Luồng lôi điện nhanh chóng truyền khắp tòa thành, sau khi chứng kiến uy lực này, ngay cả bạch mã cũng không thể che giấu sự kinh hỉ. Nó đương nhiên biết, chiến tích này có thể xuất hiện nguyên nhân chính là thần khí Lôi chấn tử. Nếu không có thần khí này, nó tuyệt đối không thể khiến thiên địa thay đổi, càng đừng nói tới việc ngưng tụ lực lượng siêu cấp như vậy.
Lúc này bạch mã ngạo nghễ đứng trên không trung, mặc dù nơi này sấm vang chớp giật, mưa gió mịt mù nhưng quang mang như ngưng tụ quanh thân thể nó.
Dưới mặt đất, luồng lôi điện khổng lồ chiếu sáng cả tòa thành, trên không trung ánh sáng ngưng tụ hiển hiện độc giác Long mã thần tuấn vô song.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, không khí mang theo sự sảng khoái tràn ngập cơ thể,
Hắn phát hiện được, sau khi bị lực lượng lôi điện trùng kích, ý niệm tòa thành nhất thời trở lên mỏng hơn rất nhiều, mặc dù vẫn vô cùng cường đại nhưng đã mất đi nhuệ khí ban đầu.
Vô số ý niệm được lực lượng nào đó dẫn phát, hơn nữa cùng cố gắng tập trung chống đỡ, cơ hồ đã có thể sánh ngang uy lực thiên địa.
Cho dù bạch mã tự thân ngưng tụ lực lượng lôi điện mạnh mẽ nhất cũng không thể hoàn toàn đả kích lực lượng ý niệm này.
Hai bên giống như võ sĩ giác đấu, bất luận bên nào đạt được thắng lợi đều có thể thả lòng tâm tình, bởi kẻ thất bại đã không cách nào ngưng tụ lực lượng cường đại tiếp tục đối kháng nữa.
Cũng may bạch mã sử dụng Lôi chấn tử ngưng tụ lực lượng thiên địa mới có thể tích tụ lực lượng cường đại nhất.
Thần đạo quả nhiên không phải Nhân đạo có thể đối chọi. Cho dù tập hợp vài chục vạn người thường, lấy phương pháp đặc thù kích phát tiềm lực cũng đồng dạng không được.
Lúc này bạch mã đã dành được thắng lợi hoàn mỹ, nó giống như một thần linh cao cao tại thượng, lấy ánh mắt quét khắp tòa thành dưới chân. Nó dẫn phát lực lượng thiên địa khiến cho tòa thành dưới chân phát ra vô số âm thanh run rẩy, điện mang lần nữa xuất hiện rải rác trên không trung, theo sau hướng về phía dưới bắn xuống.
Đúng như Hạ Nhất Minh dự đoán, sau lần đầu tiên đột phá thành công, cho dù tự thân bạch mã ngưng tụ lực lượng cũng có thể tiến hành công kích tòa thành.
Từng luồng lôi điện nhỏ với tốc độ cực nhanh mau chóng bao phủ tòa thành.
Cách bọn họ không xa, Thần đạo Ngưng huyết nhân đột nhiên bay lên, hắn điều khiển thân thể của Vũ gia lão tổ một mực tiến lên không trung.
Hạ Nhất Minh ánh mắt kinh ngạc nhìn lại, hắn không phát ra bất cứ mệnh lệnh nào, đây hoàn toàn là phản ứng của Ngưng huyết nhân.
Lợi dụng ý niệm trong đầu, Hạ Nhất Minh đưa ra vô số thắc mắc nhưng ý niệm dứt khoát của Ngưng huyết nhân truyền lại khiến hắn biết.
Đó chính là khát vọng, khát vọng của Ngưng huyết nhân.
Loại khát vọng này là bản năng của Ngưng huyết nhân sau khi tiến vào Thần đạo, hơn nữa không tiếc hết thảy phải làm theo bản năng.
Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ run lên, loại khát vọng kia khiến tâm tình hắn vô cùng hoảng sợ. Trước đây hắn vốn nghĩ Ngưng huyết nhân chỉ như pho tượng, chỉ cần hắn ra lệnh sẽ phục tùng, hơn nữa không uy hiếp tới tính mạng nó, chuyện gì nó cũng làm theo.
Nhưng lúc này xem ra bản thân hắn đã sai, Ngưng huyết nhân tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Chính như giờ phút này, Ngưng huyết nhân bay lên không trung, trên tay đưa ra, một đoàn huyết ti theo đó tràn ngập.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nhẹ giọng nói:
– Ngưng huyết ti?
Lắc đầu, Hạ Nhất Minh lập tức vứt bỏ suy nghĩ này. Đây tuyệt đối không phải Ngưng huyết ti mà là lực lượng đặc biệt tới từ thân thể Ngưng huyết nhân.
So với Ngưng huyết ti của Hác Huyết lúc trước rõ ràng rất giống. Bất quá, trong tay Thần đạo Ngưng huyết nhân lúc này, huyết ti đó nắm giữ uy năng vô cùng cường đại.
Chúng bắt đầu lấy Thần đạo Ngưng huyết nhân làm trung tâm, mạnh mẽ lan tỏa bốn phía, chỉ trong chốc lát, đám huyết ti đã hình thành một mạng lưới cực lớn trên không trung. Đám huyết ti này chậm cẩn trọng tiến lại gần lực lượng ý niệm cường đại bên dưới.
Đột nhiên vô số huyết ti nhưng tụ thành cự mãng đỏ tươi trên không trung, theo sau mở miệng thật lớn khoe răng nanh, hung hăng cắn vào lực lượng ý niệm.
Hạ Nhất Minh không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí, lực lượng ý niệm này cường đại ra sao hắn đã chứng kiến. Cho dù bạch mã ngưng tụ lực lượng thiên địa cũng chỉ có thể ngang bằng, mà lúc này Thần đạo Ngưng huyết nhân không từng huy động lực lượng thiên địa, chỉ dựa vào thực lực bản thân công kích, điều này tựa hồ rất lỗ mãng.
Lực lượng nhân loại cũng có giới hạn, cho dù là Thần đạo cao thủ cường đại, nếu không vận dụng lực lượng thiên địa, sao có thể so sánh cùng lực lượng ý niệm của vài chục vạn người.
Giờ phút này Hạ Nhất Minh thậm chí hoài nghi, chẳng lẽ Thần đạo Ngưng huyết nhân đã phát điên.
Nhưng sau một giây nhìn lại, kết quả khiến hắn thất kinh.
Sau khi huyết ti ngưng tụ thành cự mãng cắn xuống, lực lượng ý niệm kia không ngờ mất đi một mảng.
Nhìn khối sương mờ trong miệng cự mãng kia, Hạ Nhất Minh cơ hồ rớt cả tròng mắt.
Theo sau huyết sắc cự mãng ngửa cổ nuốt gọn khối ý niệm đó vào bụng.
Nhìn lại phía Thần đạo Ngưng huyết nhân, lúc này hắn hai mắt khép hờ, quang mang đỏ tươi không ngừng lấp lóe quanh thân thể. Sau khi cự mãng nuốt trôi khối ý niệm kia, trên người hắn không ngờ xuất hiện làn hắc vụ.
Mà lúc này trong đầu Hạ Nhất Minh được truyền tới vô số hình ảnh cổ quái.
Hắn như đang thấy vô số người ngồi trong đại sảnh lớn, mặt hướng trung tâm tòa thành, cúi đầu quỳ lạy, trong tay vẽ đồ án kỳ dị, miệng ngâm xướng gì đó.
Bên ngoài mặc dù lôi điện tràn ngập, mây đen bao phủ, mưa gió rợt trời, phảng phất như tận cùng thế giới, nhưng trong đại sảnh không một chút bối rối. Trên mỗi người đều có khí tức cuồng nhiệt tới cực điểm.
Loại khí tức này phảng phất như bệnh truyền nhiễm, tất cả đám người đều chú tâm vào đó.
Mơ hồ Hạ Nhất Minh hiểu ra, khẳng định khí tức điên cuồng này mới khiến đám người kích phát ý niệm, hơn nữa hình thành một chỉnh thể. Chỉ là Hạ Nhất Minh mới chỉ nhìn thấy điều này, còn vì sao bọn họ làm được thì hắn không rõ.
Hình ảnh trước mắt lóe lên sau đó biến mất. Theo sau từ trong ý niệm Ngưng huyết nhân, không ngừng truyền tới những hình ảnh tương tự. Dù bên ngoài biến hóa long trời lở đất thế nào căn bản bọn họ cũng không bị quấy nhiễu. Hơn nữa càng khiến Hạ Nhất Minh kinh ngạc hơn là khí tức điên cuồng kia, theo sự tàn phá của lôi điện và cự mãng càng lúc càng mạnh mẽ hơn.
Lúc này nó như lò xo cực lớn đang thừa nhận áp lực, nhưng khi đạt tới độ nhất định, nó sẽ phản ứng lại, lực lượng bộc phát lúc đó sẽ gấp nhiều lần.
– Ầm ầm…
Trên không trung lôi điện không ngừng đánh xuống, những kiến trúc bị lôi điện lướt qua lập tức sụp đổ, cư dân trong đó cũng được mai táng theo.
Mà trên bầu trời, mạng lưới huyết ti không ngừng thu thập lực lượng thần kỳ tại những kiến trúc vừa sụp đổ đó khiến hắc vụ quanh thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân càng nồng đậm hơn.
Mặc dù không có bất cứ điều gì trao đổi nhưng bạch mã cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân phối hợp khá ăn ý, lôi điện cùng mạng lưới huyết ti thay nhau xử lý không chút va chạm.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, trong đầu hiện lên hình ảnh tại Quỷ Khốc Lĩnh.
Quỷ Khốc Lĩnh giữa bình nguyên phương Tây và phương Đông kia như đang được tái hiện trên bầu trời Thần điện.
Hạ Nhất Minh có cảm giác, nếu tình huống tiếp tục không có gì thay đổi, bạch mã cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân từng bước xâm chiếm toàn bộ tòa thành, như vậy Thần điện Tây phương sẽ biến mất, thay vào đó chính là Quỷ Khốc Lĩnh không có Long xà xuất hiện tại Tây phương.
Nguồn truyện: Truyện FULLSự dụng trăm vạn người cùng hằng hà sa số tính mạng sinh vật tạo ra Quỷ Khốc Lĩnh.
Trong lòng đại động, trên người mơ hồ tràn ngập hàn khí, Hạ Nhất Minh mặc dù không ra tay ngăn cản nhưng trong lòng không khỏi lo lắng.
Bản thân hắn chỉ muốn tính mạng của Phất Lan Khắc Lâm nhưng vị Giáo hoàng bệ hạ kia lại đưa tính mạng cả tòa thành buộc chặt cùng lão.
Tất cả mọi người trong tòa thành này điêu cuồng nhiệt như vậy, bọn họ tựa hồ đã biến thành nô lệ tinh thần của Phất Lan Khắc Lâm, hơn nữa giống như Ngưng huyết nhân, không có bất cứ chủ kiến gì.
Nếu đã vậy, cả tòa thành chôn cùng Phất Lan Khắc Lâm liệu có thích hợp?
Hạ Nhất Minh yên lặng cúi đầu, lẳng lặng nhìn đôi tay mình.
Mặc dù hắn không tự thân ra tay nhưng tựa hồ thấy được trên đó xuất hiện màu đỏ của máu.
Đó là huyết lực lượng, trái tim hắn như trở thành Tu la địa ngục có khuynh hướng đẫm máu.
Nhưng đúng lúc này, hắn nghe được âm thanh phảng phất như tới từ Cửu U:
– Thần nói, phải có quang…