Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Thần

Chương 869: Hải quái vương

Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Chọn tập

Ngoài khơi xuất hiện những làn sóng cao ngất trời, ở phía sau những làn sóng đó ẩn hiện một con hải quái to lớn kinh khủng. Sau đó, con hải quái này chậm rãi bơi về phía bờ biển, thân hình của nó dần dần hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Đây là một đầu quái thú giống như cá sấu, thân thể nó dài gần mười trượng, cả thân thể được bao phủ bởi một lớp lân phiến màu đen. Càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc hơn chính là trên thân nó có tám chiếc chân to lớn.
Nếu như Hạ Nhất Minh ở đây hẳn là sẽ kinh ngạc phát hiện ra đầu quái thú này tương tự với con Ngân Man Vương mà hắn đã giết chết. Nhưng chiều dài của nó lại nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa trên thân thể nó cũng không ngừng lóe lên những chiếc gai nhọn sắc bén.
Tuy nhiên, nếu lấy khí tức cường đại của thánh thú mà so sánh thì đầu thánh thú này còn xa mới có thể bằng Ngân Man Vương.
Sau khi con quái thú bò lên trên bờ nó lập tức ngẩng đầu lên rồi phát lên tiếng rống mãnh liệt của mình. Tiếng rống của nó không chỉ truyền đi khắp cả hòn đảo, mà ngay cả sâu trong lòng biển cũng bị ảnh hưởng tới.
Chỉ sau một lát, toàn bộ những sinh vật sinh sống ở trên biển trong một khoảng thời gian ngắn ngủi giống như nổi điên lên, chúng nhanh chóng tiến lên bờ.
Những sinh vật này rất đa dạng, căn bản không có người nào có thể nhận thức hết toàn bộ.
Giờ phút này, mọi người trên đảo đã bị nghiêm cấm tới gần khu vực trăm trượng ngoài bãi biển. Nhưng, trong ý thức của mọi người không ai từng nghĩ tới đám hải quái này có năng lực cường đại như vậy. Chúng nó dám rời khỏi lòng biển để tấn công loài người trên mặt đất.
Những sinh vật từ trong biển tiến lên đảo đều là những cộng đồng đặc thù, vô luận chúng nó có hình thể cổ quái cỡ nào, hay động tác đi lại trên bờ có khác lạ ra sao thì tốc độ cũng không hề chậm.
Chỉ chốc lát sau, bên bở biển đã hình thành một loại hiện tượng cổ quái, nhưng cũng là hiện tượng kinh khủng trước nay chưa từng có. Hiện tượng này làm cho những người đứng xem phải sợ hãi, hải quái cường đại bất ngờ tấn công làm cho những người bình thường đang tụ tập đứng xem đều bị tử vong.
Trong đám hải quái có Long Hà (con tôm hùm á) với thể tích tương đương với nhân loại, chúng quơ quơ hai chiếc càng của mình đã có thể đem người bình thường cắt ra làm hai đoạn. Trong đám này còn có cả Hải Tinh (sao biển) và Hải Xà (rắn biển) nhanh chóng cắn nuốt những người dân xung quanh, và những con Ngạc Ngư (cá sấu) thì mở ra đôi hàm răng sắc bén của mình không chút lưu tình tấn công loài người.
Vô số các loại hải quái lần đầu tiên rời khỏi biển tấn công về phía loài người với thế công mãnh liệt.
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên dọc bờ biển, chỉ mới tiến hành tiếp xúc một lát mà cả một vùng bờ biển đã biến thành địa ngục chốn nhân gian.
Giữa lúc này, trong không trùng truyền tới tiếng huýt gió, đông đảo các cao thủ trên Lưu Ly đảo đã tới. Bọn họ nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngây người ra một lúc, nhưng rất nhanh sau đó tiến hành phản công.
Hải quái sau khi rời khỏi nước biển mặc dù vẫn có thể chiến đấu, nhưng nếu so với khi còn ở trong biển thì uy lực đã kém đi rất nhiều. Bất quá, số lượng hải quái lại rất nhiều, không phải chỉ với một ít cao thủ loài người này là có thể chống đỡ nổi.
– Phóng hỏa…..
Nhân loại sau khi bị uy hiếp tới tính mạng nghiêm trọng đã bắt đầu nghĩ cách đánh lui hải quái, dưới uy lực mãnh liệt của ngọn lửa đám hải quái vốn đang cuồng ngạo dần thu liễm lại.
Một luồng khói đen xông lên cao giống như tín hiệu được phát ra, những địa điểm phụ cận xung quanh cũng bắt đầu đốt lửa lên, chỉ trong thời gian chốc lát đã có mấy trăm tụ điểm bắt đầu đốt lửa để phản công. Nguồn: https://sachvui.com
Khi đám người Trang Mộc Nam tới bờ biển nhìn thấy cảnh tượng nơi đây, trên mặt cả đám người đều tràn ngập phẫn nộ.
Hải quái đột nhiên tập kích đã vượt ra ngoài suy nghĩ của mọi người, trong nhiều năm qua chưa từng phát sinh chuyện nào như thế này. Cho nên bọn họ sau khi nhìn thấy biển có chút khác thường thì cũng chỉ đem người dân cách ly khỏi bờ biển một khoảng mà thôi.
Nếu như bọn họ có thể đem người dân rút vào sâu hơn, như vậy tuyệt đối có thể tránh được thương vong lúc này.
Dù sao, Lưu Ly đảo có diện tích lớn nhất trong các đảo ở Nam Cương, một chút cũng không hề kém hơn Bồng Lai Tiên Đảo của Đông Hải. Nếu như đem người dân đưa vào khu trung tâm, như vậy sẽ cách bờ biển một khoảng rất xa, vô luận thế nào cũng không có khả năng làm cho hải quái xông lên bờ.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Trang Mộc Nam hét lên một tiếng dài, xung quanh người hắn xuất hiện quang mang màu vàng trợ giúp hắn bay lên cao. Tay phải hắn điểm về phía trước vài cái, một đạo quang mang mang nhất thời từ trên không lao xuống đất.
Đây là thần binh chi quang của Ngũ Khí đại tôn giả, đạo quang mang này có uy lực cường đại tới mức khó có thể tưởng tượng nổi. Nó xẹt nhẹ qua một cái trên mặt đất đã khiến cho dù là với lớp vảy giày như Long Hà, hay lớp da rắn chắc như Ngạc Ngư cũng đều bị chia thành nhiều mảnh nhỏ.
Lực lượng của Ngũ Khí đại tôn giả giờ phút này đã được phóng thích ra hoàn toàn.
Lệ Nhã nhẹ nhàng vung tay lên, trên tay của nàng đã xuất hiện Cửu Long Lô. Nắp của Cửu Long Lô được mở ra, tám con Hỏa Long lập tức từ bên trong phóng lên cao khiến cho cả một khoảng không gian có màu đỏ tươi như máu.
Nếu chỉ so về uy lực, thì Lệ Nhã dù có cầm kiện phảng chế thần khí Cửu Long Lô cũng không thể chống lại Ngũ Khí đại tôn giả Trang Mộc Nam. Nhưng nếu nói về số lượng đông đảo hải quái bị tấn công thì tám con Hỏa Long phóng xuất ra có hiệu quả lớn hơn nhiều.
Ngoài ra, Lệ Giang Phong, Hoa Thụy Kim tuy có tu vi võ đạo cường đại, nhưng tốc độ đánh chết hải quái không thể so sánh được với hai người này.
Chỉ trong chốc lát, số lượng hải quái đã giảm đi rất nhiều, không còn đủ gây sợ hãi cho nhân loại nữa.
Bất quá, mấy người bọn họ cũng biết mặc dù lúc này khí thế của hải quái đã giảm xuống, nhưng lại không hề ảnh hưởng tới đại cục.
Bỗng nhiên, từ phương xa truyền tới một cỗ áp lực giống như núi đè vậy, luồng áp lực lớn tới mức không ai có thể tưởng tượng nổi.
Sắc mặt Trang Mộc Nam nhất thời đại biến, ánh mắt của hắn dời về phía trước, thân hình cũng đồng thời bay lên cao. Khi đối mặt với quái thú đến từ biển thì lựa chọn bay lên cao là không hề sai lầm, bởi vì theo hiểu biết của hắn cho đến nay thì không có hải quái thánh thú nào có năng lực phi hành.
Sau khi phi hành lên cao, hắn lập tức thấy được một màn đáng sợ đang diễn ra.
Tám chiếc xúc tu của một con hải quái dài tới hơn mười trượng đang nhanh chóng vọt về phía bọn họ.
Con hải quái này có hình thể khổng lồ, nhưng động tác của nó lại không hề chậm mà linh hoạt như thỏ. Tám chiếc xúc tu khi chạm vào mặt đất cũng không hề gây ra thương tổn gì cho mặt đất, mà tựa hồ như tám chiếc xúc tu này chống đỡ cũng không phải là thân hình của quái thú to lớn, mà là giống như đang chống đỡ một tờ giấy vậy.
Trong ánh mắt Trang Mộc Nam hiện lên một tia sợ hãi, không biết vì sao khi nhìn thấy đầu quái thú này hắn lại có cảm giác sợ hãi. Ngày trước chỉ có khi đứng trước mặt Lưu Ly lão tổ hắn mới có loại cảm giác này mà thôi.
Xoay chuyển ánh mắt, hắn lập tức đưa ra quyết định nhanh chóng, quát lớn:
– Mau rút…..
Thanh âm cường đại giống như tiếng sấm vang lên nhanh chóng lan ra xung quanh.
Đang tấn công đám hải quái trên mặt đất, các tôn giả nghe thấy thanh âm của Trang Mộc Nam truyền tới đều rùng mình. Có thể làm cho Trang Mộc Nam đưa ra quyết định này, như vậy có thể thấy được bên phía hải quái có cường giả mà bọn họ không thể chống đỡ được.
Bởi vì có thêm mấy người bọn họ tham gia vào, cho nên thương vong của loài người lúc này cũng không còn lớn nữa. Hơn nữa dưới sự trợ giúp của các đệ tử Lưu Ly đảo người dân đã nhanh chóng lui vào phía trung tâm đảo.
Mọi người nghĩ tới cảnh tượng thê thảm vừa rồi mới biết được sống chết ở ngay trước mắt, nên không ai do dự lưu lại.
Cho nên khi bọn họ đánh chết hơn phân nửa hải quái, thì xung quanh cũng không còn người bình thường nào nữa.
Lệ Giang Phong trầm giọng nói:
– Nhã nhi, đốt nơi này đi.
Lệ Nhã ứng tiếng, nơi này là tài sản của Lưu Ly đảo, nhưng ở trong tình huống này cũng chỉ có thể làm như vậy mới là biện pháp tốt nhất.
Chẳng những có thể giết chết phần lớn hải quái, hơn nữa lại có thể lưu lại một bức tường ngăn cản.
Tám con Hỏa Long ở trên không nhanh chóng đem toàn bộ nhà dân ở xung quanh đốt đi, trong nháy mắt cả một vùng bị ngọn lửa bao trùm.
Khi thấy được bức tường lửa đã dựng lên, ba người không chút do dự quay đầu lại bỏ chạy về phía trong đảo.
Đồng thời, Lệ Nhã hơi xoay người thu lại tám con Hỏa Long vào trong Cửu Long Lô, rồi thu lại kiện Cửu Long Lô vào trong người.
Nếu phóng thích Cửu Long Lô và điều khiển tám con Hỏa Long thì đối với nàng sẽ là gánh nặng rất lớn. Cho nên khi rút lui nàng sẽ nhanh chóng thu hồi lại.
Nhưng mà đúng lúc này, một luồng gió quái lạ xuất hiện.
Đây là một luồng gió kỳ lạ, luồng gió đột nhiên xuất hiện, không có gì dự báo trước.
Luồng gió này lúc đầu thì hết sức nhỏ bé, nhưng chỉ trong nháy mắt đã trở nên to lớn, hơn nữa còn hình thành một luồng lốc xoáy. Luồng lốc xoáy này nhanh chóng thổi qua biển lửa, trực tiếp tạo thành một cái thông đạo xuyên qua biển lửa.
Một cỗ thân thể to lớn xuất hiện trong thông đạo đó, đây là một đầu quái thú to lớn kinh khủng. Đôi chân của nó giống như hai cái cột nhà, cặp mắt to lớn đỏ như máu.
Khi nhìn thấy quái thú này, trong lòng ba người Lệ Giang Phong đều tràn ngập nỗi sợ hãi. Thân thể bọn họ cứng đờ ra, cả người như rơi xuống một cái hầm băng vậy. Giờ phút này, bọn họ đã hiểu vì sao Trang Mộc Nam lại nhanh chóng ra lệnh cho bọn họ rời đi như vậy.
Đôi mắt của quái thú nhìn về phía bọn họ có vẻ cao cao tại thượng, trông giống như nó đang nhìn thấy một đàn kiến hôi vậy, trong ánh mắt không có bất cứ cảm tình nào.
Con quái thú lập tức mở to miệng ra, từ trong miệng của nó thoát ra một cỗ hấp lực cường đại.
Ba người Lệ Giang Phong đồng thời thụp người xuống, bọn họ kiệt lực chống đỡ lại lực hút do quái thú tạo ra. Nhưng mà, luồng hấp lực này mạnh mẽ tới mức khó tin, ngay cả với thực lực của bọn họ thì lúc này cũng mơ hồ như không thể chống đỡ nổi.
Thân hình bọn họ không tự chủ được mà dần lui lại, mặc dù ba người rất muốn xuất ra thần binh của mình, nhưng xung quanh bọn họ bị Phong chi lực bao vây khiến cho ngay cả một chút thực lực cũng không thi triển ra được.
Mắt thấy mình chỉ còn cách miệng quái thú trong gang tấc, sắc mặt ba người đều trắng bệch ra không còn một tia huyết sắc.
Vô luận thế nào trước nay bọn họ cũng không nghĩ ra được mình lại bỏ mạng bằng cách này.
Nhưng mà, lúc này trước mắt ba người đột nhiên có bạch quang lóe lên….

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky