Trong căn phòng không khí ngưng đọng lại, mặc dù rất nhanh đã trở lại bình thường nhưng trong lòng Hạ Nhất Minh vẫn chưa hết chấn động.
Ngũ hành thân thể hắn không có gì xa lạ, bởi chính hắn cũng là một người có Ngũ hành thân thể.
Vì có Ngũ hành thân thể mới có thể kiêm thu được Ngũ hành.
Mặc dù Hạ Nhất Minh quả thực chưa từng thấy được người thứ hai có thể chất tương tự nhưng trên thực tê hắn biết, có thể đạt tới cảnh giới Tôn giả cũng chỉ có hai người có nó mà thôi.
Một người dĩ nhiên là bản thân hắn, ngoài kiêm tu Ngũ hành còn nắm giữ trong tay Ngũ Hành Hoàn, danh tiếng lẫy lừng.
Còn người kia quả thật bất khả tư nghị.
Đó là một người ở ngàn năm trước, thuộc về niên đại Thần đạo cao thủ, người này khi đó cầm thần khí Ngũ Hành Hoàn làm thịt Ngũ hành thần thú, sang lập thiên hạ đệ nhất đại phái Ngũ Hành Môn, Ngũ hành Lão tổ.
Nhân vật trong truyền thuyết này quả thực bằng vào Ngũ Hành Hoàn trong tay đánh khắp thiên hạ không địch thủ. Thần thông của lão thuộc về đám người đứng đầu thế giới khi đó.
Bất quá sau khi lão biến mất, trên thế giới chưa từng thấy ai có được Ngũ hành thân thể, trừ một người đang đứng ở đây.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh hoài nghi nói:
– Vũ lão tiên sinh cũng có được Ngũ hành thân thể?
Vũ Mạc Phi cười khổ một tiếng, nói:
– Hạ huynh nói đùa. Lão gia tổ mặc dù tu vi cao thâm không thẹn là đệ nhất nhân của Vũ gia chúng ta nhưng bất quá chỉ kiêm tu bốn hệ mà thôi.
Gương mặt của Hạ Nhất Minh có chút đỏ lên, nếu như Vũ lão tiên sinh kiêm tu Ngũ hành sao còn cần hắn trợ giúp nữa, đã biết như vậy còn hỏi một câu dư thừa.
Bất quá hàn ý trong mắt hắn chợt lóe lên, trong lòng thầm than không thôi.
Thiên phú tu luyện của nhân loại quả thực trời sinh đã có. Nếu không phải hắn có được vận may nghịch thiên, hưởng thụ bổn nguyên lực e rằng thiên phú cũng không thể đạt được như lúc này.
Điều này cũng như trong thế giới linh thú, có những đầu thừa hưởng huyết mạch Thần thú vậy.
Thành tựu của chúng vượt xa linh thú thông thường có thể so đo.
Nếu Vũ lão tiên sinh kiêm tu bốn hệ, lẽ nào có thể tu luyện Ngũ hành thân thể đây?
Sử dụng Ngũ Hành Hoàn còn có thể lợi dụng nội đan Thánh thú khỏa lấp khoảng trống, nhưng con người cùng Ngũ Hành Hoàn khác nhau, không thể sử dụng biện pháp này.
Vũ Mạc Phi nhìn sắc mặt Hạ Nhất Minh, gương mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Lão tổ tông tu luyện công pháp kia thật sự khiến người ta nghe mà sợ hãi. Cho dù lão lần đầu tiên nghe được cũng không khỏi nghi ngờ, càng đừng nói tới người ngoài.
– Hạ huynh. Lão phu không nói ngoa, công pháp kia quả thực có thể ngưng tụ thành Ngũ hành thân thể.
Vũ Mạc Phi nghiêm mặt nói.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh theo câu nói của lão sáng dần lên, hắn chậm rãi gật đầu nói:
– Vũ huynh, nếu muốn ta hỗ trợ vậy cũng nên nói cụ thể ra đi.
Vũ Mạc Phi gật đầu nói:
– Công pháp này nghe qua có chút tà ác, xin Hạ huynh khi nghe xong không nên truyền ra ngoài.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nhận lời. Hắn biết nếu bản thân không đáp ứng, e rằng Vũ Mạc Phi thà không cần hỗ trợ cũng không muốn để hắn biết công pháp này. Mà trong lòng hắn đối với loại công pháp bổ xung khiếm khuyết ngũ hành này thật sự có chút tò mò.
Vũ Mạc Phi đứng dậy cáo lôi sau đó từ sau người lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Trên hộp nhỏ này có một chiêc khóa tỏa sắc vàng rực rõ, Vũ Mạc Phi lấy ra một chiếc chìa khóa tinh xảo, mà Vũ Vô Thường mập mập cũng đồng dạng lấy ra một chiếc chìa khóa tương tự.
Hai người bọn họ cùng nhau cắm chìa khóa vào ổ, âm thanh rất khẽ vang lên chiếc khóa đã được mở ra.
Sau đó hai người thu hồi chiếc chìa khóa của mình, chậm rãi lui về phía sau.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Vũ Mạc Phi khẽ cung tay nói:
– Hạ huynh. Ngươi ở đây chậm rãi xem xét, chúng ta tạm thời cáo lui.
Thân thể Hạ Nhất Minh run lên, hai người bọn họ không chút nào luyến tiếc đã rời đi, điều này khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Từ động tác của hai người có thể thấy được, bí tịch này vốn không phải chuyện đùa.Hơn nữa ngay cả hai người bọn họ dường như cũng không có quyền được xem qua nó.
Khi nghĩ tới điều này, vẻ mặt Hạ Nhất Minh trở lên vô cùng ngưng trọng.
Tâm trạng dần ổn định lại, rốt cuộc Hạ Nhất Minh cũng tới tới mở chiếc hộp kia ra.
Bên trong hộp quả nhiên là một bản bí tịch không dày lắm.
Hạ Nhất Minh chậm rãi cầm bí tịch không ngờ có vết máu đỏ tươi.
Cũng không biết vết máu này do đâu mà có, nhưng nó vô cùng quỷ dị giống như vừa mới xuất hiện vậy.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút trâm xuống, chậm rãi tìm hiểu trang thứ hai này.
Nội dung bên trong cũng không quá phức tạp, sau một hồi tìm hiểu sắc mặt Hạ Nhất Minh trở lên rất khó coi.
Cho tới lúc hắn xem hết bí tịch mới hiểu được, thì ra tu luyện Ngũ hành thân thể đòi hỏi những điều kiện hà khắc tưởng như không thể thực hiện được.
Điều đầu tiên phải có một vị Ngũ Khí Tôn giả kiêm tu bốn hệ, hơn nữa vị Tôn giả này phải tu luyện cả bốn hệ tới đỉnh phong.
Ngũ khí Tôn giả tu luyện tam hệ ngũ hành đã vô cùng ít ỏi, càng đừng nói tới tu luyện tứ hệ ngũ hành.
Nhân vật như vây chỉ sợ so với cao thủ Cửu trọng thiên còn khó tìm hơn.
Bất quá nếu chỉ tính điều kiện ngặt nghèo này muốn tu luyện Ngũ hành thân thể quả thực còn chưa đủ.
Điều thứ hai nhất đinh phải có được một vị Tiên thiên cao thủ. Vị Tiên thiên cao thủ này tu luyện hệ mà vị Tôn giả kia còn thiếu. Sau đó không ngừng bồi dưỡng để hắn đột phá Nhất đường Thiên cảnh giới.
Trong quá trình này, cái giá phải trả không nhỏ, cho dù linh đan dược liệu ăn như rau cũng không được tiếc.
Khi tu vi người này đạt tới Nhất đường thiên cảnh giới cần tiến hành kiểm tra. Sau khi kiểm tra mới đạt tư cách để vị Ngũ khí Tôn giả kia sử dụng. Dùng nhiều linh đan như vậy để bồi dưỡng mà khả năng chỉ là mười chọn một, sau đó bằng mọi cách phải thúc đẩy được vị Nhất đường thiên này tạo ra Xá lợi.
Tới tận lúc này phương pháp này mới bộc lộ sự tà ác.
Sau khi ngưng tụ Xá lợi, vị Nhất đường thiên kia sẽ bị giết, Xá lợi từ mi tâm lấy ra được vị Ngũ khí Tôn giả đưa vào thân thể.
Nếu vị Ngũ khí Tôn giả có thể luyện hóa được khỏa Xá lợi này, hơn nữa thuận lợi biến nó thành một bộ phận thân thể, như vậy có thể tu luyện thành công Ngũ hành thân thể.
Mặc dù phương pháp này nếu thay thế một vị hậu thiên cao thủ bằng Tiên thiên cường giả hiệu quả sẽ kém hơn nhưng muốn thi triển Ngũ Hành hợp nhất vẫn có thể làm được.
Chậm rãi khép bản bí tịch lại, Hạ Nhất Minh cảm thấy một cỗ huyết tinh ập thẳng vào mặt.
Bọn Vũ Mạc Phi nói thế hẳn đã chuẩn bị xong một vị Nhất đường thiên cường giả.
Trong bí tịch thấy được xác xuất lấy mười chọn một kia, Hạ Nhất Minh không khỏi rùng mình.
Cái giá khổng lồ như vậy chi e ngoài Hoàng thất Đại Thân ra, không thế lực nào có thể làm theo.
Mặc dù các thế lực khác như Linh Tiêu Bảo Điện cũng có thể so sánh nhưng Hoàng thất Đại Thân dựa vào tài lực của cả một nước tiến hành thu thập dược thảo dĩ nhiên là tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là phương pháp này gã Nhất đường thiên cao thủ kia ắt hẳn phải chết, ý nghĩ vừa thoáng qua, Hạ Nhất Minh đứng dậy mở cửa để hai người Vũ Mạc Phi tiến vào.
– Hạ huynh. ngươi xem xong rồi?
Vũ Mạc Phi trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Minh vung tay nói:
– Vũ huynh. Ngươi đã xem qua bí tịch này ?
Vũ Mạc Phi chỉ chần chừ giây lát, lập tức nói:
– Đã xem qua.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười, nói:
– Nói vậy xem ra các ngươi đã chuẩn bị được người.
Vũ Mạc Phi nhẹ giọng cười khổ, nói:
– Không sai. Bất quá Hạ huynh không nên hiểu lầm. Chúng ta cũng không bắt buộc, tất cả mọi người đều tự nguyện.
Hạ Nhất Minh nhíu mày,nói:
– Tự nguyện ?
Âm thanh của hắn tràn ngập vẻ khó tin.
– Tự nguyện chịu chết?
Vũ Mạc Phi cao giọng nói:
– Bọn họ cũng là đệ tử Vũ gia chúng ta. Vì để Lão tổ tông đạt được thành tựu, có gì mà không được?
Lão nói ngoài vẻ kiên định còn mang theo vài phần tự hào.
Ánh mắt ngưng lại, Hạ Nhất Minh nói:
– Nếu đổi lại người đó là ngươi, ngươi sẽ thế nào?
Vũ Mạc Phi không chút do dự nói:
– Nếu là như vậy, Vũ mỗ lập tức cắt đầu dâng tặng.
Lão nói không chớp mắt nhìn Hạ Nhất Minh, vẻ tự nhiên không chút che giấu.
Hạ Nhất Minh trong lòng phát ngốc, cười khổ không thôi. Bất quá lúc này hắn đột nhiên nói:
– Vũ huynh. Ta có thể thấy mặt người kia không?
Vũ Mạc Phi dừng một chút nói:
– Cũng được. Mười ngày sau ta sẽ mang hắn tới, lúc đó hy vọng ngươi có thể nhận rõ tâm tư của hắn.
Hạ Nhất Minh trong long run lên, rốt cuộc cũng gật đầu. Sau một lát, hắn nói:
– Ngũ hành luân hồi thật sự lộn xộn, khẳ năng thành công không cao.
Vũ Mạc Phi trong lòng thầm mắng. Nếu không phải do xác xuất không cao, cần gì phải trả giá lớn đem ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây.
– Hạ huynh. Lão tổ tông sau khi hấp thu Xá lợi sẽ tiến hành luyện hóa. Khi đó có thể thành công ngưng tụ Ngũ hành thân thể hay không cần nhờ Hạ huynh trợ giúp.
Hạ Nhất Minh khiêm tốn nói vài câu, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Công pháp như vậy có thể nói trước chưa từng gặp, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không dám chắc bao nhiêu.
Sau hồi lâu, Hạ Nhất Minh thành khẩn nói:
– Vũ huynh. Nếu Vũ lão tiên sinh muốn tiểu đệ hỗ trợ , nhất đinh tiểu đệ sẽ làm hết sức
Vũ Mạc Phi cười dài một tiếng, liên tục nói
“Hảo”. Bất quá trong tiếng cười của lão ẩn chứa chút gì đó khiến Hạ Nhất Minh không hiểu.