Cổ Thần nói:
– Sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận — Trảm Diệt Sinh Cơ! Pháp tắc hệ mộc chủ sinh, vật cực tất phản, sinh đến cực hạn chính là tử, để pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn thì sẽ chuyển hóa thành bản nguyên chi mộc, diệt sát toàn bộ sinh cơ trong sơn cốc này, tử vong bao phủ xuống, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công thì cũng tổn hao sinh cơ cực lớn, cửu tử nhất sinh.
Độ Thiện đại sư nhất thời vỡ mật vỡ tim, điên cuồng rống to:
– Không có khả năng!
Thân ngoại hóa thân trong nháy mắt tán loạn, hóa thành cương khí tiên lực trở về cơ thể, lập tức thân ảnh Độ Thiện đại sư chợt lóe, liền phi độn ra bên ngoài sơn cốc.
Ầm…
Thân thể Độ Thiện đại sư đâm mạnh vào tầng quang mang màu xanh, phát sinh tiếng nổ rung trời.
Tuy rằng tầng quang mang màu xanh kia rất mỏng, gần như trong suốt, thoạt nhìn chỉ cần một ngón tay đam nhẹ cũng có thể xuyên thủng.
Thế nhưng trên thực tế tựa hò là một loại lực lượng khổng lồ không gì có thể phá hủy, hình thành một phong ấn vô cùng kiên cố, vô luận công kích cường đại cỡ nào đi nữa thì cũng không thể tạo thành một chút thương tổn đối với tầng quang mang màu xanh nhàn nhạt này.
Cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, thực lực so với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mạnh hơn gấp trăm lần, muốn phá hủy tầng phong ấn này cũng phải công kích toàn lực mấy lần, Độ Thiện đại sư tuy là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ nhưng muốn lao ra khỏi tầng phong ấn này hầu như không thể.
Giờ khắc này, Độ Thiện đại sư rốt cuộc cũng tin lời nói của Cổ Thần, nơi này đã bị sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận — Trảm Diệt Sinh Cơ bao phủ, trong lòng hoảng hốt.
Hắn vừa mới bước vào Hợp Đạo kỳ, thọ nguyên so với Hư Không kỳ tăng trưởng mấy nghìn năm, hầu như có hơn phân nửa sinh mệnh phía trước vẫn chưa được trải nghiệm qua, ngày sau nói không chừng có cơ hội Hợp Đạo thành công, trở thành tồn tại giống như chư tử đại tiên cũng nói không chừng, tuyệt đối không muốn chết ngay bây giờ.
Giờ khắc này Độ Thiện đại sư cảm giác được tử vong bao phủ xuống, trong lòng khẩn trương, quát lớn:
– Sao có khả năng? Sao có khả năng? Cổ Thần, ngươi dĩ nhiên thực sự muốn tự sát?
Cổ Thần nhún vai, nói:
– Ta đã khuyên ngươi trước rồi, bảo ngươi đi mau, tặc ngốc lư ngươi không chịu nghe, càng muốn cho ta chôn cùng, trách được ai?
Trảm Diệt Sinh Cơ tới cực nhanh, quang mang màu xanh nhàn nhạt kia vừa mới bao phủ sơn cốc, trong thời gian hai lần nháy mắt, một tầng lại một tầng quang mang màu xanh đan thành lưỡi, liền trên không trung rơi xuống, một tầng lại một tầng, tựa hồ vô cùng vô tận.
Đây chính là pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn, hầu như ngưng tụ thành thực chất, hóa thành bản nguyên chi mộc, pháp tắc hệ mộc cực hạn đó chính là cực hạn của sinh cơ, hóa thành khí tức của tử vong.
Tầng quang mang do bản nguyên chi mộc cấu thành lướt qua, tất cả sinh cơ sẽ đoạn tuyệt.
– A… Ta không cam lòng! Ta hận!
Độ Thiện đại sư liên tục thúc đẩy cương khí tiên lực, hình thành một vong cương tráo tiên lực mạnh mẽ, bao phủ chính mình bên trong, lớn tiếng gào to.
Cổ Thần thì ngồi xuống đất, trong nháy mắt này Cổ Thần tiến vào trạng thái vô vật vô ngã, tất cả ý niệm đều rơi vào mộc chi bản nguyên trong mệnh tuyền, hắn triệt để bỏ đi tất cả phòng ngự trên người, cương khí tiên lực đều tiến vào trong mệnh tuyền, thôi động mộc chi bản nguyên.
Mộc chi bản nguyên dưới tiên lực thuần dương của Cổ Thần thôi động, hóa thành đạo đạo bản nguyên chi mộc, dọc theo mệnh tuyền, lưu chuyển tới mười một mệnh mạch.
Cổ Thần chỉ dùng mộc chi bản nguyên để bảo vệ mười một mệnh mạch, tất cả còn lại đều không để ý tới.
Trong sát na, tầng quang mang màu xanh do bản nguyên chi mộc hình thành tầng tầng hạ xuống, cương tráo tiên lực của Độ Thiện đại sư không tạo thành một chút tác dụng nào, quang mang bản nguyên chi mộc biến thành đơn giản xuyên qua cương tráo tiên lực của hắn, tiến vào trong thân thể.
Thậm chí còn không phát ra tiếng kêu thảm thiết, Độ Thiện đại sư dưới một loại trạng thái kỳ diệu không tên, tất cả sinh cơ đều bị diệt hết, thần tình trong mắt chốc lát trở nên lờ mờ không chút ánh sáng.
Quang mang màu vàng cũng tiến vào trong cơ thể Cổ Thần, hủy diệt sinh cơ của hắn, Cổ Thần có thể cảm giác được chỗ quang mang màu xanh kia lướt qua, từng điểm từng điểm huyệt khiếu toàn thân đều mất đi sinh cơ, một đường kinh mạch trong nháy mắt tử vong.
Thế nhưng, thời điểm quang mang màu xanh này tiến vào mười một mệnh mạch đã bị mộc chi bản nguyên chống lại, không hề nổi lên chút tác dụng nào.
Rất nhanh Trảm Diệt Sinh Cơ trôi đi, toàn bộ sơn cốc lại khôi phục như bình thường, điều khác nhau duy nhất chính là Độ Thiện đại sư nằm dưới mặt đất, không còn ý thức, sinh cơ đoạt tuyệt.
Mà thân thể của Cổ Thần cũng đã chết, thế nhưng mười một mệnh mạch và mệnh tuyền vẫn hoàn hảo như lúc đầu, dưới sự thôi động của tinh nguyên sinh mệnh, thân thể Cổ Thần lấy tốc độ nhanh chóng không gì sánh được, dần dần khôi phục trở lại.
Rất nhanh liền chữa trị hoàn hảo huyệt khiếu và kinh mạch bị diệt sinh cơ.
– Phut…
Cổ Thần phun ra một ngụm máu tươi, tất cả máu đen đều hộc ra ngoài cơ thể, toàn bộ thân thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, bản nguyên chi mộc bảo vệ mệnh mạch và mệnh tuyền, sát chiêu Trảm Diệt Sinh Cơ không thể hủy diệt Cổ Thần.
Chiến Thần Bất Diệt thể của Cổ Thần đã luyện tới cảnh giới đại thành, có thể đơn giản huyết nhục trùng sinh, căn bản không hề bị thương tổn gì quá lớn.
Cổ Thần bước tới trước mặt Độ Thiện đại sư, truyền một đạo tiên lực thuần dương tiến vào trong cơ thể hắn, kiểm tra hắn đúng thực sự đã hoàn toàn tử vong hay chưa, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ cho dù chỉ có một tia sinh cơ thì cũng sẽ một lần nữa tỏa sáng, thương thế phục nguyên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiên lực thuần dương của Cổ Thần truyền thẳng vào mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, vừa mới chạm vào mệnh mạch, thân thể Độ Thiện đại sư chấn động, hai mắt nhất thời khôi phục vài phần thần thái, nhìn Cổ Thần, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Nghịch tặc ngươi, dĩ nhiên không chết?
– Đáng tiếc, ngươi lập tức phải chết rồi!
Thanh âm của Cổ Thần vô tình vang lên, tiên lực khẽ động, nhất thời hủy diệt mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, nhãn thần Độ Thiện đại sư một lần nữa rơi vào cảnh vô thần, một đời cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ vẫn lạc như vậy.
Bàn tay vung lên, Cổ Thần lập tức thu Càn Khôn Trạc trên người Độ Thiện đại sư vào trong tay.
Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Độ Thiện đại sư, sắc mặt Cổ Thần đột nhiên biến đổi, thân thể chợt lóe, trong nháy mắt liền biến mất không còn.
Ngay trong nháy mắt này, cơ thể linh mẫn của Cổ Thần cảm úng được, một cỗ khí tức vô cùng cường đại đột nhiên xông vào trong Mộc Chi Đại Trận, là một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, so với Độ Thiện đại sư còn lợi hại hơn một chút.
Thân ảnh Cổ Thần vừa mới biến mất không thấy, bên cạnh Độ Thiện đại sư liền xuất hiện một bóng người từ trong hư không chậm rãi bước ra.