– Quang Minh nữ thần, ngươi đang làm cái quỷ gì vậy?!
Cao Lôi Hoa kéo cô gái thiên sứ này xuống dưới. Đúng vậy, cô gái này là Quang Minh nữ thần!
Lại nói tiếp, hình dáng của Quang Minh nữ thần thì Cao Lôi Hoa cũng đã xem qua một lần. Lần đó, Cao Lôi Hoa cùng nàng đại chiến ở Quang Minh thần điện. Quang Minh nữ thần thua trận, linh hồn nàng muốn bỏ chạy lên thiên giới nên lộ ra bộ mặt thật của linh hồn. Khi đó, lúc Cao Lôi Hoa thấy hình dáng thật của nàng thì liền nhớ như in.
Mà cô nàng thiên sứ trước mặt này chính là hình dáng của Quang Minh nữ thần. Một mái tóc vàng như nước uốn quanh, đôi mắt vàng, cùng với hình dáng như con gái phương Tây, cực kỳ bốc lửa.
Cuối cùng, trên người nàng phát ra cổ Quang Minh thần lực dao động. Cô gái này không phải Quang Minh nữ thần thì là ai?!
Cho nên, Cao Lôi Hoa không chút do dự kéo nàng xuống dưới.
Quang Minh nữ thần? Tóc vàng cô gái nghe đến cái tên này thì trong đôi mắt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc, cùng với bộ mặt đầy mê muội. Ánh mắt trong suốt lấp lánh nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Giống như muốn Cao Lôi Hoa cho nàng một cái đáp án.
– Nói, cô làm sao ở đây?
Cao Lôi Hoa hung tợn nói với Quang Minh nữ thần.
– Hả??
Đôi mắt trong veo như nước của cô gái khẽ ngỡ ngàng. Nhìn Cao Lôi Hoa. Cuối cùng, từ đôi môi mọng nước, phát ra một cái tên:
– Slimm…me!
Âm thanh quen thuộc, lời nói quen thuộc. Cùng với ánh mắt quen thuộc.
– Cầu Cầu?!
Cao Lôi Hoa tròn miệng hỏi……
– Ân!
Cô nàng tóc vàng này vừa nghe thấy Cao Lôi Hoa nói hai chữ Cầu Cầu thì lập tức gật đầu lia lịa.
Trời! Muốn ngất quá! Trong đầu lão Cao Lôi Hoa hiện ra một câu nói của người Trung Quốc từ xưa đến nay: Gái mười tám, càng ngày càng xinh! Người xưa đố có sai!
Mà nói gì thì từ lúc gặp Cầu Cầu ở trên đảo đến giờ cũng mấy tháng hơn rồi. Cao Lôi Hoa còn chưa có biết giới tính của nó, mà cũng không có để ý luôn, có lẽ trong tiềm thức của mình, Cao Lôi Hoa nghĩ Cầu Cầu là giống đực!
Vậy mà bây giờ, đột nhiên nó biến hóa quá nhanh chóng, biến thành một cô gái cực kỳ xinh đẹp mà lại sexy nữa chứ. Cao Lôi Hoa chợt phát hiện ra, hóa ra mình quá đơn thuần rồi!
-??
Nhìn thấy Cao Lôi Hoa, cô gái ngồi chổm hổm bên người. Hạ người xuống, vươn đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi liếm mặt Cao Lôi Hoa. Đây là động tác mà cô nàng lúc ở trạng thái Slime hay làm nhất, tuy nhiên, bây giờ làm lại có phần không thích hợp tý nào.
– Khụ khụ. Đừng như vậy. Đủ. Đủ rồi, Cầu Cầu.
Cao Lôi Hoa cười khổ một tiếng, ngồi xuống.
– Ân.
Cô gái nghe Cao Lôi Hoa nói, ngoan ngoãn ngồi xuống bên người Cao Lôi Hoa. Sau đó nàng dùng đôi cánh trắng noãn bao quanh người mình lại, chỉ lộ ra một cái đầu, dùng ánh mắt trong suốt nhìn Cao Lôi Hoa.
Nhìn Cầu Cầu bây giờ, Cao Lôi Hoa cười khổ. Nếu trở về, Cao Lôi Hoa cũng không biết giải thích chuyện Cầu Cầu như thế nào với Tĩnh Tâm đây.
– Ân~~
Cô gái kia lại gật gù nhìn Cao Lôi Hoa.
– Ai. Cầu…… Quên đi, giờ cái tên Cầu Cầu cũng không thích hợp với cô. Đến đây đi. Mặc cái này đã!
Cao Lôi Hoa sờ ngón tay mình, may quá, nhẫn không gian vẫn còn, không hổ là đồ vật của Sáng Thế thần, chất lượng cam đoan tốt! Cái nhẫn này cùng Cao Lôi Hoa trải qua đủ loại đau khổ mà vẫn tồn tại như trước không hư hao.
Mở nhẫn không gian, Cao Lôi Hoa lấy một bộ quần áo trắng tinh ra. Đưa cho cô gái.
Bây giờ, Cao Lôi Hoa cũng không thể kêu cô nàng trước mặt là Cầu Cầu nữa rồi. Dù sao kêu Cầu Cầu có phần khó nghe quá, người ta đâu có tròn như quả bóng đâu.
Cô gái yên lặng nhận quần áo. Lấy trí tuệ không thua con người, tự nhiên biết mình sau khi biến hình đã trần truồng. Cho nên tự hiểu mình phải làm thế nào.
Nhận quần áo, cô nàng mang bộ đồ kiếm sĩ đó ướm lên người. Sau đó cầm lấy bộ đồ phất tay làm 4 lỗ hổng sau lưng, để khi mang vào thì có thể đưa cánh loạt ra được.
Mặc bộ đồ kiếm sĩ xong, cô gái hưng phấn xoay vòng khoe với Cao Lôi Hoa. Màu trắng rất xứng với nàng.
– A, nhân sinh thật đúng là làm cho người ta không tưởng!
Cao Lôi Hoa cười ha ha:
– Không sai, màu trắng quả nhiên rất xứng với cô.
– Hì!
Cô nàng nở nụ cười, sau đó xoay người lao vào trong lòng Cao Lôi Hoa, ngủ.
Tuy nàng đã biến thành người, nhưng một ít thói quen lâu ngày đâu dễ dàng sửa được? Việc mà Cầu Cầu lúc trước thích nhất là ngủ trên vai Cao Lôi Hoa. Nhưng giờ không ngủ lên vai được nên lao vào người ngủ.
Cao Lôi Hoa vươn tay theo thói quen, vuốt ve mái tóc cô gái.
– Ân~! Ồ, sao lại thế này!
Đột nhiên, cô gái nhẹ nhàng kêu, sau đó ánh mắt thay đổi, đôi mắt trong suốt ánh lên vẻ sắc bén!
– Ủa, cô. Cô có thể nói?
Cao Lôi Hoa có chút kinh hỉ nhìn cô gái. Đột nhiên có thể nói, việc này làm Cao Lôi Hoa vui vẻ.
– Đáng chết, tên chết tiệt, không được dùng thân thể của ta làm loại chuyện xấu hổ thế này!
Cô gái đột nhiên quát to một tiếng, xem biểu tình giống như muốn rời khỏi người Cao Lôi Hoa. Nhưng kỳ quái là cơ thể nàng ngược lại cứ ngủ thiếp ôm chặt lấy Cao Lôi Hoa.
– Ủa?
Cao Lôi Hoa nhíu mày. Hắn cảm giác Cầu Cầu có điểm kỳ quái.
– Thần chi mâu, mở!
Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng, con mắt thần màu tím sẫm mở ra. Triển khai thần chi đồng, Cao Lôi Hoa nhìn cô gái.
Mà Cao Lôi Hoa không nghĩ tới trong không gian ý thức của cô gái này lại không hề có một tia phòng hộ nào đối với Cao Lôi Hoa. Điều này giúp cho Cao Lôi Hoa thoải mái mà nhìn thấy không gian ý thức của cô gái!
Thông qua thần chi đồng. Cao Lôi Hoa tinh tường nhìn thấy trong không gian ý thức có những hai ý thức đang tồn tại!
– Đây là chuyện gì?
Cao Lôi Hoa hỏi:
– Sao cô lại có hai cái ý thức!
– Ta cũng không biết.
Cô gái hồi đáp:
– Vốn ta đang phụ trên người Bích Lệ Ti, sau đó bị một cái hắc động hấp thu, khi ta tỉnh lại, liền phát hiện đã như thế này.
– Ngươi là? Quang Minh nữ thần?
Cao Lôi Hoa đánh giá thần thái cô gái, nhẹ giọng hỏi.
– Ừ.
Quang Minh nữ thần gật gật đầu, ứng một tiếng.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên, ánh mắt có phần sắc bén lại một lần nữa trong suốt.
– Slime!
Xem ra tiểu tử kia đã khống chế thân thể này. Tiểu tử kia không chút do dự, mạnh mẽ lào vào trong lòng Cao Lôi Hoa.
– Chờ, chờ đã Cầu Cầu. Chúng ta ngồi xuống đã, sau đó phan tích tình huống một chút đã!
Cao Lôi Hoa xoa xoa huyệt Thái Dương nói.
Trải qua lời nói của Quang Minh nữ thần, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hiểu được một chút.
Tóm lại: Sự tình là lúc Cầu Cầu biến dị muốn hủy diệt Quang Minh đế đô. Mà Quang Minh nữ thần thì đứng trên coi náo nhiệt. Nhưng sau đó, Bích Lệ Ti vì cứu một bé trai nên không cẩn thận bị Cầu Cầu hút. Cầu Cầu phát hiện mình hút Bích Lệ Ti liền mạnh mẽ cưỡng chế phun Bích Lệ Ti ra. Chỉ là thân thể Bích Lệ Ti thì bị nhổ ra, nhưng Quang Minh nữ thần là linh hồn đang phụ lên người bao gồm thần cách lẫn thần lực đều lưu trên người Cầu Cầu. Việc sau đó thì Cao Lôi Hoa cũng biết, tứ thần vệ ngang trời xuất thế, cùng đại chiến mấy trăm hiệp với Cao Lôi Hoa. Tạo nên một cái khe nứt không gian.
Không gian vặn vẹo cuối cùng cắn nuốt mấy người Cao Lôi Hoa. Tại bên trong không gian vặn vẹo, thân thể Cầu Cầu may mắn bắt đầu biến lần cuối. Mà một lần biến hóa cuối cùng này lại lấy được hình dáng ngọc ngà của Quang Minh nữ thần cùng với thần lực và thần cách. Hơn nữa còn có một cái linh hồn. Nói cách khác, hiện tại trong cơ thể Cầu Cầu tồn tại hai cái linh hồn.
Hơn nữa hai cái linh hồn này không phân ra ai là chủ nhân của cơ thể. Hai cái linh hồn này đều có quyền khống chế cơ thể bằng nhau. Cho nên mới xuất hiện tình trạng người này xuất hiện trong chốc lát.
– Loạn rồi.
Cao Lôi Hoa xoa nhẹ huyệt Thái Dương.
– Ư~
Thân thể nằm trong lòng Cao Lôi Hoa, cô gái cứ dụi đầu vào lòng Cao Lôi Hoa.
Một lúc sau, quyền khống chế lại bị Quang Minh nữ thần đoạt lấy, sau đó thân thể cô gái run run một chút, nhảy ra một bên, rồi lại đến phiên Cầu Cầu……
Quá trình này cứ lặp đi lặp lại.. ….
– Đủ rồi!
Cao Lôi Hoa bị hai cái linh hồn làm hoa mắt. Hắn hét lớn một tiếng.
Thân thể cô gái lập tức ngừng lại. Đôi mắt trong suốt nhìn Cao Lôi Hoa.
– Quang Minh nữ thần, trước hết linh hồn cô nắm quyền khống chế chân tay đi.
Cao Lôi Hoa ra lệnh.
– Ơ~~
Tiểu tử kia nhường chỗ cho Quang Minh nữ thần.
– Cô có biết nơi này là đâu không?
Cao Lôi Hoa hỏi.
– Đương nhiên biết.
Quang Minh nữ thần giảo hoạt cười:
– Nơi này, là chốn của các chư thần, cũng là– thần giới!
– Thần giới?!
Cao Lôi Hoa muốn méo miệng rồi, thần giới đối với hắn không phải là chỗ tốt đẹp gì…