Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Thần

Chương 957: Khoa kỹ thể chất

Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Chọn tập

Sau khi tìm được tung tích của Tuyết Hồ, Cát Ma Phàm Thù lập tức yêu cầu mọi người di chuyển ở dưới mặt đất.
Bởi vì nhãn lực của Tuyết Hồ rất tốt, từ xa có thể nhìn thấy tình hình ở trên không, nếu có người phi hành trên cao như vậy khẳng định sẽ không dấu diếm được tiểu tử giảo hoạt nọ.
Cho nên Bách Linh Bát cùng thần đạo Ngưng Huyết Nhân từ không trung hạ xuống đi theo đám người Hạ Nhất Minh.
Nhưng giờ phút này, Bách Linh Bát lại đột ngột đi lên, hơn nữa còn trực tiếp nói cho bọn họ, hắn đã biết Tuyết Hồ ở nơi nào làm cho Cát Ma Phàm Thù cùng Đế Thích Thiên đều hồ nghi.
Đế Thích Thiên ho nhẹ một tiếng, nói:
– Cát huynh, ngươi phát hiện tung tích của Tuyết Hồ sao?
Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù nhìn về phía Bách Linh Bát trầm giọng nói:
– Ta có thể khẳng định chúng ta càng lúc càng tới gần nó, nhưng lại không thể phát hiện ra tung tích của nó.
Đế Thích Thiên hơi nhíu mày nói:
– Ngay cả Cát Ma huynh cũng không phát hiện ra nó…
Ý tứ của lão tương đối rõ ràng, ngay cả vị thiên hạ đệ nhất thích khách Cát Ma Phàm Thù c không phát hiện ra được, như vậy Bách Linh Bát làm sao có thể phát giác ra?
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, hắn đương nhiên tin tưởng Bách Linh Bát.
Có lẽ thực lực của Bách Linh Bát bây giờ còn chưa thể so sánh được với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, nhưng nếu nói về thần thông Thiên Lý Nhãn chỉ sợ ngay cả cao thủ thần đạo cũng phải cam bái hạ phong.
– Đế huynh, Bách huynh tu luyện công pháp tu luyện công pháp có chút đặc thù cho nên hắn có thể nhìn thấy rất xa. – Hạ Nhất Minh nghiêm giọng nói:
– Nếu hắn nói đã phát hiện ra tung tích của Tuyết Hồ thì khẳng định đó là thật.
Đế Thích Thiên cùng Cát Ma Phàm Thù liếc mắt trao đổi với nhau, mặc dù trong lòng bọn họ vẫn có chút nghi hoặc nhưng được Hạ Nhất Minh cam đoan cho nên bọn họ cũng chỉ đành nửa tin nửa nghề.
Huống chi trên thế giới này những công phu bí hiểm tầng tầng lớp lớp cho dù là bọn họ cũng không thể nào biết hết được. Cho nên dù xuất hiện công pháp có khả năng thần kỳ như vậy, thì cũng không có gì là lạ.
– Tuyết Hồ cách chúng ta bao xa? – Cát Ma Phàm Thù trầm giọng hỏi.
– Ước chừng mười dặm. – Bách Linh Bát bình tĩnh nói.
Hai người Đế Thích Thiên hít một hơi khí lạnh, định lực của bọn họ mặc dù tốt nhưng khi nghe được khoảng cách trong lòng cũng phải hô lên một tiếng, người này có thể nhìn xa như vậy sao? Đây là người hay yêu quái…..
Một lúc lâu sau, Đế Thích Thiên hồ nghi hỏi:
– Bách huynh, xin hỏi huynh tu luyện công pháp nào vậy?
Bách Linh Bát chăm chú nói:
– Ta tu luyện Khoa Học công pháp, mong tông chủ đại nhân chỉ điểm. Nguồn: https://sachvui.com
Đế Thích Thiên tươi cười nói:
– Nguyên lai là Khoa Học thần công, ngưỡng mộ đã lâu.
Trong miệng lão mặc dù nói ngưỡng mộ đã lâu, nhưng trong lòng lại cố nhớ lại xem đã bao giờ nghe nói đến nó chưa? Nhưng lão lại phát hiện ra,
Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù hiện lên chút nghi vấn, bất quá hắn đối với loại công pháp này tương đối hứng thú.
Dù sao, đối với một sát thủ mà nói nếu có thể sớm phát hiện được tung tích địch phương, như vậy khẳng định sẽ làm được vô số chuyện tốt, Nhưng nếu bị đối phương phát hiện như vậy sẽ là tai ương a.
Nhìn trên người Bách Linh Bát không tỏa ra một chút khí tức sinh mệnh nào, trong lòng Cát Ma Phàm Thù thầm kêu: “Đáng tiếc nhân tài như vậy mới chính thức là vua sát thủ trong tương lai”
– Bách tiên sinh, lão phu cả đời đối với những sở học hỗn tạp có chút hứng thú, trong đó có không ít các công pháp đứng đầu thiên hạ, nếu không ngại chúng ta có thể trao đổi với nhau một phen được chứ? – Cát Ma Phàm Thù hy vọng nói.
Với thân phận và thực lực của lão thì khi nói ra những lời này sẽ khiến cho vô số người phải vui mừng khôn xiết.
Nhưng mà, Bách Linh Bát không chút do dự nói;
– Không hứng thú.
Thân hình Cát Ma Phàm Thù hơi run lên, cười khổ nói:
– Bách tiên sinh, lão phu muốn cùng ngươi trảo đổi Khoa Học công pháp bí tịch, không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Bách Linh Bát rốt cuộc nhìn chăm chú lão, hắn nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Bách Linh Bát một lần, đôi mắt bảo thạch đột nhiên lóa lên ánh sáng chói ngời.
Trong lòng Hạ Nhất Minh hơi kinh ngạc, âm thầm mắng không thôi, tên Bách Linh Bát này chẳng lẽ không sợ bị lộ tẩy sao?
Nhưng mà ngoài ý muốn, vẻ mặt của Cát Ma Phàm Thù cùng Đế Thích Thiên lại vô cùng bình thường, cũng không lấy làm kỳ lạ.
Kỳ thật ở trong lòng hai người tương đối rung động, bất quá bọn họ vô luận thế nào cũng không thể nghĩ ra được Bách Linh Bát kỳ thật không phải nhân loại, mà ngược lại khi thấy đôi mắt Bách Linh Bát tỏa ra ánh sáng bọn họ lập tức tin tưởng. Người này khẳng định tu luyện một loại công pháp đặc thù nào đó cho nên hai tròng m mới có thể phát sáng như vậy.
Giờ phút này, trong lòng bọn họ vô cùng cảm khái, nguyên lai trong thiên hạ này còn có rất nhiều sự tình cùng với công pháp thần kỳ mà bọn họ không biết được.
– Ngươi không thể học được. – Bách Linh Bát sau khi đưa ánh mắt quét nhìn Cát Ma Phàm Thù một vòng bình tĩnh nói.
– Tại sao? – Cát Ma Phàm Thù trầm giọng hỏi, từ lúc hắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả thì đây là lần đầu tiên bị người ta cự tuyệt thẳng thừng như vậy.
– Bởi vì thể chất của ngươi không được. – Bách Linh Bát tiếc nuối nói;
– Kỳ thật ta cũng muốn tìm cho mình một truyền nhân, nhưng từ trước tới nay còn chưa thể phát hiện ra.
Cát Ma Phàm Thù hừ lạnh một tiếng nói:
– Lão phu mặc dù bất tài nhưng đối với thể chất của mình lại vô cùng tin tưởng, không biết có chỗ nào không vừa mắt Bách tiên sinh.
Bách Linh Bát tựa hồ không nghe ra được trong lời nói của lão có mùi thuốc súng, bình tĩnh nói:
– Muốn học tập Khoa Học công pháp thì phải có Khoa kỹ thể chất, cho nên ngươi không thể học tập được.
– Khoa kỹ? – Cát Ma Phàm Thù mở to mắt ra nhìn, lão á khẩu không nói gì. Lão rất muốn hỏi Khoa Kỹ thể chất là thể chất như thế nào? Nhưng sửng sốt nửa ngày cuối cùng không có mặt mũi hỏi tới.
Ánh mắt Đế Thích Thiên cũng đầy vẻ nghi hoặc, Khoa Kỹ thể chất? Loại thể chất là quả thật là quỷ dị a.
Hai mắt Hạ Nhất Minh mở lớn nhìn Bách Linh Bát, mặc dù hắn không biết rõ Khoa Kỹ thể chất là cái gì, nhưng hắn biết loài người tuyệt đối không có khả năng đạt được loại thể chất này.
Ít nhất, nhân loại không thể biến mình thành binh khí, cũng không thể đem gáy của mình biến thành một cái màn hình để chiếu lại cảnh ngoài ngàn dặm.
Dù sao trên người Bách Linh Bát có rất nhiều bí mật, nếu để cho bọn họ đàm luận thì sớm muộn gì cũng sẽ khiến hai người này sinh nghi.
Ho nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
– Đế huynh, Hoàng Tuyền lão tổ, nếu chúng ta đã tìm được tung tích của Tuyết Hồ thì cũng nên bắt đầu thôi.
Tinh thần Đế Thích Thiên cùng Cát Ma Phàm Thù đồng thời rung lên, mặc dù trong lòng bọn họ đối với Khoa Học chiến kỹ vô cùng hiếu kỳ, nhưng với thân phận của bọn họ thì vô luận thế nào cũng không có mặt múi bắt ép đối phương giao ra.
Sau khi Hạ Nhất Minh nhắc nhở, bọn họ bất đắc dĩ đành phải tạm thời đem ý niệm trong đầu để sang chỗ khác.
– Đế huynh, Hạ huynh, lão phu bắt đầu tiềm hành để áp sát lại, các ngươi ở bốn phía bố trí phòng ngự, nếu lão phu thất thủ thì cũng chi đành xem các ngươi có thể ngăn chặn nó thành công hay không. – Cát Ma Phàm Thù nhìn về phía bọn họ gật đầu nói, sau đó thân hình hơi động nhất thời đã tiến vào trong lòng đất.
Hạ Nhất Minh hơi cảm ứng tình huống dưới nền đất, nhưng hắn rất nhanh đã không cảm ứng được Hoàng Tuyền lão tổ nữa.
Hơi giật mình, lão thích khách này hấp thu rõ ràng không phải là Thổ hệ thần lực nhưng hắn vận dụng Toản Địa Chi Thuật đạt tới cảnh giới khó có thể tưởng tượng nổi.
Bởi vậy mới thấy được vị lão nhân này quả thật hơn xa thường nhân.
Đế Thích Thiên từa hồ nhìn ra được tâm tư của Hạ Nhất Minh, hắn than nhẹ một tiếng, nói:
– Hạ huynh đệ, ta biết ngươi cùng Cát Ma Phàm Thù có không ít cười oán, bất quá lão lão phu thấy tốt nhất là nên bỏ qua đi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi trầm xuống nói:
– Đế huynh, ngươi cho rằng Hạ mỗ bây giờ còn phải sợ hắn sao?
Đế Thích Thiên khoát tay áo nói:
– Hạ huynh đệ nói đùa, bất quá Cát Ma Phàm Thù ở trên thế giới này chỉ kém hơn mình ngươi mà thôi, nếu hai người các ngươi tiến hành sinh tử chiến thì thật đáng tiếc.
Hạ Nhất Minh bật cười nói:
– Đương kim thế giai Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả có gần mười người, Cát Ma Phàm Thù bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi. Ta thấy tu vi võ đạo của hắn chưa chắc đã hơn bất luận kẻ nào, Đế huynh quá khích lệ hắn rồi.
Đế Thích Thiên từ chối cho ý kiến mà cười nói:
– Hạ huynh đệ, ngươi hẳn là biết Cửu U chi địa?
Hạ Nhất Minh gật đầu nói:
– Cửu U chi địa là do Hoàng Tuyền lão tổ lập nên, mà ở phương Đông nó rất nổi danh.
– Không sai. Cửu U chi địa do một tay Hoàng Tuyền lão tổ tạo lên, mà trước đó môn phái này không hề tồn tại. – Đế Thích Thiên nghiêm mặt nói:
– Mấy người chúng ta có thể tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả tất nhiên là do liên quan tới thực lực và vận khí, nhưng tác dụng của môn phái không thể thiếu được. Nếu như không phải xuất thân từ siêu cấp môn phái, nhờ đó mà có được tư nguyên tu luyện khổng lồ thì chúng ta chưa chắc đã có được thành tựu như ngày hôm nay. Nhưng Cát Ma Phàm Thù khi còn trẻ nhờ vào Ngưng Huyết Kinh sau đó toàn bộ thành tựu của hắn đều do tự mình khổ luyện mà có được.
Đế Thích Thiên nói những này vào trong tai Hạ Nhất Minh giống như tiếng sét vậy, hơn nữa còn gõ lên một hồi chuông cảnh báo.
Cát Ma Phàm Thù hơn Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả khác ở chỗ, phía sau lưng lão không hề có bất cứ thế lực nào trợ giúp, vậy mà lão có thể tu luyện được tới cảnh giới Nhân Đạo Đỉnh Phong.
Nghị lực và thiên phú mức này quả thực vô cùng khâm phục.
Đồng dạng khi đối mặt với những đối thủ như vậy thì không thể có chút khinh thường sơ sẩy được.
Giờ phút này, Hạ Nhất Minh chính thức bắt đầu lo lắng quan hệ giữa hai người.
Có lẽ, khi không cho hắn biết bản thân Hạ Nhất Minh đã giết Hác Huyết thì hai người có thể làm bạn được.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên dừng lại trên người Ngưng Huyết Nhân, trên mặt hắn nổi lên một tia cười khổ. Chỉ cần còn tồn tại con khôi lỗi này chỉ sợ Cát Ma Phàm Thù sẽ không từ bỏ ý đồ của mình.
Đế Thích Thiên hơi phất tay áo, trầm giọng nói:
– Chúng ta cũng nên động thân thôi.
Hạ Nhất Minh như người trong mộng tỉnh lại, sau đó đem toàn bộ những tạp niệm trong đầu xóa đi, hắn gật đầu một cái rồi ôm Bảo Trư cưỡi Bách Linh Bát mang theo Bách Linh Bát cùng thần đạo Ngưng Huyết Nhân tiến về phía trước.
Đưa ánh nhìn thân ảnh của hắn biết mất, Đế Thích Thiên chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó ánh mắt tràn ngập đấu chí.
Lần hành động liệp sát thánh thú này phải thành công….

Chọn tập
Bình luận