Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 81: Giết ngược

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

“Tiểu tử không biết trời cao đất dày là gì!”

Nhìn thấy Lâm Động lại chủ động vọt tới, trên khuôn mặt Lôi Phích liền hiện lên vẻ cười lạnh, tuy nói rằng Lâm Động đã từng đánh bại Ô Sát, nhưng mà loại chuyện này sẽ không thể nào xảy ra trên người của hắn được!

Vừa mới lao lên thì Nguyên Lực ba động mạnh mẽ từ trong cơ thể Lôi Phích cũng tuôn ra dữ dội, trong mắt hắn hiện lên vẻ tàn độc, sau đó đột nhiên xuất ra một quyền, kình phong bén nhọn làm phát ra tiếng vang trầm thấp.

Vừa ra tay liền sử dụng đến sát chiêu, hiển nhiên là Lôi Phích định dùng tốc độ nhanh nhất để đánh bại Lâm Động.

Nhìn thấy quyền đầu mang theo kình phong mạnh mẽ, đồng tử của Lâm Động lập tức mở rộng ra, một thoáng sau, bàn tay của hắn đột nhiên đưa ra, oạch một tiếng, ngay lúc quả đấm của Lôi Phích lướt qua, năm ngón tay liền chụm lại thành trảo, chụp lấy khuỷu tay của Lôi Phích, hung hăng kéo một cái, lực đạo cuồng mãnh làm thân thể của Lôi Phích nghiêng về phía trước.

Ngay thời điểm thân thể Lôi Phích nghiêng về phía trước, trong mắt Lâm Động cũng hiện lên vẻ hung quang, đột nhiên nhấc đầu gối lên, hung hăng đá tới cổ của Lôi Phích, loại thủ đoạn cũng tương đối tàn nhẫn.

Thế công của Lâm Động rất sắc bén và cường hãn, cho dù là lấy bản thân của Lôi Phích thì cũng có một thoáng luống cuống thất thần, bất quá ngay sau đó, hắn liền phục hồi tinh thần lại, song chưởng vội vàng đánh về phía đầu gối của Lâm Động.

“Phanh!”

Song chưởng của Lôi Phích nặng nề đánh lên đầu gối của Lâm Động, một cảm giác đau đớn liền từ trên tay truyền tới, giống như là hắn vừa đụng phải một tấm sắt cứng vậy, bất quá cũng mượn lấy sự ngăn cản này mà Lôi Phích liền nhanh chóng ổn định thân hình, rồi sau đó một chân liền hung hăng hướng cái đầu của Lâm Động đá tới.

Sắc mặt của Lâm Động cực kỳ bình tĩnh, toàn bộ Nguyên Lực tuôn ra dồn vào trên quyền đầu, mạnh mẽ cương ngạnh một cước đá xuống của Lôi Phích.

“Đông!”

Quyền cước chạm nhau, một cổ kình phong mạnh mẽ khuếch tán ra, bả vai của Lâm Động run lên kịch liệt, mà Lôi Phích cước bộ cũng lảo đảo lui về sau mấy bước, chợt trên khuôn mặt hiện lên một vẻ kinh hãi: “Thiên Nguyên Cảnh!”

Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi trên khuôn mặt của Lôi Phích, sắc mặt của Lâm Động lại cực kỳ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì có chút tiếc hận, lúc nãy nếu nhanh hơn một chút nữa mà nói, thì trước khi Lôi Phích kịp phòng thủ thì có thể đánh gảy cổ của hắn rồi.

“Lôi Hình, cùng nhau ra tay giết hắn đi.”

Lôi Phích nhìn thiếu niên đứng ở trước mặt mà kinh hãi không thôi, trong lòng như đang có sóng to gió lớn nổi lên, tuy hắn đã sớm có nghe qua, Lâm Động đã đánh bại Ô Sát của Hắc Long trại, nhưng mà hắn vẫn cho rằng đó là do Lâm Động có trợ thủ, mà cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ qua Lâm Động cũng đã bước chân vào Thiên Nguyên Cảnh, dù sao thì một Thiên Nguyên Cảnh mười sáu, mười bảy tuổi thật sự là làm cho mọi người đều cảm thấy có chút kinh hãi.

Ngay khi trong lòng đang nổi đầy sóng gió thì Lôi Phích chợt quát một tiếng chói tai, Lâm Động thể hiện ra thực lực càng mạnh thì sát ý trong lòng của hắn cũng càng dày hơn, nếu như để cho người này khoảng mấy năm thời gian nữa, thì tại Lôi gia còn ai có thể là đối thủ của hắn nữa?

Một đại hán với vóc người có chút khôi ngô ở bên cạnh, sắc mặt cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng gật gật đầu, song chưởng cũng nắm chặt lại, Nguyên Lực hùng hồn dao động ở quanh thân, truyền ra tiếng ong ong.

“Phanh!”

Hai người cơ hồ như lao ra cùng một lúc, một trái một phải, như cặp gọng kìm vây Lâm Động vào giữa, đối mặt với hai gã cao thủ Thiên Nguyên Cảnh hùng hổ lại có kinh nghiệm phong phú, sắc mặt của Lâm Động cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Với khoảng cách mười mấy bước cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền bị thu hẹp lại, thế công bén nhọn của hai người Lôi Phích trong chốc lát liền bao vây Lâm Động lại.

“Rầm rầm rầm!”

Sắc mặt của Lâm Động đầy khẩn trương, hai ngón tay khép lại, Nguyên Lực hùng hồn ngưng tụ ở trên đầu ngón tay, mỗi một chỉ phong xuất ra liền đẩy lui thế công của một người, lấy thực lực Thiên Nguyên Cảnh trung kỳ hiện tại của Lâm Động, đơn đả độc đấu, căn bản sẽ không sợ bất kỳ người nào trong hai người Lôi Phích, Lôi Hình.

Ba đạo thân ảnh giống như lốc gió chuyển đổi vị trí cho nhau, Nguyên Lực hùng hồn va chạm nhau, phát ra những tiếng vang trầm thấp.

Mà cùng với việc ba người giao thủ càng ngày càng kịch liệt thì sắc mặt của hai người Lôi Phích còn trở nên khó coi, Lâm Động biểu hiện ra thực lực cùng với kinh nghiệm chiến đấu, làm cho bọn họ cảm thấy khó giải quyết, hơn nữa, quan trọng nhất là Lâm Động hình như là còn nắm giữ được một vài võ học có uy lực cực mạnh, mỗi một lần hai tay Lâm Động kết ấn thì bọn họ không thể không thu lại thế công của mình.

“Lôi Hình!”

Ánh mắt của Lôi Phích hiện lên vẻ thâm trầm, đột nhiên hắn quát lên một tiếng chói tai, cùng lúc đó trên quyền phải của hắn cũng bộc phát ra Nguyên Lực cực kỳ sáng bóng, chỉ trong giây lát những tia sáng này liền ngưng tụ thành một cột ánh sáng, truyền ra năng lượng bén nhọn ba động làm cho da đầu người khác trở nên tê dại.

Bôn Lôi Sát – Tứ phẩm võ học của Lôi gia, khi Lâm Động giao thủ với Lôi Lực lúc trước ở cuộc săn thú, đã nhìn thấy đối phương thi triển qua, uy lực đúng là cực kỳ cường hãn.

Lúc Lôi Phích thi triển Bôn Lôi Sát, trên tay của Lôi Hình cũng bộc phát ra ánh sáng như ngọc, chợt quyền đầu của hai người một trước một sau hung hăng xuất ra, giống như hai cột quang ảnh oanh thẳng vào đỉnh đầu của Lâm Động.

Trong một thoáng này, cho dù là Lâm Động cũng dâng lên một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, ánh mắt nhất thời mở to ra, thân thể dừng lại trong tích tắc rồi sau đó, hắn đột nhiên quay đầu, một cỗ sóng xung kích tinh thần lực trực tiếp đánh tới đầu của Lôi Hình một cách mãnh liệt.

Đột nhiên xuất hiện tinh thần lực đánh tới, làm cho trong đầu Lôi Hình vốn không có chút chuẩn bị nào phát ra một trận đau nhức, kình phong bén nhọn trên nắm tay cũng nhanh chóng giảm đi trong nháy mắt.

Mà ngay lúc Lôi Hình đang bị rối loạn trận cước thì thân thể Lâm Động cực kỳ nhạy bén xông tới trước ngực của hắn, một cổ tinh thần lực lại nhanh chóng truyền ra, một đạo hắc mang nhất thời ở một nơi không xa mạnh mẽ lao tới, phụp một tiếng, liền cắm ở trên đầu của Lôi Hình.

Biến hóa như vậy quả thực như ánh lửa điện chớp lóe sáng, Lâm Động vốn là vừa mới bị vây trong trạng thái nguy hiểm, trong chốc lát liền giải trừ nguy cơ, hơn nữa còn dùng thủ đoạn quỷ dị mà đánh gục Lôi Hình!

“Lôi Hình!”

Nhìn thấy khóe miệng của Lôi Hình trào ra bọt máu, con ngươi của Lôi Phích cũng co rút lại, chợt sắc mặt hiện lên vẻ dữ tợn đáng sợ, quang đoàn Nguyên Lực ở trong tay liền hung hăng phách về phía lưng của Lâm Động.

“Xuy!”

Bất quá, ngay lúc quang đoàn Nguyên Lực còn cách thân thể của Lâm Động còn hơn một thước, một cổ lực lượng vô hình cũng đột nhiên xuất hiện, liền ngăn cản công kích của Lôi Phích lại.

Nhờ có tinh thần lực ngăn trở, bàn tay của Lâm Động liền đem một cái “Toái Nguyên Toa” hút vào, sau đó thân hình liền thối lui mấy chục bước, tay áo liền vung lên, lại có thêm mấy đạo hắc mang bay vào trong ống tay áo của hắn.

Làm xong những việc này, hắn liền giương cặp mắt lạnh lùng nhìn Lôi Hình đang chậm rãi ngã xuống đất, cùng với sắc mặt dữ tợn của Lôi Phích. Nguồn: https://truyenfull.vn

“Ngươi đã giết Lôi Hình…”

Trên khuôn mặt của Lôi Phích kịch liệt co quắp lại, ánh mắt mở to ra, nhìn thấy Lôi Hình chết không nhắm mắt, ngoài việc nổi giận ra, thì trong lòng hắn cũng hiện lên một chút lãnh ý, đối mặt với sự liên thủ của hai người bọn họ, Lâm Động không chỉ không nhanh chóng bị giết chết, mà ngược lại còn tìm được cơ hội, giết một người trong bọn họ, loại thủ đoạn này cho dù là cao thủ Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ cũng không thể làm một cách dễ dàng đến thế!

Nhưng, Lâm Động lại làm được!

Sắc mặt của Lâm Động hiện lên vẻ hờ hững, sau khi thu lại “Toái Nguyên Toa”, thủ chưởng liền nhẹ nhàng run lên, đây là lần đầu tiên từ trước đến nay mà hắn thật sự giết người, nhưng mà hắn tựa hồ cũng không có quá nhiều sự sợ hãi.

“Kế tiếp thì đến phiên ngươi a…”

Lâm Động chậm rãi lấy ra một vài mảnh “Toái Nguyên Toa”, thanh âm có chút khàn giọng, đồng thời cũng hiện lên một vẻ lạnh lùng mà làm người khác cảm thấy không rét mà run.

Chọn tập
Bình luận