Sau khi xuống xe ngựa, Cao Lôi Hoa và Tiểu Tam được lão quản gia đưa vào trong phủ thành chủ.
vào trong Phủ, Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn bài trí bên trong, xem ra lão thành chủ mập mạp này là một người rất biết hưởng thụ. Tuy rằng thành Băng Cơ không lớn nên phủ thành chủ không quá to. Nhưng cây cỏ trong Phủ đều được sắp xếp rất trang nhã.
– Tam công chúa điện hạ, tiên sinh Cao Lôi Hoa, mời dùng trà. Quản gia tự mình bưng trà lên.
– Làm phiền rồi.
Cao Lôi Hoa tiếp lấy chén trà bằng hai tay, quen với lễ mao của người Trung Quốc, Cao Lôi Hoa nói cảm ơn rất tự nhiên.
**
Chỉ là một câu nói vô tình của Cao Lôi Hoa, lại khiến quản gia cùng tam công chúa rất có thiện cảm, hắn mỉm cười với Cao Lôi Hoa:
– Đây là việc tôi nên làm. tiên sinh không cần khách khí.
-Ha ha.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng bưng trà lên nhấp một ngụm. Sau đó lại hỏi quản gia một ít chuyện về thảnh chủ và thành Băng Cơ.
Co lẽ bởi vì một câu cảm ơn kia của Cao Lôi Hoa, mà lão quản gia như là biết gì nói nấy, nói không ngừng.
Độ khoảng hết một chén trà, Cao Lôi Hoa từ miêng lão quản gia tìm hiểu được nhiều chuyện. thấy rất vừa lòng với thành chủ Đức Nhĩ này.
Cũng đúng lúc này. thành chủ Đức Nhĩ cùng giải quyết xong sự tình bên ngoài trở về.
– Tam công chúa điên hạ, đã để người bi sợ hãi rồi.
Vào trong Phủ, Đức Nhĩ bước tới trước mặt Tiểu Tam.
– Không sao, thành chủ đại nhân không làm sai, Việc này không trách ngươi.
Sophia nhẹ nhàng khoát tay áo. lúc này Cao Lôi Hoa vẫn ở phía sau nàng không nhúc nhích. Ý tứ rất rõ ràng; mọi chuyện đều để Tiểu Tam tự giải quyết. Có thể khiến thành chủ này thành thủ hạ của nàng không. Thì phải dựa vào bổn sự của nàng.
– Tam công chúa điện hạ, người không việc gì là quá tốt rồi. Đức Nhĩ đứng lại, nói:
– Người xuất phát từ thành Băng Cơ, nếu xảy ra chuyện gì ở trên đại băng nguyên. thần làm thành chủ khó mà thoát khỏi trách nhiêm.
Trong mắt Đức Nhĩ hiện vẻ bất đắc dĩ, nếu Tiểu Tam thật sự xảy ra chuyện. Bên trên khẳng định lấy hắn khai đao, hắn chỉ là một thành chủ không quyền không thế không người nâng đỡ! Chỉ làm con dê thế tội đầy oan khuất mà thôi. cũng may là công chúa điện hạ không sao.
– Mời công chúa điện hạ xem.
Đức Nhĩ từ phía sau mang ra một quyển trúc làm băng da dê đưa cho Tiểu Tam:
– Đây là tình bao mới nhất co liên quan đến Tuyết Y Nhi công chúa ở vương đô, cùng với mênh lệnh tìm kiếm tam công chúa điên hạ của nữ hoàng bệ ha.
Đức Nhĩ tuy không biết giữa tam công chúa và Tuyết Y Nhi công chúa xảy ra chuyện gỉ. Nhưng với cảm giác nhạy bén, thấy giữa hai người không ổn. Vì thế đã âm thầm thu thập tư liệu về Tuyết Y Nhi.
Đức Nhĩ la ngươi rất có năng lực, có thể lĩnh hội được ý tứ của người khác. Sophia chưa từng nói mà hắn lại biết được Sophia muốn gỉ, và sắp xếp mọi việc cho tốt.
– Làm phiến thành chủ đại nhân.
Sophia tiếp lấy quyển trục. Mở ra xem. Xem một lúc. Tiểu Tam nhíu chặt lông mày. trầm mặc hồi lâu mới ngẩng đầu nói với Cao Lôi Hoa:
– Cao đại ca, em nghĩ chúng ta phải nhanh chóng quay về Bảng Tuyết thần điện.
– ?
Cao Lôi Hoa ung dung ôm tiểu nha đầu, nói:
– xảy ra chuyện gi vậy?
– Ngày kia chính là buổi lễ Tuyết Y Nhi kế thừa ngôi vị nữ hoàng.
Sophia nắm chặt quyển trục trong tay, dùng sức đến đô các đốt ngón tay của nàng trắng bệch. Nữ nhân Tuyết Y Nhi này quả thực là ghê tởm.
Đức Nhĩ đã thu thập được. Sau khi Tuyết Y Nhi trở về Băng Tuyết thần điện lập tức kể lại cho nữ hoàng cùng các trường lão chuyện quân đoàn ma đao sĩ – thủ hạ của Đại trưởng lão đã thi triển cấm chú trên đại thảo nguyên. Sau đó lại nói dối rằng cô ta và Sophia toàn lực mới chạy ra khôi cấm chú này, rồi lại miếu tả giống như đúc sự ghê sớm của cấm chú, cuối cùng chỉ còn mình cô ta trốn thoát. Tam công chúa có thể đã chết trong cấm chú kia.
Con gái gặp nạn, trong cơn bi phẫn nên nữ hoàng không phân biệt được lời của Tuyết Y Nhi. Khi xác đinh được quân đoàn ma đao sĩ của Đại trưởng lão đã thi triển cấm chú trên đại băng nguyên, nữ hoàng láp tức tiến hành xử quyết Đại trưởng lão, sau đó ha lệnh tìm kiếm tam công chúa. Đồng thời phế bỏ quyến thừa kể của con gái Đại trường lão.
Sau cùng chỉ còn lại Tuyết Y Nhi là người thích hợp thừa kế địa vi nữ hoàng đế quốc Băng Tuyết. Mấy công chúa khác không có công lao hay tài năng uy quyền gì lớn. hoặc là thế lực của mẹ các nàng không lớn.
Két quả cuối cùng dễ dàng đoán ra được. Vị trí kế thừa nữ hoàng rơi vào Tuyết Y Nhi. nghĩa hội đế quốc Băng Tuyết quyết định Tuyết Y Nhi làm người thừa kế. Nghi thức sẽ tổ chức ở đế đô đế quốc Băng Tuyết – cử hành ngay dưới chân tượng Băng Tuyết nữ thần.
Cao Lôi Hoa tiếp lây quyển trục nhìn một lúc nói:
-Tiều Tam, bình tĩnh một chút. Người thừa kế nữ hoàng còn phải phải trải qua một nghi thức đúng không?
– Đúng vậy. Sophia gật đầu đáp:
– Nghi thức sẽ được cử hành ngay dưới chân bức tượng Băng Tuyết nữ thần ở đế đô.
– Truyền tông trận ở đây truyền đến Băng Tuyết thần điện được sao? Cao Lôi Hoa hỏi.
– ừm. đúng vậy. Tiểu Tam đáp:
– Từ Băng Tuyết thần điện đi tới đế đô phải mất hai ngày.
– Không phải là vừa đúng lúc sao. Cao Lôi Hoa khẽ cười:
– Chúng ta chỉ cần tới trước khi nàng ta tiến hành nghi thức.
– Ưm. Cao đại ca, chúng ta lập tức khởi hành được không? Sophia gật sật đầu.
– Được .
Cao Lôi Hoa thả lỏng người, lôi thần lực truyền vào Slime hoàng kim ở trên vai. Nó đã tỉnh lại rồi. Đến lúc đó, đương không thể thiếu Cầu Cầu được.
– Nhưng Cao đại ca. Đến lúc đó, anh co thể tha mạng cho Tuyết Y Nhi được không?
Sophia do dự hỏi.
– nàng ta đối với em như vậy. em vẫn muốn tha mạng cho nàng ta sao?
Cao Lôi Hoa hỏi lại.
– Đương nhiên, em muốn giữ cái mạng sống của nàng ta lại! Sophia ngẩng đầu lên. ánh mắt của nàng tràn đầy vẻ tàn khốc:
– Em muốn Cao đại ca buông tha cho nàng; sau đó em muốn cho nàng ta biết, cái gọi là sống còn khổ hơn chết! Em muốn nàng ta trơ mắt nhìn cửa nát nhà tan! Chính nàng đã biến em thành người như thế này. em muốn nàng ta phải trả giá gấp trăm lần!
– Được rồi, theo ý em vậy.
Cao Lôi Hoa khẽ thơ dài. Làm đế vương cần vô tình nhưng không có nghĩa là tuyệt tình. Bộ dáng hiện giờ của Tiểu Tam không biết là tốt hay xấu, cùng không biết Tiểu Tam có thể phân biệt được vô tình và tuyệt tình hay không. Chỉ khác một chữ nhưng lại cách nhau cả ngàn dặm.
Lúc này ánh mắt của Đức Nhĩ nhìn Tiểu Tam càng cuộng nhiệt! Nhất là khi nàng nói ra câu cuối cùng, vẻ cuống nhiệt không lời nào diễn tả được. Đức Nhĩ biết đế quốc Băng Tuyết không bình lặng và yên ổn như bề ngoài!
Tuy ở nơi băng giá này, không có quốc gia nào có chủ ý với đế quốc Băng Tuyết. Nhưng trên băng nguyên có vô số ma thú hũng manh, là địa phương không gieo trồng được thực vật gì,
Dã man nhân và Thú nhân bộ tộc luôn nhìn vào đế quốc Băng Tuyết như hổ đói rình mồi. Nếu nữ hoàng mới lên không thể hành động vô tình thì không thể đảm nhiêm vị trí này! Bộ dáng hiên tại của Tiểu Tam khiến Đức Nhĩ rất kỳ vọng. Nũ hoàng hiên tại quá năng cảm tình, không thích giết chóc, nếu Tiểu Tam vô tình cũng bình tĩnh thì đó chính là phúc của đế quốc.
– Thuộc hạ nhất định dốc hết sức an bài thỏa đáng vì công chúa bệ ha, làm tốt công tác phía trước!
Đức Nhĩ kích động xoay người nói:
– công chúa điện hạ, hai ngày sau cữ hành nghi thức thừa kế nữ hoàng; trong hai ngày này thuộc hạ sẽ phong tòa mọi tin tức liên quan đến viêc người đã trở lại.
– Tất cả bồ câu đưa thư. tín ưng ở trong thành Băng Cơ đã bị người của thuộc hạ chặn giết, ma lực dao động truyền đi từ Thành Băng Cơ cũng đã bi chặt đứt hoàn toàn! Thuộc hạ cam đoan tin tức công chúa điện hạ trở về trong hai ngày sẽ không truyền ra bên ngoài! Công chúa điện hạ nếu nhanh chóng thì hai ngày sẽ tới được đế đô! xuất kỳ bất ý mà hành sự!
Tuy không biết xảy ra chuyện gì nhưng tam công chúa bất hòa với Tuyết Y Nhi, từ giọng nói của tam công chúa có thể nghe ra được!
Cao Lôi Hoa tán thưởng nhìn thành chủ mập mạp này! Tâm tư người này rất tinh minh. người khác chưa nghĩ hắn đểu đã nghĩ rồi! Hơn nửa còn làm xong trước.
– công chúa điện hạ. Ma pháp trận đã được chuẩn bị cho người, do không thể trực tiếp truyền tông đến Băng Tuyết thần điện. Mà chỉ truyền đến một thành nhỏ gần Băng Tuyết thần điện. Như vậy lộ trình của công chúa điên hạ sẽ tăng thêm gần một canh giờ.
Thành chủ xuất ra một tấm bản đồ rối nói với Tiểu Tam và Cao Lôi Hoa.
– Được rồi, giờ chúng ta xuất phát.
Tiểu Tam đứng lên, sau đó nhìn thành chủ nói:
– Đức Nhĩ tử tước. nếu sau này ta về tới đế đô, ngươi có nguyện ý theo phục vụ ta không?
Trong mắt thành chủ Đức Nhĩ hiện vẻ kích động, ước muôn cả đời hắn chính là rời khỏi thành Băng Cơ. tiến vào đế đô tối cao của đế quốc! Thành Băng Cơ không chứa được người như hắn!
– Như thế nào? Không muốn sao?
Giọng Tiểu Tam rất lạnh lùng, lúc này nàng có một chút giống hình tượng mà Cao Lôi Hoa từng biết – nữ hoàng võ Tắc Thiên ngông cuồng tự đại!
-Không. thuộc ha nguyện đi theo hầu ha tam công chúa điên hạ! Tay phải Đức Nhĩ nắm chặt đặt ở trước ngực hắn.
– Tốt lắm. đưa chúng ta tới truyền tống trân đi.
Tiểu Tam rút Băng Tuyết thần kiếm bên hông ra, nàng là một pháp sư, nhưng từ sau khi có trang phục của Băng Tuyết Nữ Thần thì trông giống như một kiếm sĩ.
Được thành chủ dẫn dắt, Cao Lôi Hoa và Tiểu Tam tới truyền tống trận.
– công chúa điện hạ. thuộc hạ ở nơi này đợi tin vui của công chúa điện hạ.
Đức Nhĩ nói.
– Ngươi, chuẩn bị cho thật tốt. Qua ngày kia ngươi tới đế đô theo ta.
Tiểu Tam phất tay, cùng Cao Lôi Hoa bước vào bên trong truyền tống ma pháp trận.
Đế quốc Băng Tuyết vốn là một đế quốc nữ quyền. Cho nên Đức Nhĩ không cẩm thấy làm thủ ha cho một nữ nhân là chuyện mất mát. Nếu tam công chúa trở thành nữ hoàng thì hắn sẽ hết thảy trợ giúp.
* * * * * * * * *
Ánh sáng truyền tống trận biến mất.
Cao Lôi Hoa và Tiểu Tam bước ra khỏi đầu kia của truyền tông trân – chính là ma pháp trận của ma pháp nghiệp đoàn.
– Cao Lôi Hoa đại ca, chúng ta có cần mua hai con ngựa không? Tiểu Tam hỏi.
– Không cần. thời gian không nhiều lắm. Việc đi đường giao cho Slime đi. Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Slime trên vai:
– Cầu Cầu, dậy ăn cơm ….