Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 – Chương 103: Hôn

Tác giả: Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ
Chọn tập

Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt đánh “Ực” một cái, bởi vì hình ảnh hiện trước mặt hắn thật sự rất là quen thuộc.

Ba cặp song nhãn đỏ như máu, ba cái đầu to lớn, cùng với đó là thân thể khổng lồ màu đen, đây đúng là sinh vật đầu tiên chào đón Cao Lôi Hoa sau khi tới dị giới – Địa ngục tam đầu khuyển Cerberus!

Phản ứng đầu tiên của Cao Lôi Hoa khi nhìn thấy ba cái đầu này là tập trung năng lượng! Song may mắn là hắn kịp thời nghĩ tới hình ảnh trước mặt này là do Slime biến thành, chứ không e rằng Cao Lôi Hoa đã tặng nó một chút quà tái kiến rồi.

– Địa ngục tam đầu khuyển!

Tra Lý và Vong Linh Đại trưởng lão sau khi thấy rõ hình ảnh trước mắt liền kinh hãi một lần nữa. Trời đất, lần đầu tiên Slime biến thành Tứ dực ngân phi long đã làm cho bọn họ sững sờ tới ngây cả người ra rồi. Vậy mà hiện giờ không ngờ Slime lại chỉ trong chớp mắt đã biến thành Địa ngục tam đầu khuyển!

Địa ngục tam đầu khuyển, siêu giai ma thú thượng vị (1)! Nó có năng lực ma pháp cường đại, nanh vuốt đủ để xé toang làn da của cự long, ba cái đầu hung tàn cùng với cấm chú ma pháp hùng mạnh! Đủ loại năng lực khiến cho nó có thể một mình đối đầu với hai hoặc ba cường giả siêu cấp.

Nếu nói Tứ dực ngân phi long là vương giả công kích vật lý thì Địa ngục tam đầu khuyển chính là vương giả về ma pháp! Mà hiện giờ, cả hai đại siêu giai này lại có thể ‘2 in 1’ trong một thân hình Slime bé nhỏ này. Thật sự có thể nói là muốn công kích vật lý thì có công kích vật lý, muốn công kích ma pháp thì có công kích ma pháp, muốn tốc độ có tốc độ, muốn sức mạnh thì có sức mạnh! Thiệt là ‘ảo tung chảo’.

– Cao Lôi Hoa huynh đệ, không thể không nói, thú cưng của anh thật sự là biến thái quá!

Hai mắt Tra Lý sáng bừng nhìn Slime bên ngoài cửa sổ. Thú gì mà nhiều ‘style’ thế, lúc thì biến thành cự long, lúc thì biến thành cự khuyển, có thể nói là ‘trâu trên trời’ đó!

Ngay cả hai mắt của Vong Linh Đại trưởng lão cũng sáng lấp lánh khi nhìn Quả bóng vàng! Thú cưnng như này quả thực là một thứ cần thiết cho những nhà lữ hành, có ai ngờ được từ một Slime đáng yêu lại có thể nhanh chóng biến thành cự long rồi lại Địa ngục tam đầu khuyển nữa! Thú cưng như vậy nếu dùng để ‘bảo kê’ thì không phải quá tuyệt vời hay sao chứ?

– A!

Cao Lôi Hoa cười tủm tỉm, nhìn Slime ngoài cửa sổ trong lòng hắn thầm sung sướng. Tiểu tử này thật đúng là tăng thể diện cho mình đây!

– Gràooo!

Địa ngục tam đầu khuyển lơ lửng giữa không trung đắc ý rống lên một tiếng, những con mắt của nó khẽ chớp chớp nhìn Cao Lôi Hoa, dường như đang đợi lời khen ngợi của Cao Lôi Hoa vậy.

– Ha ha, giỏi lắm Slime!

Cao Lôi Hoa cười như được mùa, đối với một tiểu tử như này thì hắn tuyệt đối sẽ không keo kiệt mấy lời khen của mình.

– Gràooo!

Sau khi nghe được lời tán dương của Cao Lôi Hoa, Slime rống lên một tiếng vui vẻ. Tiếp đó, thân hình của nó lại biến trở về dạng lỏng, rồi lại hóa thành hình dạng Tứ dực ngân phi long.

– Hống!

Biến trở về Tứ dực ngân phi long, Slime kêu vài tiếng với Cao Lôi Hoa, sau đó dùng móng vuốt chỉ chỉ vào Cao Lôi Hoa, rồi ngoái ngoái đầu ra hiệu về phía lưng mình.

– Sao thế? Ngươi muốn ta trèo lên sao?

Cao Lôi Hoa hỏi.

– Hống!

Quả bóng vàng gật gật đầu hài lòng.

– Ha ha! Được rồi, hôm nay ta cũng thử làm long kỵ sĩ xem!

Cao Lôi Hoa cười khoái trá, đang chuẩn bị nhảy lên thì bỗng nhiên hắn nghĩ tới một việc. Cao Lôi Hoa ngoái nhìn Tĩnh Tâm phí sau.

– A!

Cao Lôi Hoa mỉm cười, bước nhanh tới trước mặt Tĩnh Tâm, rồi khom lưng, chìa tay phải về phía Tĩnh Tâm theo đúng phong cách quý tộc:

– Quý bà tôn quý xinh đẹp, xin cho tôi được vinh hạnh mời quý bà lên cưỡi cự long để cùng thưởng thức du lịch trên không trung được không?

Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa, đôi mắt màu lam tràn ngập vẻ hân hoan, sau đó nàng khẽ gật đầu. Chỉ có điều hai tay nàng đều đang ôm hai đứa con nên không còn thừa tay nào để nắm lấy tay Cao Lôi Hoa cả,

– À, đưa Kim Toa Nhi cho ta đi.

Cao Lôi Hoa mỉm cười, nhẹ nhàng bế Kim Toa Nhi từ trong lòng Tĩnh Tâm:

– Nào, cho ba ôm Kim Toa Nhi một cái nào!

– Mẹ~ ba~!

Kim Toa Nhi nhào vào lòng Cao Lôi Hoa:

– Mẹ~ ba! Con nhớ người, mấy ngày nay con rất nhớ người!

– Ặc! Con vừa gọi ta là gì? Mẹ ba?

Cao Lôi Hoa cười khổ:

– Tiểu nha đầu, đọc theo nhé, gọi ba ~ ba đi! Hiểu không, là ba ~ ba ~.

– Mẹ ~ ba ~ ba.

Kim Toa Nhi tủi thân nhìn Cao Lôi Hoa, thực ra cho đến giờ cô bé cũng không biết vì sao “mụ mụ” Cao Lôi Hoa nhất định bảo mình phải gọi là ba ba? Đối với long tộc thì sinh vật nhìn thấy đầu tiên phải là mụ mụ!

– Khà khà! Thôi được rồi, đến đây Kim Toa Nhi, ba sẽ mang con lên trời chơi nhé!

Thấy Kim Toa Nhi dưới uy của mình đã gọi được ba ba, Cao Lôi Hoa cười đắc ý. Sau đó, một tay hắn ôm chặt Kim Toa Nhi, tay kia thì cầm lấy bàn tay trắng nõn của Tĩnh Tâm:

– Chuẩn bị xong chưa, Tĩnh Tâm?

– Ừm!

Tĩnh Tâm khẽ đáp.

Cao Lôi Hoa nắm chặt bàn tay vừa mềm vừa trơn của Tĩnh Tâm. Tuy rằng nàng là Đại kiếm sư bậc sáu, nhưng tay của nàng cũng không vì luyện kiếm lâu năm mà sinh ra chai lỳ.

Sau khi nắm được những ngón tay búp măng của giai nhân, Cao Lôi Hoa lập tức có cảm giác “tay trong tay, cùng nhau đi tới chân trời góc bể”, lúc này hắn thậm chí còn muốn cứ nắm tay Tĩnh Tâm mãi như vậy.

Cười cười tự giễu mình, Cao Lôi Hoa cẩn thận kéo Tĩnh Tâm nhảy ra bên ngoài.

Slime ở ngoài vừa thấy hai người Cao Lôi Hoa nhảy ra thì nó liền vỗ nhẹ hai cánh một cái, dễ dàng đỡ được Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm.

– Tốt rồi, có thể đi thôi!

Cao Lôi Hoa vừa ngồi xuống, vỗ nhẹ lên lưng Tứ dực ngân phi long:

– Bay nào! Slime!

– Hống~~~!

Tứ dực ngân phi long ngâm dài một tiếng lanh lảnh, tiếng ngâm nhanh chóng vang vọng toàn bộ Quang Minh đế đô!

Tất cả người dân đế đô đều bị tiếng ngâm này kinh động, ai nấy đều chạy ra ngoài trời để xem cái thứ gì có thể kêu to như thế!

Trong ánh mắt kinh ngạc và khó tin của người dân trong Quang Minh đế đô, một hình thể thật lớn từ từ bay lên không trung, bóng đen khổng lồ này sau khi lơ lửng một chút liền như tên bắn lao vút về phía mặt trăng.

Là rồng! Chỉ có cự long mới có tiếng kêu khiến cho người trong đế đô kinh hãi như thế.

Cự long – sức mạnh tối cao ở trên đại lục này! Chủng tộc có công kích vật lý và long ngữ ma pháp cường đại, cho dù có là thánh cấp nhân loại cũng không thể đơn độc chống lại cự long.

– Chết tiệt, sao đế đô lại xuất hiện cự long nhỉ?

Thành chủ của Quang Minh đế đô nhìn cự long trên không trung mắng to một tiếng, hắn không sao đoán được cự long xuất hiện như thế nào? Vì sao lại tới Quang Minh đế đô? Không rõ có ác ý gì hay không? Để đảm bảo an toàn, hắn tập hợp ma pháp sư trong quân lại, chỉ cần cự long trên không trung có gì đó bất thường thì bọn họ sẽ có thể tấn công bất cứ lúc nào!

Chẳng qua may mắn là dường như cự long không có ý đồ bất lợi gì cho Quang Minh đế đô cả.

Dưới ánh mắt của mọi người, cự long cũng không có dừng lại lâu ở đế đô, sau khi dừng lại trong chốc lát cự long liền vỗ mạnh những đôi cánh bay thẳng lên không trung! Thân hình khổng lồ của cự long chiếu thành cái bóng to lớn xuống đế đô.

Sau khi bay lên cao, Cao Lôi Hoa khẽ đặt Kim Toa Nhi lên phía trên lưng cự long! Có lẽ do đều cùng là long tộc, Kim Toa Nhi không hề sợ hãi đối với hóa thân Tứ dực ngân phi long của Slime, ngược lại còn bò lên khoảng lưng rộng của Slime. Trông có thể thấy cô bé vô cùng phấn khích.

Slime trong trạng thái Tứ dực ngân phi long có lưng rất rộng lớn, vì thế Cao Lôi Hoa không hề lo lắng Kim Toa Nhi có thể ngã xuống.

Một tay thì thả Kim Toa Nhi xuống, tay còn lại của Cao Lôi Hoa vẫn nắm tay Tĩnh Tâm như lúc đầu. Còn Tĩnh Tâm thì vẫn chỉ mỉm cười để mặc cho Cao Lôi Hoa cầm bàn tay của mình.

– Tĩnh Tâm, cảm giác được bay thế nào?

Cao Lôi Hoa ngoảnh đầu hỏi Tĩnh Tâm.

– Ừm!

Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, ánh mắt đầy vẻ hân hoan. Con người mà, luôn luôn muốn có thể tự do bay lượn trên không trung. Nhưng chuyện này cũng chỉ có một số ít thánh cấp mới có thể thoải mái bay lượn mà thôi. Tuy rằng trong ma pháp phong hệ cũng có Phi tường thuật, nhưng cũng chỉ có thể bay ở tầng trời thấp mà thôi, chưa thể gọi là ‘thú’ được!

Tự do bay lượn trên không trung bao la là giấc mộng của mọi người, đây cũng là lần đầu tiên Tĩnh Tâm có thể hưởng thụ cảm giác bay lượn, thế nên có thể thấy được nàng thực sự rất vui vẻ.

– Ha ha! Thật là dễ chịu!

Cao Lôi Hoa buông lỏng bàn tay Tĩnh Tâm ra, sau đó đứng thẳng trên lưng cự long, dang rộng hai tay mình ra, để mặc gió đêm lướt qua người hắn:

– Có vẻ thích hơn so với tự mình bay thì phải, chẳng trách nhiều người muốn làm long kỵ sĩ như vậy. Cảm giác bay bổng này thật sướng!

Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa như vậy cũng khẽ đặt Rudolph sang một bên, học theo Cao Lôi Hoa, đứng dậy dang hai tay ra.

Slime bên dưới như cảm nhận được tâm ý của Cao Lôi Hoa, khẽ thu cánh lại từ từ bay chậm lại.

– Hà, dễ chịu quá, đã lâu rồi không có cảm giác dễ chịu như vậy.

Cao Lôi Hoa ngồi xuống khẽ nói với Tĩnh Tâm:

– Tĩnh Tâm, ta có vật này muốn tặng cho cô.

– ?

Tĩnh Tâm cũng ngồi xuống, hướng ánh mắt tò mò sang Cao Lôi Hoa.

– Đây là bột cây Âm hồn thảo.

Cao Lôi Hoa lấy ra một cái chai từ nhẫn không gian:

– Nhân lúc sau bữa tối, ta đã nghiền một ít Âm hồn thảo thành bột rồi. Tối nay, cô thử lấy một ít phấn ra bôi đều nhé. Lần này, nhất định sẽ thành công!

Tĩnh Tâm tiếp lấy cái chai mà trong lòng cảm thấy ấm áp. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng khẽ ửng hồng nhìn Cao Lôi Hoa.

– Sao thế? Tĩnh Tâm?

Cao Lôi Hoa thấy vẻ mặt của Tĩnh Tâm như vậy liền nghi hoặc hỏi.

Tĩnh Tâm vội vàng dời ánh mắt khỏi Cao Lôi Hoa, rồi nàng cất cái chai vào trong người.

Cao Lôi Hoa mỉm cười, sau đó nhìn sang Kim Toa Nhi và Rudolph bên cạnh.

Đột nhiên, Tĩnh Tâm xoay người mặt đối mặt với Cao Lôi Hoa:

– ?

Trong khi Cao Lôi Hoa còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì đôi môi đỏ mọng, mềm mại của Tĩnh Tâm đã nhẹ nhàng áp lên bờ môi của Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa lập tức trợn trừng hai mắt, giờ khắc này hắn chỉ cảm thấy trong đầu mình giống như bom nguyên tử bùng nổ, tất cả đều trở thành trống rỗng…

(1): mời các bạn đọc lại chương 14 để xem lại cách phân chia trình độ.

Chọn tập
Bình luận
× sticky