Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 362: Chim sẻ ở đằng sau (6)

Tác giả: Lộ Phi
Chọn tập

Khổng Tước Thảo giống cái lại hoàn toàn khác hẳn. Trong thời gian Khổng Tước Thảo giống cái nở hoa, hương vị mà nó tỏa ra sẽ làm Linh thú phát điên, ùn ùn kéo tới, tác dụng này có chút tương tự với Thôi Tình Dược của Linh thú.(Thôi Tình Dược còn gọi là Xuân Dược, chỉ là, Linh thú cũng sử dụng Xuân Dược sao?

Cũng bởi vì Khổng Tước Thảo giống đực và Khổng Tước Thảo giống cái quá giống nhau, rất khó phân biệt qua vẻ bề ngoài, cho nên trên thị trường có rất nhiều thương nhân lòng dạ đen tối, toàn đem Khổng Tước Thảo giống cái bán ra cho những người không biết xem hàng.

Lúc trước nàng có sai Đông Lăng đi mua dược liệu luyện chế Sinh Cơ Đan, nha đầu Đông Lăng này lại không rõ ràng trong việc phân biệt dược liệu, thế là mua nhầm rất nhiều Khổng Tước Thảo giống cái, tổn thất mất một khoản tiền. Việc này đã khiến Hoàng Bắc Nguyệt đau lòng không thôi.

Nào ngờ Đông Lăng đánh bậy đánh bạ mua nhầm dược liệu lại khiến cho đám Khổng Tước Thảo giống cái này có cơ hội “tỏa sáng”!

Một lúc nữa, Tứ Hải dong binh tay trắng trở về, vậy thứ chờ đợi bọn họ chính là…. hắc hắc, nhất định là rất thú vị nha!

Phong Liên Dực nhìn biểu tình có chút đắc ý của nàng, lắc đầu một cái, những ai đắc tội nha đầu này sẽ có kết cục vô cùng khủng bố a.

” Đi thôi.” Chuyện xấu đã làm xong, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không muốn tiếp tục ở lại mà chuẩn bị lặng lẽ ly khai.

” Các ngươi là ai!?” Đang lúc muốn đi, một tiếng quát to bỗng nhiên vang lên dọa Hoàng Bắc Nguyệt giật nảy mình. Nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một túp lều nơi góc tối, một nam nhân trẻ tuổi da thịt trắng noãn đi ra.

Nàng nhận thức người này, lần đầu nàng tới có nghe thấy hắn đang cãi nhau với Viên lão đại gì gì đó, tên của hắn hình như là La Thuần.

Tên La Thuần này coi như cũng có chút lương tâm, lúc nãy hắn có khuyên Viên lão đại không nên động thủ đối với đệ tử của Linh Ương học viện, kết quả lại bị Viên lão đại nhục nhã một trận!

Ánh lửa bập bùng, La Thuần cũng đã thấy rõ một nam một nữ ở trước mặt. Nam nhân một thân bạch y cực kì sạch sẽ, đôi mắt tím tràn ngập vẻ yêu dị, bộ dạng tuyệt sắc vô song! Cô gái tuy còn hơi nhỏ nhưng vẫn mang dáng dấp tinh xảo thanh lệ, sau này lớn lên tuyệt đối là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành!

Hắn không khỏi sửng sốt, hai người này từ trước tới giờ hắn chưa từng gặp qua a! Lẽ nào là do Viên lão đại vụng trộm bắt cóc từ doanh địa của Linh Ương học viện qua đây?

Lúc nãy hắn có nghe nói đám người Hoắc lão lục vừa mới bắt được một nữ đệ tử, không biết hiện tại đã đi nơi nào “khoái hoạt” (đại khái là “đi vui vẻ” đó) rồi. Hắn quả thực vô cùng đau lòng, những đệ tử tốt đó lại bị bọn họ điếm ô, những thứ súc sinh này có khác gì so với đám thổ phỉ chứ?!

Nghĩ rằng hai người này cũng là đệ tử bị bắt đến, sắc mặt La Thuần cũng có phần dịu lại. Hắn nhìn hai bên một chút, thấy không có ai mới nhỏ giọng nói: ” Các ngươi cũng bị bọn hắn bắt đến đây đúng không? Không cần phải sợ, bọn họ hiện tại không còn ở đây đâu, ta thả các ngươi đi, nhưng các ngươi cũng không thể chạy từ phía trước ra, bằng không chút nữa bọn họ quay về sẽ phát hiện các ngươi.”

Hoàng Bắc Nguyệt cùng Phong Liên Dực đồng loạt ngẩn ra, nhưng bọn họ nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Xem ra nam nhân da trắng này tâm địa thiện lương, cho rằng bọn họ là đệ tử bị bắt cóc.

Như vậy cũng vừa khéo, hiểu nhầm thì cứ hiểu nhầm đi, cứ để hắn dẫn bọn họ ra ngoài, thuận tiện cũng cứu tên đáng thương này một mạng, chứ nếu để hắn ở lại chỗ này, khẳng định chút nữa sẽ bị Linh thú gặm đến mức chẳng còn một mẩu xương!

” Nếu đã như vậy, chúng ta xin đa tạ vị đại ca này!” Hoàng Bắc Nguyệt nói cảm ơn với hắn, Phong Liên Dực cũng khẽ gật đầu.

” Không cần phải cảm tạ ta.” La Thuần hiền lành nở nụ cười, xoay người mang theo bọn họ từ một phương hướng khác chạy ra khỏi doanh địa: ” Mọi người khắp bốn biển đều là huynh đệ, đây chính là tôn chỉ của Tứ Hải dong binh đoàn chúng ta!”

Nghe xong lời này, Hoàng Bắc Nguyệt không khỏi có chút buồn cười, một dong binh đoàn không khác gì thổ phỉ như vậy có chỗ nào phù hợp với câu “mọi người khắp bốn biển đều là huynh đệ” đây?

La Thuần đi ở phía trước ngượng ngùng quay đầu lại nhìn bọn họ, nói: ” Kỳ thực, Tứ Hải dong binh đoàn chân chính không phải như vậy đâu. Đám người được Viên lão đại dẫn theo vốn toàn là dân liều mạng, sau khi Tứ Hải dong binh đoàn xảy ra chuyện, bọn họ liền đi theo Viên lão đại lăn lộn.”

Chọn tập
Bình luận