Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 80: Em gái chỉ là truyền thuyết

Tác giả: Quả Táo Độc Mà Công Chúa Cắn
Chọn tập

Tiểu Tịnh Trần vốn không có bất cứ khái niệm nào về game online. Bé chỉ biết những người đi lại xung quanh mình có thể đánh, sau khi đánh xong sẽ biến mất, sau đó sẽ lại hồi sinh, nhưng mà… nhưng… thế nhưng chúng ta phải biết rằng trong game, ngoại trừ những quái hình người thì còn có những người chơi khác nữa, Tiểu Tịnh Trần lại không thể phân biệt được rõ ràng sự khác nhau giữa quái hình người và người chơi như thế nào, bé chỉ thấy cái gì còn sống đi xung quanh là chém thôi.

Bước chân nhanh như gió, ý thức thuần thục, thao tác chuyển đổi nhanh chóng như nước chảy mây trôi, kĩ năng liên tục không có sơ hở. Mấy người lập tổ đội đi qua đó đều bị giết chết hết. Chỉ cần là những người hay chơi game online đều có thể nhìn ra ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ là cao thủ, họ dứt khoát lựa chọn về doanh trại hồi sinh, hơn nữa còn kêu gọi thêm mấy huynh đệ thân quen, đằng đằng sát khí đi tìm ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ báo thù.

Quái hình người chủ yếu sẽ tự chủ động công kích theo quy mô lớn, chỉ cần vào trong phạm vi quái tập trung thì bọn chúng sẽ vây quanh quần ẩu, cho nên Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không ý thức được bản thân đã chọc phải tổ ong vò vẽ, chỉ cho rằng những người chơi kia là đám quái đạo tặc mới đánh thôi, về phần những bộ quần áo kì quái của người chơi nhập vai… Đạo tặc gì đó không phải đều đi trộm đồ hay sao, mà trộm những bộ quần áo kì lạ này thì cũng chẳng có gì lạ!

Thế là, Tiểu Tịnh Trần không hề bị áp lực bởi những người chơi tìm tới cửa trả thù này mà chém hết sạch.

Trong thế giới game online cũng có không ít người thích góp một chân, có người tìm tới cửa đòi đánh, sao Tiểu Tịnh Trần có thể nỡ từ chối được. Cho nên, những ngón tay nhanh lẹ trên dãy bàn phím di chuyển nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh, chưa tới năm phút đồng hồ sau, cả sáu game thủ đều đã phải nằm phơi xác tại trận.

Những người chơi cùng thương lượng, để một cái xác nằm ở đây để canh chừng hung thủ, còn lại quay về doanh trại hồi sinh, sau đó đi tìm sự giúp đỡ. Chỉ sau năm phút, một đoàn rầm rộ mười mấy tên cùng tìm tới ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ báo thù, những người đang nằm ngay đơ kia cũng lựa chọn hồi sinh. Đôi mắt của Tiểu Tịnh Trần mờ mịt, oan ức méo miệng, bọn đạo tặc này chẳng có chút đạo đức nghề nghiệp gì cả. Nhiều người thì giỏi lắm sao… Được rồi, nhiều người quả thực rất giỏi!

Tiểu Tịnh Trần cô đơn lẻ bóng tỏ ra rất cô đơn. Đứa trẻ cô đơn thì không thể làm tổn thương, đứa nhỏ cô đơn đang phát điên lại càng không thể làm tổn thương!

Tiểu Tịnh Trần buồn bực khi bị đối phương dùng cách đánh lưu manh lấy nhiều địch ít, mặc dù không tức giận đến mức đó, nhưng tâm trạng của nhóc con khá là khó chịu, vì thế càng dốc hết sức xử lý hết những kẻ xấu xa trước mặt này.

Mười mấy người nằm chết quay về doanh trại hồi sinh, lại có thêm hai mươi mấy người đến tìm trả thù.

Hai mươi mấy người đến lại tiếp tục ngã xuống thành xác chết quay về hồi sinh, bốn mươi mấy người nữa lại tới đánh.

Bốn mươi mấy người không ngừng cố gắng vẫn trở thành xác chết quay về doanh trại, lại có sáu mươi mấy người tới báo thù.

Sáu mươi mấy người cuối cùng… báo thù thành công. Tiểu Tịnh Trần trở thành xác chết!

Trong quá trình này, có không ít người chơi nhận được tin tức lập tức chạy tới tham gia náo nhiệt, ngắm phong cảnh, thậm chí có người mở sòng xem xem ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ rốt cuộc có thể duy trì được bao lâu. Sự thật đã chứng minh, các game thủ này càng đánh càng hăng hơn rất nhiều.

Cuối cùng, khi ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ ngã xuống, hiện trường tĩnh lặng mười giây, những người chơi báo thù thành công không ai mở miệng reo hò. Những bang phái vây xem cũng không dám nói những lời châm chọc. Tất cả mọi người khi nhìn thấy ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ nằm ngay đơ trên mặt đất, trong lòng ai nấy cũng âm thầm đau thương. Sự sinh ra của Đại thần luôn không gây chú ý như thế… Mới là lạ ấy!

[Quả xoài đáng yêu]: Nhất định là mắt tui mở không đúng cách rồi. Tui lại có thể trông thấy kì tích một người đánh hơn sáu mươi mấy người. Ôi mẹ ơi!

[Điệu Nhảy Của Nương Tử]: Làm gì có chuyện đó. Rõ ràng người chết là tên ngốc kia.

[Ta Yêu Nhà Ta]: Ôi má ơi, chú còn không biết xấu hổ nói người ta là tên ngốc nữa. Có sáu mươi bảy người thì đã chết sáu mươi tư người rồi, ba người cuối cùng chỉ còn có một chút máu mới giết được người ta. Đại thần thế hệ mới đã ra đời!

[Người sói nhiệt huyết]: Á, Đại thần, cầu bao dưỡng, cầu vuốt ve, đảm bảo sẽ làm ấm giường. Xin hãy tiết lộ số đo ba vòng, khuôn mặt thật, ảnh thật!

Kênh thế giới: …

Những lời bình trên kênh thế giới liên tục hiện ra điên cuồng, thậm chí có không ít bang chủ của các bang hội chat riêng với ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’, ngỏ ý mời gia nhập bang hội hay chân thành hợp tác những hạng mục liên quan. Đáng tiếc, Tiểu Tịnh Trần là một kẻ mù chữ, bé hoàn toàn lược bỏ những tin tức xuất hiện ở góc trái màn hình, cũng thờ ơ trước những đoạn chat riêng đang hiện lên không ngừng kia. Bé chỉ mờ mịt nhìn màn hình dần thành màu xám, bất luận có ấn nút đánh như thế nào thì nhân vật vẫn nằm trên mặt đất không nhúc nhích.

Tiểu Tịnh Trần méo miệng, đáy mắt dần xuất hiện ánh nước, tình huống này là sao?

Thấy Tiểu Tịnh Trần rưng rưng, Bạch Hi Cảnh bắt đầu nổi bão tố gió lạnh, ánh mắt của anh u ám như thể có thể biến Đại Sơn thành vịt quay Bắc Kinh. Đại Sơn âm thầm rơi lệ, đành phải chạy tới bên cạnh Tiểu Tịnh Trần xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.

Nhìn thấy nhân vật đã chết, Đại Sơn cũng không để ý nhiều. Trò chơi hỗn loạn, ai chẳng có lúc phải chết tám lần, mười lần. Dù sao chết trong Giang Hồ Sát cũng không bị rớt cấp, chỉ rớt độ bền của trang bị, chỉ cần hồi sinh lại tại chỗ là được. Đại Sơn nhân tiện dạy luôn cho Tiểu Tịnh Trần cách sống lại sau khi chết đi, tránh cho bé lại khóc thành bão.

Đám người đang vây xem náo nhiệt kia thấy ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ chết đã lâu mà không thấy sống lại, hoặc chưa về doanh trại hồi sinh mà vẫn nằm ở đây, mọi người vốn còn đang nghi hoặc, buôn dưa lê, suy đoán đủ các kiểu trên trời dưới đất. Kết quả, đợi hơn một phút đồng hồ lại thấy ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ sống lại, chưa đợi nhóm vây xem vui mừng lôi kéo làm quen, bang chủ các bang hội mới nói chuyện được một câu thì ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ đột nhiên nổi đóa, gặp ai là đánh người đấy…

[Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng]: Mẹ nó, người này điên rồi sao, sao gặp ai cũng chém vậy?

[Bít Tất Thơm Quá]: Áaaaaa, người ta cũng được cảm nhận cảm giác bị Đại thần chém rồi, tiêu hồn!

[Búa thần khai thiên]: Tiêu hồn mẹ ngươi ấy, mẹ nó, ông chỉ tới xem náo nhiệt thôi mà, làm vậy là sai sao? Là sai sao?

Hiện trường trở nên hỗn loạn, Tiểu Tịnh Trần lại nghiêm túc làm tròn chức trách diệt “quái” của mình. Em gái ngây thơ mù chữ không được đụng vào biết không!

Người đông thế mạnh, sau khi trả giá là bốn mươi người thì ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ mới lại chết lần nữa!

Tiểu Tịnh Trần đã học được cách sống lại liền quyết định hồi sinh tại chỗ, tiếp tục chém người, sau đó lại thành xác chết nằm xuống, lại sống lại, một vòng tuần hoàn được Tiểu Tịnh Trần làm vô cùng siêng năng. Tiểu Tịnh Trần càng chém càng thuận tay, tổ hợp kĩ năng cũng càng nhuần nhuyễn, tối giản đi nhiều, lực sát thương cũng ngày càng lớn, đám vây xem và nhóm báo thù cũng nóng nảy hơn, càng thấy ấm ức hơn.

Chẳng lẽ đã đụng phải ma đầu thích giết người rồi sao, hay là bệnh nhân tâm thần nhà ai trốn viện, chạy tới đây chơi vậy?

Có trò nào chơi như theo kiểu đứng một chỗ như thế này rồi gặp ai cũng chém sao. Ban đầu ai cũng không quên phải báo thù, nhưng thời gian dần trôi, mọi người ai ấy cũng đã chết tám mười lần gì đó, ngón tay gõ bàn phím của họ cũng đã căng cứng, vậy mà ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ vẫn ra chiêu sắc bén như lúc đầu. Sau cùng đã có người bắt đầu thối lui.

Một người lui thì sẽ có một nhóm người rút theo, một nhóm đi rồi sẽ có càng nhiều người rút lui hơn. Dần dần những người chơi cũng đều đi sạch. Đại thần chỉ dùng để chiêm ngưỡng, biến thái chỉ dùng để chà đạp, còn người bị bệnh tâm thần ấy mà, tốt nhất không nên để ý tới, nếu không bản thân cũng sẽ biến thành bệnh nhân tâm thần mất!

Người chơi đã đi hết rồi, Tiểu Tịnh Trần chỉ cảm thấy quái xung quanh mình ít đi một chút mà thôi, đương nhiên vẫn sẽ tiếp tục với công việc chém giết liên tục những đạo tặc là quái hình người lúc ẩn lúc hiện kia. Nhóc con hoàn toàn không biết bản thân khi nãy đã tạo ra một trận gió tanh mưa máu thế nào, càng không rõ vì sao khi nãy rõ ràng có rất nhiều quái kì lạ tìm tới đánh bé, nhưng bây giờ lại không còn một ai nữa cả.

Bất luận như thế nào thì cái tên ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ này cũng đã nổi tiếng, điện thoại của Đại Sơn sắp bị người ta gọi tới nổ đến nơi rồi!

Nghe những tiếng hét chói tai tức giận của mấy người bạn trong game, trong lòng Đại Sơn thật sự muốn khóc. Anh còn chưa kịp đáp lại thì Tiểu Tịnh Trần đã khóc thành hai hàng nước mắt, ngẩng đầu, cái miệng nhỏ uất ức mếu máo, nghẹn ngào nói, “Quần áo của cháu bị cởi hết ra rồi.”

!!!!!!!!!!

Ánh mắt sắc bén như con dao của Bạch Hi Cảnh trong tức khắc khiến Đại Sơn như bị cắt tan thành những mảnh nhỏ. Lúc này, Đại Sơn khóc thật sự, anh ta chạy tới như điên, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Tịnh Trần, nghẹn ngào nói, “Cô chủ à, bà chị của tôi ơi, không phải là đồ của cháu bị cởi hết, mà là quần áo của nhân vật bị cởi ra hết sạch… Ôi trời, tình huống gì xảy ra thế này?”

Đại Sơn nhìn thấy trên màn hình một người đàn ông phong độ, mạnh mẽ đang mặc một chiếc quần lót nhỏ màu trắng đứng ngẩn người nơi đó, toàn thân trong trạng thái gần như đều phô bày ra toàn bộ. Vừa xem tên nhân vật thì mặt của đồng chí Đại Sơn đã không còn chút máu nào quỳ xuống —- Trả trang bị cực phẩm lại cho tôi! Trả thần khí lại cho tôi! Trà nhân dân tệ của tôi đây!

Khi nhân vật trong “Giang Hồ Sát” chết đi thì không bị tụt kinh nghiệm, không mất cấp, nhưng sẽ rơi độ bền của trang bị, nhưng không rơi nhiều đến mức trong túi hành trang mất hết không còn gì, không còn cả đồ mặc trên người thế này. Những người chơi kia bị Tiểu Tịnh Trần chém đều chết ít nhất là 8-10 lần, số lần bị chết của Tiểu Tịnh Trần còn nhiều hơn, trang bị bên trong không ngừng tụt độ bền, cho dù vũ khí có là thần khí cũng không thể gánh được. Hiện giờ độ bền đã tụt đến con số không, trang bị cũng bị cưỡng chế cởi ra.

Thế là, ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ dứt khoát phải chạy!

Đại Sơn lau cái mặt đã không còn một giọt máu nào, dứt khoát đoạt lấy con chuột, thoát tài khoản của mình ra, sau đó giúp Tiểu Tịnh Trần đăng kí một tài khoản khác lần nữa. Cho dù là ma đầu giết người biến thái hay bệnh nhân tâm thần thì cô chủ à, cháu vẫn nên chuyên tâm viết nên truyền thuyết của mình đi thôi!

Ngay sau đó, Tân Thủ Thôn lại có thêm một người chơi chỉ giết quái chứ không làm nhiệm vụ!

Lần này Đại Sơn đã có kinh nghiệm, anh ta ngồi ở bên cạnh xem bé chơi, thấy bé liên tục giết con thỏ, con gà, con cừu nhỏ hay con trâu gì đó, Đại Sơn dần yên lòng. Kết quả, suy nghĩ của anh ta vẫn chưa về với thực tại thì đã thấy con trỏ chuột di chuyển chạy tới giết người chơi như con mồi đã định một cách quỷ dị, những ngón tay của Tiểu Tịnh Trần đồng thời gõ lên bàn phím…

Trái tim của Đại Sơn trong nháy mắt nhảy vọt tới tận cổ họng. Anh sợ tới mức vội vàng nắm lấy tay Tiểu Tịnh Trần, vẻ mặt sợ hãi hỏi, “Cô chủ, cháu chém hắn làm gì vậy?”

Tiểu Tịnh Trần nghi hoặc, “Làm gì là làm gì?”

“Bên cạnh có nhiều con bò, con gà như vậy cũng đủ để cháu lấy kinh nghiệm thăng cấp rồi, sao cháu lại vô duyên vô cớ đi chém người vậy?”

Vẻ mặt của Tiểu Tịnh Trần càng mờ mịt hơn, “Dù sao cũng đều là quái, đánh ai không phải cũng đều giống nhau cả sao?”

Đại Sơn: “…” Phun máu, không chỉ mặt bản thân đầy máu mà cũng khiến mặt người khác cũng đầy máu.

Rốt cuộc Đại Sơn cũng biết tại sao bản thân lại bị mắng là đại ma đầu cuồng sát trốn khỏi bệnh viện tâm thần rồi. Đứa trẻ ngây thơ không phân biệt nổi người chơi và quái không thể tổn thương nổi biết không hả~

Nhìn vẻ mặt vô cùng ngốc nghếch này của Tiểu Tịnh Trần, đồng chí Đại Sơn quả quyết buông tha cho trọng trách dạy bảo chơi game online thông thường này. Cô chủ cái gì chứ, không nên đi con đường bình thường, thế là, Tiểu Tịnh Trần vẫn tiếp tục con đường tàn sát hung bạo, ‘Bé ngốc đầu trọc’ trở thành một truyền thuyết mới.

Từ trước tới giờ chưa từng nói chuyện với ai (mù chữ không biết chữ), chưa bao giờ nhận chat riêng (cũng vì mù chữ không biết đọc), chưa bao giờ tổ đội với người nào (cũng do mù chữ không đọc được), chưa bao giờ làm nhiệm vụ (vẫn là vì mù chữ), lại là người chơi PVP số một được “Giang Hồ Sát” công nhận, hơn nữa còn đứng lâu dài ở trên bảng ác nhân, bảng danh nhân, đứng đầu bảng lực chiến của “Giang Hồ Sát”, chết cũng không nhường vị trí.

Bao nhiêu mĩ nữ tương tư chàng đến đứt ruột, bao nhiêu anh hùng vì chàng mà nghiến gãy cả răng, nhưng chàng vẫn đơn độc lẻ bóng, chỉ tạo dựng truyền thuyết của chính mình.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky