Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Thần

Chương 793: Khiêu khích

Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Chọn tập

Âm thanh từ xa truyền tới mặc dù qua một lớp cửa sắt nhưng vẫn vang vọng bên tai mỗi người, Hạ Nhất Minh hai mắt lóe lên, gương mặt nở nụ cười không thiện ý.
Kỳ Liên Song Ma sắc mặt đại biến, Đại ma vội vàng nói:
– Tư Mã sư thúc. Hạ huynh vừa mới tiến giai Ngũ khí Tôn giả chưa được một năm.
Lão nói những lời này mặc dù có ý tứ yếu thế nhưng tuyệt đối là lời nói thật, hơn nữa cho dù nói ra cũng không ai có thể chỉ trích.
Từ Mã Bân ngữ khí rõ ràng đang khiêu khích, mà Hạ Nhất Minh mới tiến giai một năm, cho dù không nhận lời cũng không ai dám cười nhạo hắn.
Âm thanh Tư Mã Bân tiếp tục vang lên:
– Hiền chất. Ngươi không cần giải thích dùm Hạ huynh. Người vừa tiến giai một năm lại có thể đồ sát Vũ gia cao thủ. Hắc hắc…Nghe nói còn có ba vị Tôn giả tới từ Tây phương, bọn họ đều chết trong tay Hạ huynh, thật sự là đại sát giới.
Kỳ Liên Song Ma sắc mặt càng trở lên khó coi, Đại ma trầm giọng nói:
– Tư Mã sư thúc. Mấy vị Tôn giả kia cũng không phải chết trong tay Hạ huynh mà là hai vị Thánh thú đại nhân cùng Bách Linh Bát đại nhân.
– Hiền chất nói như vậy không sợ Hạ huynh trách móc sao?
Cánh cửa sắt chậm rãi mở ra, Tư Mã Bân cũng theo đó bước tới, cách tay áo vung lên ra vẻ tiên phong cốt đạo, nhưng ánh mắt lại lóe lên vài tia hung ác:
– Hạ huynh. Nếu muốn tới thăm Đệ nhất Động Thiên, lão phu có thể nhường. Chỉ cần ngươi có thể thắng được lão phu, cho dù ngươi ở đây tu hành lão phu cũng đứng ra chịu trách nhiệm.
Lúc này vị Tiên thiên cường giả họ Từ ngơ ngác nhìn mọi người, trên mặt hắn lộ rõ vẻ bất đắc dĩ.
Người này đi theo Động Thiên Phúc Địa Lão tổ tông lâu ngày, luôn luôn không hỏi tới việc bên ngoài. Bởi thế cũng không biết trên núi xảy ra biến cố gì. Chỉ thấy Ngũ khí Tôn giả Tư Mã Bân cùng Kỳ Liên Song Ma giằng co, lúc này mới ý thức được chút không ổn.
Chẳng qua hắn chỉ là Tiên thiên cường giả, trước mặt những người này dĩ nhiên không có dũng khí ngắt lời.
Đại ma sắc mặt âm trầm, nói:
– Tư Mã sư thúc. Đánh với Vũ gia hẳn không phải Hạ huynh.
Lão mặc dù hạ thấp uy phong Hạ Nhất Minh, nhưng hắn không trách móc, ngược lại có phần tán thưởng.
Tại kinh thành đánh một trận, ai ai cũng biết thân phận bảo trư cùng Lôi điện.
Hai tên này có được huyết mạch Thần thú, trong trận chiến biểu hiện vô cùng chói lọi. Ngoài ra Bách Linh Bát đã từng đánh bại Thần Toán Tử, càng được người ngoài đánh giá cao hơn.
So sánh với mấy tên này, Hạ Nhất Minh thật sự kém hơn rất nhiều.
Có lẽ trong lòng đám người Vũ gia thà tin tưởng Vũ gia lão tổ cùng đám cao thủ nổi danh chết trong tay Bách Linh Bát cùng hai đầu Thánh thú, cũng không muốn tin bọn họ chết trong tay vị Ngũ khí Tôn giả mới tấn giai Hạ Nhất Minh.
Bất quá sự thật là trong năm vị Ngũ khí Tôn giả, chết trong tay Hạ Nhất Minh chỉ có Vũ gia lão tổ cùng Ái Nhĩ Duy Tư nên những lời đồn đại này cũng không sai.
Lúc này Tư Mã bân lựa chọn tin tưởng theo lời đồn, bởi thế mới tỏ vẻ trào phúng Hạ Nhất Minh, muốn cùng hắn đánh một trận. Về phần bảo trư, Lôi điện cùng Bách Linh Bát, lão không đề cập tới.
Cũng qua đó thấy được trong lòng lão cũng cho rằng, không thể thắng được ba vị này.
Quả thật trừ Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, chỉ sợ chưa ai dám nói có thể chiến thắng Thần Toán Tử. Đồng dạng chưa ai dám nói có thể chiến thắng Thánh thú huyết mạch Thần thú.
Lúc trước Vũ gia lão tổ mưu hại Hạ Nhất Minh từng trăm phương ngàn kế không để bọn họ tụ hợp cũng vì lý do này.
Bất quá đám người Vũ gia không biết năng lực đặc biệt của Bách Linh Bát, cũng không nghĩ Hạ Nhất Minh đã sớm chuẩn bị hỏa pháo, cuối cùng đành chấp nhận thất bại.
Từ Mã Bân cũng không nói gì, ánh mắt gắt gao nhìn Hạ Nhất Minh, trong đôi mắt lão tràn đầy chiến ý cùng vẻ trào phúng thản nhiên.
Từ Bách Linh Bát không chút biểu lộ, Lôi điện cùng bảo trư đều phát ra tiếng hống nhỏ.
Từ Mã Bân trong lòng đại động, lão mặc dù tự cho rằng chỉ nhắm tới Hạ Nhất Minh, nhưng hai đầu Thánh thú có phản ứng vậy khiến lão không khỏi phát lạnh.
Thản nhiên cười, lão quay người nói:
– Nếu Hạ huynh không muốn, xem như lão phu chưa từng nói qua.
Kỳ Liên Song Ma trong lòng thầm mắng. Lão nhân gia ngài cho dù muốn khiêu chiến cũng nên khiêu chiến Bách Linh Bát hay Lôi điện, cho dù là khiêu chiến đầu heo nhỏ nhìn qua không chút khí phách kia cũng được. Nhưng lúc này một mực chỉ định Hạ Nhất Minh, chẳng phải làm mất thể diện của Động Thiên Phúc Địa sao?
Bất quá trong lòng bọn họ mặc dù không ngừng mắng thầm nhưng miệng vẫn không nói một lời.
Tư Mã Bân dù sao cũng là người của Động Thiên Phúc Địa, trước mặt người ngoài, bọn họ tuyệt đối sẽ không tự bôi xấu. Âm thanh sang sảng của Hạ Nhất Minh vang lên:
– Nếu Tư Mã huynh đã coi trọng tiểu đệ như vậy. Tiểu đệ không thể làm gì khác hơn là cung kính không bằng tuân mệnh.
Bước chân của Tư Mã Bân chợt ngưng lại, lão cơ hồ hoài nghi đôi tai của mình.
Người tiến giai Ngũ khí Tôn giả chưa tới một năm mà có dũng khí tiếp nhận sự khiêu chiến của lão…
Điều này thật sự khó tin.
Tuy lão biết trong tay Hạ Nhất Minh còn có một kiện thần khí mô phỏng cường đại, hơn nữa thứ thần khí này có khả năng tiến giai thần khí chân chính, nhưng lão cũng có được vài thông tin về nhược điểm của Hạ Nhất Minh.
Chính là, cho dù trong tay Hạ Nhất Minh là Ngũ Hành Hoàn nhưng hắn cũng chưa thể phát huy toàn bộ uy lực.
Lão chậm rãi xoay người, trên mặt nở nụ cười lạnh lẽo, nói:
– Hạ huynh quả nhiên hào khí hơn người. Lão phu rất vui mừng.
Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đồng thời tiến lên phía trước. Đại ma cao giọng nói:
– Tư Mã sư thúc, Hạ huynh là khách của Động Thiên Phúc Địa chúng ta, xin ngài bỏ qua.
Nhị ma quay người, cúi đầu cả giận nói:
– Hạ huynh. Xin ngươi cự tuyệt lời khiêu chiến này.
Hai người bọn họ mặc dù nói với hai đối tượng khác nhau nhưng cùng chúng một ý.
Tư Mã Bân lạnh lùng vung tay nói:
– Đại ma. Chuyện của lão phu không tới phiên các ngươi làm chủ.
Kỳ Liên Song Ma sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng trước mặt Tư Mã Bân cũng không thể phản bác.
Đừng nói thực lực chênh lệch, cho dù bối phận giữa hai bên cũng khiến bọn họ đau đầu.
Hạ Nhất Minh tiến lên, đưa tay vỗ nhẹ bả vai Song ma.
Hai người này mặc dù từng đó kỵ chính mình nhưng từ đầu tới cuối vẫn áp chế được sự ghen ghét mà không nhằm vào hắn.
Giao tình cùng bọn họ có lẽ vĩnh viễn kém Kim Chiến Dịch cùng Sở Hao Châu nhưng chỉ bằng điểm này cũng xứng đáng là bằng hữu.
– Tư Mã huynh. Nơi này là Động Thiên Phúc Địa. Có địa phương nào tốt, xin ngươi làm chủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.com
Hạ Nhất Minh cao giọng nói.
Ngũ khí Tôn giả giao chiến vượt xa Tiên thiên cường giả thông thường, một hồi đánh chém cho dù nghiên trời lệch đất cũng không có gì lạ.
Tư Mã Bân khẽ nhếch miệng nói:
– Bổn môn có mấy nơi thích hợp cho Ngũ khí Tôn giả giao chiến.
Lão trầm ngâm một chút, nói:
– Đi theo ta.
Lão vội bước đi mang theo tự tin cường đại.
Hạ Nhất Minh đối với vẻ mặt lo lắng của Kỳ Liên Song Ma mỉm cười, sau đó rất nhanh đuổi theo. Đám người Bách Linh Bát hiển nhiên theo sát không rời, bất quá trong mắt họ không chút nào lo lắng.
Bởi bọn họ đều biết thực lực của Hạ Nhất Minh không tầm thường. Chỉ cần không gặp phải Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, hắn tuyệt đối không gặp bất cứ nguy hiểm nào.
Kỳ Liên Song Ma ánh mắt trao đổi, lập tức chia làm hai đường chạy đi.
Đại ma phóng theo đám người Hạ Nhất Minh còn Nhị ma chạy vội tới chủ phong bẩm báo việc này cho Phiền Thạc.
Có lẽ chỉ Phiền Thạc mới có năng lực hóa giải trận chiến chiến này.
Tư Mã Bân tốc độ cực nhanh, sau một lát đám người cũng tới một sơn cốc u tĩnh.
Hạ Nhất Minh đánh giá hoàn cảnh nơi này trong lòng lấy làm kỳ lạ.
Nơi này không ngờ giống như sơn cốc tại Thiên Trì nhất mạch.
Chẳng những bốn phía đều là vách núi đá, hơn nữa rõ ràng núi đá nơi này đã được lực lượng nào bao phủ.
Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn qua cũng đã nhận ra.
Bốn vách sơn cốc này chỉ sợ cứng rắn không kém nham bích tại Quỷ Khốc Lĩnh, so với nham bích tại sơn cốc Thiên Trì nhất mạch chỉ kém hơn một chút.
Trừ khi chịu đựng uy lực Thần đạo cao thủ, nếu không căn bản không cần kiêng kỵ.
Thấy được vẻ mặt Hạ Nhất Minh, Tư Mã Bân ngạo nghễ cười, nói:
– Hạ huynh. Nham bích này vốn do tiền bối Thần đạo lưu lại, Nhân đạo cảnh giới không thể phá hỏng. Ngươi không cần cố kỵ.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu không nói. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, hít một hơi thật sâu, trên người đã bạo phát chiến ý cường đại.
Chiến ý này như liệt hỏa, trong nháy mắt đã hoàn toàn thiêu đốt hắn.
Không chút áp bức, chiến ý này hoàn toàn bộc phát ra ngoài.
Khóe miệng đang mỉm cười của Tư Mã Bân trong nháy mắt cứng đờ, đôi mắt ngưng trọng hẳn lên.
Lão chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh giống như tìm kiếm sự liên hệ giữa hắn cùng cỗ chiến ý này.
Giờ phút này không hiểu ý nghĩ từ đâu xuất hiện trong đầu vị Ngũ khí Tôn giả Động Thiên Phúc Địa.
Tiểu tử kia thật sự mới tiến giai Ngũ khí Tôn giả một năm sao?

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky