Là một nhân loại nhỏ nhoi, là một con người nhỏ bé yếu đuối mà cũng dám dung ánh mắt như thế nhìn hắn?! Đáng giận, Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân nổi giận gầm lên một tiếng.
Hắn ghét ánh mắt này, hắn ghét những kẻ dùng ánh mắt khinh miệt nhìn hắn. Không kể là trước đây, hay là bây giờ, hắn không cho phép kẻ nào dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.
– Ngươi , tên nhân loại chết tiệt, tính làm gì vậy. Chẳng qua là nhân loại nho nhỏ cũng dám trước mặt ta kiêu ngạo sao!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân bạo rống , tay trái nhanh chóng ngưng tụ thần lực.
Ngay sau đó , hắn giơ mong vuốt lên Cao Lôi Hoa tới đỉnh đầu, hung hăng chụp xuống đỉnh đầu nhân lạo nhỏ nhoi đó:
– Gừ~ ta muốn chụp ngươi thành bánh nướng!
Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra tia cười khẽ, tay trái giơ lên trước, sau đó vươn lên một ngón trỏ, chỉ dùng một ngón trỏ đỡ cự trảo.
– Gừ~ tên ngông cuồng
Nhìn động tác đỡ đòn của Cao Lôi Hoa, Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân phẫn nộ quát. Đồng thời gia tăng thêm lực vào móng vuốt, chỉ trong nháy mắt đã tiến sát tới đỉnh đầu Cao Lôi Hoa.
-Cộp!
Một thanh âm vang lên làm Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân không thể tin được chuyện đang xảy ra
Một đòn hết cốt của hắn không ngờ lại bị ngón trỏ của nhân loại này chặn được, Chỉ một ngón trỏ chỉ đúng vào móng vuốt to lớn của hắn.
Sau đó chỉ thấy hai người đó khẽ chuyển nhích ngón trỏ lên một chút vô cùng nhẹ nhàng, Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân liền cảm thấy bản thân khổng lồ cảu mình như bị mất sức nặng, bay ngược ra sau, cuối cùng té ngã lên trên mặt đất.
– Có chút trình mà cũng đòi tài quyếtt với thần phạt của ta.
Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, quát:
– Trở về đi, tài quyết , thần phạt
Vừa nghe tiêng của Cao Lôi Hoa, tài quyết và thần phạt như cắn thuốc lắc, chấn động móng vuốt của th
– Gừ, muốn thoát ra từ trong tay ta sao, ôm trăng đi
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân không cam lòng gầm rú mọt tiếng, móng vuốt của nắm chặt hai thanh thần binh, ý đồ lưu hai thanh thần binh này.
Gặp phải sự siết chặt của Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân không chịu thả ra, lôi quang trên thân kiếm tài quyết liền thu liễm lại, sau khi thu liễm lôi quang thì thân kiếm bắt đầu đỏ ửng lên!
Sau đó, tài quyết liền phát ra một tiếng ngâm. Xoạt! tài quyết đã đâm thủng một lỗ trong lòng bàn tay của Thương Thiên Cự Lang
Sau đó cùng thần phạt chui ra từ lỗ máu đó…
-A~~GỪ~~Cái thứ chết tiệt này!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, tực ngữ nói tay đứt ruột xót, chỉ một vết nhỏ trên đầu ngón tay cũng khiến người ta cảm thấy đau nhức khó chịu, huống chi là lòng bàn tay bị người ta làm thủng một lỗ cơ chứ?
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân đau ứa ra mồ hôi lạnh, hắn vội vàng cắn chặt khắp hàm vận thần lực, dùng thần lực khôi phục vết thương lòng bàn tay
– Không phải đồ của mình, đừng miễn cưỡng đoạt lấy. Phải biết miễn cưỡng, không có hạnh phúc.
Cao Lôi Hoa vươn tay đón lấy tài quyết và thần phạt đang tụ đọng bay đến
Ngươi!, ngươi rốt cục là ai? Trong các vị thần của loài người sao lại có kẻ mạnh như ngươi được> Ngoài trừ thần lực lượng Thần Thú, không có vị thần nào mạnh như vậy? Chẳng lẽ ngươi là Lực Lượng chi thần, Thần Thú!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Gã năm nhân tóc bạc này chỉ dùng một ngón tay đã có thể đánh cho bản thể ma thú của hắn lui ra sau, khí lực như thế này trong các vị thần con người chỉ có thể là tên –Lực Luợng chi thần, Thú Thần! Bởi vì hầu hết các vị thần đều dựa vào lực luợng lĩnh vực, khả năng cận chiến của họ đều rất kém.
– Chậc chậc
Cao Lôi Hoa nhíu mày:
– Không ngờ trên Tra Lý này cũng có tiếng tăm dữ ta.
– Nhưng mà ta cũng không phải hắn.
Cao Lôi Hoa nổi giữa không trung, từ trên nhìn Thương Thiên Cự Lang
– Chúng ta, tiếp chứ, Come on!
Vừa dứt lời, Cao Lôi Hoa đã lóe mất, tài quyết trong tay sáng chói chém về phía
– Gừ
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân cảm giác được một kiếm khủng bố, bản năng giúp hắn lùi lại phía sau
– Bùm!
Kiếm của Cao Lôi Hoa đã chém trung người Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân
– Bùm~~
Lại một kiếm nữa chém nối tiếp. Khí lãng nổ trước người Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân !
Khí lãng cường đại đánh sâu vào thân thể Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân , chấn mạnh hắn bay ra xa
– Hô, Hô! Đáng giận! đáng giận!. Ngươi, cái đồ con sâu cái kiến, thần con người không thể đấu lại thần ma thú đâu. Gừ, chết tiệt!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân rống lên để phát tiết cỗ uất ức trong lòng, từ lúc Cao Lôi Hoa xuất hiện đến bây giờ, hắn toàn nằm trong trạng thái bị động. Hắn giống như đứa trẻ chịu trận, uất ức đến tận điểm.
– Dùng từ ngữ hạ thấp đi đối thủ, có phải đại biểu cho việc ngươi đang sợ hãi không ?
Cao Lôi Hoa gác tài quyết lên vai, khinh miệt nhìn con sói Cao Lôi Hoa hơn mười thước này:
– Chỉ biết dùng ngôn ngữ để hạ thấp đi đối thủ, chỉ là hành động của kẻ yếu mà thôi.
– Kẻ yếu?
Trong mắt Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân lóe lên ánh hào quang:
– Ta, ta không phải kẻ yếu. Ta không phải. Cho dù không có lĩnh vực, cũng không đại biểu ta là kẻ yếu. Ta không phải kẻ yếu! Trước kia không phải, bây giờ càng không phải!
Nói xong, hắn vận thần lực nhảy lên tát Cao Lôi Hoa .
– Bốp!
Cao Lôi Hoa cũng không né tránh, so găng với hắn luôn, thu tay tung quyền đấu trực diện.
‘- Nhân loại đáng ghét, ta muốn cho ngươi hối hận vì lời nói vừa rồi của ngươi. Ta, không phải kẻ yếu.
Không có hoa chiêu, móng vuốt sói cùng nắm đấm của Cao Lôi Hoa đụng mạnh vào nhau.
Cao Lôi Hoa và Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân cùng bị chấn bay ra
– Hà hà!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân thở phì phò đứng ngạo nghễ trên không trung, đây là lần đầu tiên giao thủ với Cao Lôi Hoa hắn có thể đánh bay được Cao Lôi Hoa !
– Đây mới là lực lượng của ta, lực lượng chủ thần!
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân tru lên, thần uy cấp chủ thần lan ra xung quanh…..
Mà ở phía sau hắn, ba tên Đại Địa Chi Hùng đều không chịu nổi uy áp, tất cả đều ngã gục xuống…..
Cảnh giới chủ thần là cực hạn trong lý luận của các vị thần. Mà muốn trở thành chủ thần cũng không phải là việc dễ dàng gì, nếu không đủ thiên phú, cho dù ngươi có cố gắng bền bỉ như thế nào cũng vô dụng. Trong các vị chủ thần của loài người cũng hiếm có người đạt được cấp độ chủ thần, vậy mà đầu Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân này lại có thể đạt được cảnh giới chủ thần.
Ở trong mắt chư thần, chủ thần đã là cực hạn của các vị thần. Mà nếu đột phá cực hạn này, lĩnh ngộ được không gian pháp tắc sẽ trở thành — thần vươnq!
– Nhân loại, giờ, ngươi còn cho rằng ta là kẻ yếu không?
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân gào rít với Cao Lôi Hoa, hắn tung hết đòn này sang đòn khác, móng vuốt như phô thiên cái địa đè xuống Cao Lôi Hoa…..
Lúc này, bên kia.
Saga, Bích Lệ Ti cùng với nữ tiễn thủ Lam Lị vất vả đi lên đảo không trung.
Vừa đi lên trên đảo không trung, Saga liền cảm thấy được tình trạng trước mặt– ở một cây cột phía trước, Cao Lôi Hoa lẳng lặng nổi tại không trung mà trước mặt Cao Lôi Hoa một con chó sói bạc đang giơ móng vuốt cào tát về phía Cao Lôi Hoa.
– Lão ba
Saga khẽ hô, khẩn trương nhìn tình cảnh trước mặt…..
– Ha ha…
Trong hư không, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lẳng lặng nhìn tầng tầng trảo ảnh đánh về phía mình.
– Xẹt~ xẹt~ xẹt~
Từng tia lôi quang ngưng tụ, càng lúc càng tím bầm. Lôi quang đẹp mắt ngưng tụ phía sau Cao Lôi Hoa.
– Ảo giác thần thể.
Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng.
– Yaaa!!!
Một thanh âm như sấm rền vang lên phía sau lão Cao Lôi Hoa, lôi quang chói mắt ngưng tụ thành một người to lớn phía sau Cao Lôi Hoa
– Huỳnh!!!!
Một tiếng nổ, một đôi cánh xòe ra, tay cầm cự kiếm, một nam tử đứng dậy từ phía sau Cao Lôi Hoa.
Lúc này,ảo giác thần thể đã có phần khác khi xưa. Tuy rằng còn lấy hình dạng cảu Cao Lôi Hoa làm chủ đạo, nhưng lần này đã có sự khác biệt rất nhiều.
Lần này, nó tráng kiệt một cách dọa người, cùng bản thể Cao Lôi Hoa có dáng người mảnh mai, nhỏ gọn thì nó tràn đầy lực lượng, cơ bắp kiểu Lý Đức. Hình dáng đó là kiểu mà các chiến sĩ vô cùng hâm mộ, những thớ cơ hoàn mỹ!
Hơn nữa trên trán của ảo giác thần thể xuất hiện một số ký hiệu thần bí. Mà tài quyết trên tay đã biến thành một thanh cự kiếm, phải hai tay mới có thể cầm được.
Ảo giác thần thể vừa xuất hiện, đã cầm cự kiếm chống thẳng xuống đất.
– Huỳnh huỳnh~~
Mặt đất như mạng nhẹn, một cơn địa chấn cấp 10 diễn ra!
Lúc này, móng vuốt của Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân đã tới trước mặt Cao Lôi Hoa!
– Yaaaa~~~~~
Ảo giác thần thể rống lên, hai tay vưon tới, nhanh nhẹn nắm tới hai móng vuốt trước của Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân . Sau đó, giơ Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân lên cao, Rồi như cầm khúc chuối đánh xuống đất.
Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân ngơ ngác nhìn bóng người khổng lồ này xuát hiện, lúc bóng người này xuất hiện, hắn cảm thấy mình thật nhỏ bé, không có lực hoàn thủ.
– The end.
Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói.
– Yes!
Ảo giác thần thể lớn tiếng đáp. Sau đó bước tới trước một bước, cầm hai chân của Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân rồi nhấc hắn lên trên đỉnh đầu. Xem ra, nó mụốn xé Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân thành hai nửa!
Ngoài ý muốn, Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân không hề giãy dụa, giống như buông tha cho mạng sống của mình, hắn không hề phản kháng
– Trong cuộc đời nhẫn nại cùng chờ đợi, mới có thể phá bỏ xiềng xích mà trọng sanh trong nháy mắt.
Con mắt Thương Thiên Cự Lang Ma Nhân dần dần ảm đảm rồi khép lại. Nhưng mà, trong lúc ánh mắt của hắn dần khép xuống lại chợt hiện lên những ký hiệu thần bí….
– Yaaaa~`~~~~
Ảo giác thần thể rống lên. Hai tay gồng mạnh cố gắng xé con thú trên đầu thành hai nửa………..