Nhưng lúc này, nguyên thần của Đồ Độc đã toàn bộ tập hợp đầy đủ, tu vi cũng toàn thịnh ở Hư Không kỳ, không còn Minh Khiếu kỳ như trước nữa.
Độ Hư cảnh và Mệnh Tuyền cảnh là hai cảnh giới khác biệt như tiên nhân và phàm nhân, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, huống chi Hư Không kỳ đã là cảnh giới tầng thứ ba của Độ Hư cảnh giới, cho dù là ở thời thượng cổ cũng được xem là siêu cấp cường giả gần với Chư Tử đại tiên.
Đồ Độc tự tìn tràn đầy, bằng vào tu vi của hắn thì cần gì phải sợ hãi bảo vật chuyên đối phó nguyên thần nào đó?
Vì vậy, bộ khô lâu đen kịt của Đồ Độc không hề do dự táp tới Cổ Thần.
Một trăm trượng … năm mươi trượng … ba mươi trượng …
Cổ Thần lãnh tĩnh nhìn hàm răng của Đồ Độc từ từ lại gần, cự ly ngày càng gần, chớp mắt Đồ Độc đã tới cách Cổ Thần trong vòng mười trượng, cái miệng to lớn của khô lâu, mỗi cái răng đều lớn hơn Cổ Thần thập bội, nhìn rất kinh khủng.
Chính vào lúc này, tả chưởng của Cổ Thần đẩy tới phía trước, một đạo quang hoa đẹp mắt từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn ra, toả quang mang rực rỡ.
Hắc sắc khô lâu, mắt thấy sắp nuốt trọn được Cổ Thần thì Trấn Minh Ngọc Bi lại đột nhiên che trước người Cổ Thần cho nên nó còn chưa kịp nuốt Cổ Thần đã chạm vào Trấn Minh Ngọc Bi rồi.
“Xèo! Xèo!”
Ở trong phạm vi không gian trói buộc của Đồ Độc, Trấn Minh Ngọc Bi cũng không thể như một mũi tên phóng ra mà cứ thong thả từ trong lòng bàn tay của Cổ Thần bay ra, nhưng mà hắc sắc khô lâu lại tự theo đà đun đầu vào!
Hắc sắc khô lâu mạnh mẽ run lên, phát ra một tiếng kêu thê lương đến cực điểm.
Trong nháy mắt, Cổ Thần chỉ cảm thấy không gian trói buộc bốn phía đột nhiên biến mất không thấy. Quang mang lóng lánh của Trấn Minh Ngọc Bi tốc độ bạo tăng như lưu tinh thiểm điện chui vào trong cái miệng há lớn của hắc sắc khô lâu rồi sau đó đâm xuyên qua cái ót tạo thành một cái hắc động nhỏ trên hắc sắc khô lâu. Từ bên trong đó bắn ra quang mang bạch sắc rất xinh đẹp!
Uy lực của Trấn Minh Ngọc Bi quá mạnh mẽ, quả thực khó mà tưởng tượng nổi, nhìn phản ứng của hắc sắc khô lâu thì biết Đồ Độc hẳn là đã bị thương nặng. Cái động do Trấn Minh Ngọc Bi tạo ra càng ngày càng lớn lên …
Tiếng kêu thảm thiết của Đồ Độc cũng không ngừng vang lên, tiếng hét chói tai mang theo âm lượng ngày càng cao. Hắc sắc khô lâu to cả trăm trượng kịch liệt thu nhỏ lại giống như đang bị rút gân vậy. Trong nháy mắt đã thu nhỏ lại rất nhiều rồi chui tọt vào bên trong Tụ Huyết Phiên.
Tụ Huyết Phiên liên tục lay động rồi cuộn lại bao bộc lấy cán phiên trông như một cây trường thương. Trong tiếng kêu thảm thiết của Đồ Độc, Tụ Huyết Phiên liền hoá thành một mũi tên bắn đi.
Tiếng ầm ầm liên tục vang lên, đại môn tầng thứ ba của Như Ý Lung Linh bảo tháp bị Đồ Độc mạnh mẽ đục thủng thoát ra ngoài.
Cổ Thần khẽ vẫy tay thu hồi Trấn Minh Ngọc Bi vào tay, thân ảnh cũng loé lên xuất hiện bên ngoài Như Ý Lung Linh bảo tháp thì thấy hắc sắc trường thương do Tụ Huyết Phiên tạo thành đã biến mất trong Cửu Giác Tinh Trận của Chiến Thần sơn.
– Đáng tiếc!
Cổ Thần thầm cảm thán trong lòng.
Ma vương Đồ Độc là cao thủ cùng tầng thứ với Cơ Nghiêu và Ngô Tinh, là một Hư Không kỳ siêu cấp cường giả, hôm nay để hắn trốn thoát, sau này lại có thêm một địch nhân mạnh mẽ rồi!
Bia ngọc Trấn Minh, mặc dù lợi hại nhưng rõ ràng không khiến Ma Vương Đồ Độc tổn thương chí mạng.
Nhưng Ma Vương Đồ Độc lập tức quay người bỏ trốn, có thể thấy nguyên thần của hắn bị thương không nhỏ, nếu không đối mặt với một người chỉ có minh khiếu kì tu vi như Cổ Thần, cần gì phải chạy trối chết, Ma Vương Đồ Độc là độ hư bí cảnh hư không kì diêu cấp cường giả, giết chết minh khiếu kì tu sĩ, dễ như trở bàn tay.
Bên trong Chiến Thần Điện, Thần nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu vì muốn nghênh đón Chiến Thần mới, từ khi thông đạo rời khỏi Chiến Thần Sơn mở ra, một mực túc trực trong Chiến Thần Điện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bất cứ con đường rời khỏi Chiến Thần Sơn nào, lối ra đều ở trong Chiến Thần Điện.
Từ sau khi cửu giác tinh trận rời khỏi Chiến Thần Điện xuất hiện, đã qua một năm rưỡi thời gian, trừ lúc cửu giác tinh trận vừa xuất hiện, sau khi xuất hiện mấy bị vu sĩ, hơn một năm vừa qua, không còn ai bước ra khỏi Chiến Thần Sơn nữa.
Truyền thừa bí điển của các đại bộ lạc truyền thừa chi địa, bên trong ẩn chứa đạo vận, là thứ mà chúng vu sĩ tham ngộ cả đời, cũng không tham ngộ thấu, vu sĩ ở lại Chiến Thần Sơn, khẳng định muốn nắm lấy cơ ngộ này, không đến một khắc cuối cùng, không chịu rời khỏi Chiến Thần Sơn.
Nhưng hôm nay, bầu trời cửu sắc trên Chiến Thần Sơn, sau hơn một năm bình tĩnh, đột nhiên quang mang đại thịnh, một đường quang mang cửu sắc từ trong Chiến Thần Điện bắn ra, chiếu lên cửu sắc thiên hà, sau đó, cửu sắc thiên hà thả xuống một đường cửu sắc quang mang, chiếu rọi Chiến Thần Điện.
Dị tượng trong thiên khong khiến tất cả vu sĩ đều trở nên có tinh thần, lại có người từ trong Chiến Thần Sơn đi ra, hơn nữa, còn là từ trong Chiên Thần Sơn sơn thể.
Thần Nữ Tự Ngọc cùng Dương Dập, Kim Nguyên, Thủy Cộng ba vị đại vu mặt đều lộ ra biểu tình hưng phấn, sáu vị đại vu còn lại, mặc dù không có hỉ sắc nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ tôn kính.
Lần này Chiến Thần Sơn mở ra, thiên không xuất hiện dị tượng Chiến Thần xuất thế, lúc này có người rời khỏi Chiến Thần Sơn sơn thể, Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu nghĩ rằng nhất định là Chiến Thần đi ra.
Trong nháy mắt, chín đương quang mang cửu sắc rơi xuống từ cửu sắc thiên hà, đáp xuống Chiến Thần Điện, một cửu giác tinh trận, đột nhiên xuất hiện.
Thần Nữ Tự Ngọc đứng phía trước, chín vị đại vu xếp hàng một đứng phía sau, nhìn quang mang cửu sắc từ trên trời rơi xuống, sắc mặt cung kính chuấn bị nghênh đón Chiến Thần…
Đột nhiên, một đường cương mang đen kịt từ quang mang cửu sắc bắn ra, một mùi huyết tanh mãnh liệt trong chốc lát tràn ngập Chiến Thần điện, gió tanh đại tác, ma khí ngợp trời.
Trong Chiến Thần điện, có một số vu sĩ thủ hộ thực lực hơi yếu, bị huyết tinh chi khí ảnh hưởng.
Hai mắt đột nhiên đỏ ngầu, một luồng sát ý lập tức lan tràn trong lòng.
Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều khẽ giật mình, sắc mặt đại biến, Thần Nữ Tự Ngọc hét lớn một tiếng:
– Cửu sát đô thiên đại trận!
Chín vị đại vu nhanh như chớp, lập tức quay trở về vị trí cũ kết thành Cửu sát đô thiên đại trận, Cửu sát đô thiên đại trận chi lực tụ trên người Thần Nữ Tự Ngọc, khiến tu vi của nàng tăng lên trong nháy mắt.
Gió tanh đại tác, ma khí ngợp trời, người đi ra liệu có phải Chiến Thần? Hoàn toàn là một đại ma.
Ma Vương Đồ Độc xuất hiện trong Chiến Thần Điện, phiến huyết tụ không hề dừng lại mà tiếp tục hóa ra một đường cương mang đen kịt, lóe lên một cái rồi biến mất, xuyên qua hư không, đợi chín vị đại vu kết thành Cửu sát đô thiên đại trận, Ma Vương Đồ Độc sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong Chiến Thần Điện, xuất hiện một con đại ma, đường cương mang đen kịt kia mặc dù biến mất, nhưng Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu sắc mặt đầy vẻ khiếp sợ.
Tôn đại ma vừa xuất hiện lóe lên rồi biến mất, Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều không thể nhìn ra tu vi của nó, nhưng có một điểm có thể khẳng định, uy áp truyền đến từ người đại ma khẳng định có Độ Hư Bí Cảnh tu vi.
Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều là khiếu học kì sống hơn một ngàn năm, minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, có thể nói là dưới sự tồn tại đỉnh phong nhất dưới Độ Hư Bí Cảnh, nhưng tôn đại ma vừa xuất hiện, khiến mọi người không khỏi cảm thấy tuyệt vọng, tại sao lại là Độ Hư Bí Cảnh cường giả, tại sao lại có được uy áp cường đại như vậy?
– Tôn… tôn đại ma… trong Chiến Thần Sơn, tại sao lại xuất hiện một tôn đại ma?
Thổ Luân đại vu nhìn cương mang đen xì vừa biến mất, sợ hãi đến nỗi ngữ khí lắp bắp.
Chiến Thần Sơn là thánh địa của vu tộc, nhất là trong Chiến Thần Sơn sơn thể, càng là chỉ có Chiến Thần lịch địa mới có thể vào, lúc này từ trong Chiến Thần Sơn sơn thể chạy ra một tôn đại ma, đúng là chuyện lạ muôn đời không có.
Nghe Thổ Luân đại vu nói, các vị đại vu quay sang nhìn nhau, không ai thốt nổi nên lời, họ cũng bị tình huống vừa rồi làm cho chấn động.
Vốn dĩ các vị đại vu đang chuẩn bị nghênh đón tân Chiến Thần, tâm trạng cực kì thoải mái, đột nhiên chui ra một tôn đại ma, khiến thần kinh mọi người lập tức căng thẳng, chuyển biến nhanh như vậy, cho dù là minh khôi kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ cũng cảm thấy tinh thần mệt mỏi.
Thần Nữ Tự Ngọc thấy vậy, nói:
– Có thể là ma đầu từng bị Chiến Thần đời trước trấn áp trong Chiến Thần Sơn sơn thể, hôm nay nhảy ra ngoài, các vị đại vu, không cần hoảng sợ, cẩn thận lại có ma đầu chạy ra!
Nói đoạn, Thần Nữ Tự Ngọc nhíu mày liếc sang Chiến Thần Sơn, nói:
– Không biết Chiến Thần cổ, trong Chiến Thần Sơn, lúc này thế nào?
Cổ Thần lúc này đang đứng cạnh cửu giác tinh trận rời khỏi Chiến Thần Sơn, đối diện với một câu hỏi khó.
Rời khỏi Chiến Thần Sơn, Cổ Thần lại phải biến về bộ dạng Nam Hoang đại vu, nhưng, lúc hắn biến hóa, đột nhiên phát hiện, tướng mạo của mình cải biến không thể cải biến,
– Chân nhan đơn, mất hiệu quả rồi.
Sau khi tu luyện một cơ thể chiến thần bất diệt minh khiếu, chân nhan đơn trong cơ thể hắn cũng bị thanh trừ toàn bộ dược lực, Cổ Thần đã kích hoạt toàn bộ bốn mươi chín khiếu học trên đầu, sử dụng chân nhan đơn, biến hóa, chỉ có thể biến hóa thân thể, không thể biến hóa khuôn mặt.
Khuôn mặt không thể biến hóa, đương nhiên mất đi hiệu quả biến hóa tướng mạo.
Chân nhân đơn mất đi hiệu quả, sau khi rời khỏi Chiến Thần Sơn, Cổ Thần muốn tiếp tục giả làm vu sĩ Cổ Vu tộc là hoàn toàn không thể.
Nhưng mục đích đến Nam Hoang Vu Cương đã đạt được, Chiến Thần Sơn vào rồi, “Chiến Thần tinh kinh” đã có, giả làm vu sĩ nữa hay không không còn là vấn đề quan trọng, chỉ là, ra ngoài với thân phận nhân tộc tu sĩ, chỉ sợ sẽ xảy ra xung đột với Cổ Vu Tộc tu sĩ.
Cổ Thần đáp ứng Tự Ngọc, lấy được “Chiến Thần tinh kinh”, trừ phi là nhân, Vu hai tộc đại chiến, nếu không Cổ Thần sẽ phải bảo vệ Cổ Vu tộc, đương nhiên không muốn sản sinh mâu thuẫn với Cổ Vu tộc.
Nhưng, cứ ở trong Chiến Thần Sơn cũng không phải là cách, thêm nửa năm nữa, Chiến Thần Sơn sẽ phong ấn trở lại.
Hơn nữa, mấy tháng này, Cực Nam Hỏa Hải phần dương mạch siêu cực đại tiếp cận Thuần Dương sẽ xuất hiện trên mặt đất, Cổ Thần cần phải tiến nhập dương mạch siêu cực đại đó, tu thành chí dương chi thể, sau đó cùng Hư Tử Uyên song tu “Hỗn độn âm dương chân quyết”, cung tu thuần âm, thuần dương chi thể.
Cho nên, Cổ Thần không thể không rời khỏi Chiến Thần Sơn, hơn nữa, không thể lãng phí thời gian, thêm một ngày, sư tỷ sẽ thêm một phần nguy hiểm.
Tu luyện Chiến Thần bất diệt thể, tất cả khiếu học kích hoạt, so với bí pháp mà hắn tu chân, kích hoạt càng triệt để hơn một chút, Cổ Thần tu vi bây giờ, so với bốn năm trước lúc mới vào Chiến Thần Sơn, tăng lên không chỉ mười lần?
Hôm nay, chỉ sợ Cổ Vu tộc chín vị đại vu minh khiếu cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, thực lực đều đã không bằng Cổ Thần.
Thần Nữ Tự Ngọc sớm biết Cổ Thần là nhân tộc tu sĩ, đương nhiên không xuất thủ với Cổ Thần, mặc dù Cổ Vu tộc nền móng thâm hậy, Cổ Thần có Phong ảnh độn thuật, rời khỏi Cổ Vu tộc không phải việc gì khó.
Nghĩ đến đây, Cổ Thần cất bước, đi vào Cửu giác tinh trận.
Một đường cầu vòng cửu sắc, lại nổi lên từ trong Chiến Thần Sơn sơn thể, bắn vào thiên hà cửu sắc trên Chiến Thần Sơn, rất nhanh, lại có một đường cầu vồng cửu sắc, từ trên trời rơi xuống, chiếu sáng Chiến Thần điện.
Thiên Túc đại vu kinh hô một tiếng:
– Lại có người từ Chiến Thần Sơn đi ra!
Lúc nãy chui ra một tôn đại ma, khiến chín vị đại vu bắt đầu kiêng kị cầu vồng cửu sắc, cầu vồng cửu sắc vẫn chưa rơi xuống, chín vị đại vu đã tự động tổ thành Cửu sát đô thiên đại trận, Thần Nữ Tự Ngọc tu vi trong nháy mắt nâng lên Độ Hư Cảnh tu vi.
Cầu vồng cửu sắc rơi vào Chiến Thần điện, một Cửu giác tinh trận đột nhiên xuất hiện, thân ảnh Cổ Thần xuất hiện trong Chiến Thần điện.
– A… là nhân tộc tu sĩ.
Mộc Ân đại vu, sợ hãi rống lên.
Hỏa Huỳnh đại vu trừng mắt, kinh hãi nói:
– Không thể nào, tuyệt đối không thể, nhân tộc tu sĩ, sao có thể vào được Chiến Thần Sơn? Nơi đó chỉ có lịch đại chiến thần mới có thể vào được.
Các vị đại vu nhìn Cổ Thần, nhãn thần còn chấn động hơn cả lúc nhìn thấy Ma Vương Đồ Độc.
– Nhân tộc tu sĩ, ngươi giết chết mười lăm vị thiên tài của bổn tộc, chúng ta phải phanh thây xẻ thịt ngươi, để báo thù cho thiên tài vu sĩ của bổn tộc.
Thần Nữ Tự Ngọc lắc đầu nói:
– Hắn không phải người đó.
Cổ Thần nói:
– Người đó, đã bị ta giết rồi.
– Ngươi là Tự Dương Cổ?
Dương Dập đại vu nghi hoặc hỏi.
Cổ Thần gật gật đầu, nói:
– Ta chính là, Cổ…
Mắt của các đại vu một lần nữa biến lớn, Tự Dương Cổ cũng là nhân tộc tu sĩ biến hóa, lọt qua mắt họ, thật không thể tưởng tượng nổi.
Dương Dập đại vu sắc mặt càng trở nên chấn động hơn, nói:
– Ngươi lấy được Chiến Thần truyền thừa rồi?
Cổ Thần gật gật đầu lần nữa, nói:
– Ta đã học được “Chiến Thần tinh kinh”.
Lời vừa xuất, Thần Nữ Tự Ngọc sắc mặt thoáng động, mặc dù không cười ra tiếng, nhưng trong lòng thì đang mừng thầm, nói:
– “Chiến Thần tinh kinh” chỉ có lịch đại Chiến Thần truyền nhân mới có thể tu luyện, tu luyện “Chiến Thần tinh kinh” nếu không có gì bất ngờ, cuối cùng đều trở thành Cổ Hoang Chiến Thần cái thế, các vị đại vu, với Tân Chiến Thần, các vị có ý kiến gì không?
Cái gì? Tân Chiến Thần?
Cổ Thần nghe vậy, nội tâm khẽ động, thầm nghĩ:
– Không phải chứ, ta là nhân tộc tu sĩ, cũng có thể làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc sao?
Cùng suy nghĩ với Cổ Thần, còn có mấy vị đại vu.
Thiên vu, địa vu, thổ vu, âm vu, mộc vu…các bộ lạc đại vu, thấy Chiến Thần xuất thân từ dương vu bộ lạc lạu là nhân tộc tu sĩ, nhất thời phẫn nộ lên tiếng:
– Chiến Thần Cổ Vu tộc ta, sao có thể để nhân tộc tu sĩ làm?
Thần Nữ Tự Ngọc nói:
– Sao không thể? Hắn có thể học được “Chiến thần tinh kinh”, chứng tỏ hắn có phúc duyên với lịch đại chiến thần, hắn cũng có thê thủ hộ Cổ Vu tộc, khiến Cổ Vu tộc không vị nhân, yêu hai tộc chèn ép, tại sao lại không thể làm Chiến Thần.
Những lời Thần Nữ Tự Ngọc nói, không thể khiến sáu đại bộ lạc đại vu tín phục, Hỏa Huỳnh đại vu nói:
– Nhân, yêu hai tộc, cả đời không qua lại với nhau, là kẻ thù không đội trời chung, Chiến Thần là thủ lĩnh chí cao của bổn tộc, hắn một không có huyết mạch Chiến Thần, hai không có huyết mạch Cổ Vu, còn là nhân tộc tu sĩ, cũng muốn làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc ta, đúng là vọng tưởng.
– Thần Nữ, “Chiến Thần tinh kinh” là Chiến thần truyền thừa của bổn tộc, là bí mật không thể truyền ra ngoài, người này học được “Chiến Thần tinh kinh”, không thể để hắn sống sót rời khỏi đây, giết chết hắn!
Thần Nữ Tự Ngọc nói:
– Nhân, yêu hai tộc trở thành kẻ thù truyền kiếp cũng là bởi Cơ gia, tại sao lại giận lẫy sang cả thế nhân? Người này hoàn toàn không cùng đạo tâm với tu sĩ Cơ gia, hắn không phải kẻ thù của bổn tộc, có thể học được “Chiến Thần tinh kinh”, chứng tỏ hắn đã thông qua lịch đại Chiến Thần tinh lịch khảo nghiệm, là người thủ hộ của bổn tộc, Hỏa Huỳnh đại vu, hắn có tên của bổn tộc, là vu sĩ của Dương Vu bộ lạc Tự Dương Cổ…