Trong hắc vụ chợt xuất hiện hai bóng người, chính là Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát đang trở lại.
Sau khi Hạ Nhất Minh rời đi, vân vụ xung quanh đã tiêu tán, bởi vậy hắc vụ nơi này chậm rãi khôi phục, hơn nữa càng nồng đậm hơn trước khiên hắn sau khi tới đây cũng có chút nhíu mày
Nơi này chỉ còn chút dấu vết móng chân bảo trư để lại trên đất.
Nhưng ngoài chút dấu vết này, Hạ Nhất Minh đã sớm không thấy tung tích tiểu gia hỏa kia.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không lo lắng nhiều. Đừng nhìn bảo trư thân thể nhỏ bé mà coi thường, lực lượng bên trong cơ thể nó đủ khiến bất cứ ai cũng không thể tượng tượng ra.
Bất luận là sức mạnh hay tốc độ, biểu hiện của nó vô cùng dũng mãnh. Đặc biệt tốc độ của nó, có thể sánh ngang tia chớp, cho dù là Hạ Nhất Minh sử dụng Phong hệ thân pháp đỉnh cấp cũng chưa chắc đã nhanh hơn nó.
Đương nhiên chủ yếu là lai lịch của tên tiểu gia hỏa này vô cùng thần bí, ngay cả Hỏa Long Lô đối với nó cũng vài phần coi trọng.
Bởi vậy Hạ Nhất Minh tin tưởng, ngay cả ở nơi nguy hiểm trùng trùng như Quỷ Khốc Lĩnh bảo trư cũng đủ năng lực tự bảo vệ mình.
Ánh mắt khẽ chuyển, Hạ Nhất Minh nói:
– Bách huynh. Phiền ngươi tìm bảo trư về được không?
Bách Linh Bát gật đầu, không nói một lời lập tức tiến vào hắc vụ, giây lát đã không còn thấy đâu nữa.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không lo lắng nhiều về an nguy tên tiểu tử kia, nhưng cũng không muốn nó biến khỏi tầm kiểm soát của mình. Mà có Bách Linh Bát ra tay, hắn dĩ nhiên rất yên tâm.
Hạ Nhất Minh xoay người tới bên cạnh cỗ thi thể gần đó.
Đây là người cuối cùng bị ba người Hác Huyết hạ thủ, nhìn gương mặt người này trong lòng Hạ Nhất Minh thầm than một tiếng.
Do dự trong giây lát, Hạ Nhất Minh ngồi xổm trên mặt đất, hai tay đặt lên đầu thi thể, hai mắt nhắm lại, lẳng lặng cảm nhận.
Sau một lát, chân khí tay hắn chợt bạo phát, đầu người nọ nhất thời nứt ra, sau đó một khỏa châu màu đỏ như máu nhất thời rơi ra.
Hạ Nhất Minh vung tay, khỏa châu này lập tức xuất hiện trên tay hắn.
Mặc dù hắn với cách làm của đám người Hác Huyết hết sức ghê tởm, nhưng nếu người này đã chết, hơn nữa trong đầu cũng hình thành Ngưng Huyết Châu, Hạ Nhất Minh cũng sẽ không cổ hủ tới mức làm như không thấy.
Hạ Nhất Minh đi tới một góc khuất, ra tay đào một hố to chôn cất thi thể người kia.
Kỳ thực phong tục mỗi nơi mỗi khác, nghe nói ở các quốc gia phương Tây, người chết không phải thổ táng mà hỏa táng. Thậm chí còn có nơi có thiên táng. Nhưng dựa vào những điều Hạ Nhất Minh biết, hắn chọn cho người này phương thức thổ táng.
Làm xong hết thảy, Hạ Nhất Minh tiến về một nơi khác, hắn bình tĩnh ngồi xuống, đem tất cả những thứ thu hoạch được bỏ ra.
Mấy thứ này đều từ trên người Chư Quan Hảo có được. Mặc dù Hạ Nhất Minh chưa từng nhìn qua, nhưng chỉ cần nghĩ cũng biết, có thể được truyền nhân của đại thế gia mang theo, sao có khả năng là hàng thứ phẩm.
Nếu như những thứ khác Hạ Nhất Minh có thể sẽ không nhận ra, nhưng trong số những chai lọ này, hắn tự tin nhận ra đa số.
Bởi vì hắn đối với dược liệu cùng đan dược đã từng nghiên cứu qua. Đem đống chai lọ mở ra, Hạ Nhất Minh trong ánh mắt không cách nào che giấu vẻ vui mừng.
Chư Quan Hảo quả thực mang tới cho Hạ Nhất Minh niềm vui bất ngờ. Trong số hơn mười một chiếc bình này, ngoại trừ một bình chứa hai khỏa Ngưng Huyết Châu, số còn lại toàn bộ là dược vật. Trong đó hắn nhận ra chín lọ chứa linh đan thánh dược trị thương, hai bình còn lại chứa thứ hắn chưa từng gặp qua trong dược thư .
Điều này khiến Hạ Nhất Minh đối với thực lực các thế gia tăng thêm một phần nhận thức.
Ngoài ra trong chiếc bình ngọc còn lại chứa một khỏa đan dược vàng kim.
Hạ Nhất Minh cầm khỏa đan dược quan sát hồi lâu nhưng cũng không nhận ra chút dấu hiệu nào.
Chẳng qua khi mở chiếc bình này ra, một mùi thơm xông thẳng vào mũi khiến hắn cảm thấy vô cùng phấn chấn.
Có nhiều đan dược như vậy nhất thời khiến Hạ Nhất Minh nghĩ tới Hác Đồng thiên tân vạn khổ mới luyện chế được Trú Nhan Đan.
Hạ Nhất Minh có cảm giác, mặc dù hắn không biết lai lịch khỏa đan dược này, nhưng giá trị của nó hẳn không dưới Trú Nhan Đan.
Cẩn trọng phân loại từng loại, Hạ Nhất Minh lại mở ra không gian giới cất trữ toàn bộ đan dược vào trong.
Ánh mắt thoáng nhìn qua, Hạ Nhất Minh thấy được trong không gian giới còn có một chiếc roi da.
Suy nghĩ một chút, Hạ Nhất Minh nhất thời cầm chiếc roi quan sát vừa thuận tay lấy Phong Thủy bảo phiến có được trên người Chư Quan Hảo đặt trước mặt. Cho dù là Hạ Nhất Minh lúc này trong mắt cũng không thể che giấu vẻ hưng phấn. Bất quá có chút tiếc nuối là trên thi thể khi nãy hắn cũng không thu được thần binh lợi khí hay thứ gì hợp ý cả. Mặc dù cũng có một chút dược vật cùng y giáp nhưng hiện nay với Hạ Nhất Minh đó cũng không tính là gì nữa rồi.
Lúc này, thứ duy nhất khiến Hạ Nhất Minh động tâm chính là hai kiện binh khí đặc thù này.
Phong Thủy bảo phiến của Chư Quan Hảo không cần phải nói, có thể dung nhập hai loại thuộc tính bất đồng làm một, năng lực đặc thù này ngay cả Ngũ Hành Hoàn cũng không làm được.
Nhưng bên cạnh bảo phiến đó là chiếc roi da đang tỏa ra ánh sáng lập lòe. Mỗi một lần nhìn thấy ánh sáng này, trong lòng Hạ Nhất Minh lại có thêm suy nghĩ muốn chiếm làm của riêng.
Mặc dù giờ phút này nó đã thuộc về hắn, nhưng ý nghĩ kia vẫn không chút thay đổi.
Hạ Nhất Minh tin tưởng, nếu có bảo trư ở đây khẳng định nó sẽ vô cùng hứng thú với hai kiện binh khí này.
Cầm Phong Thủy bảo phiên trên tay, Hạ Nhất Minh thử đem chân khí truyền vào trong đó. Dĩ nhiên lúc đầu chân khí trong bảo phiến sẽ chống cự lại.
Mặc dù bảo phiến là vật vô chủ, nhưng chân khí bên trong nó như có linh tính. Cỗ chân khí này không cùng Hạ Nhất Minh cứng đối cứng, nó một mực xoáy tròn khiến trong bảo phiến hình thành một dòng nước nhỏ. Mặc cho chân khí Hạ Nhất Minh cường đại thế nào nhất nhất đều bị lực lượng này bào mòn.
Hạ Nhất Minh lấy làm lạ, năng lực của Phong Thủy bảo phiến vượt xa tưởng tượng của hắn.
Nếu đổi lại là một cường giả dưới Tôn giả cấp bậc khác trong tình huống như vậy khẳng định sẽ bó tay bất lực nhưng Hạ Nhất Minh thì khác. Hắn không những kiêm tu Ngũ hành, hơn nữa còn ngưng tụ được Phong chi hoa, Phong, Thủy nhị hệ lực lượng nắm giữ sớm đã đạt tới tình trạng khủng bố.
Trong lòng trầm xuống, Hạ Nhất Minh chậm rãi vận lên chân khí, từ đan điền của hắn cường đại chân khí xảy ra biến hóa thần kỳ.
Một cỗ Phong Thủy lực lượng rất nhỏ truyền vào Phong Thủy bảo phiến.
Khi lực lượng này xâm nhập, bên trong bảo phiến cũng không xảy ra xung đột, mà chậm rãi hai cỗ lực lượng đồng hành cùng nhau.
Trong quá trình vận động, Phong Thủy lực lượng chậm rãi tan ra, giống như dung nhập vào lực lượng của bảo phiến, hình thành một chỉnh thể hoàn mỹ.
Hạ Nhất Minh có thể dung hợp Phong Hỏa lực lượng bởi vì hắn ngưng tụ được Phong, Hỏa chi hoa.
Khi hai đóa hoa này thành hình đồng thời đạt được lực lượng ngang bằng, hắn mới có thể dung nhập làm một.
Lúc này Hạ Nhất Minh chưa ngưng tụ Thủy chi hoa theo lý mà nói, hắn không thể dung nhập được Phong, Thủy lực lượng. Nhưng sử dụng Phong Thủy bảo phiến vấn đề này rất dễ dàng giải quyết.
Bên trong bảo phiến Phong, Thủy lực lượng dường như vô cùng vô tận, hơn nữa thông qua phương thức nào đó Hạ Nhất Minh không thể lý giải dung nhập làm một.
Khi Hạ Nhất Minh chính thức tiếp xúc cùng bảo phiến, hắn có cảm giác Phong, Thủy lực lượng trong đó vốn hòa tan làm một, nếu độc lập riêng rẽ đó mới là chuyện không hợp lý.
Cũng bởi loại cảm giác kỳ diệu này mới khiến Hạ Nhất Minh không dũng mãnh công kích Phong, Thủy lực lượng trong bảo phiến mà chậm rãi dung nhập lực lượng trong nó.
Khi hắn dung hợp Phong Thủy lực lượng làm một, chân khí trong cơ thể nhất thời cuồn cuộn truyền vào.
Mà cùng lúc đó, Phong Thủy lực lượng trong bảo phiến đột nhiên xoáy tròn ngược lại.
Chân khí còn sót lại của Chư Quan Hảo dĩ nhiên không cách nào đối chọi với lực xoáy này, từng bước bị chân khí của Hạ Nhất Minh xâm lấn.
Suốt nửa canh giờ, Hạ Nhất Minh dung nhập đại bộ phận tinh lực vào bảo phiến, một ít chân khí cuối cùng của Chư Quan Hảo đã toàn bộ tiêu tan. Phong Thủy lực lượng trong bảo phiến rốt cuộc đã luân chuyển theo sự điều khiển của hắn.
Nguồn truyện: Truyện FULLTới lúc này, trên mặt Hạ Nhất Minh mới lộ ra vẻ tươi cười. Hắn biết, Phong Thủy bảo phiến đã hoàn toàn thuộc về hắn.
Phong, Thủy chân khí dũng mãnh truyền vào bảo phiến khiến nó phát sáng như ngọc. Nhìn ánh sáng từ bảo phiến phát ra, Hạ Nhất Minh đột nhiên phát hiện, lực lượng hắn truyền vào bảo phiến dường như gia tăng gấp bội.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, tốc độ truyền Phong Thủy chân khí càng được đẩy cao. Hắn cảm nhận được, lượng chân khí truyền vào càng nhiều, khả năng tăng trưởng càng lớn.
Lúc bắt đầu Hạ Nhất Minh còn lo lắng việc chân khí vượt quá giới hạn của bảo phiến, nhưng sau một lát hắn hoàn toàn ném suy nghĩ này khỏi đầu.
Trong bảo phiến dường như tồn tại không gian vô hạn, cho dù Hạ Nhất Minh có đem toàn bộ chân khí dung nhập vào đó cũng không thể đạt tới cực hạn.
Bảo phiến này khiến Hạ Nhất Minh cảm nhận được bốn chữ
” thâm sâu khôn lường “.
Trong số những binh khí Hạ Nhất Minh đã từng tiếp xúc, duy nhất một thứ có thể vượt qua nó có lẽ cũng chỉ có Ngũ Hành Hoàn mà thôi.
Ngũ Hành Hoàn ẩn chứa Ngũ hành không gian, thậm chí độ lớn vượt xa Phong Thủy không gian trong bảo phiến có thể so sánh. Bất quá nếu chỉ tính uy lực công kích mà nói, Phong Thủy bảo phiến cũng có điểm độc đáo không chút kém hơn so với Ngũ Hành Hoàn.
Hai mắt Hạ Nhất Minh mơ hồ tỏa sáng, có được một kiện thần binh lợi khí như vậy, bất luận là ai cũng không tránh được hưng phấn lạ thường, hắn cũng không ngoại lệ.
Hắn đứng dậy, Bảo phiến trong tay nhẹ nhàng huy vũ, trong nháy mắt, Phong Thủy chân khí cuồn cuộn tuôn ra phảng phất như vô cùng vô tận.