Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 – Chương 296: GPRS thuỷ tinh

Tác giả: Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ
Chọn tập

– Rống!

Một âm thanh khác vang lên, giống hệt âm thanh lúc trước. Một đầu sư tử được huyễn hóa hiện trên không trung.

Lại là một chiêu song ca Sư Tử Hống!

Một chiêu thức sát thương lớn lại xuất hiện tại nơi sơn cốc nhỏ bé này!

Một làn sóng không khí mà mắt thường có thể nhìn thấy xuất hiện, lấy Cao Lôi Hoa và ảo ảnh làm trung tâm lan ra tám hướng với tốc độ cực nhanh!

Nhìn thấy làn sóng này đuổi theo. Cửu U thở dài, lấy chiếc chuông nhỏ trong tay ra.

– Đinh! Đinh! Đinh!

Tiếng chuông vang dồn dập. Nhưng vẫn không chặn được tiếng Sư Tử Hống của Cao Lôi Hoa.

Khí thế hùng mạnh đó đánh thẳng vào Cửu U. Làm Cửu U bay lên cao. Mắt Cửu U mờ dần rồi ngã xuống đất… ….

Ngay từ lúc đầu, Cửu U biết rằng mình sẽ thua Cao Lôi Hoa. Mấy lần ra tay, toàn do nóng vội mà đánh, nên tự nhiên lực đạo không mạnh. Nhưng quan trọng hơn là hiện tại Cửu U không hoàn toàn là chính mình. Có một thứ của Cửu U đang nằm trong tay Cao Lôi Hoa, nên cho dù hai người có cấp bậc bằng nhau nhưng Cửu U vẫn chịu thiệt. Cửu U thở dài. Trận đánh này khiến Cửu U rất uất ức:

– Hôm nay, phải lấy lại được vật đó bằng bất cứ giá nào…

Khi ngã xuống, Cửu U vẫn còn cắn răng nghĩ… ….

Dưới sự trợ giúp của Cửu U, Trùng Ma đã thành công bảo vệ được sinh mạng nhỏ bé của mình. Đám phi trùng tụ lại thành một cái đầu, tuy nhiên thế là đủ rồi. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn sẽ tái tạo lại được thân thể của mình.

– Cửu U!

Trên cốc, Minh và Dạ nhìn thấy Cửu U ngã xuống liền hét lớn một tiếng rồi lao về phía lão đại của mình.

– Không cần! Mau rời đi, chạy càng xa càng tốt!

Cửu U lấy hết sức hét lên một tiếng.

Minh và Dạ cắn chặt răng rồi nhấc đầu của Trùng Ma chạy đi. Bọn họ cũng không biết tại sao Cửu U biết rằng mình không phải là đối thủ của nam nhân kia nhưng vẫn cầm chân hắn lại?

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều nữa, trí tuệ của Cửu U không phải thứ mà hai bọn họ hiểu được. Chắc rằng Cửu U có kế hoạch khác. Nghĩ như vậy, hai người nhanh chóng bỏ chạy.

Nhưng có lẽ bọn họ không nghĩ tới, Cửu U ở lại, chẳng qua muốn đòi một vật trọng yếu trong tay Cao Lôi Hoa. Tuy Cửu U bị tầng sóng âm đó đánh rơi nhưng cũng chẳng thèm để ý.

Bởi trong tay Cửu U còn một tấm vương bài, đó chính là con gái Nguyệt Nhị của Cao Lôi Hoa. Chỉ cần nắm trong tay vương bài này, Cửu U có cơ hội đoạt lại vật đánh mất. Đến lúc đó, Cửu U sẽ không còn sợ Cao Lôi Hoa nữa.

Thân thể Cửu U rơi xuống đất.

Ngay lập tức. Cửu U cảm thấy một mũi kiếm lạnh băng đang chĩa vào yết hầu của mình.

– Ta thua rồi.

Cửu U thở dài.

– Con gái của ta đâu.

Cao Lôi Hoa dí mũi Tài Quyết vào yết hầu của Cửu U rồi lạnh lùng nói.

– Bên trong di tích.

Cửu U cười nói.

– Ta không rảnh để đùa với ngươi.

Cao Lôi Hoa nói:

– Nói cho ta biết, con gái ta hiện giờ ở đâu?

Cao Lôi Hoa nhớ tới Cửu Thủ Caribe từng nói mình chỉ là tên lính quèn mà thôi. Mà người sai khiến nó chạy đến di tích chính là người đứng trước mặt hắn .

Ngay lúc hắn chạy đến di tích. Thì đám người đi cùng hắn cũng gặp phải mai phục.

Điều này càng chứng tỏ Cửu Thủ Caribe chỉ là một tên lính quèn. Có lẽ con gái của hắn thực sự bị mang tới đây, nhưng hắn lại không nghĩ rằng, sẽ có người để hắn cứu con gái của mình.

– Cao Lôi Hoa tiên sinh, vài ngày không gặp mà ngài vẫn nóng tính như trước.

Cửu U đột nhiên ngẩng đầu lên nói với Cao Lôi Hoa.

– Là ngươi?!

Nhìn khuôn mặt của Cửu U, Cao Lôi Hoa lại càng phẫn nộ. Khuôn mặt tuấn tú này hắn đã từng nhìn qua. Đó là lần bác của Tĩnh Tâm đến nhà. Đây là khuôn mặt của thiếu niên anh tuấn đi cùng họ. Lần này hắn vẫn không thay đổi gì cả, vẫn bộ quần áo đó, vẫn cái quạt xếp đó.

– Ngươi dẫn ta đến đây có phải là muốn trả thù cho Nguyệt Nại Nhã không?

Trong mắt Cao Lôi Hoa lộ ra một tia sát ý, xem ra tha cho Nguyệt Nại Nhã là một sự lựa chọn sai lầm. Chỉ có người chết mới không gây ra nguy hiểm gì.

– Không, không , không phải đâu, Cao Lôi Hoa tiên sinh. Ngài không cần suy nghĩ nhiều.

Cửu U nhẹ nhàng phủi bụi rồi đứng lên:

– Tôi và Nguyệt Nại Nhã cũng không có giao tình gì, nàng cũng chẳng có tư cách để khiến tôi báo thù cho nàng.

– Ca!

Ngay khi Cửu U đứng lên, bàn tay của Cao Lôi Hoa đã bóp lấy cổ Cửu U:

– Việc này ta không cần biết, ta chỉ muốn biết con gái ta đâu.

Cao Lôi Hoa tăng lực đạo lên. Sẽ không ai hoài nghi nếu Cao Lôi Hoa có thể bóp nát chiếc cổ nhỏ bé đó.

– Muốn biết con gái của ngài ở đâu thì hãy buông tay ra.

Cửu U đắc ý nói với Cao Lôi Hoa. Cửu U biết rằng, Cao Lôi Hoa rất coi trọng con gái của mình, bởi vậy mới có thể trấn tĩnh như thế này.

– Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi ư!

Cao Lôi Hoa tăng thêm lực đạo, rất nhanh , trên cổ Cửu U đã xuất hiện một vết bầm tím.

– Ngài sẽ không giết tôi.

Cửu U cười nói:

– Nếu muốn biết con gái của ngài ở đâu thì hãy buông tay ra.

Cao Lôi Hoa im lặng. Trên trán hắn hiện từng đoạn gân xanh. Dường như Cao Lôi Hoa đang rất phẫn nộ.

Cửu U đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa. Thậm chí Cửu U đã tính ra lúc nào Cao Lôi Hoa sẽ thả hắn ra.

Ngay lúc Cửu U đang tràn đầy tự tin thì đột nhiên Cao Lôi Hoa cười lớn.

– Buông ngươi ra? Ha ha ha!

Cao Lôi Hoa không những buông mà còn nắm chặt hơn:

– Ngươi dám động đến con gái ta, thì tại sao ta phải thả ngươi

– Bởi vì, con gái của ngài đang nằm trong tay tôi. Mà ngài lại không biết cô bé ở đâu.

Dường như Cửu U hơi khó nói, nhưng hắn vẫn không sợ hãi:

– Hơn nữa, tôi đã từng tìm hiểu qua. Lấy tính cách của ngài, thì ngài rất trân trọng cô bé.

– Điều tra cơ à!

Cao Lôi Hoa nhíu mày nói:

– Vậy ngươi có biết kết cục của những người động đến con của ta chưa?

– A, cái này, tôi không quan tấm. Hiện tại, điều tôi quan tâm chính là con gái ngài đang nằm trong tay tôi.

Cửu U tự tin nói.

– Ha ha. Đáp rất tốt.

Nhưng các ngươi không biết rằng trong tay ta vẫn có vũ khí bí mật.

Tay phải Cao Lôi Hoa lấy từ trong nhẫn không gian ra một quả cầu thủy tinh rồi quơ quơ trước mặt Cửu U vài lần.

Nhìn vào thủy tinh cầu này, Cửu U nhìn thấy trên đó, lóe ra một điểm đỏ và vài điểm xanh.

– Thứ này gọi là GPRS thủy tinh.

Cao Lôi Hoa cười híp mắt. Cũng phải nhớ lại lần trước, Băng sương Cự long Furion đã đưa hắn quả cầu này.

Lần Cao Lôi Hoa và Furion bị Thiên kiếp đưa đến nơi phong ấn “Mộng Ti”. Furion đã đưa cho hắn vật này. Đây chính là vật giúp Furion không bao giờ lạc đường. Quả cầu này được thêm vào ‘ma pháp trận truy tung’, ’ma pháp trận định vị’ và ’ ma pháp trận cảm ứng’. Ba ma pháp trận này có thể khiến Furion thông qua thủy tinh cầu tìm được vị trí của mình trên lục địa. Mà Long tộc cũng có thể từ thủy tinh cầu tìm được vị trí của Furion.

Lúc ấy, Cao Lôi Hoa không chậm trễ đưa chia cho con của mình. Để bọn chúng mang theo mình.

Nhưng thời gian trôi qua, Cao Lôi Hoa đã quên sự tồn tại của vật này. Chỉ khi Nguyệt Nhị bị mất tích, vì sự an nguy của cô bé nên hắn mới nghĩ tới vật này.

Hiện tại cũng chưa muộn! Có thứ này, hắn có thể tìm được nơi Nguyệt Nhị bị bắt.

Ánh mắt của Cửu U chợt mở to. Bọn họ tuy đã điều tra Cao Lôi Hoa. Nhưng lúc Cao Lôi Hoa ở Vong Linh cốc, Băng nguyên, Lôi thần điện, làm sao bọn họ biết được. Vậy nên sự tình ‘GPRS thủy tinh’ tự nhiên họ không biết được.

Nếu biết có thứ đó, Cửu U sẽ hủy diệt thủy tinh cầu trên người Nguyệt Nhị.

– Hiện tại, cùng ta đi tìm con gái của ta nào.

Cao Lôi Hoa cười lạnh, một tay nhấc cổ Cửu U lên, rồi mở thủy tinh cầu ra. Trên đó, một điểm đỏ đại diện cho Cao Lôi Hoa. Ngay cạnh đó là một điểm xanh, nhưng điểm xanh đó lại không nằm trong di tích.

Thật không ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa. Vị trí của Nguyệt Nhị không ở trong di tích mà là ngược lại.

– Xem ra, các ngươi cũng không mang con gái ta đi xa.

Cao Lôi Hoa vác eo Cửu U, một tay vẫn bóp cổ, một tay cầm thủy tinh rồi bước theo hướng của thủy tinh cầu chỉ.

Dưới sự dẫn đường của GPRS, Cao Lôi Hoa xách Cửu U đi qua một mảng sương mù rồi bước vào một nơi tồi tàn. Xem ra nơi đây từng là một tòa thần điện. Vẫn có thể thấy được sự phồn vinh từ đống đổ nát đó.

Tới nơi này, điểm đỏ và điểm lam đã trùng vào nhau.

– Ở trong này?

Cao Lôi Hoa nhíu mày, rồi dò xét xung quanh, nhưng mãi vẫn không tìm thấy thân ảnh của Nguyệt Nhị.

– Con gái ta ở đâu?

Cao Lôi Hoa bóp chặt cổ của Cửu U.

– Ngài không phải biết con gái ngài ở đâu rồi sao?

Cửu U cười nói.

-Đừng có khiêu khích sự nhẫn nại của ta, đồ mặt trắng.

Cao Lôi Hoa tăng lực đạo.

– Mặt trắng?!

Giọng của Cửu U cao lên:

– Tôi không phải là mặt trắng!

Bởi vì khuôn mặt trắng của mình nên hắn càng ghét chứ “mặt trắng”.

– Con gái ta ở đâu?

Cao Lôi Hoa hỏi.

– Phía, dưới.

Đại trượng phu co được dãn được, dưới tình huống này, Cửu U đành phải trả lời Cao Lôi Hoa, cũng đồng thời nghĩ ‘nam nhân đáng ghét, ta và ngươi không đội trời chung.’

Nghe được lời nói của Cửu U, Cao Lôi Hoa vươn tay bóp lấy bả vai của hắn.

Một tia lôi thần lực tiến vào trong cơ thể của Cao Lôi Hoa nhanh chóng phong bế huyệt vị của hắn.

Sự tình này giống vs chuyện của Quang Minh Thần. Sau khi Cao Lôi Hoa buông tay ra, Cửu U cảm thấy rất sung sướng, nhưng lại bất ngờ phát hiện mình không thể cử động được.

– Ở bên dưới đúng không ?

Cao Lôi Hoa nắm chặt tay, hít sâu một hơi. Hiện tại hắn cũng chẳng muốn tìm cửa động.

– Ầm!

Cao Lôi Hoa đấm một quyền xuống mặt đất tạo ra nhiều vết nứt rất sâu.

Ầm ầm!

Một cái hố sâu thăm thẳm đã được Cao Lôi Hoa tạo thành công.

-Ực!

Cửu U nuốt nước miếng, nhìn thấy Cao Lôi Hoa hắn còn tưởng rằng mình đang gặp Thần thú.

Cửa động bị phá ra. Nhưng ngay lúc này, Cao Lôi Hoa lại sửng sốt nhìn vào trong động… ….

Chọn tập
Bình luận