Mi tâm chợt lóe thanh quang, Thanh Hoa Thần Mộc Thuấn xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần, đồng thời hai tay kết quyền ấn, xoay người đánh một quyền về phía sau.
Tàng Thiên Cơ quả nhiên xuất hiện phía sau Cổ Thần, đột nhiên một đạo chưởng cương lôi điện vỗ mạnh sau lưng, nghênh tiếp nó chính là quyền cương cực lớn dựng thẳng như bàn thạch của Cổ Thần. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tàng Thiên Cơ không chỉ tăng tiến tu vi bước vào Đoạt Xá kỳ, đối với tu luyện Mộc Lối Ấn cũng càng tăng thêm một tầng, lĩnh ngộ được tính áp súc mạnh mẽ, tuy rằng chưởng cương lôi điện bổ ra không lớn quá một trượng, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó so với cự chưởng nghìn trượng còn mạnh mẽ hơn không chỉ mười lần. Cự chưởng nghìn trượng chụp xuống, cao thủ Linh Anh kỳ có thể chống đỡ được, thế nhưng cao thủ Linh Anh kỳ vô luận như thế nào cũng không thể đỡ được Mộc Lôi Ấn chỉ lớn không tới một trượng này.
Nếu bị đánh trúng, đủ khiến bất cứ cao thủ Linh Anh kỳ nào cũng phải tan xương nát thịt, Mệnh Tuyền diệt, thậm chí ngay cả Linh Anh cũng bị thương nặng.
Cổ Thần không chỉ riêng là cao thủ Linh Anh kỳ, thực lực của hắn hiện rại so với dùng Côn Ngô Ấn tạm thời đề cao thực lực tại Côn Ngô Bí Cảnh càng nâng cao hơn một bước.
Trong Côn Ngô Bí Cảnh, tuy rằng Cổ Thần có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, thế nhưng cấp độ tu luyện bí pháp chỉ dừng lại ở cảnh giới Thần Hải cảnh, khi đó lực lượng cũng không phải là của bản thân Cổ Thần, không thể vận dụng linh hoạt giống như cánh tay.
Hiện tại tuy rằng chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, thế nhưng thực lực lại không hề kém hơn so với đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ. Thân thể Cổ Thần trải qua hai lần thoát thai hoán cốt, đồng thời Thiên Cương Thối Thể đại pháp đã luyện tới cảnh giới đệ thập trọng, so với thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh càng mạnh hơn. Linh Anh trung kỳ hiện tại là thực lực bản thân Cổ Thần tu luyện ra, dung hợp hai loại bí pháp vô thượng Hỗn Độn Âm Dương quyết và Đỉnh Thiên Quyết, còn có lực lượng lôi kiếp đệ nhị trọng, so với thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh, thực lực càng mạnh hơn.
Cho dù không thể dùng Linh Lung bảo tháp, lấy thực lực của Cổ Thần hiện tại cũng đủ quét ngang Đoạt Xá kỳ rồi, tương đương với Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ có tiên bảo vô thượng Thái Hư Tiên Đỉnh, thế nhưng chỉ tại thời điểm tính mệnh bị uy hiếp mới bị kích phát ra, Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần có thể sử dụng tùy ý, nhưng lại chỉ mở được tầng thứ nhất.
Từ pháp bảo tính toán, Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ coi như lực lượng ngang nhau.
Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, tuy rằng chiếm ưu thế tấn công, thế nhưng Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, tạo thành bất tử chi thân, nghiêm mặt tính toán, bất tử chi thân của Tàng Thiên Cơ tựa hồ càng biến thái hơn, bất luận tu sĩ nào nếu chọn địch nhân từ hai người Tàng Thiên Cơ và Cổ Thần, sợ rằng không ai nguyện ý lựa chọn Tàng Thiên Cơ.
Bất tử chi thân Tàng Thiên Cơ đã đứng tại vị trí bất bại, hoàn toàn có thể coi rẻ toàn bộ thiên hạ.
Thế nhưng Cổ Thần vừa vặn tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, đối với Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ có lực ảnh hưởng nhất định, là người duy nhất có thể khắc chế được bất tử chi thân của Tàng Thiên Cơ.
Cho dù Tàng Thiên Cơ có thể coi rẻ toàn bộ người trong thiên hạ cũng không dám coi thường Cổ Thần, bởi vì Cổ Thần là khắc tinh chân chính của hắn!
Quyền và chưởng va chạm, cương khí pháp lực tản đi bốn phương tám hương, hình thành một vòng sóng khí, thân thể hai người đồng thời lui lại phía sau mấy bước mới ngừng lại được.
Đinh đinh…
Năm đạo âm thah liên tục vang lên, cũng là Tàng Thiên Cơ xuất thủ trước, ẩn giấu phóng ra Ngũ Linh Phân Thần trùy, từ năm phương hướng đồng thời đánh vào Cổ Thần, nhưng đều bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn cản lại.
Xích, bạch, thanh, hoàng, hắc, năm đạo quang mang chợt lóe, một kích không trúng liền lui vào mi tâm Tàng Thiên Cơ.
Mi tâm Cổ Thần lóe lên một đạo ô quang, chính là Thần Hình Câu Diệt kiếm, ô quang trương lên tạo thành một đạo kiếm cương thật dài, dọc theo Ngũ Linh Phân Thần trùy, tốc độ như chớp giật, tâm vào mi tâm Tàng Thiên Cơ.
Hai tay Tàng Thiên Cơ đột nhiên nhiều hơn một đôi bao tay trắng noãn bạch ngọc, hai tay đưa về phía trước, dĩ nhiên trực tiếp chộp mạnh Thần Hình Câu Diệt kiếm, đồng thời chưởng phải đánh mạnh, lại là Mộc Lôi Ấn.
Cổ Thần không lùi mà tiến tới, một bước đã tới trước mặt Tàng Thiên Cơ, chưởng phải kết pháp ấn, đối với Thần Hình Câu Diệt kiếm điểm ra một đạo pháp lực, Thần Hình Câu Diệt kiếm chấn động ong ong, rất nhanh bay ra khỏi bàn tay Cổ Thần.
Chưởng phải kết quyền ấn, Kim Cương Thần Quyền mạnh mẽ đánh ra, quyền cương và Mộc Lôi Ấn đối chiến, oanh kích nổ vang, khí lưu kịch kiệt khếch tán bốn phía, thổi trúng tóc tai hai người bay ngược phía sau.
Sau một tiếng nổ vang, thân thể hai người Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ đồng thời biến mất không còn, một lần nữa xuất hiện hai người đã rời khỏi Băng Thần Điện, phiêu phù trên không trung Băng Thần Phong.
Không gian trong Băng Thần Điện quá nhỏ, không tiện thi triển quyền cước, tu vi của Tàng Thiên Cơ có đề cao, so với lúc tại Côn Ngô Bí Cảnh đã mạnh hơn mấy lần, Cổ Thần khó có thể thu thập hắn trong thời gian ngắn.
Hôm nay tuy là tới cứu giúp sư tỷ, thế nhưng nếu Tàng Thiên Cơ ở đây, nếu không thu thập Tàng Thiên Cơ trước thì không thể nói chuyện cứu người.
Tàng Thiên Cơ chân đạp thanh long ngoa, đứng giữa hư không, dưới chân dường như có hai đầu thanh long bay vút lên.
Cổ Thần mở Thiểm Thiên Phong Dực phía sau, rộng chừng hơn ba mươi trượng, cũng đững giữa hư không, cách Tàng Thiên Cơ xa nghìn trượng, đối lập chính diện.
Hai người đều là kình địch, tu vi không hề có bất cứ ẩn dấu nào, pháp lực hoàn toàn ngoại phóng, giống như hai luồng hỏa diễm cực nóng, tản ra quang mang chói mắt, hai cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Băng Thần Tông. Toàn bộ mọi người trong Băng Thần Tông đều ngẩng đầu nhìn lên đỉnh Băng Thần Phong, vẻ mặt kinh ngạc.
Tàng Thiên Cơ có tu vi Đoạt Xá sơ kỳ, vận chuyển thông huyền linh thể, thực lực có thể tăng lên tới Đoạt Xá hậu kỳ, thế nhưng khí tức của hắn so với bất cứ cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ nào cũng kinh khủng hơn, đứng giữa hư không, uy áp giống như đại cao thủ Nguyên Thần kỳ phô thiên cái địa khuếch tán bốn phương.
Cổ Thần có tu vi Linh Anh trung kỳ, vận chuyển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, trên thân thể phiếm một đạo thần quang, tuy rằng ba động pháp lực không cường liệt giống như Tàng Thiên Cơ, thế nhưng khí tức thân thể lại khiến đại cao thủ Đoạt Xá kỳ phải sợ hãi.
Mông Ngưng Băng, Nam Thiên đạo nhân, Mông Anh Minh cùng với bốn gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông trong nháy mắt vọt ra khỏi Băng Thần Điện, mấy người nhìn lên hai người trên bầu trời, không ai mở miệng, trong lòng bọn họ tự nhiên đều muốn nhìn một chút xem hai vị đại thiên tài này, đến tột cùng là ai mạnh hơn ai?
Vô số độn quang từ khắp các nơi trong Băng Thần Tông thoáng hiện, bay về lên đỉnh Băng Thần Phong. Tu sĩ Băng Thần Tông cả đời cũng không gặp qua loại tình huống này, dĩ nhiên có hai tuyệt đỉnh cao thủ gần như Nguyên Thần kỳ quyết đấu trên bầu trời Băng Thần Phong.
Cũng chỉ có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mới có thể quan sát tại phụ cận, tu sĩ Thần Hải cảnh đều phải đứng cách xa mấy nghìn trượng, tu sĩ Tiên thiên cảnh đối mặt với uy áp của Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ đều không đứng thẳng nổi, tựa hồ tùy thời đều phải ngã xấp xuống dưới đất.
Sát sườn một ngọn núi tuyết, Mông Tiên Âm ẩn thân sau một hòn đá lớn, nhìn về phương hướng Băng Thần Tông, sắc mặt lo lắng, từ sau tảng đá nhìn về phía đỉnh Băng Thần Phong, hai đạo quang mang chói mắt tỏa uy áp kinh người.
“Cổ Thần, ngươi nhất định phải thắng!”
Trong lòng Mông Tiên Âm cầu khẩn.