Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 901: Thánh Huyết Cung chủ 2

Tác giả: Lộ Phi
Chọn tập

“Tốt lắm tốt lắm không tranh luận với ngươi nữa.” Hoàng Bắc Nguyệt nhún nhún vai, cái tên này lại xù lông lên rồi.

“Hừ!” Yểm hừ một tiếng, ngạo kiều tiếp tục đi ngủ.

Hoàng Bắc Nguyệt tiếp tục cẩn thận nhìn tế đàn, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng kia nhúc nhích một chút, sau đó bóng dáng nhảy lên tế đàn, một cái đuôi dài cuốn trên giá cắm nến trên tế đàn, thân thể buông thõng treo lơ lửng xuống dưới.

“Mê ly, máu của người đó sẽ làm ta hài lòng chứ?” giọng nói âm trầm rít qua kẽ răng.

Hoàng Bắc Nguyệt giật mình một cái, lập tức dở khóc dở cười. ta khinh! Bóng dáng thật lớn gì chứ, hóa ra chỉ là ánh lửa chiếu phóng đại vô số lần bóng dáng mà thôi.

Căn bản không phải ma thú gì lớn! Chỉ là một con khỉ nhỏ mà thôi!

Có điều con khỉ bộ dáng thật khó coi, trên cái đầu nho nhỏ có một đôi mắt lớn, phía dưới không có mũi, chỉ có hai lỗ mũi rất nhỏ, dưới lỗ mũi là miệng đầy răng nanh. Từng khối răng nanh hướng ra ngoài, thoạt nhìn sắc bén vô cùng, tựa hồ thoáng dùng sức là có thể cắt đứt cổ người!

Lông đen dài trên người hắn rất bẩn, lúc hắn treo người liền phát ra một mùi hôi tanh tưởi.

Thiên đại Mê Ly vẫn trấn định, nhíu một chút mi nhưng không ai phát hiện.

“Ma thần đại nhân, cô ta thiên phú rất tốt, hơn nữa đến nay thuần khiết không tỳ vết, nhất định sẽ làm ngài hài lòng.”

“Cô ta hiện tại ở đâu?”

“Rất nhanh sẽ đến.” Thiên đại Mê Ly cung kính nói, “Ma thần đại nhân, chuyện về thánh huyết…”

“Nếu cô ta thật sự khiến ta hài lòng, ta đương nhiên sẽ ban thưởng thánh huyết cho ngươi.” Ma thần âm trầm nói.

Thiên đại Mê Ly trên mặt rốt cuộc lộ ra nụ cười yên tâm.

Ngay cả bà đều phải cung kính với con khỉ đầy lông này, nói vậy thực lực của nó cũng rất mạnh, lát nữa không thể khinh thường.

Bí mật ngồi chờ trong giây lát, rốt cuộc nghe được tiếng bước chân vang lên, đúng là Thiên đại Linh mang Thiên đại Đông nhi tới.

Ma thần ngẩng đầu, xa xa nhìn thoáng qua Thiên đại Đông nhi, miệng đầy răng nanh lộ ra, vẻ mặt yêu tà tươi cười: “Quả nhiên không tồi.”

Thiên đại Mê Ly rất tự tin cười cười, đứng lên vẫy tay Thiên đại Đông nhi, nói: “Đông nhi, qua đây.”

Vừa đi tới, Thiên đại Đông nhi liền chú ý đến con khỉ đang nhìn chằm chằm nàng, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn đi qua hành lễ.

“Sư phụ, có chuyện gì dặn dò sao?”

“Đây là thánh vật của Thánh Huyết Cung chúng ta, Ma thần đại nhân.” Thiên đại Mê Ly trịnh trọng nói.

Thiên đại Đông nhi trong lòng chấn động, ngẩng đầu nhìn con khỉ đầy lông kia, trong lòng kinh hãi, đây là Ma thần trong lời đồn có thể ban thánh huyết cho các đời quốc sư sao?

Mặc dù kém xa tưởng tượng, tuy nhiên nàng không dám có bất cứ biểu lộ khinh thường, quy củ hành lễ.

Con khỉ đầy lông cười hai tiếng khặc khặc quái dị, cười đến mức trên lưng nàng nổi cả da gà.

“Đông nhi.” Thiên đại Mê Ly mỉm cười, liền bắt đầu nói, “Bắt đầu từ hôm nay, ngươi ở lại thần điện hầu hạ Ma thần đại nhân đi, đây chính là khát vọng vinh quang của mỗi nữ đệ tử của Thánh huyết cung”.

Thiên đại Đông nhi ngẩn ra, để nàng hầu hạ con khỉ này? Nàng không ngu ngốc, tự thấy ánh mắt nó nhìn nàng có bao nhiêu tà ác, tức khắc trong lòng có cảm giác buồn nôn.

“Sư phụ, hôm nay bệ hạ lệnh cho Đông nhi dạy nàng kiếm thuật, nếu để Đông nhi ở đây hầu hạ Ma thần đại nhân thì để Đông nhi trở về bẩm báo một tiếng với bệ hạ, tránh bệ hạ tức giận.” Thiên đại Đông nhi tỉnh táo nói.

“Ta sẽ nói cho Bệ hạ, ngươi không cần bận tâm.” Thiên đại Mê Ly lạnh lùng nói, muốn ra ngoài mật báo cho Bắc Đường Du, không dễ đâu! Để cô ta ra ngoài rồi thì không dễ bắt trở về nữa.

Thiên đại Đông nhi âm thầm cắn răng, quả là con hồ ly không dễ lừa gạt!

“Sư phụ, Đông nhi không đi ra giải thích rõ, sợ rằng bệ hạ tức giận.”

Thiên đại Mê Ly nói: “Đông nhi, không nên lấy bệ hạ dọa ta, ngươi biết rằng ở Nước Tây Nhung cô ta đúng là nữ hoàng, nhưng người chân chính nắm quyền là ta.”

“Đồ nhi biết, không dám mạo phạm sư phụ.” Thiên đại Đông nhi tỉnh táo nói, trong lòng lại có chút bối rối.

Ở Thánh Huyết Cung lâu như vậy, nàng tự nhiên là có nghe nói qua chuyện hiến tế Ma thần. Đó là cần một cô gái sạch sẽ thuần khiết để hiến cho Ma thần, tiến hành âm dương giao hợp, lấy được thánh huyết!

Thiên đại Mê Ly mặc dù không nói rõ, tuy nhiên để nàng ở đây hầu hạ Ma thần, không cần nói cũng biết là muốn đem nàng làm tế phẩm, đạt được thánh huyết!

Nhiều năm nuôi dưỡng không phải là vì chính thứ này sao?

Nếu không Cung chủ Thánh Huyết há là người thiện lương, thu dưỡng cô nhi không nơi nương tựa như nàng.

Nhưng muốn nàng làm tế phẩm, cùng con khỉ đầy lông kia tiến hành âm dương chi lễ thì không bao giờ có chuyện đó xảy ra.

“Sư phụ, trước mặt Ma thần đại nhân chưa bao giờ nói dối, ngài nhiều năm dưỡng dục Đông nhi là vì giờ khắc này sao?” Thiên đại Đông nhi chậm rãi đứng lên, nhìn thẳng quốc sư.

Ma thần thưởng thức nhìn nàng, phần này gan dạ sáng suốt, rất tốt!

Việc đã đến nước này, Thiên đại Mê Ly cũng không cần phải che giấu, gật đầu nói: “Không sai, ngươi thiên phú dị bẩm, xương cốt tinh kỳ, quan trọng là… ngươi ăn xong Tẩy Tủy đan, huyết mạch khác người bình thường, đúng là máu mà Ma thần đại nhân cần.”

“Cô ta đã ăn Tẩy Tủy đan?” Ma thần khiếp sợ nói, thêm điểm này khiến hắn rất hài lòng!

“Không sai, năm đó ta đi ngang qua Nước Nam Dực, vừa vặn phát hiện cô ta, nếu không phải nhận thấy trên người cô ta có hơi thở từ Tẩy Tủy đan, thì còn lâu ta mới cứu một nha đầu sắp bị Chim chín đầu ăn sống?”

Thiên đại Đông nhi cười nói: “Mặc kệ thế nào, ân cứu mạng của sư phụ suốt đời khó quên, không có sư phụ, Đông nhi đã chết rồi, phần ân tình này, cho dù để Đông nhi quên mình phục vụ vẫn là chuyện đương nhiên!”

“Ngươi nếu muốn báo đáp tri ân, như vậy nên biết, thánh huyết trọng yếu như thế nào đối với sư phụ. Ngươi muốn báo ân thì giúp sư phụ đạt thánh huyết đi.” Thiên đại Mê Ly cười rộ lên, đàn tế dưới mật thất này rất bí ẩn, cũng có vô số bẫy rập. Đông nhi đã tới thì tuyệt đối không ra được.

“Sư phụ muốn thánh huyết, Đông nhi lên núi đao xuống biển lửa cũng sẽ mang đến cho sư phụ”. Thiên đại Đông nhi thản nhiên nói.

Thiên đại Mê Ly trên mặt lộ ra tươi cười, song lời nói của Thiên đại Đông nhi lại xoay chuyển: “Có điều, đừng mơ ta sẽ hiến thân cho con khỉ này”.

“Làm càn!” Thiên đại Mê Ly quát to, “Nơi này há cho ngươi định đoạt!”

“Sư phụ nếu bức bách, Đông nhi chết cho người xem!” Thiên đại Đông nhi không nói hai lời, trực tiếp kề dao lên cổ, nhẫn tâm đâm, lập tức thấy máu “Một thi thể, làm sao ngươi lấy được thánh huyết?”

“Ngươi đừng làm xằng bậy.” Thiên đại Mê Ly lo lắng, tìm một cô gái sạch sẽ ăn xong Tẩy Tủy đan thật sự rất khó!

Thiên đại Đông nhi bước một lui về phía sau: “Sư phụ không muốn thấy ta chết, thỉnh cầu để ta rời khỏi đây đi.”

“Chuyện này…” Thiên đại Mê Ly khó xử quay đầu nhìn Ma thần. Con khỉ đầy lông vẻ mặt dữ tợn tươi cười, chậm rãi đứng trên tế đàn nói với Thiên đại Đông nhi: “Ngươi không muốn hiến tế cho ta?”

“Không muốn!” Thiên đại Đông nhi không nghĩ ngợi nói, không hề che giấu sắc mặt chán ghét. Để nàng bị con khỉ ăn thịt còn tốt hơn là bị làm nhục.

“Nhưng chuyện này không theo ý ngươi được.” Ma thần khặc khặc cười quái dị, đột nhiên thân thể chợt lóe, trong nháy mắt tới trước mặt Thiên đại Đông nhi, bắt được tay đang cầm dao của nàng, gỡ dao xuống, sau đó ôm nàng cười ha ha.

Thiên đại Mê Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, tươi cười yên tâm, thế này thì cô ta không trốn được nữa.

“Buông ta ra! Cự tê…” nàng vừa mới gọi linh thú của mình, nhưng bị con khỉ hung hăng đánh vào cổ tay, chặn đứt nguyên khí.

“Năng lực của ngươi căn bản không thể chống lại ta!” Ma thần cười lớn đem nàng lên trên tế đàn, sau đó nhảy đè trên người nàng.

Miệng hé ra làm nước miếng sền sệt chảy xuống từ răng nanh. Nước miếng hôi tanh khiến Thiên đại Đông nhi suýt nôn ói ra.

Ma thần đang định thưởng thức tế phẩm, đột nhiên trên mặt đau nhức, hắn kêu thảm một tiếng, lĩnh trọn một đấm mà ngã khỏi đàn tế.

Cũng may hắn thân thủ tốt, tốc độ nhanh, thoáng cái đã đứng vững trên mặt đất, sau đó ngẩng đầu, hung ác nhìn trên đàn tế thiếu nữ mặc đồ đen không biết xuất hiện từ khi nào.

Vẻ mặt tinh sảo lộ ra thanh lạnh xơ xác tiêu điều, mặt mày thản nhiên đảo qua, sát khí bốn phía.

“Hoàng Bắc Nguyệt!” Thiên đại Mê Ly liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, “sao ngươi lại ở chỗ này?”

Khinh thường cười một tiếng, Hoàng Bắc Nguyệt lắc cổ tay, vừa rồi rất dùng sức tung cú đấm kia mà mặt con khỉ vẫn không biến dạng, thật là cứng a!

“Chỗ chết tiệt này mà ngăn trở được ta sao?” Nàng vươn tay ra, kéo Thiên đại Đông nhi lên nói “Không sao chứ?”.

Thiên đại Đông nhi lắc đầu, trong mắt lóe sắc lạnh, nói với Thiên đại Mê Ly: “Sư phụ, ngươi bất nhân cũng đừng trách ta bất nghĩa!”

“Hừ!” Thiên đại Mê Ly chẳng thèm ngó tới, “Chỉ bằng hai người các ngươi thì làm được gì? Ma thần đại nhân sẽ không bỏ qua cho các ngươi!”

“Ma thần?” Hoàng Bắc Nguyệt thật sự khinh thường, tiện tay chỉ vào con khỉ nói: “Chẳng lẽ đồ của nợ này là ma thú sao?”

“Ngươi biết là tốt!” Trên đời này, trừ Thành Tu La thì chẳng chỗ nào có ma thú? Nhưng Thánh Huyết Cung bọn họ lại có!

Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, bất đắc dĩ cười, “Ngươi muốn nhìn thấy ma thú, ta có thể hào phóng cho ngươi nhìn một lần.”

Thiên đại Mê Ly kinh ngạc, Ma thần lại càng phẫn nộ rít gào một tiếng: “Cuồng vọng vô lễ!”

Nói xong, móng vuốt cào một cái trên mặt đất, hắn bất chợt đánh thốc đến!

Con khỉ này tốc độ rất quỷ dị, không chỉ nhanh mà lúc ẩn lúc hiện, trong nháy mắt có thể đồng thời xuất hiện tại các nơi khác nhau!

Hoàng Bắc Nguyệt không cẩn thận bị móng vuốt của nó vồ trên lưng.

Chết tiệt!

Nàng chụp một chưởng trên đàn tế, ầm một tiếng, mặt đất run rẩy, sau đó từ lòng bàn tay nàng, vô số ánh chớp điên cuồng dũng mãnh tiến ra, lao ra bốn phương tám hướng.

Ánh chớp bắn đến đâu, đốt trọi hết thảy đến đó.

Thiên đại Mê Ly không thể không triệu hồi ra Cự điểu Trường vĩ, bay lên trời cao.

Con khỉ hú lên quái dị, nhảy lên một cây cột lớn, hung hăng nhìn nàng: “Thuộc tính Lôi?”

“Thật không?” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, lãnh khốc cười với hắn, tay kia giơ lên, trong nháy mắt lửa cháy nóng rát bắn nhanh tới mặt con khỉ.

Con khỉ bị hù dọa, lấy một mặt tường đất dâng lên chật vật chặn lại lửa cháy hừng hực!

“Hai thuộc tính!” Trên mặt con khỉ xuất hiện vẻ khiếp sợ, mơ hồ biết lần này gặp gỡ cao thủ thực sự!

“Chưa hết đâu!” Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi đứng lên, trong tay nắm chặt tuyết ảnh chiến đao, mũi chân nhún một cái phi thân lên, một đao chặt mặt tường đất thành hai nửa.

Nguyên khí băng rét buốt đến mức đông lạnh khiến con khỉ rùng mình, xoay người bỏ chạy, thân pháp quỷ dị cùng tốc độ của nó quả thật khiến nàng có chút váng đầu.

Vốn nhìn ở phía trước, nhưng phía sau cũng đột nhiên xuất hiện, đánh lén sau lưng.

“Con khỉ thối!” Hoàng Bắc Nguyệt hung hăng cắn chặt răng, con khỉ mặc dù là ma thú, cấp bậc không cao, thuộc tính thổ, thoạt nhìn thực lực rất bình thường, nhưng thân pháp quỷ dị rất đáng sợ!

Nhìn nó hết lần này đến lần khác trốn khỏi cặp mắt của mình, đắc ý được cười ha ha, Hoàng Bắc Nguyệt rốt cuộc phát bực!

Cổ tay vừa lộn, một hạt ngọc màu đỏ văng ra, giữa không trung ánh sáng chợt lóe, lập tức một tiếng hô phẫn nộ vang lên trong mật thất.

Con khỉ đang hành động nghe thấy tiếng kêu này liền hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn xung quanh, sợ đến mức không thốt lên lời.

Thiên đại Mê Ly cũng sửng sốt một chút, dã thú nào rít gào kinh khủng như vậy? Mà ngay cả Ma thần đại nhân cũng bị dọa?

Trong đầu chưa định hình được rõ ràng, đột nhiên một đoàn lửa cháy tuôn ra từ viên ngọc màu đỏ. Sau đó một con ma thú toàn thân lửa cháy hung mãnh lao ra, gầm nhẹ một tiếng, một chưởng đánh xuống hất văng con khỉ ra xa.

Con khỉ bi thảm kêu lên, lăn mấy vòng trên mặt đất, cả người lông bị thiêu trọi một nửa, trên mặt bầm dập, kêu thảm thiết, sợ hãi ngẩng đầu.

Trong ánh mắt cực đại chiếu ra bóng dáng khủng bổ của Ma thú Hỏa Diễm.

Chọn tập
Bình luận
× sticky