Trong mảnh không gian nóng rực, trên thân thể Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện một xác Huyền quy cực lớn.
Rắc…rắc…
Hàm răng sắc nhọn của Tây phương Thần long cắn lên Huyền quy xác đột ngột xuất hiện tạo ra vô số hoa lửa trong không trung. Nhưng khiến Tát Ma Đức cảm thấy vô cùng khó tin chính là quy xác trên thân thể Hạ Nhất Minh ngay cả một vết xước cũng không thấy, ngược lại hàm răng nó mơ hồ đau đớn.
Theo sau phân nửa hàm răng nó chậm rãi vẽ lên trong không trung những vệt sáng mỹ lệ rơi xuống lòng biển rộng.
Tây phương Thần long cường đại lúc này hoàn toàn ngây dại, trong đầu nó chỉ tồn tại duy nhất một câu hỏi.
Đây là thứ gì mà cứng rắn tới vậy?
Theo sau cảm giác đau đớn từ hàm răng mới truyền khắp thân thể cùng đại não Tát Ma Đức khiến nó gào lên đầy thống khổ.
Nhưng lúc này từ trong Cửu Long Lô xuất hiện chín đầu Hỏa long cực lớn. Thân thể chúng là những ngọn lửa nóng rực khiến cự trảo Tát Ma Đức bốc khối, thậm chí mơ hồ nứt ra.
Quang mang từ Ngũ Hành Hoàn cũng đồng thời lóe lên khiến cự trảo Tát Ma Đức xuất huyết trầm trọng.
Cửu Long Lô cùng Ngũ Hành Hoàn hóa lớn khi đối phó với thân thể khủng bố của Thần thú không nghi ngờ phát huy tác dụng tốt nhất.
Cự trảo Thần long Tây phương mặc dù lợi hại nhưng muốn kiềm chế hai kiện thần khí là chuyện không thể. Tát Ma Đức muốn áp chế chúng trong thời gian ngắn để có thể giải quyết Hạ Nhất Minh nhưng biến hóa xuất hiện đột ngột khiến nó hoàn toàn không ngờ tới.
Công kích trí mạng không thể giết chết Hạ Nhất Minh mà ngay khi nó ngây ngốc, song trảo đã bị hai kiện thần khí công kích trọng thương.
Tát Ma Đức liều mạng vỗ cánh, song trảo lập tức buông bỏ hai kiện thần khí như hai củ khoai nóng này. Theo sau thân thể nó biến mất tại chỗ, chỉ thoáng hiện vài lần đã rời khỏi phạm vị Sí nhiệt lĩnh vực của Hạ Nhất Minh.
Đôi mắt đầy tơ máu gắt gao nhìn lại thân thể Hạ Nhất Minh, Tát Ma Đức rốt cuộc cũng biết, bản thân mình vừa cắn phải một kiện thần khí. Hơn nữa kiện thần khí này được đoán tạo bởi vật cứng rắn nhất trên thế gian, Huyền quy xác.
Cánh tay Hạ Nhất Minh khẽ vỗ lên Cửu Long Lô, Sí nhiệt lĩnh vực quanh thân thể hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành chín đầu Hỏa long nhỏ chui vào Cửu Long Lô.
Khi biết lực lượng lĩnh vực không thể khống chế có thể ảnh hưởng tới hành động của mình, Hạ Nhất Minh không chút do dự triệt tiêu bán thành phẩm này.
Bảo trư cùng Lôi điện ban đầu không để ý tiến vào nhưng khi chứng kiến nguy cơ được hóa giải chúng lập tức xoay người rời đi với tốc độ nhanh hơn. Ở trong Sí nhiệt lĩnh vực của Hạ Nhất Minh ngược lại khiến chúng tổn thương lớn hơn.
Khi Hạ Nhất Minh thu hồi Sí nhiệt lĩnh vực, hai tên này mới yên tâm tiến lại, cùng hắn sóng vai đối địch.
Về phần Bách Linh Bát không biết từ khi nào đã đi tới phía sau Hạ Nhất Minh, đôi mắt lóe sáng khiến trái tim Tát Ma Đức đập mạnh.
Thần long Tây phương cường đại cúi đầu nhìn máu chảy ra từ hàm răng cùng cự trảo chính mình, ngẩng lên lại thấy đám người Hạ Nhất Minh, trong lòng nhất thời nghẹn ngào uất hận. Thần thú tiến giai Ngụy thần cảnh ngàn năm như nó không ngờ lại bị mấy tên tiểu nhân Hư thần cảnh chèn ép tới tình cảnh này.
Bất quá ánh mắt nó nhìn lại Hạ Nhất Minh, trong lòng xuất hiện cảm giác vô cùng bất đắc dĩ.
Thần khí, trên người hắn không ngờ có tới ba kiện thần khí. Cho dù trong Thần đạo cảnh giới cũng là chuyện độc nhất vô nhị.
Tuyệt đại đa số Thần đạo cường giả ngay cả một kiện thần khí mô phỏng cũng chưa chắc có được. Nhưng tên kia nắm giữ tới ba kiện thần khí, hơn nữa mỗi kiện thần khí đều vô cùng cường đại. Nhân vật như vậy liệu có thể xem như Hư thần cảnh cường giả bình thường sao?
Tát Ma Đức hít một hơi thật sâu, mặc dù lúc này Hạ Nhất Minh đã triệt tiêu Lĩnh vực nhưng không hiểu sao lòng tin trong nó đã bắt đầu dao động. Bản thân mình thực sự có thể đánh chết bốn tên trước mắt liên thủ?
Bảo trư cùng Lôi điện sở dĩ bó buộc chân tay bởi Hạ Nhất Minh không thể khống chế Sí nhiệt lĩnh vực, mà chúng không cũng không muốn đối phó với lực lượng này.
Bất luận lực lượng cổ quái của bảo trư hay lực lượng lôi điện của bạch mã cũng không phải để làm cảnh.
Cũng vì thế Không gian lực lượng của Tát Ma Đức không có khả năng áp chế hoàn toàn hai đầu Thần thú này. Hơn nữa còn một gã Bách Linh Bát quỷ dị có thể nhìn thấu năng lực thuấn di của nó. Tổ hợp cường đại này khiến trong lòng Tát Ma Đức xuất hiện cảm giác muốn rút lui.
Hai bên đứng xa nhìn lại, không khí vô cùng ngưng trọng. Đại chiến tựa hồ căng thẳng nhưng hai bên tận lực áp chế bản thân, trong tiềm thức bọn họ không muốn là người khơi mào.
Đột nhiên một cỗ khí tức từ xa truyền lại.
Cỗ khí tức này cường đại không chút thua kém Thần long Tây phương, nó giống như ngàn dặm núi non vững vàng trên mặt đất khiến người ta cảm thấy vừa cường đại vừa kiên định không dời.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh nhất thời bừng sáng, hắn cảm nhận được cỗ khí tức này mặc dù không quen thuộc nhưng cũng không xa lạ.
Ánh mắt Tây phương Thần long biến hóa cực lớn, sau khi cảm nhận cỗ khí tức kia, sát khí quanh thân thể nó nhất thời thu liễm rất nhiều.
Xa xa một tiếng long ngâm vang lên, theo sau một thân ảnh màu trắng xé không mang theo vân vũ cuồn cuộn mà tới.
– Tát Ma Đức. Vì sao ngươi không trở lại phương Tây, còn ở nơi này khi dễ…
Đông phương Thần long đột nhiên ngưng lời, thân thể nó lập tức chui ra khỏi đám mây nhanh chóng xuất chặn giữa hai bên. Ánh mắt nó đánh giá Tát Ma Đức, đột nhiên cười nói:
– Không ngờ ngươi bị thương?
Tát Ma Đức cả giận hừ một tiếng, thân thể Thần long nắm giữ năng lực phục hồi cường hãn nhưng nó bị thương bởi thần khí.
Nguồn truyện: Truyện FULLBất luận Ngũ Hành Hoàn, Cửu Long Lô hay Huyền quy xác đều nắm giữ lực lượng khó có thể tưởng tượng bởi vậy hàm răng Thần long Tây phương gãy phân nửa, cự trảo bị thương, tuyệt đối không thể phục hồi trong thời gian ngắn .
– Bạch long. Ta bị thương nhưng nếu ngươi muốn đánh một trận ta tuyệt đối không từ chối.
Rốt cuộc Tát Ma Đức hung tợn nói.
Bạch long lắc đầu, nói:
– Ta cũng không muốn thừa nước đục thả câu. Bất quá…
Nó quay đầu nhìn đám ngươi Hạ Nhất Minh, khóe miệng xuất hiện nụ cười vui vẻ nói:
– Không ngờ ngươi bị một đám vừa tấn giai Thần đạo đả thương. Thật là chuyện thú vị.
Hơi thở Tát Ma Đức trầm trọng hơn vài phần. Mùi lưu huỳnh trong không khí dũ phát nồng đậm, khí tức trên người nó tựa hồ không nhẫn nhịn được những lời của châm chọc của Bạch long muốn bùng phát.
Âm thanh Bạch long đột nhiên cao hơn vài phần, nói:
– Tát Ma Đức. Nơi này không phải phương Tây. Hơn nữa theo ta biết sau khi chúng ta rời đi, đám Thánh thú đứng đầu hai bên đã đặt ra giao ước ba điều, không vi phạm lẫn nhau. Có thể ngươi không bị giao ước này hạn chế nhưng muốn đả thương người tại đây chính là khơi mào chiến tranh. Ngươi cần suy nghĩ kỹ một chút.
Khí thế của Tát Ma Đức nhất thời bị những lời này làm tiêu tán quả nửa. Nó tức giận nhìn Bạch long, rốt cuộc nói:
– Bạch long. Lần này ta đi tới phương Đông bởi Hạ Nhất Minh lấy trộm Long đản của chúng ta. Vì tôn nghiêm Long tộc, ta tuyệt đối không bỏ qua cho bọn chúng.
Bạch Long chớp mắt vài lần, nói:
– Hắn trộm Long đản?
– Không phải ta.
Hạ Nhất Minh cao giọng nói.
Mặc dù hắn không sợ hãi Tây phương Thần long nhưng cũng không muốn trên lưng gánh tội danh này.
Tát Ma Đức phẫn nộ nói:
– Long tộc chúng ta truyền thừa chẳng lẽ có sai lầm? Người này rõ ràng là một tên lừa đảo.
– Ngươi là kẻ hồ đồ không biết lý lẽ.
Tất cả mọi người nhất thời ngẩn ra, Hạ Nhất Minh cùng hai đầu Thần thú kinh ngạc nhìn Bách Linh Bát bên cạnh. Mặc dù bản thân nghe rõ nhưng bọn họ không thể tin Bách Linh Bát đột ngột nói những lời này.
Tát Ma Đức mặc đù giận sôi gan nhưng cũng đành áp chế xuống. Bách Linh Bát có thể nhìn thấu nó thuấn di, đây là đả kích vô cùng trầm trọng.
Bạch Long nhìn hai bên hồi lâu rốt cuộc hắc hắc cười nói:
– Tát Ma Đức. Hạ Nhất Minh. Xem ra hai ngươi có hiểu lầm. Không bằng tới động phủ của ta chậm rãi thương lượng.
Tát Ma Đức ngẩng cao đầu, ánh mắt liếc qua đám người Hạ Nhất Minh nói:
– Không cần.
Theo sau nó vung mạnh hai cánh, thân thể nháy mắt đã biến mất, trong không gian vang vọng câu nói cuối cùng.
– Hạ Nhất Minh. Thế giới phương Tây không chào đón ngươi. Sau này không cho ngươi xuất hiện tại thế giới phương Tây.
Trên không trung, thân thể Tây phương Thần long lướt đi cực nhanh.
Hô hấp của Tát Ma Đức càng lúc càng gấp gáp hơn, trong lòng khó nén được oán giận. Bất quá khi nghĩ tới Bạch long cùng bốn tên không phải Hư thần cảnh cường giả bình thường kia, ý nghĩ báo thù đã không còn tồn tại trong đầu nó.
Với thực lực những tên kia, nếu nó muốn báo thù e rằng không thể, thậm chí ngay cả mạng sống cũng phải để lại.
Chỉ là cứ thế buông tha cho những tên trộm Long đản, Tát Ma Đức tuyệt không cam lòng.
Hai cánh chậm rãi vung lên, tốc độ phi hành của nó nhanh chóng đề thăng tới cực hạn. Từ trên không trung, ánh mắt Tát Ma Đức nhìn lại điểm đen phía xa, nó lập tức nhớ ra, đây là nơi phát hiện khí tức Long đản sau khi tới phương Đông.
Mà đây là sào huyệt của Hạ Nhất Minh, bởi vậy những người sinh hoạt tại đây khẳng định có quan hệ sâu sắc với hắn.
Khi nghĩ tới điều này thân thể Thần long Tát Ma Đức đột nhiên quay ngang, hướng phía Bồng Lai Tiên Đảo phi hành tới.
Thân thể Thần long quả thật rất lớn, thậm chí không kém sinh vật khổng lồ tại đại dương bởi thế khi nó phi hành trên không trung nhất thời gây ra một trận oanh động phía dưới.
Nhưng Tát Ma Đức không có ý định dừng lại, nó nhớ lần đầu gặp Hạ Nhất Minh, hơn nữa hắn lấy ra Long đản chính tại tòa thành phía trước.
Đối với nó mà nói, lộ diện trước thế giới nhân loại hơn nữa tạo oanh động căn bản không phải vấn đề. Bất luận đám kiến hôi kia kinh hãi hay hưng phấn nó cũng không quan tâm. Không lâu sau nó đã tới được tòa thành thị lớn kia.
Ánh mắt thấy được tòa trang viên hoa lệ, hai mắt Tát Ma Đức sáng bừng, miệng mở lớn.
Nó hống lên một tiếng kinh thiên động địa, âm thanh này vang vọng không ngớt trong không trung. Theo sau hỏa diễm từ bầu trời không ngừng đổ xuống bao trùm kiến trúc hoa lệ kia.
*****
Dưới bầu trời, mặt biển sau khi Tát Ma Đức rời đi chậm rãi bình phục.
Không khí khẩn trương khi nãy rốt cuộc cũng tiêu tán hoàn toàn.
Mặc dù trước mắt đám người Hạ Nhất Minh là Bạch long cường đại không kém Tây phương Thần long Tát Ma Đức, nhưng thái độ của bọn họ dĩ nhiên hoàn toàn khác biệt.
– Bạch long đại nhân tôn kính. Đa tạ ngài đã giải vây.
Hạ Nhất Minh nhìn Bạch long cung kính hành lễ, chân thành nói.
Mặc dù bốn người bọn họ không sợ hãi Tây phương Thần long nhưng dù sao đây cũng là một đầu Thần thú Ngụy thần cảnh. Nếu nó liều mạng, cho dù đám người Hạ Nhất Minh chiến thắng cũng phải trả giá không nhỏ.
Trong lòng Hạ Nhất Minh, bảo trư cùng Lôi điện mặc dù chỉ tiến giai Hư thần cảnh nhưng quan trọng hơn Tát Ma Đức gấp trăm lần.
Bởi thế tránh được trận chiến sinh tử này, Hạ Nhất Minh vô cùng cảm kính Bạch long.
Về phần Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh chưa từng lo lắng.
Người này cho dù vỡ thành trăm mảnh cũng có thể ngưng tụ lại thân thể. Với năng lực này cho dù Tát Ma Đức cường đại gấp trăm lần cũng đừng mong uy hiếp sinh mạng gã.
Bạch long cười hắc hắc vài tiếng, hứng thú nhìn đám người Hạ Nhất Minh nói:
– Thực lực các ngươi rất mạnh, vượt xa dự đoán trước đó của ta.
Hạ Nhất Minh khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn lại, trong lòng hắn vừa động miệng đã nói:
– Bạch long đại nhân. Chẳng lẽ ngài đã xem chúng ta chiến đấu?
Bạch long chậm rãi gật đầu, nói:
– Khi Tát Ma Đức tiến vào phương Đông ta đã cảm nhận được khí tức của hắn, hơn nữa còn đi theo phía sau. Trong mấy tháng nay hắn một mực phi hành trên biển như tìm kiếm vật gì. Thẳng tới hôm nay ta mới biết thì ra hắn tìm Long đản thất lạc của Long tộc.
Trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc, Hạ Nhất Minh nói:
– Bạch long đại nhân. Nếu Thánh thú Đông Tây đã có giao ước, vì sao ngài không ngăn cản hắn?
Bạch long cười hắc hắc, nói:
– Trước khi giao ước được lập ra, Tát Ma Đức đã tiến vào Tử vong chi địa. Bởi thế giao ước này mặc dù nghiêm ngặt nhưng không thể tính trên đầu ta cùng Tát Ma Đức.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, trong lòng hiểu ra. Nếu ước định do Thiên hạ đệ nhất Thần thú Thần long tạo ra, Bạch long khẳng định sẽ tuân theo. Nhưng vấn đề thực lực Thánh thú không thể uy hiếp hai đầu Thần thú này bởi vậy chúng không để trong lòng.
Ánh mắt khẽ ngưng lại, Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:
– Bạch long đại nhân. Ngài theo sau Tát Ma Đức lâu vậy nhưng hắn hoàn toàn không biết, không ngờ tu vi hai người chênh lệch như vậy.
Bạch long nghe xong vui vẻ cười vài tiếng, theo sau nói:
– Tát Ma Đức khi tiến vào phương Đông cũng không ẩn nặc khí tức bản thân. Nếu ta đoán không nhầm, kỳ thực hắn cố tình chờ đợi Thần thú phương Đông tìm tới gây phiền phức, qua đó gây áp lực lên kẻ trộm Long đản. Bởi thế ta theo dõi hắn từ xa cũng không tính là chuyện giỏi giang.
Hạ Nhất Minh nhíu mày nói:
– Bạch long đại nhân. Ngài biết người nào khiến Tát Ma Đức phải rời phương Tây tìm kiếm Long đản?
Bạch long khẽ lắc đầu, nói:
– Ta không biết. Bất quá Long tộc phương Tây vô cùng coi trọng Long đản. Có thể trộm Long đản trong tay Long tộc, không chỉ cần vận khí mà cần cả lực lượng cường đại phối hợp.
Nó trầm mặc hồi lâu, chậm rãi nói:
– Bất quá ta có thể khẳng định. Tám chín phần mười là nhân loại làm việc này.
Hạ Nhất Minh khẽ vuốt sống mũi, theo sau trên mặt xuất hiện vẻ cười khổ. Bất quá hắn không thừa nhận cũng không được, những lời này của Bạch long vô cùng chính xác, không chút phóng đại.
Long tộc bất luận tại Đông hay Tây phương đều được coi là chủng tộc cường đại nhất.
Mặc dù trên thế giới còn một vài chủng tộc sánh ngang cùng bọn chúng nhưng những chủng tộc này đều có trái tim cao ngạo. Chúng thà đường đường chính chính quyết đấu cùng Long tộc cũng không muốn bỏ đi thể diện làm kẻ trộm Long đản.
Đương nhiên cao thủ nhân loại hiển nhiên ngoại lệ.
– Bạch long đại nhân. Khỏa Long đản kia xuất hiện lần cuối tại khu vực Bồng Lai Tiên Đảo. Hơn nữa cuối cùng rơi vào tay Hoắc gia trên đảo, mà Hoắc gia có chút quan hệ với vãn bối.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm hổi lâu, nói:
– Ngài nói đây có phải âm mưu hướng tới vãn bối không?
Bạch long cười lớn, âm thanh ù ù vang vọng trong không gian:
– Ngươi nghĩ nhiều quá. Đạo tặc kia sau khi trộm Long đản đưa tới phương Đông, không biết rằng Tát Ma Đức chẳng hề bận tâm tới giao ước lúc trước, bởi vậy gã chỉ còn cách buông tha Long đản. Đương nhiên gã phải nghĩ biện pháp đưa Long đản tới tay Tát Ma Đức, như vậy mới tránh được việc hắn báo thù.
Bạch long khẽ cười, nói:
– Tây phương Thần long thù rất dai. Mà Hoắc gia tại Bồng Lai Tiên Đảo vận khí không tốt, trở thành kẻ gánh tội thay.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm hồi lâu, nghĩ tới người đầu tiên phát hiện ra Long đản cũng không phải Hoắc gia mà là huynh đệ Lãnh gia. Bất quá mặc dù không ai nhận ra lai lịch của nó nhưng cũng biết đây là bảo vật, bởi thế cuối cùng lọt vào tay Hoắc gia, hơn nữa còn có ý định đưa tới Hạ gia trang.
Từ điều này có thể nhận định, đây là chuyện trùng hợp mà thôi.
Theo sau Hạ Nhất Minh đem chuyện Tát Ma Đức cảm nhận khí tức truyền thừa từ Long đảo nói lại:
– Long đản quả thật không phải vãn bối lấy. Vì sao trên Long đản lại có khí tức của vãn bối?
Bạch long mở lớn đôi mắt, nói:
– Ngươi đã từng chạm vào Long đản, hơn nữa vận dụng ý niệm cảm ứng nó?
– Đương nhiên.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, theo sau biến sắc nói:
– Chẳng lẽ làm như vậy khiến Long đản lưu lại khí tức?
Bạch long ánh mắt nhìn hắn như kẻ ngốc, nói:
– Nếu làm vậy không lưu lại khí tức của ngươi, năng lực cảm ứng truyền thừa của Tây phương Thần long chẳng phải hư danh sao?
Nó hắc hắc cười, nói:
– Khẳng định gã đạo tặc kia vô cùng cẩn thận, không lưu lại bất cứ khí tức nào. Mà ngươi thoải mái gia tăng khí tức bản thân, hắc hắc…
Nhìn Bạch long vui vẻ cười nói, gương mặt Hạ Nhất Minh nhăn nhó hơn. Hắn rốt cuộc cũng biết bản thân mình hành động lỗ mãng ra sao.
Phiến vân vụ phía xa đã chậm rãi tới gần nơi này, Bạch long đột ngột bay vào trong đó, cao giọng nói:
– Hạ Nhất Minh. Thực lực các ngươi rất cường đại, cũng có không gian phát triển. Nếu ngươi có thể tùy tâm vận dụng lực lượng lĩnh vực, hơn nữa được ba kiện thần khí giúp sức, hẳn có thể chống lại Tát Ma Đức. Bất quá trước khi nắm giữ hoàn toàn Lĩnh vực không nên bước chân tới phương Tây.
Theo sau mảnh vân vũ nhanh chóng rời đi. Bất quá lúc này mảnh vân vũ không bay theo hướng Tát Ma Đức rời đi bởi Bạch long biết, nếu Tát Ma Đức đã có được Long đản sẽ lập tức trở về phương Tây, tuyệt đối không thể tiếp tục ở lại nơi này.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, dẫn đồng bọn trở lại Bồng Lai Tiên Đảo.
Một canh giờ sau, Bồng Lai Tiên Đảo đã hiện ra trong tầm mắt.
Chỉ là bọn họ dột nhiên thấy được vô số khói bụi bốc cao như sóng cuộn.
Hạ Nhất Minh ngẩn ra, theo sau sắc mặt đại biến. Tốc độ hắn nhanh chóng đề thăng, thân thể hóa thành một đạo Ngũ sắc quang mang bay đi. Phía sau hắn bảo trư cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nhau, mặc dù chúng không có quan hệ với Hoắc gia, cũng không vì Bồng Lai Tiên Đảo mà cảm thấy bi ai nhưng trong lòng chúng xuất hiện nộ hỏa không cách nào áp chế.
Nộ hỏa điên cuồng đủ để hủy thiên diệt địa, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật.