Thân ảnh Kim Bằng Vương loé lên, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt Cổ Thần khoảng bảy trăm trượng.
Tuyệt đối lĩnh vực của Cổ Thần so với Kim Bằng Vương thì nhỏ hơn nhiều, cũng chỉ có thể tác dụng trong phạm vi khoảng hai ngàn trượng, địch thủ chỉ có thể tiến vào đến phạm vi cách Cổ Thần khoảng ngàn trượng là không thể thuấn di được nữa, nhưng tu vi của Kim Bằng Vương cao hơn Cổ Thần nhiều, vực của Kim Bằng Vương cũng mạnh hơn Cổ Thần nhiều, cho nên có thể khắc chế được vực của Cổ Thần, do đó hắn có thể trực tiếp thuấn di tới Cổ Thần gần bảy trăm trượng.
Nếu tu vi của Kim Bằng Vương không bị giam cầm mà vẫn còn là Hư Không hậu kỳ thì vực của hắn còn cường đại hơn, sự khắc chế với cực của Cổ Thần còn mạnh hơn, đủ để thuấn di đến cách Cổ Thần chỉ tầm năm trăm trượng.
Nếu là cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, vực của họ càng mạnh mẽ và cường đại hơn nữa, có thể khắc chế vực của Cổ Thần đến khoảng bảy thành, trực tiếp thuấn di tới gần Cổ Thần khoảng ba trăm trượng.
Còn nếu là Hợp Đạo kỳ Chư tử đại tiên, thực lực so với Cổ Thần đã là thiên soa đia viễn, vực của Cổ Thần cơ bản đối với những cao thủ đẳng cấp này không có chút ảnh hưởng nào, chỉ chớp mắt một cái là họ có thể trực tiếp thuấn di tới cạnh Cổ Thần trong vòng mười trượng, thậm chí còn có thể trực tiếp xuất hiện bên cạnh Cổ Thần cũng không chừng.
Nếu cùng cường giả Hợp Đạo kỳ giao thủ, không cần nói đến khả năng ngôn xuất pháp tuỳ của họ, chỉ cần họ từ mấy vạn dặm ở ngoài thuấn di một cái là có thể tới ngay bên cạnh Cổ Thần cũng đủ cho hắn chết bất đắc kỳ tử rồi.
Kim quang sau lưng Kim Bằng Vương loé lên, một cặp cánh kim sắc dài ngàn trượng xuất hiện.
Hai cánh đập một cái, khoảng cách bảy trăm trượng cũng chẳng khác gì khi Kim Bằng Vương thuấn di, trực tiếp xông tới trước mặt Cổ Thần, một tay Kim Bằng Vương cầm Thiên Đế Ân, tay còn lại vỗ xuống Cổ Thần, một chưởng ấn to ngàn trượng áp xuống.
Cưởng ấn này là Kim Bằng Vương mượn nhờ lực lượng bên trong Thiên Đế Ân đánh ra, cũng tương đương với một kích của siêu cấp cao thủ Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, uy lực rất khủng bố, nếu bị đánh trúng thì mười Cổ Thần cũng chỉ có đường chết.
Bất quá, Cổ Thần tự nhiên sẽ không ngu ngốc đứng một chỗ cho người ta đánh.
Từ lúc Kim Bằng Vương thuấn di tới cách bảy trăm trượng, Cổ Thần đã phản ứng lại, thân thể hắn chợt loé lên, để lại trong hư không một đạo tàn ảnh, trong chốc lát đã xuất hiện tại ngàn trượng bên ngoài, mặc dù không phải thuấn di nhưng tốc độ so với thuấn di cũng không khác mấy.
Có Càn Khôn ngọc bích trong người, Cổ Thần ở trong hư không giống như là nguyên tố phong phiêu động vô cùng dễ dàng, khoảng cách hơn ngàn trượng, loé lên liền tới, so với độn tốc của Kim Bằng Vương thì nhanh hơn nhiều.
Tuy tu vi của Kim Bằng Vương hơn xa Cổ Thần nhưng hắn vẫn không cách nào thuấn di trực tiếp tới cạnh Cổ Thần được.
Độ Hư cường giả sau khi lĩnh ngộ không gian pháp tắc đều sẽ hình thành vực của của riêng mình, để tránh địch thủ có thể trực tiếp xuất hiện bên cạnh.
Nếu không, một khi bị địch nhân thuấn di tới ngay bên cạnh, bản thân còn chưa kịp phản ứng, tiên bảo của đối phương đã đánh lên người, chẳng phải chết ngay tức khắc sao? Lúc đó thì còn làm sao có thể được xưng là cường giả nữa?
Độ Hư cường giả sở dĩ được xưng là cường giả, so với cao thủ Mệnh Tuyền cảnh thực lực trên nhau một trời một vực là bởi vì địch nhân không có cơ hội đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh xuất thủ miễu sát được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Cho dù là cao thủ Minh Khiếu Kỳ cực hạn, chỉ cần Độ Hư cường giả có thể vô thanh vô tức xuất hiện ngay bên cạnh cho một kích thì làm sao có thể ngăn cản?
Độn tốc của Cổ Thần cực nhanh, vượt quá dự đoán của Kim Bằng Vương cho nên thủ ấn của hắn liền biến đổi, biến chưởng thành quyền.
“Ầm! Ầm! …”
Từng cái quyền cương mãnh liệt đánh tới Cổ Thần.
Hư không phía trước lập tức sụp đổ hoá thành từng vùng chân không đen kịt, quyền cương khổng lồ ngàn trượng bắn mạnh tới Cổ Thần.
Lực công kích của quyền cương so với chưởng cương lúc trước còn khủng bố hơn một phần.
“Vèo ….”
Thân ảnh Cổ Thần loé lên, một lần nữa đã di chuyển đi hơn ngàn trượng, tránh thoát quyền cương của Kim Bằng Vương.
– Xem ngươi có thể trốn đến bao giờ?
Hai mắt Kim Bằng Vương trợn trừng lên, quát lớn, một tay nắm Thiên Đế Ân, một tay không ngừng biến ảo thủ ấn, lúc thì quyền cương, lúc thì chưởng cương, lúc lại là chỉ cương liên tục công kích tới Cổ Thần.
Cổ Thần dựa vào tốc độ cực nhanh, mỗi lần đều di chuyển hơn ngàn trượng khoảng cách, tránh thoát toàn bộ công kích của Kim Bằng Vương.
Vừa tránh né, Cổ Thần vừa thầm nghĩ: “Lực lượng của Thiên Đế Ân cũng phải có giới hạn, ngươi đánh không tới được ta thì ta sẽ so hao tổn với ngươi, nói về tránh né, Thuần Dương tiên lực trong cơ thể ta cuồn cuộn không dứt, cho dù có liên tục phi độn nhiều năm cũng không sao. Để ta xem xem lực lượng ẩn chứa trong Thiên Đế Ân của ngươi có thể dùng được bao lâu? Đợi đến lúc lực lượng trong Thiên Đế Ân hao tổn hết thì cũng là lúc mạng Kim Bằng Vương ngươi vứt đi!”
– Không đúng!
Trong lòng khẽ động, Cổ Thần đột nhiên nghĩ tới một vấn đế: “Thời gian của Cấm Thần Tiên Phù có hạn, chỉ có thể duy trì trong một canh giờ, nếu trong một canh giờ không đánh chết được Kim Bằng Vương, đợi hắn khôi phục lại tu vi Hư Không hậu kỳ thì không cần dùng đến Thiên Đế Ân ta cũng không phải đối thủ của hắn. Mặc dù ta có ba tấm Cấm Thần Tiên Phù, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời giam cầm tu vi của hắn trong thời gian ngắn mà thôi! Hừ! Kim Bằng Vương, xem ra ta chỉ có thể phải bộc lộ một ít thủ đoạn đem ngươi đánh chết!
Công kích liên tục không ngừng phủ xuống nhưng Cổ Thần lại không hề hao tổn một cọng tóc nào khiến Kim Bằng Vương càng thêm giận dữ, quát lớn:
– Cổ Thần, tên chết nhát nhà ngươi, có bản lĩnh đừng chạy, có dám cùng bổn đế ngạnh chiến một trận?
Không ít Yêu Tộc tu sĩ nghe vậy đều thầm mắng vô sĩ, Kim Bằng Vương tay cầm Thiên Đế Ân, mượn dùng lực lượng của Thiên Đế Ân phát ra thực lực của siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, ai mà ngu chi cùng hắn liều mạng?
– Ha ha ha ha …
Cổ Thần cười dài một tiếng rồi đột nhiên dừng lại, quát lớn:
– Tạp mao điểu, ngươi thực sự cho rằng ta sợ ngươi sao? Chiến Thần Lệnh! Phá cho ta!
Vừa nói, chỗ ngực Cổ Thần bắn ra mộtg đạo xích mang hạ xuống bàn tay Cổ Thần, đây là một khối lệnh bài hai mặc đều có khắc hoả diễm phù văn cổ xưa. Vật này chính là chí bảo của Cổ Vu Tộc – Chiến Thần Lệnh!
Cổ Thần không lùi mà tiến, thân hình loé lên xông tới Kim Bằng Vương, vung tay lên, Chiến Thần Lệnh hoá thành một đạo xích sắc hào quang bắng tới trước, Kim Bằng Vương cũng đồng thời đánh ra một đạo quyền cương.
Lực lượng khủng bố ẩn chứ trong chưởng cương bị xích sắc hào quang xem như đậu hủ kích thành bột phấn hoá thành hư vô.
“Vèo!”
Tốc độ của xích mang vượt qua tất thảy mọi vật, không khác gì thuấn di, chỉ một sát na đã đánh lên Thiên Đế Ân trên tay Kim Bằng Vương.
– Chiến Thần Lệnh?