– Chúng ta đi đâu ?
Mộng Ti hỏi .
– Ha ha, đi ma ngục.
Cao Lôi Hoa bế Mộng Ti, phải biết rằng nếu Mộng Ti không có thi triển giết chóc chi vũ thì cả ngày đi đường đều xiêu xiêu vẹo vẹo. Vì đuổi theo Phi Lợi, Cao Lôi Hoa đành phải bế cô bé đuổi theo Phi Lợi.
– Chuẩn bị tốt chưa, Mộng Ti, chúng ta xuất phát nhé.
Cao Lôi Hoa nói .
– Vâng, chuẩn bị tốt rồi.
Mộng Ti gật gật đầu.
Ôm chặt Mộng Ti, Cao Lôi Hoa triển khai tốc độ nhanh hơn bình thường đuổi theo Phi Lợi.
Đồng thời để dễ che dấu, Cao Lôi Hoa bỏ qua cự long Tử dực ánh kim trong trạng thái hơp thể. Bởi vì con cự long này quá lớn, mục tiêu lại rõ ràng cho lên Cao Lôi Hoa đành phải để cho cự long ở lại chờ mình về.
Lấy tốc độ của Cao Lôi Hoa,rất nhanh đuổi theo Phi Lợi mang theo thi thể của Tháp Khắc về ma ngục.
Vì không cho Phi Lợi thấy mình, Cao Lôi Hoa duy trì một khoảng cách xa. Cứ như vậy, Phi Lợi đi trước, Cao Lôi Hoa theo sau. Đia qua Bích Ba hồ, sau đó vẫn đi tới trước. Qua một mảnh rừng rậm, Phi Lợi và đồng chí thám tử Cao Lôi Hoa cuối cùng cũng tiến nhập vào ma ngục.
Vừa vào biên giới vùng đất của ma ngục, đột nhiên Phi Lợi ngừng lại. Sau đó, hắn lấy một thứ trong người ra , rồi giơ lên trên không. Rồi mang thi thể Tháp Khắc tiến vào ma ngục . Bất quá hắn cũng không phát hiện ra Cao Lôi Hoa đang theo dõi từ xa. Chờ Phi Lợi mang thi thể rối thần tiến vào ma ngục. Cao Lôi Hoa mới đứng ra từ một gốc cổ thụ. Lắc mình vài cái, Cao Lôi Hoa đi vào biên giới của ma ngục.
– Ồ , cái này, là kết giới ?
Đến cạnh ma ngục , Cao Lôi Hoa liền phát hiện ra một tầng kết giới nhàn nhạt bao quanh ma ngục, tầng kết giới này rất yếu, cho nên đứng cách xa một chút sẽ không bị phát hiện ra sự tồn tại của ma giới này.
Nếu cứ như vậy, Cao Lôi Hoa cũng không thể đi vào trong ma ngục được. Không phải vì tầng kết giới này mạnh, bởi vì nó chỉ cần một đòn là Cao Lôi Hoa có thể đánh tan được.Nhưng Cao Lôi Hoa biết tầng kết giới này căn bảo không phải dùng để phòng ngự, mà tác dụng chính của nó là để cảnh giới. Nếu có người mạnh mẽ đi qua nó , thì người canh gác ma ngục sẽ biết được. Vừa rồi Phi Lợi dừng lại, sau đó dùng vật trong lòng bàn tay giơ lên có lẽ xác minh thân phận đi vào trong ma ngục.
– Ba Lôi.
Trong lúc Cao Lôi Hoa còn đang cân nhắc làm thế nào để lọt vào ma ngục thì tiểu Mông Ti đột nhiên kêu lên.
– Làm sao vây ?
Cao Lôi Hoa nhìn tiểu Mộng Ti ý muốn trấn an cô bé. Nhưng nhìn xuống, Cao Lôi Hoa lập tức trấn kinh.
Lúc này mặt mũi tiểu Mộng Ti hồng lên một cách bất thường, giống như triệu chứng bị nóng sốt. Cao Lôi Hoa vội giơ Mộng Ti lên trước mặt nhìn xem cô bé đang bị gì …
– Sao lại thế này ?
Cao Lôi Hoa vội vàng hỏi, vừa rồi Mộng Ti đâu có bị gì đâu, sao vừa bước chân vào đây đã trở thành thế này rồi ?
– Con cũng không biết.
Mộng Ti suy yếu nói :
– Ba Lôi, chỉ là khi tới đây con liền cả thấy khó chịu.
– Tới gần nơi này liền khó chịu ?
Cao Lôi Hoa nghe thấy như vậy liền vội vàng lui về phía sau hơn trăm thước. Sau đó Cao Lôi Hoa gắt gao nhìn chằm chằm về phía ma ngục, xem ra ma ngục này thật là tà môn!
Rời xa khỏi mà ngục, tay Cao Lôi Hoa đặt lên trên người Mộng Ti, một cỗ lôi thần lực ấm áp chậm rãi truyền vào trong người Mộng Ti :
– Mộng Ti, giờ con cảm giác khá hơn chút nào không ?
– Không.
Lúc Cao Lôi Hoa đưa thần lực vào cơ thể, Mộng Ti thoáng nhíu mày . Mặt đỏ au không có dấu hiêu giảm bớt.
– Làm sao bây giờ ?
Nhìn Mộng Ti đang nằm trong lòng, Cao Lôi Hoa có chút lo lắng.
Bỗng nhiên, cuối cùng hắn nghĩ đến một người trong thần giới có thể cứu được – Sinh Mệnh nữ thần. Nghĩ vậy, hắn không nói hai lập tức quay đầu đi tới một cấm địa khác của thần giới – Nơi ở của Sinh Mệnh nữ thần !
Tình hình trước mắt Cao Lôi Hoa chỉ có thể nghĩ đến một người đó mà thôi…
*********************************
Cao Lôi Hoa nhanh chóng nhìn về Bích Ba hồ. Bởi vì đầu cự long do Cầu Cầu biến thành còn ở bên bờ hồ.
– Cầu Cầu, giải trừ trạng thái hợp thể của chúng ta đi.
Cao Lôi Hoa đi tới bên người cự long, vỗ vỗ lên thân hình như kim loại của cự long.
– Tách tách.
Kim chúc cự long gật đầu, một ngọn lửa màu vàng đột nhiên từ trên thân thể cự long lóe lên. Biến thành một ngọn lửa màu vàng, cự long nhanh chóng chui vào cơ thể Cao Lôi Hoa đồng thời, bộ áo giáp trên người Cao Lôi Hoa nhanh chóng thu lại vào cơ thể.
Lúc chiến giáp và hỏa long chui vào trong cơ thể của Cao Lôi Hoa thì một bóng người xinh đẹp gợi cảm cũng chui ra khỏi cơ thể của Cao Lôi Hoa. Đó là Cầu Cầu trong hình dáng Quang Minh nữ thần.
Nhưng mà lúc Cầu Cầu ra khỏi cơ thể Cao Lôi Hoa thì lập tức té xỉu ngay dưới chân Cao Lôi Hoa. Hợp thể cũng không phải chuyện đơn giản gì. Đặc biệt đây là lần đầu tiên nên Cầu Cầu bị tiêu hao hết thể lực. Cho lên bị lâm vào trạng thái kiệt sức, ngủ say không biết gì.
– Hừ, sao lại đúng lúc thế, cả hai cùng bị luôn ?
Cao Lôi Hoa không hề nghĩ ngợi. Một tay vác Cầu Cầu lên vai, một tay cắp Mộng Ti bên hông.
Sau đó Cao Lôi Hoa liền mang theo hai người nhanh chóng chạy như điên vầ phía cấm địa của Sinh Mệnh nữ thần. Trong lúc lo lắng, cấp bách lên tốc độ của Cao Lôi Hoa nhanh hơn chưa bao giờ có !
Chạy như điên đến căn phòng nhỏ của Sinh Mệnh nữ thần, Cao Lôi Hoa ngay cả cửa cũng không gõ, trực tiếp đẩy cửa chạy vào.
– Mẫu thần, có nhà đó không ? Mau giúp ta xem hai người này. Coi xem cả hai bị làm sao vậy?
Cao Lôi Hoa vọt vào phòng, nhanh chóng để Cầu Cầu và Mộng Ti nằm trên bàn, sau đó đưa mắt nhìn coi có mẫu thần ở đây không.
– Ta tại đây.
Từ phòng trong truyền ra tiếng của Sinh Mệnh nữ thần, sau đó bà ra bước ra.
– Hai đứa nhóc đó bị gì vây?
Sinh Mệnh nữ thần gật đầu với Cao Lôi Hoa, sau đó quan sát cơ thể của Cầu Cầu và Mộng Ti.
– Ta cũng không biết hai đứa nó bị gì nữa. Mẫu thần, hai đứa nó không bị gì chứ.
Cao Lôi Hoa khẩn trương hỏi.
Đầu tiên, Sinh Mệnh nữ thần đi tới. bên người Cầu Cầu, sau đó kiểm tra kĩ thân thể của Cầu Cầu, nói :
– Nó không việc gì , chỉ tiêu hao thể lực quá nhiều mà thôi. Nghỉ ngơi một ngày thì tốt rồi.
– Hà.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng thở phào, sau đó chỉ vào Mộng Ti hỏi :
– Vậy con bé ?
– Con bé có chút phiền toái.
Sinh Mệnh nữ thần vươn bàn tay mềm mại đặt lên người Mộng Ti, một cỗ thần lực nhu hòa tiến vào trong cơ thể Mộng Ti.
Một lúc lâu sau, Sinh Mệnh nữ thần mới đặt tay trái ra khỏi người Mộng Ti.
– Thế nào mẫu thần, con bé không việc gì chứ.
Cao Lôi Hoa vội vã hỏi.
– Ha ha, không có việc gì, vừa rồi cô bé này hình như bị cám xúc kích thích quá, đúng rồi, Cao Lôi Hoa. Có phải cháu mang con bé đến ma ngục không đó ?
Sinh Mệnh nữ thần ngẩn đầu hỏi Cao Lôi Hoa.
– Vâng.
Cao Lôi Hoa gật đầu.
Quả nhiên là vậy, cũng may cháu không xâm nhập vào đó !
Sinh Mệnh nữ thần cười nói :
– Bên cạnh ma ngục có một loại năng lượng gây bất lợi với người khác. Cũng may cháu chưa có xâm nhập vào bên trong.
Sinh Mệnh nữ thần vỗ nhẹ Mộng Ti, tiểu Mộng Ti mở mắt :
– Tốt lắm, tỉnh lại thì tốt rồi.
Sinh Mệnh nữ thần giao tiểu Mộng Ti cho Cao Lôi Hoa.
– Ba ba con không muốn ở đây nữa. Con muốn về nhà. Mình về đại lục đi ba ba.
Vừa tỉnh dậy, tiểu Mộng Ti ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa. Thần giới , ma ngục, mỗi nơi đều làm cô bé cảm thấy khó chịu. Cô bé không muốn ở đây dù chỉ một phút giây.
– Trở về , nhưng mà Huyết Sắc Minh vương còn chưa tìm thấy.
Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng. Vốn Cao Lôi Hoa muốn tìm Huyết Sắc Minh vương rồi sau đó mới về. Nhưng tình hình hiện tại của Mộng Ti. Xem ra đành phải gác chuyện Minh vương qua một bên. Đành phải về đại lục thôi.
– Rồi, rồi , trở về. Chúng ta trở về.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ về tiểu Mộng Ti, an ủi tiểu Mộng Ti. Sau đó Cao Lôi Hoa nhìn Sinh Mệnh nữ thần :
– Mẫu thần , bà có thể nói cho ta biết cách nào trở về đại lục nhân loại được không ?
– Trở về đại lục nhân loại ?
Sinh Mệnh nữ thần ngồi xuống giường , nhẹ nhàng đung đưa hai chân của bà, nói.
– Vâng đúng vậy, là đại lục đó.
Cao Lôi Hoa nói.
– Phương pháp tất nhiên là có, nhưng chỉ có một.
Sinh Mệnh nữ thần nói :
– Từ thần giới đi xuống đại lục chỉ có một thông đạo đi xuống mà thôi…
– Nhưng mà…
Sinh Mệnh nữ thần cười duyên nói :
– Muốn về đại lục, cháu phải tìm con ta là Quang Minh thần s mới được .
– Tìm hắn ?
Sắc mặt Cao Lôi Hoa khó coi hẳn, hắn nhớ tới vụ s muốn rút linh hồn Cầu Cầu ra.
– Cái này không được. Tạm thời ta không có tiện gặp hắn.
– A.
Bàn tay Sinh Mệnh mẫu thần tự nhiên đặt nên đầu Cao Lôi Hoa :
– Là bởi vì Ngọc Lâm Quang Minh công chúa cùng linh hồn sủng vật của cháu chứ gì ?
– Vâng.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Tuy rằng không biết Sinh Mệnh mẫu thần làm thế nào biết việc này. Nhưng nghĩ đến quan hệ mẹ con giữa hai người này, xem ra Quang Minh thần s đã nói chuyện này với Sinh Mệnh mẫu thần rồi…
– Kỳ thật về vấn đề tách linh hồn ta cũng có biết chút ít, Nếu cháu nhất định phải về thì phải tìm s giúp. Không có sự cho phép của nó , không ai dám mang cháu đến con đường Già La đâu .
Đôi mắt sáng ngời của Sinh Mệnh mẫu thần nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa.
– Cái này, thật sự không tìm hắn không được sao ? Ta không muốn nhìn thấy hắn chút nào .
Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu.
Đúng lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân phá ta cuộc nói chuyện giữa Cao Lôi Hoa và Sinh Mệnh mẫu thần.
Trên thế giới có câu nói : Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Mà Cao Lôi Hoa và Sinh Mệnh nữ thần vừa mới nói đến Quang Minh thần s thì ngoài cửa vang lên giọng nói của con người mà Cao Lôi Hoa ghét cay đắng.
– Mẫu thần. Ta đến đây.
Đây là giọng của Quang Minh thần s.
– Vào đi, cửa không khóa.
Sinh Mệnh nữ thần lên tiếng.
Quang Minh thần s đẩy của vào , thân hình cao to của lão bước vào. Khi lão vào, đầu tiên nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang ngồi cạnh Sinh Mệnh nữ thần. Lão lập tức cả kinh. Nhưng lập tức trấn tĩnh lại.
– Cao Lôi Hoa.
Quang Minh thần s nhẹ giọng nói với Cao Lôi Hoa:
– Không thể phủ nhận. Ngươi, so với trí tưởng tượng của ta mạnh hơn nhiều lắm, vốn ta nghĩ ngươi chỉ có một chút thực lực, xem ra ta đã sai rồi. Ngay cả thượng vị thần cũng bị người xử lý.
Nghe Quang Minh thần s nói, Cao Lôi Hoa khẽ cau mày. Ý Quang Minh thần s nói chẳng lẽ vụ hắn choảng nhau với Rồi thần Tháp Khắc ở bờ hồ Bích Ba ?
– Sao, ngươi kinh ngạc cái gì ? Phải biết rằng nơi này là thần giới .
Quang Minh thần s nhún vai :
– Huống chi, các ngươi đánh nhau dưới chân núi Orrin. Cho dù ngay từ đầu các ngươi bố trí kết giới, nhưng một tầng kết giới đó có cũng như không ?
Cao Lôi Hoa cười cười. Đúng vậy, nếu dưới chân núi Orrin mà người ta choảng nhau cũng không biết thì lão sao phải là vua của chúng thần, Quang Minh thần s cơ chứ.
– Ta có thể giúp ngươi trở về., nhưng con gái ta phải ở lại, thế nào ?
Mắt Quang Minh thần s nhìn lên Cầu Cầu đang kiệt sức nằm trên bàn, hoặc có thể nói là Quang Minh nữ thần.
– Sau đó, lúc lấy linh hồn thì thuận tay xử lý luôn linh hồn Cầu Cầu chứ gì ?
Cao Lôi Hoa khóe miệng cười ruồi nói :
– Không cần phải phí lời, dù thế nào đi nữa ta cũng không để ai tổn thương đến Cầu Cầu của ta.
– Chà .
Quang Minh thần s cười khổ, sau đó nhìn về phía Sinh Mệnh mẫu thần, hy vọng mẫu thần đưa ra cho lão chủ ý.
– Hì hì ,Cao Lôi Hoa. Đối với việc chia linh hồn này. Cháu có thể nghe ta nói vài câu không ?
Ở bên cạnh, Sinh Mệnh mẫu thần ôn nhu nói.
– Bà nói đi.
Đối với Sinh Mệnh mẫu thần, Cao Lôi Hoa không tự chủ được mà nói ra những lời này.
– Ta có thể rút linh hồn của Quang Minh Đại Ngọc Lâm ra.
Sinh Mệnh mẫu thần nói .
Cao Lôi Hoa lập tức hỏi :
– Nhưng lão rút linh hồn ra có thể gây thương tổn đến …
Vừa nói, Cao Lôi Hoa vừa chỉ chỉ về phía Quang Minh thần s…………
– Đúng vậy, tùy tiện rút linh hồn một người ra có thể gây tổn thương. Đặc biệt con sủng vật của cháu rất kì lạ, linh hồn của nó muốn dung hợp cùng linh hồn cháu gái ta. Cho nên nếu gấp rút rút một linh hồn ra sẽ gây tổn thương cho linh hồn kia. Dùng phương pháp bình thường mạnh mẽ cưỡng chế rút linh hồn là một việc rất nguy hiểm. Truyện “Cực Phẩm Vú Em ”
Sinh Mệnh nữ thần cười nói :
– Nhưng ta có một phương pháp khác rút linh hồn con bé ra. Ta không lấy linh hồn của con bé mà chỉ lấy một cái ý thức ra. Tuy rằng tách ra, nhưng giữa hai đứa vẫn có sự liên hệ rất lớn.
– Nhưng mà mẫu thần …
Ngồi bên, Quang Minh thần s phản đối nói :
– Cái linh hồn ở trong cơ thể Đại Ngọc Lâm là một con Slime.
Là con gái vua của chúng thần, linh hồn con gái lại cùng dung hợp với một con ma thú hạ đẳng Slime. Điều này làm lão không chấp nhận.
– Slime thì đã sao nào ??
Cảm thấy giọng điệu khinh thường của Quang Minh thần s với Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa khó chịu :
– Đừng có mà khinh thường Cầu Cầu của ta.
– Ặc.
Quang Minh thần s bất mãn lên tiếng :
– Không phải ta cái gì , chẳng qua Slime là một loài ma thú hạ đẳng nhất, tuyệt đối không thể cùng Đại Ngọc Lâm, con gái ta dung hợp linh hồn được !
– s, con qua đây một chút .
Sinh Mệnh nữ thần vẫy tay gọi Quang Minh thần s. Khóe miệng bà nở một nụ cười xấu xa.
– Mẫu thần.
s thấy nụ cười ẩn ý của mẹ thì cứng đơ cả người, sau đó vẻ bất đắc dĩ, đầy đau khổ đi lại gần mẫu thần.
Sinh Mệnh mẫu thần nhẹ nhàng vỗ lên đầu Quang Minh thần s !
– Bộp .
Thân thể s bị bàn tay bé nhỏ mềm mại này gõ lún sâu xuống tầm ba tấc đất.
Thái dương Cao Lôi Hoa toát mồ hôi lạnh. Cho tới tận bây giờ hắn vẫn không nghĩ tới người phụ nữ trông yếu đuối thế này lại có lực lượng kinh khủng như vậy. Đột nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới một việc., dường như bàn tay của Sinh Mệnh nữ thần vỗ lên đầu hắn không chỉ một lần. Nếu khi vỗ lên , Sinh Mệnh nữ thần cũng làm một phát như vậy…
– Mẫu thần.
Quang Minh thần s không một động tác phản ứng nào. Vì lão biết người mẹ đang mỉm cươi tủm tỉm này có uy lực thế nào. Thực lực của bà có lẽ chỉ có phụ thần mới biết được. Mà quan trọng nhất, đây là mẹ lão.
– Bộp !
Lại một phát nữa, bàn tay mẫu thần lại vỗ lên đầu Quang Minh thần s.
Thân hình của Quang Minh thần s lại lún sâu hơn một chút.
– Mẫu thần, ta đã biết, ha ha , việc chia cắt linh hồn ta sẽ giao cho người, ta lo lắng quá rồi, mẹ muốn tách ý thức của Ngọc Lâm ra khỏi con Slime đó thì theo ý mẹ vậy !
Dưới cường quyền, Quang Minh thần s thỏa hiệp.
– Vậy mới là con ngoan chứ .
Mẫu thần nhẹ nhàng cười. Sau đó vẫy vẫy tay với Cao Lôi Hoa.
– Cao Lôi Hoa.
Mẫu thần vẫy tay gọi Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa chỉ vào mình.
Mẫu thần nhẹ nhàng gật đầu.
Nhất thời, mồ hôi lạnh lại tuôn ra, hắn đưa mắt nhìn Quang Minh thần Zues đang lún gần nữa người mà ái ngại. Mẫu thần sẽ không đối xử tàn bạo với cháu mình chứ…hic hic, đừng có giống như lão s nha.
Vươn tay, Sinh Mệnh nữ thần đặt tay lên đầu Cao Lôi Hoa. Nhưng không có vỗ xuống.
– Về đại lục rồi , nếu có rảnh nhớ lên đây thăm bà nhé.
Sinh Mệnh nữ thần vỗ vỗ đầu Cao Lôi Hoa nói.
– Vâng, vâng. Nhất định, nhất định rồi !
Cao Lôi Hoa chỉ có thể liều mạng gật đầu .
– Tốt lắm, giờ cháu đi nghỉ một ngày đi, chờ hôm nay bà lấy ý thức của Ngọc Lâm ra khỏi Cầu Cầu thì các cháu có thể đi được rồi.
Sinh Mệnh nữ thần dặn dò Cao Lôi Hoa.
– Được rồi, ta liền đi nghỉ một ngày, ngày mai trở về.
Cao Lôi Hoa lại liều mạng gật đầu………
***************************************
Ngày hôm sau.
– Đi theo ta.
Quang Minh thần s nói với Cao Lôi Hoa.
Ôm Mộng Ti trong lòng, Cao Lôi Hoa để Slime trên vai.
Đúng vậy, là Hoàng Kim Slime ! Đúng là Slime Cầu Cầu !
Mà ở bên cạnh Sinh Mệnh nữ thần, linh hồn của Quang Minh nữ thần Ngọc Lâm đang bồng bềnh một bên
Thuật chia lìa đã thành công. Sử dụng phương pháp của Sinh Mệnh nữ thần, thần cách cùng thần lực đã trả lại cho Quang Minh nữ thần, con thân thể thì trả lại cho Slime Cầu Cầu đáng yêu.
Sau khi hoàn thành thuật chia lìa. Bộ dáng của Cầu Cầu có vẻ càng mệt mỏi hơn, ngay cả chút khí lực cũng không hề có. Chỉ có thể đứng trên vai Cao Lôi Hoa mà gật gù.
Dưới sự dẫn đường của Quang Minh thần s, Cao Lôi Hoa đi theo lão lên đỉnh núi Orrin. Lần này, Sinh Mệnh mẫu thần đã lâu không bước chân ra khỏi cấm địa cũng đi theo.
Quang Minh thần s mang tất cả đi ra phía sau điện Chúng Thần. Đi tới một miệng giếng cổ .
– Nơi này là đường trở về đại lục ! Nhưng xem ra lần này ngươi và thú ảo phải hợp thể thì mới ổn đó !
Ở bên , Quang Minh thần s vì linh hồn của Quang Minh nữ thần đã tách ra khỏi Cầu Cầu nên vui vẻ giải thích :
– Bởi vì không hiểu mấy ngày trước có chuyện gì xảy ra, khiến không gian của Già La đường bị vặn vẹo hỗn loạn. Bên trong không gian đều vặn vẹo hết rồi. Kỳ thật nếu ngươi không vội mà trở về, ta khuyên ngươi, tốt nhất nên chờ thêm vài năm sau .
Trong đó không lâu xuất hiện không gian hỗn loạn ? Không phải do mình đại chiến với Kim Giáp Thần vệ đó chứ. Khóe miệng Cao Lôi Hoa méo ….
– Vài năm.
Cao Lôi Hoa cười khổ. Đối với chư thần mà nói , vài năm chỉ trong nháy mắt mà thôi. Nhưng đối với Cao Lôi Hoa vừa mới trở thành Lôi thần thì vài năm không ngắn chút nào.
Hơn nữa, từ khi tiểu Mộng Ti từ ma ngục trở về thì khuôn mặt luôn có vẻ lo lắng e ngại. Hiện tại, Mộng Ti luôn muốn trở về đại lục.
– Cho nên, trước khi xuống con đường Già La này, ta nghĩ ngươi lên hợp thể với Cầu Cầu đi. Như vậy sẽ an toàn hơn !
Quang Minh thần s nói .
– Người muốn ta hợp thể với Cầu Cầu ? Nhưng bây giờ Cầu Cầu suy yếu như vậy làm sao mà hợp thể ?
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vuốt ve Cầu Cầu trên vai :
– Cầu Cầu đã mệt muốn chết rồi, nó không có chút lực nào để hợp thể nữa đâu.
– Kỳ thật, hợp thể có thể dùng lực lượng của ngươi.
Quang Minh thần s nói tiếp :
– Đừng để thú ảo của mình gánh hết sức lực khi hợp thể, tiêu hao sức ngươi có thể gánh tay cho thú áo.
Trong mắt Cao Lôi Hoa tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Cầu Cầu tự nguyện gánh vác tiêu hao toàn bộ, Cao Lôi Hoa không khỏi có phần cảm động, nhẹ nhàng vỗ về an ủi Cầu Cầu.
– Đúng rồi , Cao Lôi Hoa. Giờ không gian đường Già La đã bị vặn vẹo rồi.
Giọng nói của mẫu thần đầy nhu hòa :
– Nếu muốn đi qua chỗ đó, ta có cái này, có lẽ giúp cháu một chút đó !
Mẫu thần cúi đầu, chậm rãi tháo một đồ vật trên ngón tay mình.
Đó là một chiếc nhẫn rất xinh đẹp. Chiếc nhẫn này nhìn rất xinh đẹp nhưng trông lại rất bình thường. Một loại mâu thuẫn kì lạ, bởi vì chiến nhẫn này nhìn rất đẹp nhưng lại trông rất bình thường. Một loại mâu thuẫn kì lạ, bởi vì chiếc nhẫn này có một khối đá tròn hình cầu không biết làm từ gì ở phía trên.
Nhưng trên nhẫn lại có những chú văn hấp dẫn ảnh mắt lẫn linh hồn con người ta vào đó, nó giống như có mị lực đặc biệt làm con người rung động.
– Cái nhẫn này có thể giúp các cháu đi về đại lục an toàn.
Mẫu thần đem cái nhẫn đặt vào tay Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa, luôn làm bà nhớ đến một người khác.
– Cám ơn.
Cao Lôi Hoa thật thà cảm ơn lớn, sau đó đến bên người Mộng Ti. Nhẹ nhàng vỗ về cô bé đang có triệu chứng như phát sốt.
– Nếu, cháu có người yêu. Cháu đưa cho người yêu cái nhẫn này nhé.
Sinh Mệnh mẫu thần nhẹ giọng nói , nhẫn này bà luôn muốn đưa cho Satan, để Satan tặng cho con dâu mình. Nhưng Satan đã không có duyên phận với cái nhẫn này rồi :
– Hãy đeo nhẫn này cho người mình yêu, nó sẽ mang lại may mắn cho cô bé !
– Cám ơn, mẫu thần.
Cao Lôi Hoa nắm chặt nhẫn trong tay.
– Cầu Cầu, hợp thể đi. Lần này, hết thay tiêu hao cứ để ta.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu.
Ánh mắt Cầu Cầu có ý cười, rất có nhân tính.
– Đúng rồi, Cao Lôi Hoa người là lôi thần đúng không ?
Đột nhiên, Quang Minh thần s hỏi Cao Lôi Hoa trước khi bước chân vào giếng cổ.
– Đúng vậy.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu.
– Hãy mạnh hơn nữa đi.
Quang Minh thần s nói đầy ẩn ý :
– Còn nữa, hãy chú ý đến Tài Quyết chi nhận và Thần Phạt chi trượng nhé. Hai thứ này có phải là Lôi thần tiền nhiệm đưa cho ngươi không ?
– Ừ .
Cao Lôi Hoa gật đầu.
– Hai cái đó có cất giấu một ít bí mật của cha ta. Ngươi hãy trở lên mạnh mẽ hơn đi !
Quang Minh thần s nói :
– Ít nhất, phải đạt đến cấp độ Thần Vương chi cảnh !
*******************************
Giống như lần hợp thể trước, chiến giáp và cự long màu vàng như kim loại xuất hiện. Ôm lấy Mộng Ti, Cao Lôi Hoa đi vào thông đạo Già La.
Đứng ở cửa thông đạo nhìn vào, chỉ thấy bên trong là một mảnh không gian vặn vẹ, cái khôn gian này giống y như đúc không gian lần Cao Lôi Hoa bị lọt vào !
– Đúng rồi, vua của chúng thần. Còn có một người bạn của ta, Huyết Sắc Minh vương làm phiền ngươi giúp ta tìm kiếm tung tích hắn ở thần giới.
Tuy không có tìm được Huyết Sắc Minh vương, nhưng bởi vì Mộng Ti đành phải trở về đại lục cho nên Cao Lôi Hoa đành phải nhờ Quang Minh thần s tìm kiếm giùm.
– Yên tâm, giao cho ta.
Quang Minh thần s gật gật đầu.
– Nhớ rõ, chỉ cần thông qua không gian vặn vẹo sẽ đến được bờ đại lục bên kia .
Quang Minh thần s ở một bên nói .
– Ừ , đi thôi.
Cao Lôi Hoa lên tiếng, sao đó lệnh cho cự long. Cự long chở Cao Lôi Hoa cùng Mộng Ti chui vào thông đạo Già La. Vừa vào không gian thông đạo, cảm giác vặn vẹo như lần trước, Cao Lôi Hoa chỉ có thể cố lấy mấy cục pin thiên kiếp để bảo vệ Mộng Ti trong lòng ………….