” Tiêu thúc thúc nói đùa, Bắc Nguyệt quận chúa thân phận cao quý, là Triệt nhi không xứng với nàng mới đúng.”
Tiết triệt đứng lên hành lễ, trong miệng mặc dù nói năng khiêm tốn nhưng trong giọng nói kia rõ ràng đã tràn ngập trào phúng!
An quốc công một thân thịt mỡ run rẩy nói: ” Bắc Nguyệt quận chúa năm naymới có mười hai tuổi, mà Triệt nhi đã đến tuổi lập gia đình. Vụ hôn nhân này quả thực không thích hợp. Bất quá lão An quốc công (An quốc côngtiền nhiệm í) cùng Trưởng công chúa đã định ra hôn ước, ta cũng khôngdám tự ý huỷ bỏ, chẳng bằng như vậy đi, Tiêu gia có nữ nhi nào vừa độtuổi, An quốc công phủ ta đều sẽ kiệu tám người khiêng rước về làm vợ.”
Cầm di nương vội vàng cướp lời: ” Linh nha đầu của chúng ta năm nay vừa khéo 17 tuổi, cùng Thế tử vừa vặn xứng đôi! ”
Vốn là nghe được An quốc công nói như vậy, Tiết Triệt đã lớn mật hướng phía Tiêu Vận liếc mắt đưa tình, bày tỏ tình yêu, ai dè nghe được Cầm dinương nói, liền ngẩn ra.
Tiêu gia Đại tiểu thư Tiêu Linh?
Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Tiêu Linh ngồi cạnh Hoàng Bắc Nguyệt mà nhìn tới.
Tiêu Linh hôm nay cũng cố ý vận trang phục lộng lẫy, mày như trăng lưỡiliềm, ánh mắt trầm ngưng, quần gấm mỏng màu xanh nhạt tựa khói sương,bao bọc lấy vòng eo mảnh khảnh, thanh nhã động lòng người.
Nàng từ đầu tới cuối đều không nói qua lời nào, nghe được Cầm di nương nóimới khẽ ngẩng đầu lên, có chút khiếp đảm nhìn thoáng qua Tiêu Vận cùngTuyết di nương rồi lại nhanh chóng mà cúi thấp đầu xuống.
Nàng chỉ là con của một di nương không được Tiêu Viễn Trình sủng ái sinh ra, nào dám cướp đoạt với Tiêu Vận phong quang vô hạn chứ?
Cầmdi nương rõ ràng là sợ Tiêu Vận gả cho An quốc công Thế tử, mẫu bằng nữquý (mẹ nhờ con gái mà phất lên), sợ lão gia đem Tuyết di nương đỡ lênlàm chính thất cho nên mới đem Tiêu Linh nàng đẩy ra!
Nếu như việc này thật sự thành công, Tuyết di nương cùng Tiêu Vận làm sao có thể bỏ qua cho nàng được?
Nhưng Cầm di nương nơi đó nàng cũng không dám đắc tội, lúc này phải làm thế nào mới tốt đây?
Trong lúc này, thanh âm non nớt của Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên vang lên: ”Thế tử Triệt, ngươi muốn cùng ta giải trừ hôn ước không phải là vì takhông có thực lực, tương lai sẽ khiến cho ngươi mất mặt sao? Nếu nhưngươi muốn kết hôn với một người khiến cho ngươi nở mày nở mặt thì nhịtỷ của ta là một lựa chọn tốt đó. ”
Lời này vừa nói ra, Anquốc công cùng Tiêu Viễn Trình đồng loạt ngẩn ra. Tâm tư của hai ngườihọ đều bị một tên rác rưởi nói toạc ra.
” Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi nói nhăng nói cuội gì đó? ” Tiêu Vận nhìn về phía nàng, tức giận cái miệng cũng méo xệch đi.
Lời nói đó khiến nàng giống như là rau cải trắng ngoài chợ ai muốn lựa thì lựa vậy!
Tiết Triệt đúng là thanh niên tuấn kiệt của Nam Dực quốc, nhưng Tiêu Vậnnàng cũng là thiên tài mọi người đều biết! Chỉ có nàng chọn người khác, làm gì có người khác chọn nàng!
” Nhị tỷ, ta nói sai sao?Ngươi mỹ mạo như hoa, Thế tử Triệt anh tuấn tiêu sái, các ngươi vừa vặnlà một đôi a, ta đây xa xa không bằng! ”
Hoàng Bắc Nguyệtngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, đôi mắt trong suốt linh động lậplòe quang mang, nói năng vô cùng lưu loát tự nhiên, khiến người ta mộtchút tức giận cũng đều không có.
Tiêu Vận đến cùng vẫn còn nhỏ tuổi, nghe được nàng nói trắng ra như vậy liền xấu hổ
đỏ mặt lên.
Cũng chỉ có loại người ngu ngốc chuyện gì cũng không hiểu mới dám nói ra lời như vậy!
Tiết Triệt ngược lại vô cùng cao hứng. Hoàng Bắc Nguyệt nói đúng lòng củahắn, chẳng qua là hắn ngượng ngùng không nói ra mà thôi.
Caohứng hướng Hoàng Bắc Nguyệt làm ra một cái ánh mắt cảm kích. Nha đầu này mặc dù là một phế vật, bất quá là coi như tình cờ làm việc có ích nha!
Tiết Triệt hướng Tiêu Viễn Trình chắp tay nói: ” Tiêu thúc thúc, Vận nhimuội muội tài năng thông tuệ, Triệt nhi mong nhớ đã lâu, thỉnh Tiêu thúc thúc tác thành. ”
Hoàng Bắc Nguyệt chợt nhíu mày, nàng cũng không nghĩ tới tên Tiết Triệt này cư nhiên lại to gan như vậy.
Tiết Triệt, ngươi giỏi lắm. Tiền nhậm hôn thê vẫn còn ngồi ở chỗ này, hônước cũng đều chưa có chính thức giải trừ, ngươi liền dám ở ngay trướcmặt ta hướng nữ nhân khác cầu hôn sao?