Trong lúc nhất thời, thánh địa Ngũ Hành phong quang vô hạn, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang không ai không biết, không người không hiểu, người người đều lấy việc bái nhập vào thánh địa Ngũ Hành làm vinh quang.
Thánh địa Ngũ Hành không chỉ thu nhận tu sĩ đã bước chân vào tu chân chi đạo, cũng tuyển nhân phàm nhân có tiên căn, chỉ cần có khả năng tu đạo sẽ cho hắn một cơ hội cố gắng, tất nhiên có nắm bắt được cơ hội, thành công bước lên đỉnh cao tu đạo hay không còn phải phụ thuộc vào chính bản thân.
Ngay trong lúc phàm nhân, tu sĩ khắp Cổ Hoang người trước tiếp nối người sau bái nhập vào thánh địa Ngũ Hành, trong lòng Cổ Thần rơi vào khốn đốn.
Nguyên bản Cổ Thần dùng bản nguyên ngũ hành mở ra Ngũ Hành Bí Cảnh, đủ có thể ngăn cản được thế hủy diệt của ngũ hành thoát thai kiếp.
Thế nhưng diện tích của Ngũ Hành Bí Cảnh có hạn, chỉ có phương viên mấy trăm dặm, mà tu sĩ khắp thiên hạ có quá nhiều, nhất là phàm nhân, càng nhiều như sao trời, nếu như Cổ Thần muốn cứu hết tất cả mọi người, căn bản là điều không có khả năng, chỉ có thể cứu vớt được một bộ phận rất nhỏ trong đó.
Lấy thực lực của Cổ Thần hiện nay, chỉ có thể mở được bí cảnh phương viên mấy trăm dặm, nếu như muốn tiếp tục mở rộng Ngũ Hành Bí Cảnh, tu vi của Cổ Thần chí ít cần phải đề cao thêm một tầng cấp mới được, nhất định phải hợp đạo thành công, bước vào cảnh giới chư tử đại tiên.
Cổ Thần lợi dụng ngôn xuất pháp tùy của bản thân và ngôn xuất pháp tùy của bản nguyên ngũ hành dung hợp với nhau, như vậy có thể khiến diện tích Ngũ Hành Bí Cảnh mở rộng gấp mười lần.
Chỉ là, nếu muốn hợp đạo thành công không phải là chuyện dễ dàng, Cổ Thần bước vào Hợp Đạo sơ kỳ đã gần một trăm năm rồi vẫn chưa hề có nửa diểm dấu hiệu cảm ngộ.
Hợp đạo cần phải tuân theo tự nhiên, càng là nóng ruột thì càng cách đạo xa hơn.
Cổ Thần biết rõ đạo lý này.
Mỗi một chư tử đại tiên hợp thành đạo không hề giống nhau, thế nhưng loại hình lại luôn luôn tương tự.
Ví dụ, có người quan sát núi hợp đạo, tuy rằng nhìn đều là núi, thế nhưng mỗi người khác nhau có cái nhìn khác nhau, có lĩnh ngộ khác nhau, cũng chính là có đạo không giống nhau.
Vì vậy, tuy rằng mỗi người hợp thành đạo không giống nhau, thế nhưng bởi vì lĩnh ngộ đầu nguồn giống nhau, đều có cùng một loại, có phân chia mạnh yếu.
Quan sát núi, quan sát nước, quan sát phong vân biến hóa, quan sát tinh không vận hành… Tất cả những điều này đều có thể lĩnh ngộ được đạo, hợp hai làm một với bản thân.
Nếu muốn hợp đạo thành công, trước hết phải chọn một mục tiêu đầu nguồn lĩnh ngộ, vạn vật thiên địa đều có tồn tại đạo lý, ví dụ như một ngọn núi, một hồ nước, phía sau mỗi một vật thể tự nhiên đều ẩn chứa đại đạo vô thượng.
Quá trình hợp đạo của bản thân chia làm ba bước.
Chọn một mục tiêu đầu nguồn để lĩnh ngộ, đây là bước đầu tiên tu sĩ hợp đạo của bản thân.
Sau khi đã chọn được mục tiêu, muốn từ mục tiêu lĩnh ngộ được sự tồn tại của đại đạo, đây là bước thứ hai.
Sau khi lĩnh ngộ được đại đạo, cần phải dung hợp với bản thân làm một, một khi hợp thành lập tức bước vào Hợp Đạo trung kỳ, được gọi là chư tử đại tiên, đây là bước thứ ba.
Hiện nay ngay cả bước đầu tiên Cổ Thần vẫn chưa đạt được, đến tột cùng hợp thành đạo có bộ dáng như thế nào, trong lòng hắn hoàn toàn mê võng.
Bước đầu tiên của hợp đạo chính là bước quan trọng nhất.
Con đường tu đạo, sợ nhất không phải là gặp bình cảnh cảnh giới, gặp phải trở ngại có bao nhiêu to lớn, mà là phía trước là một mảnh mơ hồ, lẫn lộn tìm hiểu phương hướng, tạo thành kết quả trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Tu sĩ không phải là mỗi một loại đại đạo đều có thể tương dung, một số nhìn sơn là có thể lĩnh ngộ đại đạo, thành công hợp hai làm một, trở thành chư tử đại tiên, để hắn nhìn thủy không nhất định có thể hợp đạo thành công.
Cũng như vậy, nhìn thủy có thể lĩnh ngộ đại đạo, thành công hợp hai làm một, trở thành chư tử đại tiên, để hắn đi nhìn sơn cũng không nhất định có thể hợp đạo thành công.
Đến tột cùng tu sĩ và loại đại đạo nào tương dung, bản thân rất khó biết được, rất nhiều tu sĩ hợp đạo sơ kỳ chung thân đều dừng lại tại bước đầu tiên này, đợi khi đại nạn tới cũng không biết rốt cuộc bản thân tột cùng là tương dung thích hợp với loại đại đạo nào? Tiêu tốn rất nhiều năm tháng, tìm hiểu rất nhiều loại đại đạo cũng không thể tìm ra loại thích hợp với bản thân. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đại đạo vô thượng, không chỗ nào không có, vạn vật thế gian có tồn tại đạo lý liền có đạo.
Nếu muốn từ trong vạn vật thế gian phát hiện ra đạo thích hợp với bản thân, nói dễ vậy sao?
Lúc này, ngộ tính của tu sĩ trở nên cực kỳ quan trọng, thường thường người có ngộ tính càng cao càng có thể dễ dàng cảm ứng được sự liên hệ giữa đạo và bản thân, có thể tìm được đạo thích hợp với bản thân một cách nhanh nhất, nhận thức chuẩn phương hướng là có thể tiếp tục tiến vào bước thứ hai trong quá trình hợp đạo, lĩnh ngộ được sự tồn tại của đại đạo.
Ngộ tính của Cổ Thần không thấp, thế nhưng bước vào Hợp Đạo mới chỉ gần trăm năm đều luôn bận rộn công việc, mở Ngũ Hành Bí Cảnh, xây dựng Ngũ Hành Đại Trận, vì vậy Cổ thần đối với đại đạo thích hợp với bản thân hoàn toàn không có chút linh cảm động chạm nào.
Bước hợp đạo đầu tiên là một bước quan trọng nhất, có thể lĩnh ngộ được sự tồn tại của đại đạo hay không then chốt nhìn vào phương hướng bước đầu tiên đúng hay sai, nếu như phương hướng sai rồi, vậy thì vô luận tiêu tốn bao nhiêu thời gian cũng sẽ là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, làm chuyện vô ích.
Thời đại thượng cổ, chư tử đại tiên hợp đạo thành công, tương đối bình thường, bước đầu tiên hợp đạo thành công chí ít cũng dùng trên hai nghìn năm trở lên.
Hai nghìn năm để tìm kiếm phương hướng, nghe thì có vẻ rất khoa trương, thế nhưng trên thực tế, cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ dùng hết thời gian trọn đời cũng không nhất định tìm kiếm được phương hướng thích hợp, thọ nguyên hơn vạn năm vượt qua trong mê võng.
Cũng là chư tử đại tiên, tốc độ tu luyện cũng có cao thấp, thiên tư, ngộ tính cũng phân cao thấp, nhưng coi như chư tử đại tiên dùng thời gian hợp đạo nhanh nhất cũng tiêu phí thời gian hơn một nghìn năm.
Chư tử đại tiên thời đại thượng cổ, bọn họ có thời gian hơn vạn năm để lĩnh ngộ con đường đại đạo, chậm rãi lục lọi, thế nhưng Cổ Thần không có thời gian, hiện tại chỉ sót lại hơn một trăm năm ngũ hành thoát thai kiếp sẽ hàng lâm.
Đến lúc đó lực lượng pháp tắc bản nguyên ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cường đại nhất sẽ phủ xuống bất cứ chỗ nào trong tiên giới Cổ Hoang, phá hủy tất cả văn minh, thu gặt tất cả sinh mệnh.
Nếu như trước ngũ hành thoát thai kiếp, Cổ Thần không thể cứu vớt sinh linh, không có biện pháp cứu sinh linh vạn tộc, như vậy bước đầu tiên chống lại Thiên đã rơi vào kết quả hoàn toàn thất bại.