Sau một chuỗi những tiếng “thình thịch”, Cao Lôi Hoa mỉm cười từ trên mặt đất đứng lên, rồi xoa xoa hai tay. Mặt hắn lúc này như người bị táo bón nhiều ngay giờ mới thoát được ra. À, dường như so sánh không đúng cho lắm, du sao mặt Cao Lôi Hoa hiện nay cũng tính là hồng hào, xuân phong đắc ý.
Nhưng bên trái Cao Lôi Hoa lại khác, có một tên đầu heo đẹp trai đang nằm co giật dưới đất, miệng còn sùi cả bọt mép. May là cơ thể đang co giật của hắn vẫn chứng minh cho sự tồn tại của tên đầu heo này.
À, thật xin lỗi. Đây không phải đầu heo mà là Tinh Linh Thần anh tuấn.
– Uy, còn thừa nước bọt không?
Cao Lôi Hoa ngổi xổm xuống bên cạnh Tinh Linh Thần nói.
– Ó uyện ì ì ói i! (Có chuyện gì thì nói đi)
Tinh Linh Thần quay cái đầu heo nói với Cao Lôi Hoa.
– Ba tháng sau là ngày cưới của tôi.
Cao Lôi Hoa cười nói.
– Ậy ì ao? ( vậy thì sao)
Tinh Linh Thần bị đánh thành đầu heo gian nan hỏi.
– Mang theo con của tôi tới dự hôn lễ nhé.
Cao Lôi Hoa nhẹ giọng đáp.
– Không thành vấn đề. Nhưng không có quá đâu nhé.
Nghe được tham dự hôn lễ, Tinh Linh Thần nhảy dựng lên nói:
– Kể cả quà mừng cũng không đưa đâu.
– Ngươi ,tên khốn nạn này.
Cao Lôi Hoa oán hận nói:
– Nếu anh không mang quà thì đừng tới hôn lễ của tôi nữa.
– Không tham gia thì không tham gia. Đỡ mất tiền vận chuyển.
Tinh Linh Thần nhỏ giọng lầm bầm.
– Đáng chêt! Anh sẽ bị trừng phạt.
Cao Lôi Hoa lao đến như một con hổ…. ….
Ầm ầm, á á, chát chát, bùm bùm
– Phù!
Cao Lôi Hoa vẩy vẩy hai tay, rồi nói với Thần Thú:
– Tra Lý, chúng ta đi thôi.
– Ao Ôi Oa, ậu ẽ ị uyền ủa!! ( Cao Lôi Hoa, cậu sẽ bị nguyền rủa.)
Tinh Linh Thần không cam lòng vang lên.
***************
Sau khi rời đim Cao Lôi Hoa, Tra Lý cùng vô danh hắc ảnh cùng nhau về nhà Cao Lôi Hoa ở Quang Minh đế quốc.
Về phần đảo không trung kia, kích thước nó quá to, nên Cao Lôi Hoa chỉ có thể dấu nó gần tinh linh sâm lâm, nơi được gọi là ác ma chiểu trạch. Như vậy cũng chẳng sợ ai nhìn thấy, mà cho dù thấy, nhưng không có Lôi thần lực thì cũng chẳng làm gì được.
– Cao Lôi Hoa, chúng ta đi qua Vong linh cốc trước được không?
Trên đường, bỗng Tra Lý nói với Cao Lôi Hoa.
– Làm sao thế?
Cao Lôi Hoa theo quán tính hỏi lại:
– Vong linh nữ thần xảy ra chuyện gì hay sao?
– Tôi cũng không biết.
Thần Thú cười khổ nói:
– Dường như mấy ngày nay, nàng có chuyện gì đó. Bởi vì tôi không thể liên lạc được. Phải biết rằng giữa chúng tôi có một mối liên hệ đặc biệt. Nhưng tôi vẫn không thể nào kết nói được với nàng, nên tôi muốn cậu cùng tôi đi Vong Linh cốc một chuyến.
– Được, không thành vấn đề.
Cao Lôi Hoa gật đầu nói:
– Đi thôi, hy vọng nàng sẽ không gặp chuyện gì không may.
Địa vị Vong Linh Nữ Thần cũng không kém. Cả linh vực lẫn huyết kỵ sĩ, Vong Linh Nữ Thần cũng đem tặng hắn.
– Nếu cần thời gian, thì chúng ta đẩy nhanh tốc độ vậy.
Nói rồi Cao Lôi Hoa giơ tay lên.
– Cậu làm gì vậy, Cao Lôi Hoa huynh đệ?
Thần Thú nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, hắn không biết Cao Lôi Hoa giơ tay lên để làm gì.
– Lĩnh vực.
Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng:
– Tốc độ.
– Ầm!
Một vòng hào quang màu đen lấy Cao Lôi Hoa là trung tâm lan rộng ra bên ngoài thân thể Thần Thú. Rất nhanh hào quang màu đen đã bao bọc quanh Thần Thú.
Nháy mắt,Thần Thú liền cảm giác thấy tốc độ của mình tăng lên rất nhiều! Đây thật sự là lĩnh vực tốc độ.
– Lĩnh vực tốc độ của Chiến Thần?!
Thần Thú kinh ngạc hô nhẹ một tiếng, đối với đối thủ một mất một còn ngày xưa, Thần Thú đương nhiên vẫn còn tức giận. Nhưng cái đáng ngạc nhiên là lĩnh vực của kẻ thù đáng ghét của mình lại xuất hiện trên người Cao Lôi Hoa, thì hắn cũng chẳng biết nói như thế nào nữa.
Thần Thú cũng không biết được Cao Lôi Hoa có hai lĩnh vực. Lần đó, Tra Lý không có ở trong Vong Linh cốc. Vậy nên hắn cũng không biết được Cao Lôi Hoa thành ma, và cũng chẳng biết được chuyện hắn có hai lĩnh vực.
Kinh ngạc cũng không chỉ là Thần Thú mà còn cả bóng đen bên cạnh hắn cũng kinh ngạc nữa. Bóng đen này đã từng là đối thủ của Quang Minh Tam Thần. Lĩnh vực của Chiến Thần hắn đã quá quen thuộc. Dù sao hắn cũng có vài cuộc chiến với Chiến Thần nên cũng biết qua linh vực đó.
Nói về lĩnh vực tốc độ cũng chẳng kém gì lĩnh vực lực lượng! Chẳng qua tên Chiến Thần quá cứng nhắc trong việc xử dụng mà thôi. Một lĩnh vực hữu dụng như vậy mà hắn chỉ có thể phát huy được một phần ba thực lực. Quả thật là quá lãng phí lãnh vực đó.
Phải biết rằng, trong chư thần, tốc độ lĩnh vực và lực lượng lĩnh vực là hai lĩnh vực mạnh nhất trong cận chiến. Nhưng năm xưa Chiến Thần vẫn không có biết dùng hoàn toàn nó.
“Nhưng không biết nam nhân này có thể sử dụng được bao nhiêu phần trăm thực lực của lĩnh vực này?”
Bóng đen thầm nghĩ. Hắn cũng chẳng kinh ngạc Cao Lôi Hoa có tốc độ lĩnh vực vì Thần Thú cũng chưa nói với hắn Cao Lôi Hoa là Lôi Thần. Nên hắn vẫn nghĩ lĩnh vực của Cao Lôi Hoa là tốc độ lĩnh vực.
– GO!
Sau khi triển khai lĩnh vực, thân ảnh hắn nhoắng lên, ngay cả Thần Thú và bóng đen kia cũng cảm thấy hoa mắt. Khi nhìn lại thì thân ảnh của Cao Lôi Hoa đã cách đó hơn mấy trăm mét.
– Ách! Vài ngày không gặp cậu lại càng biến thái.
Thần Thú thì thầm một tiếng. Nhớ lại mấy tháng trước, hắn mới chỉ là một nhân loại hùng mạnh, rồi một tháng sau hắn đã trở thành tồn tại có thể so sánh với những vị thần như mình. Còn bây giờ, khi nhìn thấy tốc độ của Cao Lôi Hoa, Tra Lý chỉ có thể lau mồ hôi đi. Hiện tại, hắn cũng không biết có thể đấu lại với Cao Lôi Hoa không.
Theo sự hiểu biết của Thần Thú, người tiến giai nhanh nhất chỉ có thể là tên Cao Lôi Hoa biến thài này mà thôi.
Dưới tác dụng của Cao Lôi Hoa, tốc độ của cả đội đã tăng gần gấp hai lần! Dưới tốc độ này chẳng mấy chống mọi người đã đi tới phụ cận Vong Linh cốc.
Ba ngoài trực tiếp tiến cạnh phong ấn bên trong Vong Linh cốc.
– Phù.
Nhìn tầng phong ấn màu vàng này, Cao Lôi Hoa thở một hơn. Nơi đây Cao Lôi Hoa đã đi qua vài lần.
– Vong Linh cốc.
Cao Lôi Hoa nhớ kỹ ba chữ này. Cao Lôi Hoa đột nhiên lại nhớ lại một khuôn mặt băng lãnh xinh đẹp – Tiểu Tam. Nhưng cô bé đó đã bị Cao Lôi Hoa biến thành nữ hoàng .
– Hiện tại chắc Tiểu Tam đã là nữ hoàng của băng tuyết đế quốc rồi.
Cao Lôi Hoa cười nói:
– Không biết khi mình kết hôn có nên mời cô bé đó không nhỉ.
Nhưng cuối cùng, Cao Lôi Hoa vẫn lắc đầu:
– Thôi, coi như không có gì đi.
Cao Lôi Hoa thở dài, Tiểu Tam có tình cảm đặc biệt với hắn. Nếu hắn mà đưa thiếp mời cho nàng có khi còn loạn thêm.
– Nghĩ gì thế?
Thần Thú vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa.
– A, không có chuyện gì đâu
Cao Lôi Hoa lắc đầu.
– Chúng ta làm sao để vào trong.
Thân ảnh bên cạnh Thần Thú rốt cục cũng nói.
“Nghe thanh âm này thì người này có năng khiếu làm MC.”
Đây là đánh giá đâu tiên của Cao Lôi Hoa về bóng đen này.
– Phải biết rằng đây là phong ấn do Quang Minh Tứ Thần, được mệnh danh là phong ấn không thể phá bỏ đó.
Bóng đen nhẹ nhàng nói, rồi lại vỗ đầu:
– Ta thiếu chút nữa quên mất, cậu và Thần Thú đều từ bên trong đó đi ra.
– Ha ha.
Tra Lý cười lớn rồi đi tới cạnh “phong ấn không thể phá” rồi nói:
– Theo lời Cao Lôi Hoa huynh đệ, thế gian vạn vật không vật gì là không thể phá. Chẳng qua là không đủ sức để phá mà thôi.
Nói rồi Thần Thú giơ tay phải lên, ngón tay ở giữa cũng hơi trồi lên một chút.
– Gầm!
Tra Lý hét lên một tiếng, tay phải kéo ra đằng sau rồi nhanh chóng nện vào phong ấn.
Nhìn thấy một quyền này của Thần Thú, Cao Lôi Hoa cười to lên. Mới vài ngày không gặp mà Phá Sơn Không của hắn lại càng thêm thuần thục. Không hổ là lục lượng chi thần, thiên phú vế vấn đề võ học khó người nào có thể bì lại được.
– Ba!
Một quyền của Thần Thú đập vào phong ấn đã tạo nên một cái lỗ lớn. Dưới “ Phá Sơn Không” của Cao Lôi Hoa, thì tiến vào phong ấn này đối với Thần Thú chỉ là chuyện thường mà thôi.
– Vào thôi!
Thần Thú nhanh chóng tiến vào nơi hắn đã từng sống hơn mấy ngàn năm.
Nhưng khi tiến vào trong cốc, cảnh bên trong đó lại khiến hắn ngây dại.
Một mẳng trắng xóa. Nhưng đây không phải là màu của bong tuyết mà là màu của xương cốt.
– Tại sao lại thế này?
Thần Thú cứng nhắc nói. Nhìn đám xương cốt này thì dường như đây chính là nhóm xương khô dưới tay Vong Linh Nữ thần. Lúc Thần Thú còn đang kinh ngạc thì
Ầm! Ầm!
Có hai tiếng động từ Vong Linh Thần điện truyền tới. Rồi một tiếng nổ lại vang lên, kèm theo là một con cốt long với nhiều chỗ xương bị gãy đang bay lên trời.
Trên cốt long, là Vong linh đại trưởng lão với quần áo rách rưới đang gầm thét giận dữ. Sau lưng hắn, đôi cánh thánh giai làm từ năng lượng cũng tả tơi không chịu được.
– Sao vậy?
Cao Lôi Hoa tiến đến trong rồi hỏi…