Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Thần

Chương 792: Động Thiên

Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Chọn tập

Động Thiên Phúc Địa chiếm giữ một phạm vi rất lớn, mảnh núi non này phân nửa nằm trong phạm vi ấy.
Địa bàn khổng lồ như vậy hiển nhiên tương ứng với số đệ tử, được Kỳ Liên Song Ma giới thiệu Hạ Nhất Minh mới biết, trong mảnh núi non này số lượng người đã lên tới con số trăm vạn.
Quy mô như vậy, ngay cả đại lục cũng được tính hàng đầu.
Đại Thân Hoàng thất, Thiên hạ đệ nhất đại phái Linh Tiêu Bảo Điện bất quá cũng chỉ chừng này mà thôi.
Tuy nhiên cùng là trăm vạn người, một ở đồng bằng rộng lớn, một ở thâm sơn, tuyệt đối không thể so sánh cùng nhau.
Chính thức tiến vào phía sau núi, Hạ Nhất Minh nhất thời thấy được vô số cánh đồng đã được khai hoang. Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là, những cánh đồng này không ngờ tươi tốt như vậy. Mặc dù Hạ Nhất Minh với nghề nông không có nhiều am hiểu nhưng cũng thể cảm ứng rõ ràng lực lượng sinh mệnh cường đại trên những cánh đồng này.
Điểm này cho dù những nơi nổi danh thừa thãi lương thực bên ngoài cũng chưa từng gặp được.
Nhìn ra trong mắt Hạ Nhất Minh vẻ ngạc nhiên, Đại ma không khỏi đắc ý nói:
– Hạ huynh. Nơi này của chúng ta dư thừa thiên địa chân khí, so với bên ngoài nồng đậm hơn mười lần. Cũng vì thế mà sản lượng nông sản thu hoạch càng cao hơn bên ngoài gấp bội. Hắc hắc…Nếu không phải thế, môn hạ chúng ta cùng người nhà sao có thể yên ổn sống tại đây.
Hạ Nhất Minh hai hàng chân mày giãn ra, trong mắt lộ ra vẻ chợt hiểu, nói:
– Động Thiên Phúc Địa không hổ là Động Thiên Phúc Địa. Hai chữ ” Phúc Địa” này Hạ mỗ đã hiểu rồi. Thanh danh ” Động Thiên” hẳn sẽ không làm Hạ mỗ thất vọng.
Kỳ Liên Song Ma cười lớn mấy tiếng, trong tiếng cười tràn đầy tự tin.
Đi tới một ngọn núi, Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động chợt ngẩng đầu lên.
Đại ma âm thầm gật đầu, dọc theo đường đi lão cẩn thận quan sát Hạ Nhất Minh, động tác này hiển nhiên không thoát khỏi mắt lão. Bất quá cũng vì thế cái nhìn về Hạ Nhất Minh mang theo vài phần tán thưởng.
– Hạ huynh. Nơi này chính là một trong mười hai Động Thiên của chúng ta.
Đại ma tự hào nói:
– Kỳ thực mười hai Động Thiên của bổn môn ngoài thiên địa chân khí nồng đậm ra cũng không có gì đặc sắc.
Lời này nghe có vẻ khiêm tốn nhưng một chút khiêm tốn cũng không có.
Bất quá chỉ trong chốc lát, đi qua đoạn ngoặt đám người đã tới được Động Thiên đầu tiên.
Đâu là một sơn động diện tích không quá lớn, chỉ chừng một mẫu mà thôi. Nhưng khi Hạ Nhất Minh vừa bước chân vào trong lòng không hiểu vì sao chấn động.
Bên ngoài động phủ mặc dù hắn có thể cảm giác được bên trong thiên địa chân khí nồng đậm nhưng thẳng tới khi tiến vào hắn mới biết thiên địa chân khí nơi đây cường đại ra sao.
Vừa bước chân vào, nhất thời một cỗ thiên địa chân khí tinh thuần ập thẳng tới mặt, khiến thân thể thoải mái như muốn kêu lên.
Chỉ chốc lát trong đầu Hạ Nhất Minh cũng đã đoán ra, thiên địa chân khí nơi này mặc dù không khoa trương như đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh, nồng đậm chỉ kém Thiên Trì chủ phong, cơ hồ thương đương với mười tầng dưới cùng của Thông Thiên Bảo Tháp.
Hít một hơi thật sâu, chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh lưu chuyển, thân thể theo đó thả lỏng.
Lôi điện hừ mũi, bảo trư cũng ngáp một cái rõ to.
Nếu độ nồng đậm của thiên địa chân khí nơi này với nhân loại cùng linh thú mà nói đã rất tốt nhưng hai tên Thánh thú vừa mới trở lại từ Quỷ Khốc Lĩnh, một chút cũng không để vào mắt.
Trên đỉnh núi nơi Long xà trú ngụ, thiên địa lực lượng khổng lồ tới độ khó có thể tưởng tượng.
Nếu có thể tiến vào, hơn nữa miễn dịch với Âm Sát Khí, nơi đó mới chính là Thánh địa tu luyện.
Về phần Bách Linh Bát…
Quả thật, thiên địa chân khí nhiều ít đối với gã không có bất cứ ảnh hưởng, bởi thế không cách nào nhìn ra biểu hiện của gã.
Kỳ Liên Song Ma vốn tràn đầy tin tưởng có thể để đám người Hạ Nhất Minh khiếp sợ, hơn nữa hiểu rõ Động Thiên Phúc Địa cường đại ra sao.
Nhưng chứng kiến vẻ mặt đám người Hạ Nhất Minh lúc này, trong lòng hai lão không khỏi có chút xấu hổ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.com
Trong những người này chỉ có Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ mặt tán thưởng, còn hai Thánh thú đại danh đỉnh đỉnh kia vẻ mặt vô cùng khinh thường, tựa hồ với thiên địa chân khí nơi này không chút cảm giác. Về phần Bách Linh Bát thần bí khó lường kia, gã cơ bản như không nhìn thấy nơi này. Trong khoảng thời gian ngắn, huynh đệ Kỳ Liên Song Ma không khỏi bị hồi hộp, vẻ kiêu ngạo ban đầu đã nhất thời tiêu tán rất nhiều.
Lấy điều tự hào nhất ra khoe nhưng người ta không coi vào đâu dĩ nhiên trong lòng không thể thoải mái.
Sự hăng hái của Kỳ Liên Song Ma nhất thời có chút trùng xuống, bất quá bọn họ vẫn mang theo đám người Hạ Nhất Minh đi tiếp.
Mười hai Động Thiên của Động Thiên Phúc Địa được phân bố trên mười hai đỉnh núi thiên địa chân khí nồng đậm nhất.
Đương nhiên tại mảnh núi non này có hàng trăm đỉnh núi, trên mỗi đỉnh núi không phải không có thiên địa chân khí, chẳng qua mật độ kém xa mười hai đỉnh núi kia mà thôi.
Mười hai Động Thiên có một đặc điểm chính là, diện tích bên trong càng lớn, thiên địa chân khí càng nồng đậm.
Khi đám người Hạ Nhất Minh tới Động Thiên thứ mười một, ngay cả Lôi điện cùng bảo trư cũng không khỏi giật mình, bởi thiên địa chân khí nơi này nồng đậm không thua kém gì đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh.
Mà đây mới chỉ là động thứ mười một, nếu động cuối cùng được gọi là Đệ nhất Động Thiên kia, thiên địa chân khí ở đó sẽ thế nào đây?
Tới lúc này Hạ Nhất Minh cũng hoàn toàn hiểu được, vì sao cường giả của Động Thiên Phúc Địa không tới Quỷ Khốc Lĩnh, ngay cả Kỳ Liên Song Ma sau khi khiêu chiến hắn cùng Kim Chiến Dịch cũng lập tức trở về Động Thiên Phúc Địa tu luyện.
Nếu trong môn phái mình có được một nơi như Động Thiên Phúc Địa, có kẻ ngốc mới tìm tới địa phương nguy hiểm như Quỷ Khốc Lĩnh.
Chỉ là điều duy nhất Hạ Nhất Minh nghĩ không ra chính là, Động Thiên Phúc Địa chiếm cứ nơi này chẳng lẽ các thế lực khác để yên sao?
Tuy nói tại Động Thiên Phúc Địa có cường giả Nhân đạo đỉnh cấp nhưng trên thế giới này cường giả cấp bậc đó cũng không phải chỉ có một. Nếu mấy người đồng thời ra mặt liên kết, Động Thiên Phúc Địa cho dù không xuất khối bảo vật này ra cũng phải chia sẻ một chút mưa móc.
Nhưng theo hắn biết, ngay cả Tân Tôn giả của Nam Cương cùng Đại Thân đều phải trải qua hành trình tới Quỷ Khốc Lĩnh, bởi vậy có thể thấy, đệ tử các siêu cấp môn phái này không có được đãi ngộ như Kỳ Liên Song Ma.
Ngay khi Hạ Nhất Minh trong đầu thầm nghĩ, bọn họ rốt cuộc cũng tới được Động Thiên cuối cùng.
Nơi này chính là Đệ nhất Động Thiên theo lời của Song mà, cũng là nơi trọng yếu nhất tại Động Thiên Phúc Địa.
Kỳ Liên Song Ma khi tới nơi này sắc mặt cũng trở lên vô cùng ngưng trọng. Đại ma thấp giọng:
– Hạ huynh. Đệ nhất Động Thiên vốn là nơi Tông chủ bổn môn bế quan. Lúc này Tông chủ đại nhân xuất quan nên gia sư mới có thể để chúng ta dẫn ngươi tới thăm quan một chút.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, nói:
– Các ngươi đã từng tu luyện tại đây?
Đại ma khẽ gật đầu, nói:
– Chúng ta đã từng bế quan tu luyện một năm, thu hoạch lần đó vô cùng to lớn, cả đời cũng không thể quên.
Hạ Nhất Minh khóe miệng xuất hiện nụ cười, nói:
– Tấn giai Tôn giả?
Kỳ Liên Song Ma nhìn nhau cười, đồng thời nói:
– Quả nhiên không gạt được Hạ huynh.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng nhất thời thả lỏng, Động Thiên Phúc Địa Tôn chủ đại nhân quả nhiên đã rời khỏi đây tới Bắc Cương Băng Cung.
Khi nghe được tin tức này, trong lòng Hạ Nhất Minh lại khẽ động.
Hắn cũng không phải nghĩ tới điều bất lợi cho Động Thiên Phúc Địa, mà muốn tìm xem Chiêm Huyên có ở đây không.
Yến Phi Thành dù sao cũng là Phó môn chủ Hoàng Tuyền Môn, Hạ Nhất Minh đối với lời nói của lão cũng không hoàn toàn tin tưởng, bởi vậy trước khi chưa nắm chắc hắn tuyệt đối sẽ không chủ động nhắc tới việc này.
Đi tới lối vào Đệ nhất Động Thiên, Hạ Nhất Minh lập tức chú ý tới cửa lớn.
Ở mười một Động Thiên trước mặc dù cũng có người gác nhưng không che đậy vật gì bên ngoài, không ngờ Đệ nhất Động Thiên lại có một cánh cửa sắt che chắn, điều này khiến Hạ Nhất Minh có chút kinh ngạc.
Đại ma cười khổ một tiếng, nói:
– Hạ huynh. Đây là cánh cửa do Tổ sư khai sáng bổn môn lưu lại.
Hạ Nhất Minh nhất thời trở lên nghiêm nghị thành kính.
Cửa sắt này cơ hồ đã trải qua ngàn năm thời gian, không ngờ còn có thể sử dụng, điều này thật quá cường đại. Bất quá hắn nghĩ lại, tâm trạng buông lỏng rất nhiều, thủ đoạn của Thần đạo cao thủ tới lúc này người trong Nhân đạo còn chưa thể đoán được.
Đại ma tiến tới gõ nhẹ, cánh cửa sắt chậm rãi mở ra. Theo sau một người trung niên đi tới, người này mặc dù tu vi chỉ đạt Tiên thiên cảnh giới nhưng Kỳ Liên Song Ma đối với hắn cũng vài phần khách khí.
– Từ huynh. Chúng ta vâng lệnh Phiền Thạc trưởng lão mang theo khách quý tới thăm Động Thiên. Xin ngươi thông cảm.
Đại ma tươi cười nói.
Hạ Nhất Minh nghe được lời này của lão, nhất thời hiểu rõ, người này khẳng định là hạ nhân bên cạnh Động Thiên Phúc Địa Tông chủ đại nhân. Bởi thế tu vi không cao nhưng không ai nguyện ý đắc tội.
Người này trên mặt lộ vẻ khó khăn nói:
– Đại ma Tôn giả. Không phải ta không chịu mà một lúc trước Tư Mã Tôn giả vừa tiến vào. Hắn muốn mượn Động Thiên tu luyện công pháp nào đó. Hơn nữa đã dặn, không phải Tông chủ đại nhân về, tuyệt đối không được kinh động.
Kỳ Liên Song Ma sắc mặt nhất thời trở lên vô cùng khó coi.
Hạ Nhất Minh cũng lập tức hiểu rõ, Tư Mã Bân làm gì tu luyện công pháp, lão rõ ràng biết Kỳ Liên Song Ma mang theo mình thăm thú Động Thiên, bởi thế cố ý tại Đệ nhất Động Thiên gây khó khăn.
Mắt thấy vẻ mặt Song ma trầm xuống, Hạ Nhất Minh bật cười, nói:
– Hai vị. Lúc này Hạ mỗ cũng thấy mệt rồi, không bằng tìm một chỗ nghĩ ngơi trước vậy.
Đại ma cười lớn, vốn định trả lời, đột nhiên nghe sau cửa sắt âm thanh Tư Mã Bân truyền tới.
– Hạ huynh tuổi còn nhỏ cũng đã tiến giai Ngũ khí Tôn giả. Nhưng không biết ngoại trừ hai vị Thánh thú cùng Bách Linh Bát tiên sinh ra, tu vi bản thân thế nào?

Chọn tập
Bình luận
× sticky