– Anh biết đây là vật gì à?
– A?
Nghe được câu hỏi của Cao Lôi Hoa. Tinh Linh Thần ngạc nhiên nói:
– Chẳng lẽ cậu không biết đây là vật gì?
Cao Lôi Hoa lắc đầu:
– Đúng vậy, tôi không biết đây là vật gì?
– Không thể thế được! Cậu làm sao lại không biết chứ.
Tinh Linh Thần ngay lập tức hỏi:
– Cậu không biết thứ này thì làm sao có được thứ này. Vật này nếu không phải là do chủ nhân tự nguyện tặng thì không có khả năng là bị cướp được.
– Tôi thật sự không biết đây là vật gì? Tôi chỉ ngẫu nhiên lấy được nó mà thôi.
Cao Lôi Hoa nghe Tinh Linh Thần nói vậy, dường như vậy này rất quý báu.
– Ngẫu nhiên có được? Làm sao có thể được, vật này, nếu không có sự đồng ý của chủ nhân, không thể rơi vào tay người khác được.
Tinh Linh Thần hỏi:
– Cậu nói xem, làm sao cậu có được vật này?
Cao Lôi Hoa gật đầu, dù sao việc này cũng chẳng phải là việc bí mật nên nói cho Tinh Linh Thần biết cũng chẳng sao.
– Mẹ, điều này mà cũng xảy ra sao! Vậy là nhân lúc tên Cửu U kia thi triển giải thể đại pháp,cậu đã quơ lấy được vật này!
Tinh Linh Thần nói.
– Đúng, đó là điều đã xảy ra.
Cao Lôi Hoa gật đầu.
– May quá à!
Tinh Linh Thần cười nói, rồi vỗ vai Cao Lôi Hoa:
– Cao Lôi Hoa, có vật này là rất may mắn. Nói cho cậu biết, đây chính là “U đế”. Một số vị thần đặc biệt mới có vật này. Nếu giao ra vật này, sẽ đại biểu cho sự thuần phục. Nói tóm lại, cậu cứ bảo quản cho kỹ đi. Phải biết rằng “ U đế” này so với sinh mạng của tên Cửu U kia còn quan trọng hơn. Người nào nắm trong tay vật này, chẳng khác nào nắm được Cửu U cả. Nhưng quá trình cậu lấy vật này quà kỳ dị, nên có lẽ sẽ mang phiền toái không nhỏ.
– Điều khiển hắn?
Cao Lôi Hoa nổi hết cả da gà, rồi gung hăng nói:
– Hừ, tôi cần hắn làm gì cơ chứ, tôi không chơi với mấy thằng mặt trắng!
Nhưng nghe Tinh Linh Thần nói nủa ngày, Cao Lôi Hoa vẫn chẳng hiểu cái vật mà hắn nói nghĩa là gì.
– Hắc Hắc!
Nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, Tinh Linh Thần chẳng nói gì nữa chỉ cười.
– Được rồi, thời gian chắc cũng đủ rồi.
Đột nhiên Tinh Linh Thần híp mắt nói:
– Vừa rồi tên Cửu U vừa tới bắt nữ hoàng Tinh Linh Tộc chúng ta, hiện tại chắc bọn chúng cũng truyền tống xong rồi.
Rồi Tinh Linh Thần cười, rồi lầu bầu:
– Bọn ngu ngốc, đừng tưởng chỉ có các ngươi có thể lấy người sống làm truyền tống ma pháp, tất cả tinh linh đều là con dân của ta. Trên người bọn họ đều có ấn ký của ta. Đối với ta mà nói, tất cả tinh linh đều là tọa độ truyền tống của ta.
– Anh cũng muốn truyền tống sao?
Cao Lôi Hoa nghe được Tinh Linh Thần nói vậy liền hỏi.
– Đương nhiên rồi, cậu đi với tôi xem bọn chúng rốt cuộc muốn làm gì?
Tinh Linh Thần nói với Cao Lôi Hoa.
– Được rồi. Không vấn đề gì, dù sao bọn họ có thể có thể hoàn thành việc này là do con gái của tôi. TÔi sẽ chịu trách nhiệm
– Đuổi chúng ra thôi.
Tinh Linh Thần lôi một chuỗi vòng cổ ra.
– Ba, mọi người đều đi hết thì con làm gì?
Nhìn thấy Cao Lôi Hoa đi cùng Tinh Linh Thần, Nguyệt Nhị cưỡi thú một sừng kêu lên một tiếng. Phải biết rằng sau nàng là Tinh Linh sâm lâm, mà tinh linh lại rất thành kiến với những bán tinh linh như nàng.
– Nguyệt Nhị , con cứ ở đây. Ba triệu tập huyết kỵ sĩ bảo vệ con.
Cao Lôi Hoa nói với Nguyệt Nhị:
– Việc này chúng ta có trách nhiệm nên phải giải quyết.
– Vâng.
Nghe thấy Cao Lôi Hoa nói vậy, Nguyệt Nhị chỉ còn cách bất đắc dĩ gật đầu.
– Aa!
Cao Lôi Hoa đã hiểu được ánh mắt của Nguyệt Nhị. Hắn nở nụ cười xin lỗi, rồi triệu hồi vài tên huyết kỵ sĩ.
– Các ngươi chú ý bảo hộ tiểu thư.
Cao Lôi Hoa nói với đám huyết kỵ sĩ.
– Rõ!
Đám người kiên định trả lời.
– Được rồi chúng ta đi thôi.
Đợi Cao Lôi Hoa sắp xếp xong mọi chuyện. Tinh Linh Thần liền nói với Cao Lôi Hoa. Rồi chiếc vòng cổ của hắn liền lóe sáng.
– Vật gì vậy?
Cao Lôi Hoa nhìn thấy trên cổ của của Tinh Linh Thần phát sáng. Đó là một chuỗi vòng cổ.
– Hắc Hắc! Đây cũng không phải là vật bình thường. Đây là “truyền tống hạng liên”. Nhớ lại năm đó, Sáng Thế Thần rảng rỗi cùng tôi độ một ván. Cuối cùng thua tôi chiếc vòng cổ này.
Tinh Linh Thần đắc ý nói, truyền tống hạng liên rất không đơn giản, bởi Sáng Thế Thần đã từng biểu diễn trước mặt hắn.
Tọa độ: XXX,YY,TT.
Trên người của tinh linh nữ hoàng có ấn ký của Tinh Linh Thần, nên hắn cực kỳ dễ tìm ra
Chỉ cần dựa vào công năng của truyền tống hạng liên, là Cao Lôi Hoa và hắn có thể tìm đến rồi…
Còn ở bên kia, Cửu U với sắc mặt tái nhợt đang dẫn tinh linh nữ hoàng vào khu di tích.
– Cửu U lão đại, ngài làm sao vậy? Hình như ngài bị thương?
Người canh cửa của khu di tích thấy Cửu U trở về với khuôn mặt tái nhợt liền khẩn trương hỏi.
– Không, không có gì.
Cửu U mạnh mẽ lau nước mắt đi. Lòng đã sớm nguyền rủa Cao Lôi Hoa hơn ngàn vạn lần. Khi Cao Lôi Hoa bóp hạt châu đó, đã khiến Cửu U đau tới mức lệ trào ra. Nhưng vì hình tượng phải nhịn lại.
– Nhiệm vụ đã hoàn thành, tinh linh nữ hoàng đã bị bắt tới đây.
Cửu U ném tinh nữ hoàng trong tay mình lên.
– Giao cho các ngươi việc bắt nàng đưa chìa khóa ra.
Cửu U nhìn tinh linh nữ hoàng, giọng nói có chút ảm đạm. Tên Cao Lôi Hoa đáng chết, phát bóp quá độc ác của hắn khiến Cửu U hiện giờ còn cảm thấy đau.
– Cửu U lão đại cứ yên tâm, việc nhỏ đó cứ giao cho bọn tôi.
Minh ở bên cạnh tự tinh nói rồi hung hăng nhìn tinh linh nữ hoàng:
– Nói, chìa khóa mở phong ấn cuối ở đâu.
– Dạ, ngươi cũng tới đây đi.
Minh bất đắc dĩ thở dài, hắn cũng nhận ra loại phương pháp này chỉ có thể hiệu quả trên mấy đứa trẻ mà thôi.
– A.
Dạ cười lớn rồi bước tới trước mặt tinh linh nữ hoàng:
– Ta gọi là Dạ.
Dạ nói với tinh linh nữ hoàng tên của mình, có thể gọi là Mộng Yểm.
– Hồi xưa có người gọi ta là Trầm Thụy Thần nhưng bây giờ có thể gọi là Trầm Thụy Ma.
– Trầm Thụy thần?
Nghe được Dạ nói, tinh linh nữ hoàng không khỏi run lên.
– Cô dường như đã nghe qua tên tôi.
Dạ nhẹ giọng nói, rồi hắn đưa tay đặt lên đầu của tinh linh nữ hoàng.
– Không, không.
Tinh linh nữ thần muốn tránh né cánh tay kia, nhưng cánh tay đó cứ chầm chầm đặt vào trán nàng.
– Lấy danh nghĩa của ta, Trầm Thụy chi thần, ngủ đi hỡi con của ta. Khi con ngủ con sẽ bất diệt.
Theo lời nói của Dạ, một tia ma lực màu xám từ trong bàn tay trái của hắn truyền vào cơ thể tinh linh nữ hoàng.
Lập tức, tinh linh nữ hoàng cảm thấy mình trĩu đi. Cho dù nàng giãy dụa như thế nào, nhưng cơn buồn ngủ vẫn ập đến.
Dần dần, đồng tử của tinh linh nữ hoàng giãn ra, vô thần đứng thẳng lên.
Hiện tại nàng chẳng khác gì một con rối cả.
– Nói đi, con của ta. Chìa khóa thứ hai ở nơi nào.
Dạ nhẹ giọng nói, nhưng đầy mị lực. Điều này rất giống Cao Lôi Hoa khi thi triển thuật thôi mien.
Đây chính là thuật thôi miên của dị giới.
– Chìa khóa thứ hai là vật gì?
Tinh linh nữ hoàng vô thức trả lời.
– Chìa khóa thứ hai của phong ấn trong Tinh linh di tích
Thanh âm của Dạ trong tai tinh linh nữ hoàng như thiên lệnh, không thể không trả lời.
– Chìa khóa thứ hai của tinh linh di tích.
Trí nhớ của tinh linh nữ hoàn chậm rãi mở ra. Một đoạn trí nhớ bụi bặm hiện lên. Đó là sự kiện đã xảy ra mười lăm năm trước.
Đó không chỉ là một đoạn trí nhớ mà còn là một ước định. Một ước định từ mười lăm năm trước.
Mười lăm năm trước, nàng không phải là nữ hoàng của Tinh linh tộc, mà chỉ là thánh nữ. Một trong sáu thánh nữ.
Tinh linh nữ hoàng không phải là truyền từ đời này sang đời khác. Mà là trong toàn bộ tinh linh tộc chọn ra sáu thánh nữ, rồi từ những người đó chọn ra một
Năm đó, là một trong sáu người tranh ngôi vị nữ vương. Khi nghe được tinh linh thần triệu tập, nàng rất cao hứng, liền chạy vào trong Tinh Linh Thần điện nghe giáo huấn.
Nhưng khi đi vào trong Tinh Linh Thần điện, Tinh Linh Thần lại giao cho nàng một nhiệm vụ rất kỳ quái.
Tinh Linh Thần muốn nàng nuôi nấng một cô bé bán tinh linh không biết từ đâu tới, rồi đưa cho nàng một chiếc chìa khóa quái dị ….