Đầu tiên Ngô Tinh đáp lại lời của Cổ Thần, sau đó ánh mắt rơi vào người Tiểu Bạch, nói:
– Ta đương nhiên nhận thức ngươi, mê thiên hồ, ngươi ăn phải vong trần đan, quên đi mọi chuyện, ta cùng với Cổ Thần lần đầu tiên gặp mặt, ngươi vừa mới hóa thành hình người, giờ ngươi đã trưởng thành rồi, đáng tiếc ta đối với thuật luyện đan không am hiểu, bằng không vạn năm trước ta từng gặp qua ức tâm đan, nếu hiểu thuật đan dược, nói không chừng sẽ nhớ kỹ đan phương ức tâm đan.
Tiểu Bạch gật đầu, trong mắt hiện lên biểu tình thì ra là vậy, không tiếp tục nói thêm.
Cổ Thần nói:
– Ngô Tinh đại ca, chúng ta cách nhau nghìn vạn dặm, hiện tại đại ca tới tìm ta, hẳn có có chuyện gì đúng không?
Ngô Tinh gật đầu, nói:
– Không sai, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, cũng đã hiểu rõ nguyên nhân long hoàng rơi vào Tây Hải, chuẩn bị khởi hành tới Tây Hải giải cứu long hoàng. Cổ Thần lão đệ, lúc ta ở trong Tây Hải, long hoàng đã từng truyền âm cho ta, hắn nói rơi vào trong một đại trận hỏa diễm, Chiến Thần Lệnh của cổ vu tộc có thể trợ giúp hắn thoát trận, ta vẫn không biết Chiến Thần Lệnh ở đâu, nguyên lai nó vẫn luôn nằm trong tay lão đệ, hôm nay ta tới đây dự định mời Cổ Thần lão đệ trợ giúp ta một tay, tiến vào Tây Hảo, giải thoát Long hoàng, chỉ là Tây Hải được gọi Tiên Nhân Chi Mộ, theo như truyền thuyết ngay cả chư tử đại tiên tiến vào cũng nguy hiểm đến cực điểm, không biết Cổ Thần lão đệ có nguyện ý trợ giúp ta?
Cổ Thần lập tức đáp:
– Nghĩa bất dung từ!
Chư tử thượng cổ, tiên độ phàm gian, địa phương rời đi chính là Tây Hải thần bí.
Phong Bạo Thâm Uyên tại điểm cuối Đông Hải Cổ Thần đã từng đi qua, cấm địa Bắc Hoang tại Bắc Hải, Cổ Thần cũng đã từng xông qua, biển lửa Nam Hoang, trước kia thời điểm tìm kiếm siêu cấp đại dương mạch cũng hầu như chạy tới điểm cuối Nam Hải, chỉ còn nơi được coi như thần bí nhất, gọi là Tiên Nhân Mộ Địa tai Tây Hải là chưa từng đi qua.
Nếu Tây Hải kia được gọi là Tiên Nhân Chi Mộ, khẳng định có tu sĩ thượng cổ vẫn lạc trong đó, Cổ Thần nghĩ thầm, nếu như có thể tìm được di hài của tu sĩ thượng cổ, vừa vặn là vị đan dược sư nào đó, có thể từ trong Càn Khôn Trạc của hắn lấy được một ít tiên đan thượng cổ.
Muốn tìm kiếm ức tâm đan, sợ rằng chỉ có thể tìm các di hài tu sĩ thượng cổ mới có hi vọng.
Nghe Cổ Thần trả lời trực tiếp thẳng thắn như vậy, Ngô Tinh nói:
– Cổ Thần lão đệ quả nhiên không để ta thất vọng, có Cổ Thần lão đệ tương trợ, hành trình tới Tây Hải cứu giúp long hoàng lần này, xác suất thành công tăng nhiều.
Nói xong, Ngô Tinh lại tiếp:
– Hơn trăm năm vừa qua, ta đi khắp ngũ hoang tứ hải, cũng gặp rất nhiều thi hài cường giả thượng cổ, ta từng ở lại một số di chỉ, tìm đọc rất nhiều tư liệu thượng cổ hầu như không lưu truyền bên ngoài, rốt cuộc ta cũng tìm được chút vết tích, cuối thời đại thượng cổ, chư tử đại tiên cùng với rất nhiều cường giả biến mất, vì vậy khiến thời đại xảy ra một đoạn đứt gãy, đều là vì bọn họ tiên độ phàm gian, rơi khỏi tiên giới Cổ Hoang rồi, chỉ là hiển nhiên có người muốn thanh trừ hoàn toàn tin tức về tiên độ phàm gian, hầu như đã hủy diệt tất cả ghi chép, thân phận của người nọ tất nhiên vô cùng siêu nhiên, theo như ta thấy, không phải là Thánh hoàng nhân tộc vạn năm trước thì cũng là Chiến Thần cổ vu tộc, hoặc là Yêu đế yêu tộc, không nằm ngoài ba người này.
Cổ Thần giật mình, tin tức về tiên độ phàm gian hầu như hoàn toàn bị hủy diệt, dĩ nhiên bị Ngô Tinh tìm ra vết tích, đồng thời còn suy đoán khẳng định như vậy.
Bất quá, trong lòng Cổ Thần cũng đã sớm có suy đoán, rất có thể chính là một trong ba người Thánh hoàng, Chiến thần, Yêu đế, bất quá theo như Cổ Thần thấy, chỉ sợ phải là ba người liên thủ với nhau mới có thể hủy diệt được toàn bộ ghi chép về tiên độ phàm gian trong tam tộc, một lần tiên độ phàm gian kia chung một mục đích truy cầu trường sinh, hẳn là tam tộc nhân, vu, yêu sản sinh hợp tác ngắn hạn với nhau.
Nếu như Ngô Tinh đã biết về chuyện tiên độ phàm gian, Cổ Thần cũng đỡ phải giải thích nhiều, nói:
– Ngô Tinh đại ca, nếu chư tử thượng cổ, các cường giả siêu cấp đều tiên độ thế gia, vậy hẳn là đã tiến vào vũ trụ phàm gian rồi mới đúng, vì sao long hoàng vẫn còn bị vây khốn trong Tây Hải?
Ngô Tinh suy nghĩ một chút, nói:
– Việc này ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá theo như ta nghĩ, Tây Hải kia thần bí không gì sánh được, bão cát ngập trời, chính là một trong tứ cực cấm địa, đồng thời còn được gọi tên Tiên Nhân Mộ Địa, xét về cấp độ nguy hiểm chỉ sợ là đệ nhất trong tứ cực cấm địa, khẳng định còn có rất nhiều nguy hiểm không biết, coi như là cường giả chư tử thượng cổ đều không thể bình yên vượt qua, như vậy lần đó chư tử đại tiên, chí cường giả thời đại thượng cổ hầu như di chuyển toàn bộ, nhân số khẳng định không ít, không có khả năng hội tụ cùng một chỗ, hẳn là chia làm mấy bộ phận khác nhau, xem ra bộ phận chỗ long hoàng xuất hiện nguy hiểm, bị nhốt tại chỗ sâu trong Tây Hải, bằng không mà nói, chính là long hoang từ rời khỏi đội ngũ, lâm vào hiểm địa, mặc kệ nguyên nhân như thế nào đi nữa, long hoàng đối với ta có ân tình như núi, không có long hoàng sẽ không có Ngô Tinh ta, nếu long hoàng gặp nạn, vô luận như thế nào ta cũng muốn cứu hắn ra ngoài.
Cổ Thần gật đầu, nói:
– Tây Hải thần bí không gì sánh được, đại ca cũng từng bị nhốt bên trong hai năm, hiện tại đại ca nói đã làm tốt chuẩn bị, lẽ nào có biện pháp tự do ra vào trong Tây Hải hay sao?
Ngô Tinh nói:
– Tự do ra vào chưa nói tới, thế nhưng ta tìm được một ít tư liệu long hoàng lưu lại vạn năm trước, có thể là long hoàng tâm huyết dâng trào, cảm giác hành trình tiên độ phàm gian của hắn có thể gặp nguy hiểm, vì vậy đã để lại một ít tin tức, đó là một con đường tiến vào trong Tây Hải, có thể chính là lộ tuyến long hoàng tiên độ phàm gian trước kia, có thể là vạn năm trước có ước định gì đó, không thể lưu lại toàn bộ tin tức về tiên độ phàm gian, vì vậy những tin tức này cực kỳ bí mật, cũng là mấy ngày gần đây ta mới phát hiện ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Cổ Thần vui vẻ nói:
– Dĩ nhiên là con đường có thể tiến vào Tây Hải, vậy chuyện này thực sự vạn sự đại cát rồi, ta còn tưởng phải làm người mù sờ voi, xông loạn trong Tây Hải, có lộ tuyến kia, theo dấu chân tiền nhân đi tới, xem ra cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng, Ngô Tinh đại ca, lúc nào xuất phát?
Ngô Tinh nói:
– Tháng ba đầu hạ, đây là ngày đại cát để xuất hành, hành trình Tây Hải lần này cho dù có lộ tuyến long hoàng lưu lại cũng không thể sơ ý, một khi phân biệt sai, khả năng toàn quân bị diệt, phải chọn một ngày may mắn để xuất hành mới được.
Tu đạo gia, tự biết trong thiên đại có khí vận, khí vận không tốt, làm gì cũng thất bại, khí vận tốt, thuận buồm xuôi gió.
Bất quá dò xét khí vận quan hệ tới thuật bói toán, không hề có liên quan gì tới tiên lực pháp lực, tu sĩ đối với lĩnh vực này không hề tìm hiểu sâu, ngược lại tướng sĩ phàm nhân nghiên cứu vấn đề này dễ dàng khắc sâu hơn.
Ngày hung cát, có lợi hay không có lợi, điều này không phải là thuật bói toán cao thâm gì, cường giả bước vào Độ Hư cảnh cũng có thể dùng lực lượng pháp tắc để mơ hồ cảm ứng được.
Đây là tình huống tâm huyết dâng trào.