Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 829: Đi sứ Bắc Diệu (1)

Tác giả: Lộ Phi
Chọn tập

Hoàng Bắc Nguyệt không để ý tới lời của hắn, cứ thế ngồi xuống, miễn cưỡng nói: “Tiểu Hầu gia có biết không, Ngụy Tam tiểu thư – người sắp trở thành Hoàng hậu của Bắc Diệu Quốc – mới là một vị tiểu mỹ nhân tuyệt thế trời sinh mị cốt, nàng vừa xuất hiện, mỹ nữ trên thế gian đều phải ảm đạm phai sắc, ngay cả Thập Mĩ Đồ trên cây quạt này cũng không thể so sánh được với nàng.”

Tào Tú Chi nhìn thoáng qua Thập Mĩ Đồ của mình, vẻ tươi cười không đứng đắn lập tức thu hồi lại: “Những lời đồn đãi về Ngụy Tam tiểu thư, tại hạ quả thật cũng nghe qua không ít. Nhưng mà nàng sắp trở thành thê tử của kẻ khác rồi, cho dù tại hạ có muốn gặp mặt cũng rất khó!”

“Nói khó cũng không hẳn là khó, ta có biện pháp giúp ngươi gặp được nàng!”

“Thật sao?” Mặt mày Tào Tú Chi lập tức sáng sủa hẳn lên: “Nếu có thể được gặp mặt Ngụy Tam tiểu thư một lần, cuộc đời này của ta xem như không còn gì hối tiếc!”

“Bản Quận chúa cần phải lừa ngươi sao?” Nhìn bộ dáng vui mừng của hắn, Hoàng Bắc Nguyệt âm thầm khinh bỉ.

Chờ niềm vui qua đi, Tào Tú Chi lập tức hỏi: “Quận chúa giúp ta, vậy ta cần trả giá thứ gì đây?”

“Điều kiện chính là, ngươi phải làm sứ giả, đại diện cho Nam Dực Quốc sang chúc mừng Bắc Diệu Quốc.” Đối mặt với một người như Tào Tú Chi, nàng cũng không cần phải quanh co lòng vòng. Người này tuy bề ngoài thoạt nhìn không đứng đắn, nhưng nàng biết hắn ta là một người thông minh!

“Đi Bắc Diệu Quốc ư?” Tào Tú Chi vội lùi về sau một bước.

“Thế nào? Sợ sao?”

“Ha ha ha, dân gian có câu “chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu”, vì tiểu mỹ nhân, tại hạ có chết cũng cam lòng!” Tào Tú Chi cười ha hả: “Chỉ là, tại hạ không hiểu vì sao Quận chúa nhất định phải chỉ định người đi là tại hạ?”

Hoàng Bắc Nguyệt cười nói: “Ngụy Yên Nhiên trời sinh mị cốt, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân cũng không thể chống đỡ được. Nhưng ta lại nghe nói, Tiểu Hầu gia có một bí tịch độc môn, các loại mị thuật dù cao thâm đến đâu, một khi ở trước mặt của Hầu gia đều chẳng thể tạo nên tác dụng gì.”

Năm đó, khi đứng trước mị thuật của Ngụy Yên Nhiên, ngay cả nàng cũng phải hoảng hốt một phen, mị cốt trời ban quả nhiên không phải nói đùa!

Tào Tú Chi không chút khiêm tốn, cười nói: “Thứ đó chính là bí mật của tại hạ nha, thật không ngờ Quận chúa lại hiểu rõ tại hạ như thế, tại hạ cảm thấy thật là hạnh phúc~~~!” ( ノ ▔ ∇ ▔)ノ

“Đợi tới khi ngươi gặp được Ngụy Yên Nhiên rồi, ngươi nhất định sẽ biết được cái gì mới gọi là hạnh phúc!” Nghe thấy âm thanh dẻo quẹo của hắn, da gà của Hoàng Bắc Nguyệt rơi đầy đất.

“Sư phụ, bộ dạng của hắn như vậy, nếu gặp Ngụy Yên Nhiên mà bị ả ta mê hoặc ngược lại, vậy chẳng phải sẽ trở thành phiền phức lớn hay sao?” Lạc Lạc cúi đầu, thấp giọng hỏi.

“Ngươi đừng thấy hắn ngơ ngơ như vậy mà lầm, hắn không hề ngốc chút nào đâu, Ngụy Yên Nhiên có thể mê hoặc được người khác, nhưng tuyệt đối không thể mê hoặc được hắn, ngươi yên tâm đi.” Hoàng Bắc Nguyệt vỗ vai Lạc Lạc: “Ngươi mau dẫn hắn đi đi, còn tiếp tục nhìn hắn, hai mắt ta sẽ bị mù mất.”

Lạc Lạc vội vàng gật đầu, nhanh chóng lôi cái tên Tào Tú Chi vẫn còn đang muốn nán lại bồi dưỡng tình cảm cùng Hoàng Bắc Nguyệt đi.

Đã chọn được người tốt nhất để đi sứ, việc cuối cùng cần làm chính là tìm cách để Hoàng Thượng đồng ý hạ chỉ. Hoàng Thượng nhất định sẽ không đồng ý để cho nàng mạo hiểm đi đến Bắc Diệu Quốc, nhưng không sao, có Chi Chi ở đây, mọi việc đều có thể giải quyết.

Vừa qua giữa trưa, quả nhiên trong cung có ý chỉ hạ xuống. Hoàng Thượng hạ chỉ, phong Tiểu Hầu gia Tào Tú Chi của Hoài Bắc Hầu phủ làm Tướng quân hạ hôn, mang theo lễ vật đi sứ Bắc Diệu Quốc, ngày mai xuất phát!

Đương nhiên, việc Hoàng Bắc Nguyệt đi theo bảo hộ là việc bí mật, không thể tuyên dương ra ánh sáng được.

Ý chỉ vừa hạ, Chiến Dã liền vội vã chạy đến, hắn biết, Hoàng Thượng đột nhiên hạ chỉ như vậy nhất định là do nàng đã giở trò quỷ.

“Tại sao ngươi lại không phản đối việc đi đến Bắc Diệu Quốc? Ngươi không phải không biết, nơi đó hiện tại đều là người của Tu La Thành, cũng là nơi nguy hiểm nhất!” Chiến Dã vừa nhìn thấy nàng liền hỏi.

Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên cười nói: “Có một người ta vẫn luôn muốn gặp mặt, bây giờ vừa lúc có cơ hội, ta đương nhiên phải đi thăm hắn một chút chứ.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky