh di tới Đại Kiền thánh đình.
Ban đêm, tại một không gian bí mật trong Đại Doanh đế đình, Tàng Thiên Cơ phát ra một tiếng rít gào:
– Cổ Thần, là ngươi bức bản thái tử ta, vô luận như thế nào, bản thái tử cũng muốn đem ngươi bằm thây vạn đoạn, cho dù có giết toàn bộ người trong thiên hạ cũng không tiếc!
– Hắc hắc, thành sự đều do bản thân, không nên câu nệ tiểu tiết. Người thắng là người mạnh, tất cả đều sinh mệnh của chúng sinh thấp kém. Tàng Thiên Cơ, luyện chế Tụ Huyết phiên tu luyện Cửu khiếu thông thần bí pháp bất quá chỉ là một bước nhỏ, chỉ cần sau này người có thể phóng xuất ta ra khỏi Thái Hư Tiên đỉnh này, ta sẽ dạy cho ngươi Thiên Đô Huyết Sát đại pháp, khi đó ngươi sẽ biết cái gì mới là thần thông chân chính! Đáng tiếc, bản vương lúc dương thời chỉ còn kém một chút là có thể luyện đến đại thành, hận a …
Thanh âm của Đồ Độc trống rỗng vang lên.
Không lầu sau đó, trên không trung của Đại Doanh đế đình đột nhiên bốc lên một cỗ hắc hắc cuồn cuồn, ẩn vào đám mây hướng phương đông nhanh chóng bay đi.
Ngay kế tiếp, Tàng Tiêu Xa đã gặp mặt Thánh Hoàng, Thánh Hoàng hạ Thánh đình tru sát lệnh, phái thánh tử Cơ Thần Không tru sát Cổ Thần. Trung thổ tứ đại đế đình, các Chư Tử thế gia, tiên tông đại phái, tu tiên thế gia … đều thu được mệnh lệnh của Thánh Hoàng.
Ngày kế tiếp, tại một thành trì nhố cách Đại Doanh đế đô hơn 20 vạn dặm.
Trên bầu trời thành trì đột nhiên xuất hiện màn mảng đen kịt che kín cả hư không bao phủ hoàn toàn cả thành.
Trong mây đen mơ có có thể thấy một bóng người đang cầm một cái hắc phiến. Hắc phiến đón gió lớn lên, hoá thành hơn mười trượng, trên mặt phiên là một bộ khô lâu huyết hồng sắc mang theo dày đặc mùi tanh tưởi.
Huyết phiên vừa ra, mây đen trên không trung liền hạ xuống bao phủ cả toà thành vào trong.
Ngay sau đó, từ trong thành vang lên từng tiếng thê lương thảm khóc, vô số huyết quang hiện lên, hoá thành một dòng huyết hà phiêu hướng không trung rồi toàn bộ đều bị huyết phiên hấp thu không còn một mảnh.
Cổ Thần ngày đó ly khai Bắc Đầu thành cũng không có đi xa, hắn phi độn theo hướng đông bắc hơn ba vạn dặm liền tìm một toà núi hoang đem cần Khôn Trạc của Tàng Tiêu Vân kiêm tra một lần, trong đó thu được hơn 3000 vạn linh thạch, ngũ hành phân thần ấn Mộc Lôi ấn, Xích Hoả ấn, Kim Cương ấn, Hắc Thuỷ ấn bốn bí quyết chưởng ấn. Cực phẩm pháp bảo không ít cùng một ít đan dược.
, Ngũ Hành Phân Thân ân là vô thượng tuyệt học của Tàng gia ân chứa ngũ hành đại đạo huyền ảo vô cùng, Cổ Thần thu được bốn loại ấn quyết đối với việc thôi diễn ngũ hành đại trận của Cổ Thần có rất nhiều chỗ tốt.
Nếu sau này có thể học được thêm Địa Sát ấn, Ngũ Hành Phân Thần ấn toàn bộ học xong, cộng thêm ngũ hành đại trận hỗ trở thì đối với lĩnh ngộ ngũ hành đại đạo của Cổ Thần sẽ có trợ giúp rất lớn.
Kiện tiên bảo của Tàng Tiêu Vân là một cái vòng tay gần giống như cần Khôn Trạc, không biết dùng tại liệu gì làm thành, cầm vào tay câm thấy rất nặng. Đây cũng là một kiện trung phẩm tiên bảo, trách không được Tàng Tiêu Vân có thể bằng vào nó ngăn cản dược công kích của Như Ý Lung Linh bảo tháp.
Cổ Thần luyện hoá cái vòng tay rồi mang vào cổ tay. Ngày sau đối địch lại có thêm một kiện pháp bảo lợi hại nữa. Pháp bảo đeo lên tay khá giống cần Khôn Trạc nên Cổ Thần liền gọi nó là Càn Khôn Hoàn.
Đơn Càn Khôn Hoàn luyện hoá hoàn tất, Cổ Thần liền bắt đầu thôi diễn Vạn lý huyền băng đại trận hộ tông của Huyền Âm tông.
Cổ Thần thu được Hắc Thuỷ ấn quyết, mặc dù không phải đồng dạng với trần pháp nhưng cũng cùng một nguồn cho nên cũng có chỗ tương thông, Cổ Thần dối với lĩnh ngộ trân pháp đã đạt được tạo nghệ cực cao, quan khán Hắc Thuỷ ấn quyết liền có thể hiểu được không ít đạo lý trong thuỷ chỉ đại trận. Điều này làm cho việc thôi diên Vạn lý huyền băng đại trận của Cổ Thần càng thêm nhanh chóng.
Chỉ mất ba ngày thời gian, Cổ Thần đã thôi diễn hoàn toàn Vạn lý huyền băng đại trận của Huyền Âm tông.
– Huyền Âm tông, thời khắc báo ứng của các ngươi tới rồi!
Cổ Thần lạnh lùng thầm tuyên phán hạ tràng của Huyền Âm tông.
Một đạo độn quang như thiểm diện xẹt qua bầu trời, rất nhanh hướng bí dông bắc mà đi. Chư tới hai canh giờ đã đi tới bầu trời Thái Huyền Sơn – Thái Âm cốc.
Từ ngoài xa, Cổ Thần đã lẻn vào Vạn lý huyền băng đại trận mà thần không hay quỷ không biết.
Vào trận, Cổ Thần như cá gặp nước, Vạn lý huyền băng đại trận căn bản không thể ngăn cản cước bộ của Cổ Thần chút nào. Cổ Thần cũng không vội vàng tiến vào Huyền Âm tông mà đi vòng quanh Thái Âm cốc bầy ra Bát Môn Toả Thiên đại trận.
Lần trước ở Cự Linh phong Cổ Thần bày ra Bát môn toả thiên đại trận đã khiến không ai có thể đào thoát được, mà khi đó tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần so với hiện tại đã là một trời một vực.
Khi đó trong trận chỉ có thể phong toả tu sĩ dưới Mệnh Tuyền cành. Mà hiện tại coi như là Linh Anh kỳ, Đoạt Xá kỳ tu sĩ cũng vô pháp đột phá được trận pháp của Cổ Thần. Nguyên Thẩn kỳ cao thủ cũng phải mất không ít thời gian mới có thể phá trận được, chỉ có Minh Khiếu kỳ cao thủ mới có thể dễ dàng xuất nhập trong trận.
Huyền Âm tông tuy không có trải qua đại nạn như Băng Thần tông, Hu Thiên Tông nhưng trong tông cũng không có cao thủ Minh Khiếu kỳ. Ngoại trừ hai lão già Nguyên Thần kỳ thì cũng chỉ có tông chủ Thiên Huyền Tử tu vi bất quá cũng chỉ mới Đoạt Xá hậu kỳ.
Có thể nói nếu không có Vạn lý huyền băng đại trận thì Cổ Thần muốn huyết tẩy cà Huyền Âm tông cũng rất dễ dàng, bởi vì trong Huyền Âm tông không có một ai là đối thủ của hắn.
Tuy mấy ngày trước đại trận hộ phái bị địch nhân đột nhiên xông vào Huyền Âm tông đã tăng cường tu sĩ tuần tra nhưng làm sao có thể phát hiện được cao thủ có thể so với Minh Khiếu kỳ như Cổ Thần?
Sau khi Cổ Thần bày trận xong, cả Huyền Âm tông vẫn không có ai biết gì.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên, một toà bảo tháp chín tầng cao tới ngàn trượng từ trên trời giáng xuống, trấn ngay trước Huyền Âm đại điện trong Thái Âm cốc. Lúc này Huyền Âm tông tu sĩ mới phát hiện có dịch tập kích.
Tiếng chuông cảnh báo đại biểu cho kiếp nạn sinh tử tồn vong khẩn cấp vang lên, vô số đạo độn quang nhanh chóng hướng Huyền Âm đại điện bay tới, trong đó cũng có không ít Mệnh Tuyền cao thủ.
Khi thấy toà bảo tháp chín tầng kia, đám tu sĩ Huyền Âm tông đều biến sắc.
Lọt vào mắt chúng tu sĩ là một thanh niên khoảng mười tám mười chín tuổi đang đứng trước toà kim quang bảo tháp kia. Thanh niên này mặc áo xám, ánh mắt như đao quét nhìn chúng tu sĩ của Huyền Âm tông.
– Là… là…. là Cổ Sát Thần!
– Cổ Sát Thần thực sự tới dầy?
Từng tiếng kinh hô liên tục vang lên, dám tu sĩ Huyền Âm tông thấy Cổ Thần nhất thời liền mình bạch người mấy ngày trước xông vào Vạn lý huyền băng đại trân chú là Cổ Sát Thần, Cổ Sát Thần đột nhiên xuất hiện tại Bắc Đầu thành đánh chết một vị Minh Khiếu kỳ cao thủ đã khiến dám tu sĩ Huyền Âm tông cảm thấy bất an.
Không ngờ, Cổ Sát Thần thực sự tới, mà còn tới nhanh như vậy! Càng khiến dám tu sĩ này khiếp sợ hơn là Vạn lý huyền băng đại trận của bản tông vậy mà không có chút ảnh hưởng nào đối với Cổ Thần!
Nghĩ đến đây, cả đám đều mặt xám như tro tàn.
– Tống Bạch Ngọc lăn ra đây!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, trong thanh âm ẩn chứ pháp âm kình ca vang vọng cả thiên địa. Toàn bộ Thái Âm cốc đều vang vọng thanh âm của Cổ Thần.