Thần giới, ánh hoàng hôn đỏ rực cuối chân trời. Đây cũng là một cảnh đẹp ở thần giới.
– Ta cũng có con bài úp cuối cùng chưa lật.
Đôi mặt với Mặc đã ‘ma hóa’, Cầu Cầu lùi lại phía sau một chút. Sau đó trở lại nguyên dạng là Hoàng Kim Slime.
Khôi phục lại hình dáng Slime. Cầu Cầu tỏ vẻ không muốn tham chiến nữa.
– Bời vì Cầu Cầu biết, chuyện tiếp theo, mình không cần phải lo lắng.
Cánh tay ma hóa của Mặc như một thanh đao chém lên đỉnh đầu Cầu Cầu. Thì đúng lúc đó, một bóng người chặn trước mặt Cầu Cầu, đỡ lấy đòn tấn công của Mặc.
– Chết tiệt, là ngươi!
Nhìn thấy người tóc bạc có một không hai ở vị diện này, đáy lòng Mặc tràn đầy tư vị, vẻ mặt hắn phức tạp nhìn người tóc bạc phía trước. Đồng thời, không tự chủ được, một tia khiếp đảm nảy lên trong lòng Mặc.
– Ta xuất hiện khiến ngươi kinh ngạc lắm sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, năm ngón tay lão Cao chụp lấy cánh tay Mặc, kéo mạnh!
Lập tức, thân thể Mặc không tự chủ được, bị Cao Lôi Hoa dùng sức kéo lại sân. Đồng thời, tay kia của Cao Lôi Hoa đè lên đầu Mặc, đẩy mạnh xuống dưới!
– Bụp!
Cái trán của Mặc tiếp xúc thân mật với mặt đất. Trên mặt đất để lại một cái hố to.
– AAA~~~
Mặc rống to, chống hai tay trên đất, cố gắng thoát khỏi tay Cao Lôi Hoa tì xuống.
Giãy dụa thành công, nháy mắt Mặc đã thoát ra xa khỏi Cao Lôi Hoa.
– Ngươi như thế nào lại đi ra được?
Mặc hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa, đường đi vào không gian kia không phải bị chính mình tự tay phá hủy sao? Người này như thế nào lại xuất hiện ở trước mặt mình?
Mặc cứ tưởng rằng, cái gã khủng bố này sẽ vĩnh viễn không xuất hiện nữa. Mặc cũng hy vọng gã khủng bố này vĩnh viễn đừng xuất hiện.
Nhưng, con người ta thường trớ trêu như vậy đó, cái gì con người không muốn đối mặt thì ông trời tạo điều kiện cho ta đối mặt. Và Cao Lôi Hoa đã xuất hiện ở đây!
Cứ như vậy, lúc đối mặt với Cao Lôi Hoa. Tâm lý Mặc càng thêm trầm trọng. Áp lực tâm lý rất lớn.
Cái gọi là áp lực tâm lý là như vậy đó, ngươi không nghĩ tới thì thôi, chỉ cần ngươi nghĩ tới, thì có ngủ cũng choàng giấc mộng.
Mặc từ khi bị Cao Lôi Hoa đánh bại dễ dàng lúc đối mặt Cao Lôi Hoa thì liền bị một loại áp lực tâm lý. Để rồi, chín phần mười, loại áp lực này càng ngày càng nghiêm trọng.
– Ta không thể không đi ra.
Cao Lôi Hoa ngồi xổm xuống đặt Cầu Cầu lên trên vai mình, Cầu Cầu khẽ nhếch miệng, ngồi xỗm trên vai Cao Lôi Hoa tự đắc.
– Dù sao, nếu ta không đi ra, toàn bộ thế giới không biết cũng bị ngươi biến thành cái giống gì quá. Mà như vậy sẽ khiến ta đau đầu lắm. Dù sao, ta cũng đáp ứng qua người khác phải cố gắng chiếu cố vị diện này.
Tay Cao Lôi Hoa đặt lên người Cầu Cầu, một cỗ ‘căn nguyên lực’ tinh thuần tới cực điểm truyền vào trong cơ thể Cầu Cầu. Đó là một thứ mà Cao Lôi Hoa lấy được từ vị diện này.
– Chiếu cố vị diện này cho tốt? Ý của ngươi là ngươi muốn xen vào vị diện này sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Mặc ra sức quát. Lúc này hắn như một đứa trẻ bị người ta cướp mất đồ chơi.
Ngay sau đó, đột nhiên Mặc bùng phát sức mạnh, thân hình như giao long xuất thủy, vẽ lên một quỹ tích tuyệt đẹp, lao về phía Cao Lôi Hoa.
Sau khi ma hóa, tốc độ Mặc quả thật rất nhanh! Nhanh đến nỗi đám người Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý đứng một bên cũng không hề nhìn rõ được hướng đi của hắn.
Chỉ có điều. Mặc nhanh, nhưng có thể so với cao thủ lão làng trong đường đua Cao Lôi Hoa không?
Một cánh tay lực lưỡng xuất thế, chụp lấy đầu Mặc đang lao đến vỗ xuống đất.
– Binh!
Cả người Mặc bị vỗ mạnh. Cú chụp này dùng sức cực lớn, làm cho Mặc cắm đầu xuống đất. Trên mặt đất thần giới lại lưu thêm một cái hố.
Hai lần bị người ta đánh cắm đầu xuống đất, Mặc như con dã thú nổi điên.
– AAA!
Mặc như con dã thú bị đè chặt dưới đất, bị dính phải bẫy thợ săn, phát ra từng tiếng rít sào, liều mạng giãy dựa.
– Ngươi dựa vào cái gì đến quản lý thế giới này! Thế giới này là do cha ta sáng tạo ra, ngươi tính là cái gì!
Hai mắt Mặc đỏ lên. Giãy dụa kịch liệt. Nhưng dưới cánh tay của Cao Lôi Hoa, một thân thần lực của Mặc giống như bị biến mất không dấu vết, một chút lực đều không dùng được.
– Bởi vì. Ngươi không thích hợp quản lý vị diện này.
Một tay Cao Lôi Hoa đè đầu Mặc, nhẹ giọng nói:
– Nếu ngươi không có càn quấy, vị diện này, vốn là do ngươi quản lý
– Ta không thích hợp, chẳng lẽ ngươi thích hợp! Mặc không biết lấy sức mạnh từ đâu, dùng sức gạt cánh tay Cao Lôi Hoa đặt trên đầu hắn ra.
Mà thoát khỏi Cao Lôi Hoa. Mặc cũng không có lập tức tấn công.
Hắn chỉ lùi ra sau, đứng cạnh năm quái vật ma hóa.
Đi tới cạnh ma quái vật ma hóa. Mặc không hề do dự, kéo một con quái vật bên cạnh lại, há miệng cắn vào yết hầu con quái vật.
Sau đó, năm con quái vật liên tiếp bị Mặc hút khô.
– Ngươi làm cho ta cảm thấy ghê tởm Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Mặc.
– Hừ! Ta càng thích các ngươi sợ ta.
Mặc sờ soạng lau máu tươi trên miệng, ‘ma lực’ cuồng cuộn cơ hồ muốn mang cơ thể Mặc nổ tung.
– Gừ~~~
Mặc cong người ra trước, há mồm hét to như một con dã thú điên cuồng.
Đồng thời, một chùm sáng đen đặc hình thành trước mồm Mặc.
Chùm sáng mang theo khí tức tử vong hủy diệt, không ai dám nghi ngờ sức mạnh của nó.
– Ngao!
Mặc thét chói tai, chùm sáng màu đen lao thẳng tắp tới chỗ Cao Lôi Hoa.
Chùm sáng mạnh mẽ, hễ chỗ nào chùm sáng đi qua, chỗ đó liền tan biến thành hư không.
Cao Lôi Hoa nhìn chùm sáng bắn đến mình, lắc lắc đầu. Ngoài suy đoán của mọi người, Cao Lôi Hoa cũng không có né chùm sáng này, thậm chí không có làm gì ngăn cản nó.
– Cao Lôi Hoa huynh đệ!
– Sư phụ!
– Lão ba!
Hoàng đế không vội, thái giám đã vội đến chết!
Lão Cao không vội, nhưng đám người bên cạnh đã vội muốn chết!
– Oanh!
Chùm sáng màu đen mang theo khí thế bàng bạc thuận lợi đánh lên trên người Cao Lôi Hoa.
– Thành, thành công?!
Mặc há miệng thở dốc, ngay cả chính hắn cũng không tin tưởng sự việc lại thuận lợi như thế. Nằm mơ sao? Dường như là đánh trúng à?!
– Không sai, luận khí thế có thể cho sáu mươi diểm. Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.
Hào quang cùng tro bụi tán đi. Cao Lôi Hoa vẫn như trước bình tĩnh đứng tại chỗ.
Lông tóc không chút bị thương! Mà ngay cả bộ quần áo võ sĩ trắng tinh cũng không có chút vết bụi bặm.
– Điều đó không có khả năng!
Mặc điên cuồng kêu lên, điều này sao có thể, một chùm sáng này của hắn không bị đánh trúng thì thôi không nói làm gì, nhưng bị đánh trúng thì cho dù ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng phải để lại chút kỉ niệm dấu yêu chứ!.
– Vì sao lại không có khả năng? Cao Lôi Hoa nhún vai:
– Ta nói rồi, hiện tại, ta quản lý toàn bộ vị diện. Toàn bộ vị diện. cũng bao gồm tất cả năng lượng ngươi vận dụng.
– Nếu nhưng năng lượng này dưới quyền quản lý của ta, thử hỏi xem sao ta có thể bị thương bởi nó chứ.
Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.
– Không có khả năng, ngươi cũng không phải phụ thần, ngươi sao có thể quản lý tất cả chứ!
Mặc rít gào:
– Ngươi làm như thế nào quản lý tất cà chứ?
– Sự thật là như thế. Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười trêu tức.
– Ta không tin!
Mặc mở miệng lần nữa, ánh sáng màu đen lại ngưng tụ. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, vươn tay ra trước.
Loảng xoảng! Một bức tranh màu trắng cuộn tròn ở trước mặt Cao Lôi Hoa chậm rãi triển khai.
– Lĩnh vực Sáng Thế Thần.
Giọng lão Cao trầm thấp, nặng tựa ngàn cân, đọng trong lòng mọi người.
Cầu Cầu có thể triển khai lĩnh vực này là bởi vì Cầu Cầu ngay từ đầu kế thừa pháp tắc Sáng Thế, vậy vì cái gì Cao Lôi Hoa có thể thi triển ra?
Bức tranh cuộn tròn mở ra, toàn bộ ma ngục hiện lên trên bức tranh.
Cao Lôi Hoa giơ tay lên, chỉ vị trí của Mặc.
Một đạo lôi quang xuất hiện ở trong miệng Mặc.
Lôi quang màu vàng làm cho năng lượng đen trong miệng Mặc bùm nổ.
Mặc kêu thảm thiết, chùm sáng đen đang ngưng tụ trong miệng biến mất. Một giọt máu đen ma hóa trong miệng Mặc chảy ra.
– Kế tiếp, là một thân ma khí của ngươi.
Ngón tay khẽ vẽ lên trên bức tranh, ma khí trên người Mặc như tơ vải bị rút khỏi quần áo.
Lập tức Mặc bỗng như hóa dại, ngơ ngác, hai mắt không có đồng tử!
– Phích!
Thân thể Mặc không có chút sức nào ngã lên đất, Phỉ Lợi bị giải trừ trạng thái huyễn thú kết hợp liền xuất hiện ở cạnh Mặc…….
Cao Lôi Hoa ngóng nhìn Mặc cái, Sáng Thế Thần nói đứa con thứ ba của mình là một đứa nhỏ đáng thương. Nhưng Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy hắn đáng ghét.
– Ba ba~~~
Như con chim hoàng oanh cất tiếng kêu, ngay sau đó một mùi thơm của cơ thể đập vào mặt mà đến. Cửu U giống như con sói lao vào đàn dê xông tới chỗ lão Cao.
– Ách~~~
Nhất thời lão Cao cảm khái vạn phần, động tác này khẳng định là thói quen của Mộng Ti, giờ được lưu lại.
Nhưng vấn đề là thân hình của bé Mộng Ti thì lão Cao có thể sẵn sàng ôm lấy không sao!
Mà lúc này, nói ra thì thân thể Cửu U đang lao đến, lão Cao cũng không biết phải làm như thế nào???
Mặt khác, đứng bên nhìn. Huyết Sắc Minh Vương và Tra Lý cũng chịu, giơ tay gãi đầu.
– Tất cả… rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Tra Lý buồn bực, diễn ra cái quái gì thế này?
Tra Lý có buồn bực cũng đúng, Cao Lôi Hoa người này tựa hồ càng ngày càng biến thái. Trước đây Tra Lý còn tự tin có thể cùng Cao Lôi Hoa đại chiến mấy trăm tràng. Nhưng mới đi được chút, Cao Lôi Hoa lại mạnh hơn nữa rồi.
– Đúng rồi
– Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngươi như thế nào có thể sử dụng lĩnh vực Sáng Thế Thần.
Tra Lý đem nghi hoặc trong lòng mình nói ra.
– Việc này, nói đến có chút phức tạp. Lão Cao cười ha ha, hai mắt híp lại như sợi chỉ:
– Nói tóm lại, vú em ta lại có thêm mối làm ăn mới. Có điều, lần này trẻ mà ta chăm sóc
là cả một cái vi diện….. ……