Long hạt thú Long Dịch kinh ngạc sờ vết máu trên gương mặt mình – hắn tuyệt đôi không – ngờ một Tinh Linh yếu ớt như một con cừu non lại dám giương cung bắn hắn, nếu không phải hắn né nhanh thì mũi tên đó đã bắn nát cái đầu của hắn rồi!
—
– Thật sự là một con bé Tinh Linh đầy cá tính.
Ánh mắt Hoảng Kim Bi Mông nhìn Nguyệt Nhị cầm cây cung chữ thập. sau đó quay đâu nhìn vết máu trên mặt Long hạt thú Long Dịch nói.
– Kim, con bé này để cho ta xử đi!
Ánh mắt gã Long hạt thú Long Dịch gầy gò lóe lên sự âm độc. Hiển nhiên một mũi tên vừa rồi cùa Nguyệt Nhị đã khiến hắn mất hết mặt mũi với hai người đi cùng mình:
– Dám làm nhục sự tôn nghiêm của ta, ta muốn dùng chính móng vuốt của mình xé xác con bé Tinh Linh này!
Hoảng Kim Bi MÔNG cùng con chim chín đâu nhún vai, khẽ lui về sau mấy bước.
Ở thế giới này. chuyện đánh nhau tại một phố xá đông đúc cũng không phải chuyện lạ gì. cho nên bàn dân thiên hạ thành đế đô Quang Minh lập tức biểu hiện ra tố chất xem náo nhiệt của mình nhanh nhất, tốt nhất. Lúc Nguyệt Nhị vừa bắn tên thì cư dân xung quanh nhanh chóng như những con chim con thú bị tiếng sung đánh động mà tản đi xung quanh. Chưa đầy phút. đường phố đã im ắng hẳn. tốc độ né chuyện của dân đế đô thật nhanh mà. Tất cả bọn họ đều tìm nhưng ngôi nhà cao gần đó. hoặc đứng dưới ló, hoặc ở trên nhìn xuống bãi chiến trường chuẩn bị diễn ra. Có vẻ tất cà đều thích xem đấu trường kiểu La Mã đây!
Hoảng Kim Bi Mông thập phần vừa lòng với những biểu hiện cùa dân chúng. Hắn thích nhìn cái bộ dáng thất kinh. hoảng sợ của nhưng người dân bình thường này. Điều này làm cho hắn có cám giác minh ở trên một tầng cao của thế giới, mình rất vĩ đại!
Nhưng mà. hình như cả Hoảng Kim Bi Mông lẫn gã chim chín đầu đều không để ý đến ánh mắt của nhưng người dân Quang Minh đế đô khi nhìn họ. một ánh mắt rất cảm thương…
đúng vậy! Ánh mắt mà người dân Quang minh đế đô nhìn ba người giống như nhìn ba thằng ngốc, có chút thương hại. thương thay cho ba người Hoảng Kim Bĩ Mông ngu ngốc này. Ánh mắt bọn họ nhìn ba người Hoảng Kim Bi Mông gìỔNG như nhìn ba cái xác chết.
Ở Quang Minh đế đô này. người nào mà không biết đến câu nói: Con của Cao Lôi Hoa vạn vạn lần đừng có đụng vào!
Mà ở trong đám đông đó, có một vài ánh mắt liếc nhìn nhau, sau đỏ tò vẻ hiếu ý lẫn vào trong đám đông biến mất.
Bọn người đều là thành viên của tô chức “Lôi”.
Tố chức Lôi phân bố rộng khắp thế giới. đặc biệt là bên trong Quang Minh đế đô. Tại đây. số Lượng thành viên của tô chức Lôi được bố trí rất nhiều. Mà nhưng thành viên này đều âm thầm chú ý quan sát mọi chuyện diễn ra trong Quang Minh đế đô, cũng tùy thời báo cáo nhưng tin tức mới nhất, quan trọng nhất cho Cao Lôi Hoa.
Có một đám thành viên tổ chức ở đây. Dù là chuyện con muỗi có thai cũng lọt vào tai Cao Lôi Hoa—Tổ trưởng tổ chức ‘Lôi’.
Đương nhiên, mấy loại chuyện đại loại như Nguyệt Nhị đi trên đường bị người trểu ghẹo đùa bơn thì chưa đẩy phút đã đến tai Cao Lôi Hoa rồi!
– Thiếu gia, con bé đó là người cùa Tinh Linh thần.
Gà chim chín đầu nhìn cây cung chữ thập trên tay của Nguyệt Nhị liền củi đầu ghé tai nói nhỏ với Hoảng Kim Bi Mông. Thực hiên nhiên gã chim chín đầu này có thể nhận ra được lai lịch của cây CUNG chừ thập này.
– Ta biết!
Hoảng Kim Bi MÔNG cười ha ha, sau đó quay đẩu nói với Nguyệt Nhị:
– Cô bé Tinh Linh xinh đẹp kia ơi, xin cô nhớ rõ tên ta nhé, tên của ta là Kim.
(Kim: là em trai cùa lão đại Hoảng Kim Bi Mông.
Mà đám người phe Kim chính là tiểu đội chuẩn bị phối hợp với hai con ma thú đang hí hửng với viên gạch mới nung. Có thể nhắc lại. cá chép, người phụ trách liên lạc giữa hai lão Miêu Trâu với lão đại Hoảng Kim Bi Mông từng nói qua về Kim: Kim là em trai của lão đại Hoảng Kim Bi MÔNG; thực lực rất mạnh. gần bằng ông anh của hắn.)
Nói nhiều vô ích, cùng nói dai với kẻ thù chính là đùa bơn với mạng sống của chính mình! Nguyệt Nhị hừ một tiếng; trên cánh tay trái trắng noãn của nàng hiện lên từng đạo ma văn lục sắc xinh đẹp. Ma vãn xuất hiện. một cồ thần lực đậm tính tự nhiên, đậm màu rừng rậm mạnh mẽ lan ra xung quanh người Nguyệt Nhị.
Thần lực màu xanh này vây quanh cơ thể của Nguyệt Nhị, sau đó chậm rãi thực thê hóa! Cuối cùng biến thành một bộ giáp nhẹ hoa lệ bó sát dáng người mảnh mai đầy ngạo nhân của Nguyệt Nhị.
Bộ áo gìáp Tinh Linh bó sát này thật sự đã tôn thêm vẻ đẹp của Nguyệt Nhị. Lúc này, tay cầm cây cung chừ thập, Nguyệt Nhị giống như một nữ võ thần trong truyền thuyết. Cùng với dáng người mảnh mai trước kia thật sự khác xa. Lúc này, Nguyệt Nhị tư thế đầy hiên ngang, giống như một ngôi sao minh tinh chói mất hkhe khẽ dần mọi người.
– Ồ?
vẫn ngồi xổm NGủ trên bả vai của Nguyệt Nhị. rốt cuộc cầu cầu cũng mở mắt nhìn. Ngay sau đỏ. một tia lệ khí ở trên người cầu cầu chợt lóe lên. Trong con mắt màu vàng của Cầu Cầu lóe lên hàn ý giống như băng tuyết ngàn năm không tan của Đại băng nguyên. Chăng qua. không ai chú ý đến một con vật nhỏ bé khó lọt vào mắt như Hoảng Kim Slime.
Nhưng có một người, hoặc nói chính xác là một con ngựa chú ý đến ánh mát lệ khí của Cầu Cầu! Bời cỏ cảm giác cực kỳ mẫn cảm nên Độc giác thú nhận thấy lệ khí trên người cầu Cầu lóe lên.
Độc giác thú có chút kinh ngạc nhìn con vật béo mập trõn trõn Hoảng Kim Slime này. Nó có chút kinh ngạc, bởi vì ở trước mặt hắn rõ ràng chi là một con Hoảng Kim Slime bình thường. Nhưng mà lệ khí trong nháy mắt cầu cầu toát ra lại khiến cho đáy lòng nó sợ hãi.
Đó chính là thực lưc chân chính. Đó chính có thế là khí thế cùa cường gìả đinh cao nhất!
Vĩnh viễn không cho kẻ thù cơ hội! Đây là nhưng bí kỹ mà Tinh Linh thần lúc dạy Nguyệt Nhị bắn CUNG nói với Nguyệt Nhị. Tốc độ, là sinh mệnh cùa cung tiễn thủ!
Nguyệt Nhị nhanh tay kinh người! Rút lên, lên dây. Bắn cung!
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi. Làm cho người ta cám thấy thực tự nhiên, nhẹ nhàng, êm ái! Rất có cảm tình!
Nhưng loại cám tình này lại như một bông hồng. Xinh đẹp mà đầy nguy hiểm!
Gã gầy Long hạt thú Long Dịch vừa mới tiến lên trước một bước thì hơn mười mũi tên nối tiếp nhau bắn thẳng về phía hắn! Chỉ một thời gian ngắn mà Nguyệt Nhị đã có thể bắn ra hơn mười mũi!
Long hạt thú Long Dịch cả kinh. Hãn cúi thấp người lách né mũi tên đây nguy hiềm bay tới. Còn một chuồi mũi tên bắn thẳng thì cũng nhanh chóng bay qua. Chi là Long hạt thú Long Dịch không hiểu vì sao Nguyệt Nhị lại bắn loạt tên thẳng như vậy. Một chuồi tên bẳn thẳng có thể bị đối phương né rất dễ dàng.
Đáp án. Rất nhanh công bố!
Khóe miệng Nguyệt Nhị lộ ra ý cười, Nguyệt Nhị khẽ quát tay trái kéo mạnh Trường Cung trên tay!
Một động tác kéo dây cung của Nguyệt Nhị này làm nhưng mũi tên bị bắn ra giổng như có sinh mệnh bình thường sau khi bay qua khỏi đầu Long hạt thú Long Dịch, nhừng mũi tên này quay tròn trên đinh đầu Long hạt thú Long Dịch – sau đó từ bổn phương tám hướng tiếp tục lao về phía Long hạt thủ Long Dịch.
Vĩnh viễn không nên xem thường kẻ thù của ngươi! Câu nói này luôn luôn là chân lý!
Long hạt thú Long Dịch vừa mới coi thường Nguyệt Nhị, cho nên hắn rất nhanh chóng bị dính đòn khổ! Hắn không nghĩ nhưng mũi tên đã bị bắn ra rồi lại có thể đổi hướng tiếp tục tấn công hắn! Hơn nữa, hơn mười mũi tên này đều dùng thế thập diện mai phục tấn công bốn phương tám hướng. Vô luận hắn có né hướng nào cũng dính ít nhất là ba mũi tên!
Tất cả chỉ chưa đầy có một cái nháy mát! Long hạt thú Long Dịch không phản kháng né tránh, hơn mười mũi tên cắm lên người
hằn!
Tinh Linh thần cũng không phải cái hạng lương thiện gì. Ngược lại, hắn cực kỳ bi ối. xấu xa! Nhưng mũi tên mà hắn chế tạo đều được khắc những chú vãn tinh tế nhằm mục đích ‘xin huyết’ kẻ thù!
Hơn mười mũi tên lún sâu vào ba tấc thịt! Ân đủ mười mẩy mũi tên. cả người Long hạt thú Long Dịch bắn máu đầy trời! Nhất thời – Long hạt thú Long Dịch biến thành một người máu.
Nhưng như vậy vẫn chưa phải là hồi kết! Sự ti bi, bi ôi của Tinh Linh thần không chỉ dừng ở đó! Nhừng mũi tên của Tinh Linh thần không chi có tác dụng ‘xin huyết’ mà nó còn có một hiệu quà cực mạnh—Nổ mạnh!
– Bùm bùm!
Hon mười tiếng nổ vang, hơn mười mũi tên ghim trên người Long hạt thú Long Dịch
Long Đích nổ manh
Nếu như nổ mạnh ở bên ngoài cơ thể của Long hạt thủ Long Dịch thì cũng không có việc gì với hắn cả. Nhưng vấn đề là hơn mười mùi tên này cắm sâu vào ba tấc thịt. khi nổ là nổ ở bên trong cơ thể của Long Dịch!
Nhất thời, nguyên bản đã là một người máu thì lúc này Long Dịch là một người máu thịt bầy nhầy!
– À— ô~
Long hạt thú Long Dịch phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Bị một cô bé Tinh Linh bình thường làm bị thương cảm giác nhục nhã xuống hiện trong lòng Long Dịch hắn.
Long hạt thú Long Dịch hết lớn một tiếng. Hắn chịu không nổi loại xỉ nhục này. mạnh mè nhịn đau xoay người xông về phía Nguyệt Nhị.
Nhục nhã làm Long Dịch mất đi lý trí của mình.
Tuy rằng Long hạt thú Long Dịch đã là ma thú có thần cách. Nhưng mà thần này của hắn đều do đại bộ phận dùng thuốc mà thành! Gần đây, trong đám ma thủ xuất hiện số lượng lớn các vị thần ma thú! Tất cà đều do dùng thuốc mười phần mà thành thần! Cùng những vị thần chân chính khổ luyện thì bọn họ chi là một đám ma thú có lĩnh vực mà thôi.
Tại lúc nguy hiểm ngập đâu. bán chất của việc xài thuốc hiển thị ra rõ ràng! Bọn họ căn bản không có lực khống chế phù hợp với đẳng cấp cùa mình!
Giống như Long hạt thú Long Dịch bây giờ, lẩy tư thế lao thẳng xông lên đánh Nguyệt
Lao thảng vào một vị cung tiên thủ đang giương CUNG hết cót, đây không phải là chán sống muốn làm bia sống chứ?!
Khỏe miệng Nguyệt Nhị lộ ra nụ cười cong dài. Đối mặt với gã gầy lao thẳng tới. Nguyệt Nhị không chút hoang mang. Kéo căng cung ra nhằm thẳng!
Ma văn trên cánh tay cùa Nguyệt Nhị sáng rực lên. một đạo thần lực lục sắc từ trên Trường Cung chữ thập nhanh chỏng ngưng tụ thành một mũi tên màu xanh dài.
– Thức cuôi cùng Tinh Linh tiên kỹ Khai thiên!
Nguyệt Nhị nhẹ giỌNG thì thầm.
Không thể phủ nhận, cấp độ của Long hạt thú Long Dịch so với Nguyệt Nhị thì cao hơn rất nhiều! It nhất, Nguyệt Nhị vẫn còn là một cô bé Tinh Linh chưa lĩnh ngộ thần cách thí thần giả. Cho dù có mang thêm bộ sáo trang Tinh Linh thì trình độ của Nguyệt Nhị chi có thể xếp vào đám ‘thí thần giả’ mà thôi. Nhưng hiện tại, Nguyệt Nhị đang dùng hành động của mình để chứng minh: Cấp độ không đại biểu cho người đó mạnh mẽ cường đại! Đặc biệt rõ là nhũng tên xài ‘hàng’, những tên không có độ khổng chế hoàn mỹ cho đòn tấn công của mình, không có độ khống chế lực lượng phù hợp với độ của mình!
Không có chút vấn đề nào, chỉ một mũi tên màu xanh này hoàn toàn có thê lấy cái mạng nhỏ bé của tên Long hạt thủ Long Dịch đầu óc quả nho này!
Nhưng mà mũi tên mạnh mè này cũng có một khuyết điểm trí mạng. Đó là khi xài tuyệt chiêu Khai Thiên này. Nguyệt Nhị sẽ bị mất hết năng lượng trong cơ thể lẫn trong bộ giáp Tinh Linh.
Nhưng dù vậy Nguyệt Nhị vẫn không hề lo lắng.
Bời vì, cô bé đã nhìn thấy người hầu trung thành của cha mình, huyết kỵ tướng Ca Đức với vẻ mặt tức giận đang chạy đến đây. Nắm tay của Ca Đức nắm chặt nghe kêu răng rắc. Ở phía sau Ca Đức là hơn năm mươi cặp mắt đò rực của các Huyết kỵ sĩ. Vừa nghe tin Nguyệt Nhị bị người trêu chọc. Ca Đức lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến đây.
– K.O!
Nguyệt Nhị nhẹ gìọng nói, chậm rãi buông ngón tay giữ dây cung và tên ra.
– Long Dịch, cẩn thận!
Đứng phía sau Hoảng Kim Bỉ MÔNG, gã Cửu đầu điêu rốt cuộc không chịu nồi hét to một tiếng.
Không cần cái tôn nghiêm quỷ quái gì của Long hạt thú hạt thiếc gì hết. Mạng quan trọng hơn. chính sự quan trọng hơn. Cửu đầu điêu hét to cảnh báo Long Dịch! Đồng thời nhanh chóng lao lên tấn công Nguyệt Nhị!
Nhanh chóng phóng về phía Nguỵệt Nhị. Cửu đầu điêu làm một thức vây Ngụy cửu Triệu, dùng lợi trảo đánh vào đầu Nguyệt Nhị, nhằm giải cửu Long Dịch trong thế xông lên ăn tên.
– Đại tiểu thư, cẩn thận!
Ca Đức nhìn thấy cảnh này, cả kinh. Vội rút trường kiếm đỏ như máu ra, đồng dạng giẫm mạnh chân xuống đất đề khí giơ kiếm lao về phía Cửu đầu điểu!
Cửu đầu điêu nhìn thây Ca Đức vọt tới liền nghiên răng. Quyêt đề cao tóc độ hơn tấn công Nguyệt Nhị. nhằm bức lui Nguyệt Nhị trước khi Ca Đức XÔNG tới!
– Vụt!
Cửu đâu điêu chi cảm thây tai mình ong ong lên vì chấn động!
Một tiếng xé gió vang lên trước mắt!
Ngay sau đỏ. một đạo lục quang lây tốc độ gần băng vận tốc ánh sáng bay qua trước Cửu đầu điểu!
Là tiếng rung động của mũi tên!
Ánh mắt Cửu đầu điểu nhìn về phía bàn tay mềm của Nguyệt Nhị đang cầm cây Trường Cung chữ thập! Tiếng dây CUNG chấn động như tiếng sét, lực lượng như thế mạnh đến cỡ nào đây!
Cửu đầu điêu không nghĩ ra trong cái cơ thể mành mai này cùa Nguyệt nhị sao có thể chứa đựng được nhiều khí lực đê kéo một mũi tên như vậy?
Không cần phải nói. ánh lục quang kia chính là một tên toàn lực của Nguyệt Nhị! cũng là một tên tuyệt kỹ cuối cùng của Tinh linh thần truyền thụ cho—Khai Thiên!
Tên xuất, người chết!
Mũi tên màu xanh bay xuyên ngực. thậm chí lực xoáy của nó mạnh đến nồi xé cơ thê của Long hạt thú Long Dịch thành hai nửa!
Long Dịch ngơ ngác nhìn cơ thê minh bị đứt thành hai nửa. cho tới tận bây gìỜ hắn vẫn không nghĩ là mình lại chết trong tay một cô bé Tinh Linh, hơn nữa. cô bé này lại có trình độ kém xa hắn. Nhưng ngay cả như vậy. hắn vẫn bị cô bé này đánh bại. đến nổi không đụng được vạt áo của người ta! Mà hắn, thì lại bị bẳn thành hai mảnh!
Sỉ nhục. đó là hai chữ cuối cùng trước khi Long Dịch hắn nhắm mắt—Sỉ nhục.
– Dịch Long!
Cửu đầu điểu bi thống rống lên. Bi thống nổi lên. hắn không hề để ý đến thanh kiếm của Ca Đức, quyết lao lên dùng móng vuốt tấn CÔNG Nguyệt Nhị!
Nhất thời. mười ngón tay đỏ rực như máu đâm về phía Nguyệt Nhị! Nếu để cho ngón tay móng vuốt sắc nhọn này đâm vào thì bằng cơ thể lúc này của Nguyệt Nhị, không chết cũng mất nửa mạng.
Nhưng móng vuốt sắc bén đó vĩnh viền không có cơ hội đâm trúng Nguyệt Nhị.
Ở trước mát của Cửu đầu điêu!
Đúng vậy, ở trước mặt của Cửu đâu điêu là một con Hoảng Kim Slime. Cầu Cầu vỗ cánh bay lên. Giơ cánh phải ra đỡ lấy ngón móng vuốt đó!
Cửu đầu điêu cùng Hoảng Kim Bi MÔNG sửng sốt. Một con Hoảng Kim Slime lại có thê đỡ được một đòn tấn công toàn lực của Cửu đầu điêu?!
Ta có phải đang mơ ngủ không? Cửu đầu điêu không dám tin nhìn Cầu Cầu.
– Tiểu tặc, ta giết ngươi!
Huyết kỵ tướng Ca Đức nổi gìận gầm lên một tiếng, khuôn mặt anh tuấn cùa Ca Đức bởi vì phẫn nộ mà có chút vặn vẹo!
– Chết tiệt!
Hoảng Kim Bi Mông Kim xông lên.
– Giết!
Năm mươi Huyết kỵ sĩ đồng thời quát một tiếng, cùng nhau tông tấn công xông lên vây đánh Hoảng Kim Bi Mông.
Nguyệt Nhị nhẹ nhàng ngồi xuống đắt, thở hổn hển nhìn chiến Trường.
Cầu Cầu bay trước người Nguyệt Nhị. đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm hai gã Hoảng Kim Bi Mông và Cửu đầu điêu đang hỗn chiến phía trước.
Ca Đức cũng Cửu đầu điêu tạo thành một cặp trên chiến trường.
Ca Đức kiếm kĩ cao siêu, vừa ra tay đã chiếm thượng phong!
Dân ta có câu: Không sợ thằng khôn mà liều, chi sợ mây thằng ngu mà liều! Hay hơn thì có câu: Không sợ Bá Kiến chỉ sợ Chí Phèo!
Ca Đức, là huyết kỵ tướng, sinh mệnh thứ hai của hắn là Cao Lôi Hoa ban cho! Hắn căn bản không sợ chết, dù có ngắt ngứ chết thì cùng lắm Cao Lôi Hoa nhỏ thêm giọt máu hồi sinh lần nữa?
Mà theo như lời của Ca Đức thì trọng sinh rất là thú vị! Cái cảm giác đê mê giống như là thoát thai thoát cốt. cả người sung sướng
Cho nên. lúc đánh nhau. phong cách ra đòn của Ca Đức đều theo xu hướng liều mạng. Chiêu chiêu liều mạng – loại đấu pháp này, hoàn toàn là kiểu đánh không cần mạng.
Cửu đầu điêu cùng Ca Đức đánh nhau không còn gi để nói. Thua chi là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Bên kia. năm mươi Huyết kỵ sĩ vây quanh Hoảng Kim Bi Mông. Trong nhất thời. lại tạo thành thế đánh ngang tay với Hoảng Kim Bi Mông.
Hoảng Kim Bi Mông Kim hắn không nghĩ tới, năm mươi tên tám không có thần cách lại có thể bức hắn đen mức này!
– Gừ!!
Hoảng Kim Bi Mông Kim tức giận gầm lên một tiếng giữa phố xá đông đúc. Sau đó nhanh chóng bay thẳng lên trên bầu trời