Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 859: Thích khách trong tuyết 5

Tác giả: Lộ Phi
Chọn tập

Không phải để Nến Đỏ nói cho hắn không cần lo lắng sao, để Tào Tú Chi không cần phải vội vã như vậy.

Tào Tú Chi lau khóe mắt, đau lòng nhìn nàng: “Sao lại chạy đến đây? Không có việc gì chứ? Không bị thương chứ?”

“Chuyện rất dài, gặp thích khách, nhờ Hoàng thượng ở đây nên mới cứu ta một mạng.” Hoàng Bắc Nguyệt lặng lẽ ra hiệu với hắn, Tào Tú Chi lập tức hiểu ý, ngẩng đầu nhìn Phong Liên Dực bị người của Thành Tu La dìu đỡ lên.

“Ân cứu mạng của Hoàng thượng, suốt đời khó quên, khi nào trở về tệ quốc, nhất định sẽ nói với hoàng thượng, hy vọng Nước Nam Dực cùng Nước Bắc Diệu có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cùng kết minh!”,

Tào Tú Chi nho nhã lễ độ nói xong, phía sau sứ thần các nước khác cũng lắp bắp kinh hãi, không ngờ Nước Nam Dực đã nhanh chóng muốn cùng Nước Bắc Diệu kết minh, hơn nữa còn tại tình huống như vậy.

Hoàng đế Nước Bắc Diệu cứu phu nhân của Tào Tú Chi, cử động này đã chứng minh trong lòng Phong Liên Dực có thiện ý đối với Nước Nam Dực. Dù sao mười năm làm con tin, nghe nói hắn ở Nước Nam Dực cũng được người tôn kính, kết giao với không ít quyền quý quan lớn, sợ rằng thái độ của hắn sau này sẽ ảnh hưởng tới quốc gia.

Nếu hắn oán hận nước Nước Nam Dực thì sẽ mặc kệ phu nhân của Tào Tú Chi bị thích khách giết, không cần phí sức lực cứu giúp một thiếu phụ.

Đây là một tín hiệu nguy hiểm a

Nghe Tào Tú Chi nói xong, Phong Liên Dực cũng không nói thêm gì, chỉ t thản nhiên nói một câu: “Mất công giơ tay nhấc chân mà thôi.”

Sứ thần mỗi nước càng bất an.

Phong Liên Dực không cự tuyệt, ngữ khí này e rằng có ý tứ kết minh cùng Nước Nam Dực.

Trong khoảng thời gian ngắn, trên sườn núi ngoài cung, sứ thần các nước trong lòng cũng dậy sóng, dồn dập suy đoán.

Thế cục hôm nay đúng là Bắc Diệu, Đông Ly, Nam Dực, Tây Nhung bốn nước lớn cùng tồn tại, một số nước nhỏ sinh tồn ở giữa. Trong bốn nước, chỉ cần hai nước kết minh cũng là đả kích với các nước còn lại.

Mà hiện tại, hoàng đế Nước Bắc Diệu lập con gái của Đại tướng quân Ngụy võ thần Nước Đông Ly làm Hoàng hậu, hiện tại lại muốn cùng Nước Nam Dực kết minh. Ba nước lớn muốn liên hợp lại tiêu diệt Nước Tây Nhung cùng các nước nhỏ sau chia cắt Đại lục Tạp Nhĩ Tháp sao?

Sứ giả Nước Tây Nhung coi như bình tĩnh, Thiên đại Đông Nhi nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, trong lòng âm thầm đoán nàng rốt cục tính toán gì? Người như Hoàng Bắc Nguyệt không thể có quan hệ cùng Nước Đông Ly, nhưng tại sao nàng ra hiệu cho Tào Tú Chi nói những lời kia chứ?

Mặc dù người khác không biết, nhưng không thể gạt được nàng, Tào Tú Chi mặc dù là Tiểu Hầu gia của Phủ Hoài Bắc Hầu, nhưng có Công chúa Anh Dạ và Bắc Nguyệt quận chúa ở đây, không đến phiên hắn làm chủ, hắn mỗi tiếng nói cử động nhất định là Hoàng Bắc Nguyệt bày mưu đặt kế.

Hôm nay có thể khẳng định Nước Bắc Diệu cùng Nước Đông Ly kết minh, đã là quan hệ thông gia, kế tiếp Nước Nam Dực cũng muốn tiếp cận sao?

Vì sao?

Người của Nước Đông Ly hoàn toàn nghĩ mãi không hiểu, vừa mới cưới Ngụy Yên Nhiên, tại sao lại có ý tứ cùng Nước Nam Dực chứ?

Ngụy võ thần ánh mắt phức tạp liếc nhìn Tào Tú Chi, tiểu tử này thoạt nhìn ngu ngốc, bộ dáng công tử phong lưu không đàng hoàng, không ngờ lúc mấu chốt vẫn cao tay như vậy!

Tuy nhiên, con gái của hắn đã là hoàng hậu Nước Bắc Diệu, Nước Đông Ly đã đi trước một bước, thành thông gia của Nước Bắc Diệu. Nước Nam Dực không có ích lợi đáng kể gì, chuyện kết minh cũng không nhất định!

Mọi người đều đều ân cần hỏi han xong, liền trước sau cùng Phong Liên Dực rời đi.

Hoàng Bắc Nguyệt cố gắng ở lại cuối cùng, bị Công chúa Hi Hòa răn dạy xong mới chậm rãi trở về.

“Quận chúa, như vậy được không? Ngụy Yên Nhiên đã thành hoàng hậu, minh ước hai nước hẳn không gì phá nổi.” Tào Tú Chi thấp giọng hỏi.

“Mặc kệ minh ước chắc chắn hay không, sẽ có ngày tan vỡ, vết nứt này không cần lớn ngay từ đầu, chỉ cần rất nhỏ, chậm rãi sẽ phá hủy hoàn toàn minh ước của bọn họ.” Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng cười nói.

Quan hệ thông gia có lúc kiên cố, có lúc yếu ớt, dựa vào phụ nữ chỉ mang đến hòa bình tạm thời.

Năm đó hoàng đế Khang Hi gả con gái đến Chuẩn Cách Nhĩ, không bao lâu sau, đế quốc Đại Thanh chẳng phải gót sắt san bằng Chuẩn Cách Nhĩ sao?

Cho nên đám cưới chỉ là một thủ đoạn tạm thời.

Bọn họ hiện tại chỉ chọc một khe trên minh ước kiên cố này thôi, có ngăn cách ấy, Ngụy võ thần có thể hoàn toàn yên tâm với Nước Bắc Diệu sao?

Lão hồ li này giảo hoạt gian trá, nàng sẽ chơi đùa tâm lý chiến theo hắn!

Tào Tú Chi gật đầu, bội phục nói: “Đúng là quận chúa cao minh!”

“Ta không cao minh, cao minh chính là Tiểu Hầu gia ngài, thiếp thân chỉ là nữ tử mang bầu, tay trói gà không chặt mà thôi.” Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ nhàng cười.

Tào Tú Chi lập tức cảm giác lạnh cả người, vội vàng nói: “Vâng, vâng, quận chúa là nữ tử, quận chúa cứ tĩnh dưỡng ở phía sau, hết thảy Tào Tú Chi ta ở phía trước chống đỡ!”

Hoàng Bắc Nguyệt “khì khì” cười một tiếng, vị Tào công tử này muốn đem tâm tư nữ tử chuyển tới làm quan trên, nhất định sẽ có thành tích.

Đáng tiếc, công tử chỉ có thể lấy ra hương ôn nhu, bao phủ trong son phấn.

***** Bắc Nguyệt hoàng triều ***** 

Chọn tập
Bình luận
× sticky