Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 78: Cường giả khiêu khích (2)

Tác giả: Lộ Phi
Chọn tập

Trước kia khi Trưởng công chúa dẫn nàng tiến cung, tiểu nữ oa này vừa nhìn thấy hắn thì trong ánh mắt đã mang theo ba phần sợ hãi ba phần e lệ rồi, chỉ cần hắn hơi nổi nóng thôi cũng đã có thể doạ nàng khóc òa lên.

Nhưng bây giờ Hoàng Bắc Nguyệt lại vẫn thản nhiên nhìn hắn, không chút có chút nhút nhát yếu hèn nào.

Người ta đều nói nữ mười tám đều thay đổi, xem ra sau khi Trưởng công chúa qua đời, nàng cũng dần trưởng thành hơn rồi.

Không hiểu tại sao trong lòng Chiến Dã lại có mấy phần cao hứng thay cho nàng.

” Bắc Nguyệt, thân thể ngươi tốt hơn rồi thì sau này tiến cung nhiều một chút, đi dạo trong cung cũng rất tốt cho sức khỏe đó. Lâu lắm rồi ngươi cũng không vào cung, Hoàng tổ mẫu thật sự rất nhớ ngươi a.” Anh Dạ công chúa quan tâm nói.

Ấn tượng của Hoàng Bắc Nguyệt đối với Anh Dạ công chúa đã không kém giống như lúc đầu nữa rồi. Tuy rằng Anh Dạ này có chút điêu ngoa tùy hứng nhưng tính tình lại chính trực thoải mái, tác phong làm người trượng nghĩa.

Nữ nhân tính tình chân thật như vậy Hoàng Bắc Nguyệt phi thường thưởng thức.

Đúng lúc nàng gật đầu đáp ứng, tiểu thái giám khi nãy lại chạy vào bẩm báo: ” Bệ hạ, Dực vương tử cùng Hí Thiên đại nhân đều đã đến rồi.”

Trong Hào Quang Điện nhất thời yên tĩnh lại, ngay cả Hoàng Thượng cũng vui mừng đứng lên, nhanh chân đi xuống, đích thân đi ra nghênh đón.

Mỗi một nước đều coi trọng cao thủ nhân tài, điều này quả nhiên không giả.

Hoàng Bắc Nguyệt cũng chú ý tới mấy vị mặc hoa phục ngồi chung với các lão nhân Vương gia quý tộc ở đối diện nàng mắt lộ ra tinh quang, mỗi người đều nghiêm chỉnh đứng dậy.

Nàng đối với khí tức của cao thủ phân biệt rất rõ ràng, mấy người kia mặc dù không có lộ ra sát khí nhưng khí chất thâm trầm nội liễm, thứ này chỉ thuộc về cao thủ, không che giấu được.

Xem ra những người này đều là cao thủ của Nam Dực quốc, dựa vào loại này khí thế bức nhân này thì có thể phán đoán thực lực của bọn họ đại khái đều ở mức Bát Tinh trở lên.

Nàng loáng thoáng nghe được Tiêu Viễn Trình ngồi kế bên thì thầm với Tiêu Vận: ” Vận nhi, gia gia ngươi ở bên kia, chốc lát đi qua thỉnh an lão nhân gia người đi.”

” Ta đã biết, phụ thân.” Tiêu Vận lập tức đáp ứng.

Tiêu Viễn Trình vui vẻ nói: ” Gia gia ngươi cũng tới tham gia cung yến, xem ra hắn đã đột phá đến cấp bậc Bát Tinh Triệu hoán sư rồi.”

” Triệu hoán thú của gia gia là Liệt Hỏa Báo, là thập nhị giai linh thú a. Thực lực của ngài bây giờ e rằng có thể cùng Cửu Tinh Triệu hoán sư đánh một trận khó phân thắng bại.”

Tiêu Viễn Trình gật đầu, trên mặt đắc ý kiêu ngạo cứ như bản thân hắn mới là người trở thành Cửu Tinh Triệu hoán sư vậy.

Ấn tượng của Hoàng Bắc Nguyệt đối với Tiêu gia lão gia tử cũng không sâu đậm. Lão rất ghét việc Tiêu Viễn Trình cưới Trưởng công chúa, cũng chính là đi ở rể thành phò mã. Đây quả thật là ném mặt mũi Tiêu gia đi mà, cũng vì vậy lão cũng không thích Hoàng Bắc Nguyệt cho lắm.

Lão gia tử ở viện chính của Tiêu gia, nhiều năm như vậy Hoàng Bắc Nguyệt cũng không đi qua mấy lần, dù có đi thì nàng đều sợ hãi uy nghiêm của hắn mà không dám ngẩng đầu lên.

Vì vậy trên thực tế nàng cũng không biết mặt mũi của Tiêu gia lão gia tử rốt cục là như thế nào.

Ánh mắt nàng đảo một lần trên người của đám cao thủ kia, phát hiện một lão nhân tóc bạc râu dài hướng bọn hắn bên này nhìn tới, đến khi trông thấy Tiêu Vận thì thần sắc mới có mấy phần hòa hoãn.

Tiêu Vận trên mặt lập tức nở nụ cười tươi rói.

Xem ra lão già đầu bạc kia chính là Tiêu gia lão gia tử Tiêu Khải Nguyên rồi.

Tiêu Khải Nguyên cũng quay đầu nhìn về phía lối vào Hào Quang Điện giống như những cao thủ khác, cùng chờ đợi Hí Thiên – người nắm giữ một trong Ngũ Linh là Băng Linh Huyễn Điểu.

Hoàng Thượng đi tới cửa, mấy vị Vương gia cùng đại thần tự nhiên cũng lẽo đẽo theo sau.

Mấy tên tiểu thái giám nhấc theo đèn lồng dẫn đường, còn phía sau, một thân ảnh nhỏ nhắn được bao phủ trong hắc bào chậm rãi hiện ra trong tầm mắt của mọi người.

Tao nhã thần bí, kiêu ngạo lãnh khốc.

Quả nhiên giống y như lời đồn đãi a.

” Hí Thiên các hạ, trẫm chờ ngươi đã lâu a.”

Chọn tập
Bình luận